Chương 3112: Giúp tướng quân tránh họa (1)

Giúp tướng quân tránh họa (1)

Dưới tình huống bình thường, đường đường là Doanh Thiên Vương khẳng định không quan tâm đến chuyện này.

Thế nhưng so sánh mà nói, danh dự cũng là thứ quan trọng đấy. Nếu không biết xấu hổ một chút, chỉ cần không lấy được chứng cứ rõ ràng, người nào cũng không thể làm gì hắn được. Ở Đông quân ai có thể tra ra chứng cứ của hắn đây? Trong trường hợp xấu nhất, chỉ cần không có cách nào chính thức khống chế được hắn thì cũng không ai dám tra ra chứng cứ của hắn, nếu không thì làm cho chính mình xuống đài không được ép buộc hắn phải tạo phản. Hiện tại điều mà hắn quan tâm nhất chính là lời đòn này làm cho quân tâm huyên náo, bất ổn.

Danh tiếng Tứ Quân vừa vặn mới dẹp loạn, vẫn còn bị ảnh hưởng, có người không cam lòng để lợi ích bị hao tổn là chuyện bình thường. Ở thời điểm này lại có người thừa dịp tung ra loại chuyện dễ dàng làm nháo nhân tâm này thực sự làm hắn rất tức giận.

Sau khi nổi giận đùng đùng, hắn tự mình điều chỉnh tâm tình. Doanh Chính Quang dừng bước, quay đầu nhìn chăm chăm về bên phía Tả Nhi lạnh lùng nói:

– Phái một toán binh mã đến phủ U Minh đô thống. Bắt giữ gia quyến Ngưu Hữu Đức cho ta, sự thanh bạch của bổn Vương còn cần chính miệng bọn hắn thừa nhận đấy!

Tả Nhi do dự nói:

– Vương gia, sợ là không có cách nào lặng lẽ chấp hành đâu. Phía bên Nguyệt Hành Cũng đoán chừng sẽ không mặc kệ cho qua đâu.

Doanh Chính Quang lại nói:

– Không cần lặng lẽ chấp hành, nói rằng bên kia kích động lời đổi vu oan cho quan tho Thiên Đình, trực tiếp bắt người. Nếu như Ly Hoa dám ngăn cản, nếu cho nàng ta biết, đừng trách bổn Vương sẽ huyết tẩy luôn Nguyệt Hành Cung của nàng ta đấy. Nếu như vẫn còn dám ngăn trở, lập tức cường công.

Tả Nhi đã nhìn ra. Ngưu Hữu Đức lần này đã triệt để chọc giận Vương gia, mặt mũi của Ly Hoa cũng không muốn cho rồi lúc này mới tuân lệnh – Vâng.

Doanh Chính Quang lại nói:

– Lập tức cho Đông quân quét sạch thành viên của Tụ Hiền Đường.

Tả Nhi lại lĩnh mệnh:

– Vâng.

Doanh Chính Quang sai người dưới đi làm việc, còn mình thì tức thì tự lấy ra tinh linh liên hệ với bên ngoài.

Ở Hạo Thiên Vương phủ, đình đài lâu các nối liền, ở bên trong hành lang hoa lệ tươi đẹp tuyệt luân, chủ tứ đang chậm rãi thả bước.

Hạo Đức Phương chắp tay mà đi, cau mày giống như suy nghĩ điều gì đó.

Tô Vận bước theo bên cạnh không nhanh không chậm mà nói:

– Náo loạn cả buổi thật đúng là có quan hệ đến Doanh Thiên Vương, điều động năm trăm vạn Đông quân tinh nhuệ, thật đúng là để Ngưu Hữu Đức vào mắt đấy. Cũng không biết cuối cùng tình huống bên Hắc Long Đàm thế nào, tình huống thế nào thật không tra được, thế nhưng tin tức này vừa ra, Ngưu Hữu Đức chịu áp lực không nhỏ.

Hạo Đức Phương đột nhiên dừng bước, trên tay lấy ra một tinh linh, hừ hừ cười lạnh một tiếng:

Tô Vận thử dò hỏi:

– Làm sao vậy?

– Doanh Chính Quang truyền tin tức đến, ngươi nói xem còn có thể thế nào?

Hạo Đức Phương lắc đầu, khẽ động tinh linh kết nối liên hệ, cũng không đợi Doanh Chính Quang nói ra sự tình đã trực tiếp hỏi:

– Ngươi thật sự bí mật điều động năm trăm vạn quân tinh nhuệ đến Hắc Long Đàm đối phó với Ngưu Hữu Đức.

Phía bên này Doanh Chính Quang trầm mặc một chút.

Thế nhưng biết rõ chuyện này đã bị khơi lên, cũng không thể giấu diếm mấy người cấp bậc như Hạo Đức Phương nữa, vậy nên sảng khoái thừa nhận:

– Không tồi, thật sự có việc này.

Hạo Đức Phương nghe vậy nói:

– Doanh Chính Quang, ngươi điên rồi soa? Năm trăm vạn quân tinh nhuệ đối phó với một mình Ngưu Hữu Đức.

Doanh Chính Quang đáp:

– Vậy ngươi nói xem nên đối phó như thế nào? Tên kia đã có thành tựu, bên người có mấy vòng tùy tùng trọng binh, căn bản phải mấy người ám sát có thể giải quyết được sao? Hắn luôn trốn ở trong Nguyệt Hành Cung không chịu lộ diện, chúng ta lại không có quyền để điều động nhân mã của hắn, cũng không có quyền giao nhiệm vụ cho hắn, không dùng trọng binh để tiêu diệt thì còn có thể làm gì?

Hạo Đức Phương lại nói:

– Đi, ngươi nói có lý, hiện tại biết rõ đã đụng phải có điên rồi, có phải hay không bị bắt không xuống đài được?

Doanh Chính Quang lại nói:

– Bớt ngồi đó châm chọc đi, tìm ngươi không phải để nghe ngươi nói dài dòng đâu. Hắc Long Đàm giáp giới với địa bàn của ngươi, trước tiên người phía bên ngươi đừng vội vàng can thiệp. Phong tỏa cửa vào, đừng để cho người khác tiến vào, cho ta chút thời gian.

Hạo Đức Phương lại nhướng mày hỏi:

– Ngươi không phải nói đùa đấy chứ? Năm trăm vạn Đông quân tinh nhuệ đối phó với đội ngũ mười vạn quân của Ngưu Hữu Đức còn cần ta phải cho ngươi thời gian? Đến cùng thì bên dưới ngươi nuôi một đám phế vật gì vậy?

Doanh Chính Quang lại bình thản nói:

– Không đợi lâu đâu, sẽ rất nhanh giải quyết.

Hạo Đức Phương lại nói:

– Thanh chủ đã điều động một đội vệ quân, một khi đại quân tập kết hoàn tất thì tốc độ đến đó sẽ rất nhanh.

Doanh Chính Quang trả lời:

– Ta biết rõ.

– Thanh chủ đã hạ chi phía bên Nam Quân phái người ở gần đó đi xem, điều này ta không ngăn được hơn trăm triệu đại quân cận vệ đâu, chỉ có thể cho ngươi năm giờ, không được kéo dài hơn.

Hạo Đức Phương nói.

– Tốt, năm giờ thì năm giờ. Phía bên Tụ Hiền Đường ngươi xem rồi giải quyết đi.

Doanh Chính Quang nói.

Hạo Đức Phương thu lại tinh linh không nói chuyện nữa, chắp tay đi đến tựa vào lan can nhìn về phía xa.

Khấu Thiên Vương Phủ, ở trong thư phòng, Đường Hạc Hiên và Khâu Tranh đứng yên nhìn về phía Khấu Lăng Hư đứng sau bàn lặng yên thu lại tinh linh.

Khấu Lăng Hư nhắm mắt im lặng trong chốc lát, sau đó chậm rãi lên tiếng nói:

– Ra lệnh cho nội quan Bắc Quân triệt để tiêu diệt toàn bộ Tụ Hiền Đường.

Đường Hạc Niên và Khấu Tranh nhìn nhau, tiếp đó Đường Hạc Niên lên tiếng thử dò hỏi:

– Phía bên thất tiểu thư nói thế nào?

Khấu Lăng hư mở mắt, ánh mắt lạnh nhạt nói:

– Không cần phải giải thích! Tụ Hiền Đường người đông thế mạnh, lại không tuân theo quy cũ, dám tung tin vu hãm đại quan thiên đình, không phải có câu không có chứng cứ rõ ràng không thể nói tin đồn đó sao? Về sau để cho người người noi theo, chẳng phải là để cho thiên hạ đại loạn. Nếu như không thể quản được cái miệng thì không thể giữ lại, thanh trừ hết.

– Vâng!

Đường Hạc Niên khom người tuân lệnh.

Phi Thiên

Phi Thiên

Status: Completed Author:

Truyện Phi Thiên nói về một nam tử có lai lịch thần bí, phong hoa tuyệt đại.

Ngoái đầu nhìn lại, tư thái bễ nghễ thiên hạ, trong đó lại chứa biến hoá kỳ lạ khó lường. Trong đại trận 'Vạn Trượng Hồng Trần' , một thủ chích kinh tâm động phách, đàn cổ đứt dây, tĩnh lặng đợi người hữu duyên !

Ngộ ra, mới biết, dưới khung trời lòng người dễ thay đổi, yêu ma quỷ quái không bằng nhân tình ấm lạnh!

Tay trong tay, thanh mai trúc mã, mỹ nhân như ngọc, tiếc rằng lúc đó thiên địa kiếm khí như hồng!

Ân huệ lang, anh dương võ liệt, nhiệt huyết hướng lên trời cao, chỉ thẳng sao đêm!

Tinh không rộng lớn, thất tình lục dục, tham niệm sân si, Phật đế Như Lai, mặc ngươi pháp lực vô biên!

Chúng sinh, nhất khang thành nguyện lại đổi lấy biển máu dâng trào!

Quỷ khóc thần sầu, biển máu không bờ, xin hỏi đường đi ở phương nào?

Nếu không đường, mặc khổ hải biển máu, bạch cốt hóa thuyền, Nhất Phi Trùng Thiên!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset