Chương 202

Chương 202

“Được rồi, ba anh, còn có vấn đề gì không? Nếu các anh nghi ngờ, tôi không ngại chờ Tử Tình khỏe lại, các anh nửa đêm ở lại đây…
nghe qua cửa.” Lôi Tuấn Vũ ngẩng cao đầu, giống như tướng quân từ chiến trường chiến thắng trở về…
“Khụ!” Lãnh Tử Hiên ho khan kìm nén, nói, “Nếu đã như vậy, tôi quay về công ty trước, Tử Minh, Tử Dương, hai cậu nếu muốn ở lại, có thể làm chuyện này.”
Lãnh Tử Hiên ra ngoài trước tiên. Lãnh Tử Minh liền vỗ vỗ vai Lãnh Tử Dương, nói: “Nhiệm vụ gian khổ này vẫn là nên giao cho lão tam được rồi!” Nói xong, cũng nhìn nhìn một chút rồi biến mất!
Lãnh Tử Dương nheo mắt nhìn Lôi Tuấn Vũ, nửa ngày mới nói: “Nói như vậy, mười tháng sau tôi có thể nhìn thấy cháu của tôi phải không?”
Lôi Tuấn Vũ nghênh ngang gật đầu, nhìn Lãnh Tử Dương rời đi.
Tiếp theo, hắn một mình ở phòng khách cười ha hả, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: “Hừ!
Đấu với tôi!”
“Đấu cái đầu con đấy! Tính toán cái gì vậy?!” Tiêu Duệ nhéo hắn một cái thật đau.
“Ai da, mẹ ơi, mẹ có thể nương tay một chút không! Mẹ xem cánh tay này của con sắp trở
thành tổ ong vò vẽ rồi!”
Ăn xong cơm tối, hai vị lão gia ở thư phòng chơi cờ. Bởi vì bọn họ đều lo lắng cho Tử Tình, ai cũng không muốn ra về, vì thế tất cả đều ở lại. Dù sao nhà của Lôi Tuấn Vũ cũng lớn đến mức ở không hết. Cũng chẳng kém gì hai ngôi nhà.
Mạnh Hân Di và Lãnh Tử Tình ở trong phòng thì thầm tâm sự, Tiêu Duệ vội vàng kéo Lôi Tuấn Vũ đến phòng khách nói chuyện.
“Tuấn Vũ à, con và Tử Tình rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Đừng tưởng rằng mẹ không biết, con trước kia đều là giả vờ trước mặt chúng ta!” Tiêu Duệ nghiêm túc nói. Kỳ thật bản tính con mình như thế nào, bà hiểu rõ hơn ai hết.
Nói dễ nghe một chút, bà là vì thực hiện hôn ước năm đó, nói ích kỷ một chút, bà chính là thích cái đứa nhỏ Lãnh Tử Tình này, biết cô là cô gái ngoan, mới muốn lấy về làm con dâu mình!
Giờ đây, bà có chút hối hận! Có phải là Lôi Tuấn Vũ trăng hoa ở bên ngoài khiến cho Lãnh Tử Tình đau lòng! Vừa nãy, Lãnh Tử Tình khóc lóc, khóc đến mức bà cũng thấy tan nát lòng!
Cảm thấy chính mình là một bà mẹ chồng ác độc!
“Mẹ, mẹ cứ yên tâm đi! Trước kia là con không hiểu chuyện. Có điều, con thực sự yêu Tử Tình! Con sẽ làm cho cô ấy hạnh phúc!” Lôi Tuấn Vũ chân thành nói.
Tiêu Duệ sửng sốt hồi lâu, sau đó kiểm tra trán Lôi Tuấn Vũ, lại sờ sờ trán của mình.
“Ai da. Mẹ à! Mẹ đang làm gì vậy?!” Lôi Tuấn Vũ quả thực hết chỗ nói! Có phải là kẻ lừa đảo nói thật không ai tin cũng cảm thấy như hắn lúc này!
“Được! Con đã nói như vậy thì mẹ tin rồi! Tuấn Vũ à! Tử Tình là cô gái tốt! Đương nhiên, con đã gặp nhiều cô gái. Nó không phải là xinh đẹp nhất, cũng không phải là có dáng người đẹp nhất. Nhưng nó nhất định là người thích hợp nhất, người thiện lương nhất! Con nói xem?”
“Đúng đúng đúng. Con chính là thích cô ấy như vậy. Đã được chưa? Mẹ? Mẹ cũng mệt cả ngày rồi, mau đi nghỉ ngơi đi! Con thấy mẹ nên nói với ba mẹ vợ con một chút, ngày mai về hết nhé?” Lôi Tuấn Vũ năn nỉ. Vóc dáng cao lớn làm nũng bên cạnh Tiêu Duệ thật chẳng ra làm sao cả.
“Để làm gì? Chúng ta ở đây, con chẳng phải cũng có thể nhà nhã một chút sao? Cái cô thư ký mà con tìm cũng không được! Việc nhà phải để chúng ta ra tay!” Tiêu Duệ một mực cự tuyệt.
“Ai da!” Lôi Tuấn Vũ than thở, “Được rồi! Đã như vậy, thì cháu nội của mẹ liền để muộn một tháng mới sinh vậy!”
“Hả? Cái gì? Con nói cái gì? Cái gì mà cháu nội?” Tiêu Duệ vội vàng lôi kéo Lôi Tuấn Vũ hỏi.
“Đương nhiên là cháu nội của mẹ rồi! Mẹ xem, mẹ của Tử Tình cứ ở trong phòng của cô ấy, con…” Lôi Tuấn Vũ khoa tay múa chân, làm cho Tiêu Duệ nhất thời tỉnh ngộ!
“Bốp” một tiếng, Tiêu Duệ đánh vào cánh tay đang khua khoắng của Lôi Tuấn Vũ.
“Con chỉ nghĩ đến cái chuyện đó của con! Sinh con tuy rằng là chuyện lớn! Nhưng Tử Tình còn chưa có khỏe lại, hai ngày này con ngoan ngoãn một chút cho mẹ!” Nói xong, Tiêu Duệ trừng mắt lườm Lôi Tuấn Vũ, xoay người lên lầu! Đưa lưng về phía Lôi Tuấn Vũ, bà kìm nén đến mức khó chịu. Tiểu tử đáng chết, con cũng có ngày hôm nay! Ha ha!
Lôi Tuấn Vũ thở hổn hển từng hơi! Thật là! Thế này là sao? Ngay cả mẹ cũng không giúp mình! Thật sự là làm bậy khó sống! Người người xa lánh!
Lôi Tuấn Vũ lặng lẽ lên lầu, áp tai lên cửa phòng Lãnh Tử Tình, lại bị lực đẩy từ bên trong làm cho suýt ngã.
“Á? Tuấn Vũ hả? Sao con lại ở đây?” Mạnh Hân Di kinh ngạc nhìn Lôi Tuấn Vũ có chút chật vật, trong tay còn cầm cái chén, hiển nhiên là muốn đi rót nước cho Lãnh Tử Tình.
“À, mẹ, con đi ngang qua! Đi ngang qua… ha ha…” Nhìn qua đầu Mạnh Hân Di, Lôi Tuấn Vũ
nhìn Lãnh Tử Tình ở bên trong, cô nằm trên giường vẫy tay với hắn, trong lòng liền thấy ngứa ngáy! Rất muốn ôm cô vào trong lòng!
“Ừ, vừa đúng lúc Tử Tình nó có việc tìm con. Con mau vào đi!” Mạnh Hân Di cười nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – http://truyenfull.vn
“Vâng, được ạ!” Lôi Tuấn Vũ thụ sủng nhược kinh, vội vàng bước vào phòng Lãnh Tử Tình.
Thực ra, đây là phòng của hắn lúc trước.
Để đề phòng bọn họ biết được phòng này và phòng sát vách đi thông nhau, hắn liền bịt kín cái cửa ở giữa lại!
Xem ra đêm nay chính mình chỉ có thể ở phòng bên cạnh, Tử Tình ở phòng này. Muốn qua đây cũng khó!
“Tử Tình, cảm thấy thế nào? Ngủ một giấc, thấy đỡ không?” Lôi Tuấn Vũ thân thiết hỏi han.
Ngại có phụ huynh ở đây, hắn không dám lập tức ôm cô, mà chỉ đứng ở bên giường từ trên cao nhìn xuống.
“Còn anh? Có nghỉ ngơi được chút nào không?” Lãnh Tử Tình nồng nhiệt nhìn hắn. Lúc này hắn đã thay quần áo sạch sẽ, cả người tản ra một sức hấp dẫn nam tính, khiến cho lòng cô nhộn nhạo.
“Ha ha, sao vậy? Nghi ngờ khả năng người đàn ông của em sao?”
Lời nói vô tình của Lôi Tuấn Vũ lại khiến cho Lãnh Tử Tình có chút ngượng ngùng.
Cô nhẹ nhàng ngoắc tay để Lôi Tuấn Vũ ngồi xuống bên cạnh mình. Lôi Tuấn Vũ ngẩn ra, rồi ngồi xuống.
Hai người đều không nói gì, không khí lập tức trở nên ám muội.
“Tử Tình… em và mẹ đã nói chuyện gì?” Lôi Tuấn Vũ sau một lúc lâu mới nói.
Lãnh Tử Tình nhìn dáng vẻ cố tỏ ra thoải mái của hắn, tò mò hỏi: “Anh hình như đang lo lắng điều gì?”
“Hả? Lo lắng điều gì?” Lôi Tuấn Vũ nhướn mày.
“Anh… có phải là lo lắng em nhớ ra chuyện gì phải không? Hay là anh có bí mật gì không thể nói cho ai biết?” Lãnh Tử Tình cau mày xem xét vẻ mặt hắn.
“Sao có thể chứ?! Cái đầu nhỏ bé của em cả ngày chỉ nghĩ đến những thứ li kỳ cổ quái!” Lôi Tuấn Vũ vươn tay gõ nhẹ đầu Lãnh Tử Tình, sau đó ôm cô vào lòng, nói: “Anh là lo lắng em kể tội với mẹ em, nói anh không tốt với em! Như vậy thì anh chẳng phải là rất oan uổng sao!”
“Ha ha!” Lãnh Tử Tình cười, “Anh thật sự rất để ý sao?”
“Đương nhiên!” Lôi Tuấn Vũ thành thật nói, ánh mắt lại không được thoải mái như trước.
“Vũ?”
“Hả?”
“Hôn em, được không?” Thanh âm Lãnh Tử Tình giống như con muỗi vừa ngủ dậy.
Mạnh Hân Di qua khe cửa nhìn thấy cảnh này, khiến bà lùi lại một bước, xấu hổ lấy tay che mắt, len lén nhón nhân đi xuống lầu…

365 Ngày Hôn Nhân

365 Ngày Hôn Nhân

Status: Completed Author:

- Lãnh Tử Tình, 25 tuổi, trong mắt người khác là một cô gái trầm mặc ít lời, không chí tiến thủ, cũng là một nhà văn được yêu thích trên mạng. Lôi Tuấn Vũ, 33 tuổi, giám đốc tập đoàn Kiêu Dương. Hai người từ nhỏ đã ấn định hôn ước, vì yêu cầu bức thiết của hai bên cha mẹ liền đồng ý kết hôn.

- Nhưng không ai biết, ở trước hôn kỳ, hai người nhất trí lập hợp đồng hôn nhân, chỉ có 365 ngày, ước định rất đơn giản, cấp đôi bên đầy đủ tự do… Kết hôn không lâu, hắn đã vi phạm hợp đồng, cưỡng ép cô… Nhưng lớn tiếng thổ lộ ra, lại là tên người phụ nữ khác… Tuyệt vọng xoẹt qua đáy mắt, cô cười lạnh đóng gói hành lý, rời nhà trốn đi! Đều nói “hồng nhan bạc mệnh”, cô chẳng phải hồng nhan, sao cũng giống trong tiểu thuyết bị mất trí nhớ?

- “Anh là ai?” Sự sợ hãi tràn dâng trong lòng, người trước mặt này, cô chưa bao giờ gặp qua. Đáy mắt người đàn ông xẹt qua một tia sáng, nâng cằm cô lên: “Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là, tôi là người đàn ông của em!” Sau khi khôi phục lại trí nhớ, cô trong lòng thầm chửi hắn trăm ngàn lần! Anh là người đàn ông của tôi?! Đúng mới là lạ! Lại đóng gói hành lý một lần nữa, cùng nắm tay người đàn ông khác, bỏ trốn! Nhìn những đoạn miêu tả mấy màn mây mưa thất thường trong tiểu thuyết của cô, con ngươi người đàn ông bắn ra ánh mắt khát máu muốn giết người: Lãnh Tử Tình, em được lắm, đem tôi ra để thể nghiệm cuộc sống?! Trò chơi của em đã kết thúc? Nhưng trò chơi của tôi chỉ vừa mới bắt đầu!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset