Chương 1254: Thất Tinh Tôn Giả. 

Thất Tinh Tôn Giả. 

Nữ tử có chút thất vọng nhìn voi lớn:

– Được rồi, ngươi vẫn là quay lại hang ổ của mình đi, lão muỗi kia khẳng định đã trọng thương, hiện tại không biết đã tránh ở xó xỉnh nào để dưỡng thương rồi, không thừa cơ hội này tìm được nó, cho dù vị kia thật sự ngã xuống thì lão muỗi này khẳng định vẫn còn sống. Đến lúc đó nó nhất định sẽ không bỏ qua cho bất cứ ai có cừu oán với nó.

Nữ tử nói xong chăm chú nhìn người khổng lồ do voi lớn hóa thành, sau đó thân hình phóng lên cao, sau lưng đột nhiên sinh ra một đôi cánh trong suốt, bay nhanh về phía bắc.

Sau đó còn có số lượng lớn chuồn chuồn đi theo phía sau nàng, trùng trùng điệp điệp bay về phía kia.

Còn lại voi lớn đứng nguyên tại chỗ, do dự thì thào:

– Đúng vậy, nếu nó khôi phục lại, chắc chắn sẽ không buông tha cho người có cừu oán với nó… đây chẳng phải là cũng bao gồm ta sao?

Thân mình người khổng lồ khẽ run rẩy, hô lớn:

– Tộc trưởng chuồn chuồn… chờ ta một chút…!

……….

Sở Mặc bay nhanh trong hư không tiến về phía tây nam. Hắn có thể cảm giác được trong thần thái muốn nói rồi thôi của tộc trưởng chuồn chuồn cất giấu rất nhiều thứ. Nhưng hắn đã không kịp hỏi nhiều, bởi vì trên quẻ tượng vừa mới biểu hiện, tính mạng của Đại Công Kê bắt đầu xuất hiện dao động.

Hơn nữa dao động này đang phát triển theo hướng không tốt!

Hắn nhất định phải đuổi tới nơi trước khi Đại Công Kê rơi vào tuyệt cảnh, cứu Đại Công Kê ra!

Lúc này phía trước đột nhiên xuất hiện một đao thân ảnh, đó là một người trẻ tuổi tướng mạo anh tuấn, mặc trang phục nho sĩ, tay cầm quạt xếp, cười tủm tỉm xuất hiện trước mặt Sở Mặc:

– Đạo hữu xin dừng bước…

……

Động Thất Tinh.

Tọa lạc ở chỗ sâu nhất tại nơi không người.

Nơi này vô cùng xa xưa, tất cả mọi thứ đều vẫn duy trì dáng dấp viễn cổ. Từ bên ngoài nhìn qua thấy tiên khí lượn lờ, xung quanh đều là cây cổ chọc trời, các loại tiên cầm thụy thú có ở khắp nơi.

Lộ ra khí tức vô cùng ôn hòa.

Trong động phủ lại hoàn toàn là một cảnh tượng khác.

Đây là một thế giới lạ lẫm! Hoàn toàn khác và không hợp với Tiên giới!

Một thông đạo tối như mực, ngay cả thần thức cũng bị ngăn cách, thẳng tắp kéo về sâu bên trong, ước chừng có hơn vạn dặm!

Đi qua thông đạo dài vạn dặm mới phát hiện trước mắt xuất hiện một thế giới xa lạ mênh mông.

Thế giới này sức sống bừng bừng, tinh khí trong thiên địa sung túc tới độ khó có thể tưởng tượng.

Đây là một động phủ tự hình thành, là một thế giới nhỏ!

Áp chế cảnh giới khác với thế giới nhỏ khác chính là, nơi này chẳng những không áp chế cảnh giới, hơn nữa… còn không hạn chế cảnh giới!

Nói cách khác, đây là một nơi có chút giống với Quy Khư. Ở trong này, cho dù ngươi có thực lực Chí Tôn, khi chiến đấu cũng sẽ không bị bất kỳ ảnh hưởng nào.

Chủ của động phủ này tên là Thất Tinh Tôn Giả, mà chỗ động phủ này cũng từng là một tòa động phủ của Chí Tôn!

Đúng vậy, Thất Tinh Tôn Giả từng là một gã Chí Tôn.

Đã từng là…

Một trận đại chiến năm đó, Đại Thế Giới chia năm xẻ bảy, chia làm Thiên Tiên Linh Nhân Tứ Giới, Thất Tinh Tôn Giả từng chịu trọng thương, gần như ngã xuống. Đường đường là Chí Tôn mà thiếu chút nữa bị người đánh sống đánh chết. Mà ngay cả phân thân thứ hai của Nguyên Thần cũng bị đánh chết hoàn toàn.

Như thủ đoạn của Chí Tôn quỷ thần khó lường, năm đó Thất Tinh Tôn Giả đích thật là có cảnh giới dũng mãnh tới mức khó có thể tưởng tượng.

Cho nên hắn còn sống.

Và ẩn núp trong động Thất Tinh vô số năm.

Hắn hôm nay chỉ còn lại cảnh giới Chân Tiên, nhưng cho dù là cảnh giới này, trong Tiên giới… cũng có thể nói là vô địch tuyệt thế.

Chỉ cần hắn không đi tới Thiên giới, sẽ không có ai có thể trở thành đối thủ của hắn.

Nhưng đã từng là một Chí Tôn, bước trên con đường Chí Tôn… làm sao có thể cam tâm sống quãng đời còn lại ở Tiên giới như vậy?

Cho nên hắn trấn áp biên giới ngàn vạn dặm, không cho phép bất kỳ sinh linh nào độ kiếp phi thăng. Bởi vì bất luận là lần Thiên kiếp gì đều có thể đưa tới phản ứng dây chuyền ở động Thất Tinh. Đồng thời, vì bảo vệ bí mật của hắn, hắn cũng không cho phép bất kỳ sinh linh nào rời khỏi nơi này.

Nhìn qua biên giới ngàn vạn dặm dường như không có bất kỳ cấm chế nào, nhưng trên thực tế, phàm là sinh linh không phải người có ý đồ rời khỏi mảnh lãnh thổ này đều không hiểu ra sao mà bị độc thủ.

Trải qua nhiều năm, sinh linh chết đi không dưới ngàn vạn.

Cho tới bây giờ đã không còn bất kỳ sinh linh nào dám rời khỏi vùng cấm kỵ này, rời khỏi mảnh đất này.

Thất Tinh Tôn Giả cũng điên cuồng tìm kiếm cơ hội quật khởi mới trong vô số năm này. Hắn là người đã từng bước trên con đường đỉnh cao kia, cho nên hắn rất muốn tái hiện lại những huy hoàng đó.

Thất Tinh Tôn Giả nhìn qua có bộ dáng chỉ hơn hai mươi tuổi, nhất là trong ánh mắt giống như ẩn chứa sao, mặt trăng, mặt trời, vô cùng rực rỡ, không ngừng có mũi nhọn lóe ra trong đó.

Hắn ngồi ở bàn kia, trước mặt là Đại Công Kê bị phong ấn….

Hắn mở to mắt, trong con người lóe ra hào quang sắc nhọn, nhìn Đại Công Kê nói:

– Con gà con, bằng hữu của ngươi tới tìm ngươi rồi.

Đại Công Kê miễn cưỡng mở mắt ra, uể oải nhín thoáng qua Thất Tinh Tôn Giả:

– Ngươi tên khốn khiếp này.

– Ha ha.

Thất Tinh Tôn Giả cười ha ha, sau đó nói:

– Ta là người, không phải khốn kiếp, con gà con, năm đó ta lấy huyết mạch của ngươi, không nghĩ tới chúng ta lại có duyên như vậy, ngươi không ngờ ngươi lại đưa tới cửa, hơn nữa lần này huyết mạch của ngươi càng thêm tinh thuần. Huyết Chân Hoàng… thật là đồ tốt! Bản tôn tin tưởng, lúc này luyện hóa được con gà con nhà ngươi là bản tôn có thể ngưng kết ra Nguyên Thần thứ hai!

– Đừng có nằm mơ, tên phản đồ nhà ngươi, năm đó Nguyên Thần thứ hai của ngươi bị đánh tới vỡ vụn, vĩnh viễn đều không thể tái sinh.

Tuy rằng Đại Công Kê bị phong ấn, nhưng miệng vẫn độc như cũ.

Trong con ngươi Thất Tinh Tôn Giả hiện lên lửa giận, nói:

– Đừng gọi ta là phản đồ, ta là vì thế giới này! Chính ngươi chẳng phải rất rõ đám người Sở gia kia rốt cục đã làm gì sao?

Thí Thiên Đao

Thí Thiên Đao

Status: Completed Author:

Giang hồ vô đạo, bạt đao tương trợ, đao xuất ngang trời, không thẹn với lương tâm.

Chúng sinh vô đạo, đao phong thí. Lãnh nhãn tinh không, trì đao bễ nghễ.

Thông thiên đại lộ, nhất lộ kinh cức, một đao chém ra, duy ngã độc tôn!

Một thiếu niên xuất thân cô nhi, được người nhặt nuôi. Thiên phú trác tuyệt, huyết thống hùng mạnh bí ẩn, từng bước vượt qua sóng gió, gặp gỡ cơ duyên, rèn luyện, trưởng thành.

Con đường lên đến đỉnh cao trải đầy những cánh hoa màu hồng thấm đẫm máu và nước mắt. Phấn đấu hết mình để đạt được mục tiêu cao nhất nhưng đôi khi cũng cần biết buông bỏ. Khó khăn tuyệt lộ sẽ là động lực mạnh nhất khiến con người bứt phá. Thói đời bon chen lừa lọc gian dối, đối mặt với những dục vọng sâu thẳm nhất của người đời mới khiến ta cảm nhận được tình thân, tình bạn, tình yêu… chân thực nhất, sâu sắc nhất.

Ngay từ đầu truyện tác giả đã “vạch sẵn” con đường theo dõi cốt truyện từ thân phận bí ẩn của Sở Mặc liên quan đến ngọc bội thần kỳ cùng với đó là “map truyện” rõ ràng Nhân gian – Linh Giới – Tiên Giới – Thiên Giới. Sở Mặc cần trở nên mạnh mẽ không phải vì hắn là nhân vật chính và phải đạp lên đầu những kẻ khác để tỏ ra hùng mạnh, mà hắn cần phải mạnh mẽ để bước lên một vũ đài lớn hơn, đối mặt với sứ mạng của chính mình. Chính thân phận bí ẩn và sứ mệnh của hắn đã buộc hắn phải trưởng thành, phải mạnh mẽ để đương đầu!

Vậy thân phận của Sở Mặc là gì? Sứ mệnh của hắn ra sao? Mời các bạn theo dõi và khám phá.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset