Chương 254: Bối rối

Bối rối

Ngày hôm sau, ánh mặt trời rất rực rỡ.

Sáng sớm Lương Nặc và Liễu Tiêu Hàn đã đi lên huyện, nhằm trốn tránh việc phải tiếp xúc nhiều với Bắc Minh Dục.

Bữa trưa hai người họ cũng không trở về.

Đi hết các con phố, hai người còn đi cắt tóc, chụp ảnh chân dung, dường như hoàn toàn mặc kệ Bắc Minh Dục vậy.

“Cậu nói xem bức này đẹp hay bức này đẹp?” Liễu Tiêu Hàn chọn đi chọn lại đều cảm thấy các bức ảnh chụp bình thường quá, lại nói: “Hay là đi chụp lại cho đẹp đi để tớ đăng lên mạng xã hội?”

“Tớ thấy bức này cũng đẹp mà!” Lương Nặc chỉ tay vào một tấm rồi nói.

Cuộc nói chuyện của hai người vừa kết thúc không lâu, một chiếc xe Benltey được lái từ từ từ đầu phố này tới đầu phố kia của thị trấn, người trên đường còn ngạc nhiên ở cả bà Vương, họ chỉ trỏ, xì xào trầm trồ khi chiếc xe tiến vào.

Lương Nặc cũng đã nhìn thấy biển số xe, cảm giác rất quen.

“Tiêu Hàn, cậu có thấy chiếc xe kia rất quen không?”

“Người trong xe…..” Liễu Tiêu Hàn há hốc mồm dường như có thể nhét vừa một quả trứng gà, nheo mày tức giận nói: “Không phải nói làng nhỏ chín ngõ 18 hẻm à? Sao bọn họ cũng tìm đến rồi? Bắc Minh Dục vừa tới hắn ta cũng tới liền?”

Đổng Hàn Thanh vốn dĩ muốn dừng xe lại để hỏi nhà bà ngoại Lương Nặc ở đâu nhưng vừa mới xuống xe anh ta đã nhìn thấy Lương Nặc và Liễu Tiêu Hàn đang nắm tay nhau đứng trước một cửa hàng bách hóa.

Bóng hai người in xuống đường, ánh sáng chiếu vào họ, nụ cười trên môi hơi gượng gạo, trong ánh mắt là sự bố rồi không hiểu giống như ánh mắt của thiếu nữ chưa hiểu gì về thế giới ngoài kia.

“Lương Nặc?” Đổng Hàn Thanh xuống xe, chạy thẳng tới chỗ bọn họ: “Tôi đang định hỏi ai biết em sống ở đâu, không ngờ lại gặp em ở đây rồi, đây có được coi là duyên phận không nhỉ?”

“Anh….sao anh lại tới đây?” Lương Nặc ấp úng ngạc nhiên.

“Tôi đi theo Bắc Minh Dục đến đây.” Đổng Hàn Thanh hơi nheo mày, nói giọng quan tâm: “Hôm qua anh ta đột nhiên rời khỏi Hải Thành, tôi đoán chắc là đi tìm em cho nên đi theo xem thế nào.”

Nói xong, anh ta lại đưa mắt nhìn Lương Nặc, bổ sung thêm: “Tôi lo lắng anh ta lại cưỡng bức em lần nữa.”

“Không có!” Trong lòng Lương Nặc có chút không vui, cô lắc đầu nói: “Anh ấy…Anh ấy lần này có vẻ rất bình thường, không làm khó tôi gì cả.”

“À?” Đổng Hàn Thanh nheo mày, đột nhiên nói: “Cũng có thể là kế của anh ta, muốn tạo hình ảnh tốt đẹp để em có cảm giác giả tưởng sau đó mới hành động?”

Lương Nặc nghĩ không thông được nên cũng không nói gì.

Liễu Tiêu Hàn thì láu táu gợi ý để Đổng Hàn Thanh mời bọn họ đi ăn.

Đổng Hàn Thanh cũng nhiệt tình trả lời: “Được thôi, không vấn đề gì cả, có điều tôi không hiểu gì nơi này cả, cô chọn địa điểm đi.”

Khi mọi người cùng ăn cơm trưa xong, khi cùng nhau trở về nhà của bà ngoại Lương Nặc thì hương vị đồ ăn từ từ bay lên mũi, mãi vẫn không thôi, đến gần hơn để nhìn, Lương Nặc liền phát hiện trong sân trước cửa nhà cô đang bày một bàn tròn bằng gỗ lớn.

Bên trên bàn bày la liệt mười lấy món ăn – toàn những món hầu như ở vùng quên này không có, cả màu sắc và hương vị đều đủ cả.

Bắc Minh Dục thì đang ngôi trên bậc thềm cửa nghịch điện thoại, nhìn có vẻ như tín hiệu không được tốt cho lắm, anh cứ ngồi một lát không lâu lại di chuyển vị trí, giơ điện thoại lên đổi hướng liên tục.

“Thiếu phu nhân, cô về rồi đấy à?”

Không biết là tên vệ sĩ nào hô to một tiếng, Bắc Minh Dục đột nhiên thu điện thoại về, đứng phắt lên.

Nụ cười trên môi đột nhiên tắt hẳn khi nhìn thấy người đứng cạnh Lương Nặc.

“Sao anh lại tới đây?”

Đổng Hàn Thanh nói nhẹ nhàng: “Anh có thể tới, sao tôi lại không thể?”

Ánh mắt Bắc Minh Dục ánh lên sự đề phòng, lạnh lùng cười hắt ra một tiếng: “Núi cao cách xa hoàng đế, đây không phải là Hải Thành, thân phận công tử nhà thị trưởng của anh không còn chói lòa mắt người khác được nữa đâu.”

“Không cần Bắc Minh thiếu gia phải lo đến việc đó cho tôi.” Đổng Hàn Thanh quay ra nhìn Lương Nặc nói: “Anh ta thật sự không làm gì em chứ?”

Đám vệ sĩ đứng bao quanh bốn bề, tên nào cũng trong trạng thái như sẵn sàng xông lên, nhìn có vẻ như không dễ chơi.

Lương Nặc gật đầu: “Không làm gì cả.”Liễu Tiêu Hàn đứng đó lấy tay vỗ ngực ra vẻ: “Yên tâm đi, nếu anh ta vớ vẩn, bà cô đây là người đầu tiên xử hắn.”

“Vừa ăn cơm xong nên em hãy nghỉ ngơi đi, tôi không làm phiền em nữa.” Đổng Hàn Thanh không yên tâm cho lắm nói: “Có điều tạm thời tôi chưa đi vội, tôi thuê phòng ở trên thị trấn, nếu có việc gì em hãy lập tức gọi điện cho tôi.”

“Khong cần phiền phức vậy đâu!” Lương Nặc thực sự không muốn quá gần gũi với Đổng Hàn Thanh, nói: “Anh bỏ công bỏ sức tới đây tôi đã rất áy náy rồi, nếu không còn việc gì nữa, anh có thể về Hải Thành trước đi, tôi không sao cả.”

“Tôi nợ em một ân tình, trước sau đều phải trả.”

“Hả?” Lương Nặc chớp chớp mắt không hiểu.

Đổng Hàn Thanh khẽ nở nụ cười ấm áp trên môi, khẽ vỗ nhẹ tay vào đỉnh đầu cô: “Em quên rồi, là em mắng làm tôi tỉnh lại, suýt nữa tôi còn bóp chết em, ân tình này tôi có làm gì cũng không trả hết được.”

Nhắc tới chuyện suýt nữa anh ta bóp cổ làm Lương Nặc ngạt thở trong lòng cô liền thấy sợ hãi.

Trong phút chốc cô đứng đờ người ra đó, quên cả việc đẩy Đổng Hàn Thanh tránh xa mình ra.

Toàn bộ cảnh này lọt vào mắt Bắc Minh Dục giống như việc cô đang chọc tức Bắc Minh Dục để nhất định chia tay anh, trong mắt anh Đổng Hàn Thanh gần như trở thành tri kỷ của Lương Nặc vậy.

Bắc Minh Dục lập tức tiến lên phía trước, hất tay Đổng Hàn Thanh ra.

“Đổng Hàn Thanh, anh tự trọng một chút.”

“Tôi làm gì không tự trọng?”

“Đừng có đụng vào vợ của người khác?”

“Tôi đụng vào rồi đấy? Lại nói, cô ấy không còn là vợ anh nữa.”

“Lần sau đứng trước mặt tôi mà anh còn dám quyến rũ vợ tôi như thế thì đừng có trách tôi!” Bắc Minh Dục lạnh lùng uy hiếp, Lương Nặc thì con tim như thắt lại, cô đẩy Bắc Minh Dục ra: “Anh lại lên cơn rồi đấy? Tôi đã chia tay với anh rồi, tôi ở cùng với ai là quyền tự do của tôi, anh vẫn còn thái độ như thế này anh thấy có nghĩa lý gì không?”

Ánh mắt sắc lạnh của Bắc Minh Dục nhìn cô từ đầu tới chân với vẻ ngạo mạn.

“Anh đồng ý chia tay với em rồi? Ngây thơ!”

Lương Nặc tức điên lên nhìn Bắc Minh Dục chằm chằm: “Rốt cuộc anh còn muốn thế nào nữa? Mỗi lần nhìn thấy anh tôi liền nghĩ tới những việc anh đã từng làm với tôi, anh có thể cho tôi một chút không gian, cho tôi bình tâm trở lại không?”

Làm người đúng là cái gì cũng có giới hạn của nó.

Một người đàn ông đã từng cưỡng hiếp bản thân, lừa dối bản thân, cô nên làm thế nào mới có thể tha thứ được?

Đặc biệt là khi trước bị kết tội phản bội lúc được gả vào Bắc Minh gia, trong khoảng thời gian đó, cho dù bị lão phu nhân trách mắng trừng phạt, nhưng chỉ cần Bắc Minh Dục làm gì đó bảo vệ cô thì cô liền tưởng rằng đó là mùa xuân rồi.

Thế nhưng hóa ra từ đầu tới cuối, mùa xuân đó chỉ là những lời nói dối được che đậy khéo léo mà thôi.

Cô như kẻ ngốc, tin tưởng anh tới mức nực cười, tin rằng anh sẽ không lừa bản thân, không để ý tới quá khứ không tốt của bản thân.

Bắc Minh Dục dỗ dành có, uy hiếp có nhưng cô vẫn không hề thay đổi, anh cố lấy lại bình tĩnh: “Em không trốn được đâu, giấy đăng ký kết hôn vẫn nằm tròn tay anh đây, cả đời này em chỉ có thể là vợ của anh.”

“Giấy đăng ký kết hôn?” Lương Nặc đột nhiên tròn xoe mắt, từ trước tới nay cô chưa từng nhìn thấy tờ giấy đó, nhưng cũng không dám chắc chắn chỉ là giả.

“Sau khi về Hải Thành tôi sẽ đi tìm lão phu nhân, bà ấy sẽ vui mừng lắm nếu tôi li hôn với anh, bà ấy sẽ giúp tôi.”

“Thế thì em cứ thử xem Cô có đưa cho em không?!”

Bắc Minh Dục nói xong câu đó liền rời đi, Lương Nặc hai mắt đỏ ngầu không biết nên làm gì để đối mặt với một Bắc Minh Dục cố chấp như vậy, Liễu Tiêu Hàn đứng cạnh an ủi vài câu, Đổng Hàn Thanh cũng lấy cớ có việc rồi rời đi.

“tiêu Hàn, giúp tớ tiễn Đổng tiên sinh.”

“Nhưng cậu….?”

“Tớ không sao!” Lương Nặc lấy tay lau nước mắt, cố cười gượng: “Đừng làm tớ lúc nào cũng bối rối trước mặt mọi người thế!”

Liễu Tiêu Hàn mím môi rồi gật đầu: “Được!”

1001 Đêm Tân Hôn

1001 Đêm Tân Hôn

Status: Completed Author:

Truyện 1001 Đêm Tân Hôn của tác giả Thiên Nam Hy là câu chuyện teen mang màu sắc của ngôn tình lãng mạn.

Cô vẫn còn yêu đời chưa muốn lấy chồng vậy mà bỗng một ngày nọ, vừa ngủ dậy, cô phát hiện mình bị ép gả cho một người đàn ông gần 60 tuổi, mắc bệnh suy thận, thân thể ốm yếu. Còn gì đau khổ hơn nữa không ?

Nhưng trong đêm động phòng lại có sự bất ngờ lớn dành cho cô, điều bất ngờ gì sẽ xảy ra?...

... Chúng ta hãy cùng khám phá bộ truyện cực hay này nhé ^^...

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset