“Long Hán! Cứ chờ đi, rồi sẽ đến lượt mày!”
Thấy Dương tuyên bố hùng hồn, Hoài Bão hừ nhẹ: “Chỉ là ăn hôi thôi mà, có cần phải đắc ý như vậy không?”
Dương nhe răng cười: “Hà hà, chọc cho lão Long Hán tức điên là được! Cảm ơn nhé!”
Hoài Bão lắc đầu: “Không cần cảm ơn, chỉ là mượn tay ngươi loại Long Địch, sau đó mượn tay Lương Vô Thường loại ngươi, nhưng không ngờ ngươi tìm được một trợ thủ lợi hại như vậy…” Nói câu sau, Hoài Bão liếc mắt về phía con Thiên Ảnh Dị Thú bé nhỏ trên vai Dương.
Khi Hoài Bão nói, Dương cúi người gỡ tấm huy hiệu Thống Lĩnh phe Thuẫn trên ngực Long Địch đem ném cho Hoài Bão: “Cái này của ngươi đây!”
Hoài Bão cũng không khách khí, chụp lấy chiếc huy hiệu hình Thuẫn màu đỏ và bóp nát, sau đó thì chiếc huy hiệu màu Lục trên ngực Hoài Bão liền chuyển sang màu đỏ, biểu tượng hình Thuẫn trên huy hiệu hắn xoay tròn rồi hóa thành biểu tượng hình Mâu.
Hoài Bão là Vô Diện và Dương biết rõ điều này, cho nên khi thấy Hoài Bão dễ dàng đồng ý hợp tác với Long Địch, hắn liền biết Hoài Bão có âm mưu, liền chủ động dùng toàn lực ngay từ lúc đầu. Còn Hoài Bão thấy Dương ngay từ đầu đã tung toàn lực liền hiểu rằng Dương đang muốn hợp tác với hắn chứ không phải bốc đồng nông nỗi gì cả. Đây có thể gọi là kết hợp ăn ý nhưng đúng hơn phải gọi là sự liều lĩnh và quyết đoán gặp nhau.
Đạt được tư cách tiến vào vòng thi cuối mà không tốn bao nhiêu phần sức lực, Hoài Bão trên gương mặt lộ vẻ hài lòng, sau đó nhìn vào Long Địch đang bất tỉnh trong tư thế quỳ gối rồi hỏi Dương: “Còn tên này ngươi tính sao?”
Dương tròn mắt: “Đánh đã tay rồi, kệ mẹ nó chứ sao?”
Hoài Bão nhướng mày: “Lại không giết?”
“Tại sao phải giết hắn?”
Hoài Bão không nói nữa, hừ một cái rồi quay lưng đi.
Dương nhìn theo bóng lưng Hoài Bão rồi nhìn lại bên cạnh thì phát hiện Kiều Vô Song cũng đã rời đi từ khi nào không hay, vậy là hắn cũng rời đi, để lại Long Địch quỳ như tượng đá chờ trọng tài đến cứu. Vòng hai vẫn đang tiếp diễn, Đặng Vô Tâm với khả năng đi rừng nhạy bén đã tìm được nơi ẩn nấp của không chỉ một, mà là ba vị Thống Lĩnh, chính là Tinh Vân Tam Hiệp. Sau một trận long trời lở đất, cả một mảng rừng nghiêng ngã, hàng chục gốc cây khổng lồ gãy nứt, Đặng Vô Tâm với biệt danh Hắc Hổ bị dồn vào thế yếu phải bỏ chạy.
Trốn sau một gốc cây, Đặng Vô Tâm ngồi tựa lưng thở dốc chẳng được bao lâu thì ba anh em Tinh Vân Hoàn, Tinh Vân Dịch và Tinh Vân Trùng đuổi đến.
Tinh Vân Hoàn chỉ kiếm về phia Đặng Vô Tâm: “Đặng Vô Tâm, ta biết tuy ngươi có hơi khìn khìn nhưng không phải dạng ngu dốt, tại sao lại nghĩ đến chuyện một mình đối chọi với ba anh em ta?”
Đặng Vô Tâm cười: “Hà hà… Không nghĩ là các ngươi tiến bộ nhanh đến vậy… Còn định giấu “nó” cho đến vòng cuối, nhưng không dùng là không được rồi…”
Lúc này Tinh Vân Hoàn mới thấy trên cổ áo lông thú của Đặng Vô Tâm hở ra, lộ một hình thù kỳ lạ màu đỏ máu khắc trên ngực hắn và một mặt dây chuyền nằm ngay giữa tâm của hình vẽ…
Tinh Vân Hoàn kinh ngạc gào to: “CHẠY!”
Trong tiếng gào, từ trong mặt dây chuyền có một tia sét vàng bắn ra, trong chớp mắt đã bắn vào huy hiệu Thống Lĩnh hình Mâu trên ngực Tinh Vân Hoàn, đồng thời khiến tên này toàn thân rung rẫy dữ dội rồi ngã ra đất hôn mê.
Huy hiệu Phản Tặc trên ngực Đặng Vô Tâm đổi thành màu đỏ, dấu X biến mất và trở lại thành biểu tượng phe Thuẫn như bình thường. Sau khi đắc thủ, Đặng Vô Tâm vội vàng đập tay lên mặt dây chuyền trên ngực, hình vẽ màu máu liền thu rút lại vào mặt dây chuyền, rồi Đặng Vô Tâm vội vàng bỏ chạy trước khi Tinh Vân Dịch và Tinh Vân Trùng kịp hoàn hồn.
Tinh Vân Dịch tức giận mắng: “Chết tiệt! Bị hắn lừa rồi! Xem chừng anh hai để ta đuổi theo!”
Tinh Vân Trùng vội ngăn cản: “Khoan đã! Đừng dồn tên điên đó vào đường cùng!”
Lời cảnh báo dù vội nhưng vẫn muộn vì Tinh Vân Dịch lao đi quá nhanh.
Đuổi theo không bao lâu, Tinh Vân Dịch mất dấu và lấy lại tỉnh táo nên vội vã quay trở lại. Tinh Vân Hoàn vẫn nằm đó, Tinh Vân Trùng cũng ngồi đó, có vẻ không bị thương nhưng đang tê liệt do huy hiệu hình Thuẫn của người này đã bị lấy đi, trước mặt hắn xuất hiện một thanh niên, đôi mắt kẻ này dường như vừa đổi thành màu tím và nhanh chóng trở lại bình thường sau khi hắn bóp nát chiếc huy hiệu Thống Lĩnh của Tinh Vân Trùng, còn huy hiệu hình mâu trên ngực kẻ này chuyển sang màu đỏ.
“Kinh Vô Nguyệt!”
Tinh Vân Dịch giận dữ gầm lên, cầm thanh đao xông đến bổ thẳng lên đầu Kinh Vô Nguyệt. Còn Kinh Vô Nguyệt vẫn lạnh lùng, không tiến không lùi, đôi con ngươi trong mắt lại lần nữa chuyển màu thành tím…
RẦM!
Một âm thanh va chạm, Tinh Vân Dịch đập lưng vào thân cây làm thân cây vỡ nát, ngực hắn lõm một vết sâu, tuy không chết nhưng cũng trọng thương, huy hiệu vỡ tan và trên đôi mắt còn lại một ánh kinh hoàng.
Ở một khu vực khác, một thanh niên mang kính bị trói vào thân cây và khóc không ngừng nghỉ.
“Nín!”
Một tiếng quát phát ra từ bên cạnh, nơi có hai thí sinh một áo đen một áo trắng đang ngồi nghỉ, cả hai đều mang huy hiệu màu Vàng của phe Thuẫn. Hai tên này vốn hợp tác và cùng có 10 điểm, chỉ cần một điểm nữa sẽ trở thành Thống Lĩnh, lại vô tình bắt được một thí sinh yếu ớt mang huy hiệu không màu phe Mâu, cả hai không ai nhường ai nên quyết định tìm thêm một đối thủ rồi cùng lên ngôi Thống Lĩnh.
Thí sinh mang kính nín bật sau tiếng quát, thí sinh áo trắng bật cười: “Ha ha! Nhát như vầy mà cũng đi thi, nếu ta nhớ không lầm thì ngươi chính là thằng nhóc bị đại bàng bốn cánh bắt đi trong vòng đầu đúng không?”
“Dạ đúng… híc…”
Gã áo đen nói: “Vòng một ngươi hên nên thoát, vòng này gặp hai ta thì xui tận mạng rồi, nếu chọn Thuẫn có phải an toàn rồi không!”
Gã mắt kính thút thít: “Em tưởng ai mạnh cũng chọn Mâu nên em chọn theo…”
“Ý ngươi nói bọn ta yếu?”
“Không có, em nào dám, em chọn sai rồi, hu hu…”
Tên bốn mắt đang khóc, chợt thấy có tiếng động liền mừng rỡ gào to: “Cứu em! Ở đây có hai người 10 điểm phe Thuẫn…”
“Thằng ngu này! Câm miệng!”
Tên bốn mắt vừa gào xong liền ăn hai cái tát đau điếng vào mặt.
Và lúc này, từ trong rừng phát ra tiếng nói: “Hai người 10 điểm à? Vừa hay chúng ta cũng có hai người…”
Thấy hai đối thủ phe Mâu từ trong rừng bước ra, hai tên phe thuẫn liền giương nanh múa vuốt: “Vốn chỉ cần một mạng thôi, nhưng hai ngươi tự dâng hiến thì chúng ta sẵn lòng!”
Hai phe xông vào chiến đấu, trận đánh có vẻ ngang tài ngang sức nên mất gần mười lăm phút mới phân ra thắng bại, thời gian khá dài trong chiến đấu cấp Tướng, Tá. Và kết quả là bên phe Thuẫn, tên áo đen bị hủy huy hiệu còn tên áo trắng may mắn đánh bại cả hai tên phe Mâu, trở thành Thống Lĩnh nhưng cũng bị thương nặng và kiệt sức, phải nằm nghỉ tại chỗ.
Sợi dây trói vốn được linh lực của tên áo đen gia cố nên khi tên này bại trận, linh lực trên dây cũng tiêu biến dần, sau đó trở lại thành sợi dây bình thường, tên mang kính liền thoát ra, len lén bước lại chỗ tên áo trắng đang nằm nghỉ.
Bàn tay run run, tên bốn mắt từ từ tóm lấy huy hiệu của tên áo trắng, tên này nghe động liền mở mắt khiến tên bốn mắt giật bắn mình, bàn tay cũng vì giật mình bá bóp mạnh phá hủy huy hiệu Thống Lĩnh của tên áo trắng. Và một vị Thống Lĩnh của phe Mâu ra đời mà không cần chiến thắng bất kỳ trận nào. Giai đoạn cuối vòng hai, số thí sinh còn lại rất ít, lượng điểm nhận được từ mỗi đối thủ càng lúc càng nhiều nhưng sức mạnh của đối thủ cũng càng lúc càng mạnh, Lương Vô Thường sau lần ám sát hụt cũng nhanh chóng tìm được mục tiêu, dùng khả năng vô hình để tiếp cận và hạ gục đối thủ, chẳng mấy chốc đã lên ngôi Thống Lĩnh phe Thuẫn.
Tương tự, Kiều Vô Song bằng vào mùi hương vô hình vô sắc khiến kẻ địch suy yếu đã không mấy khó khăn lên ngôi Thống Lĩnh phe Thuẫn.
Còn Võ Phi Dương, tuy thể lực cạn kiệt, linh lực suy yếu, linh hồn tổn thương, nhưng nhờ có khả năng định vị của Google đã nhanh chóng tìm được vị trí một thí sinh điểm cao nhưng trọng thương đang ẩn mình, dễ dàng loại bỏ và đạt đủ 11 điểm, trở thành Thống Lĩnh Hai Mặt duy nhất của cuộc thi.
Và Dương cũng là thí sinh cuối cùng lên ngôi Thống lĩnh, bởi vì ngoài hắn ra chỉ còn 7 thí sinh còn trụ lại cuộc thi, cũng là 7 vị Thống Lĩnh.
Không hề bất ngờ khi vượt qua vòng thi cuối cùng là cả bốn thiên tài mang danh hiệu Siêu tân tinh, cũng không mấy bất ngờ khi ba thiên tài của Thế hệ phi thường cũng vượt qua vòng thi, điều bất ngờ duy nhất là thí sinh bốn mắt may mắn…
Không có âm thanh hay bất cứ dấu hiệu nào báo cho các thí sinh rằng vòng hai đã kết thúc, thay vào đó là tám vị trọng tài xuất hiện ở vị trí tám vị Thống Lĩnh và mang những thí sinh này tiến về chân núi Phẫn Nộ. Tại đây, các thí sinh lại được tập hợp thành 3 nhóm ở các khu vực khác nhau.
Sùng Hạo và Kinh Vô Nguyệt và tên bốn mắt mang tên Lục Văn Minh là ba vị Thống Lĩnh của phe Mâu, cùng với Nguyễn Hoài Bão vốn là Vô Diện nhưng trở thành Thống Lĩnh với huy hiệu phe Mâu nên cũng tính vào phe Mâu. Bốn người này được tập hợp về một nhóm.
Đặng Vô Tâm, Lương Vô Thường, Kiều Vô Song là ba vị Thống Lĩnh phe Thuẫn, được tập hợp tại một khu vực khác.
Còn lại Võ Phi Dương mang huy hiệu Thống Lĩnh Hai Mặt nên được đưa riêng về một khu vực.
Mỗi khu vực có một thành viên ban tổ chức, những người này đều đạt cấp bậc Linh Đế.
“Xin chúc mừng các thí sinh xuất sắc đã vượt qua vòng hai của cuộc thi Thanh niên anh hùng chiến! Trước khi tiến vào vòng thi cuối cùng, chúng tôi xin báo cho các vị một tin vui và tặng cho các vị một món quà…”
“Tin vui chính là các bạn sẽ là những người đầu tiên được vinh danh trong Tân tinh bảng phiên bản mới, một phiên bản dành cho những người trưởng thành hơn và mạnh mẽ hơn ở độ tuổi từ 16 đến 30, thay vì chỉ dưới 20 tuổi như trước đây.”
“Còn về món quà, đã chiến đấu thì sẽ có chiến tích, và có chiến tích đương nhiên phải có khen thưởng. Phần thưởng này cũng tùy thuộc vào chọn lựa của các bạn trước khi diễn ra vòng thi thứ hai:
Mỗi Thống Lĩnh phe Mâu sẽ được tặng một lần cường hóa công kích, bất kỳ đòn tấn công nào được kết hợp chức năng này cũng sẽ được gia tăng thêm một nữa uy lực! Trường hợp thí sinh Vô Diện vì lên ngôi Thống Lĩnh bên phe Mâu nên cũng nhận phần thưởng như phe Mâu.”
Khán giả ồ lên ngạc nhiên, hóa ra việc chọn phe còn có loại đãi ngộ như vậy.
“Mỗi Thống Lĩnh phe Thuẫn sẽ được tặng một lần cường hóa phòng ngự, bất kỳ đòn công kích nào trúng vào lúc đang bật chức năng này đều bị giảm đi một nữa uy lực!”
“Còn một trường hợp đặc biệt, Thống Lĩnh Hai Mặt sẽ…”
Nghe đến đây, Dương xịu mặt xuống, khỏi nghĩ cũng biết bản thân sắp bị đì ngập đầu chỉ vì tin tưởng tên Google khốn nạn.
“… nhận được cả hai phần thưởng, một lần cường hóa công kích và một lần cường hóa phòng ngự!”
“Má! Biết ngay mà… Ủa? Làm ơn nói lại…” Dương ngạc nhiên.
Vị trọng tài lặp lại: “Thống Lĩnh Hai Mặt sẽ nhận được cả hai phần thưởng, một lần cường hóa công kích và một lần cường hóa phòng ngự!”
Mặt Dương lúc này đần ra vì không tin vào những gì mình vừa nghe được…
“Và xin lưu ý là mọi hiệu quả cường hóa chỉ có tác dụng ở mức linh lực cấp Linh Vương trở xuống…”