Chương 1660: May mắn to lớn nhất

May mắn to lớn nhất

Hồng Nguyệt nhẹ nhàng nói:

– Ngươi đừng quên rằng, bọn họ còn trực tiếp tiến cử họ Sở làm người thủ hộ của toàn bộ Viêm Hoàng đại vực, chớ xem thường danh hiệu đó, trong quá khứ, mặc dù tất cả mọi người đều biết Sở thị nhấtmạch từ cổ chí kim luôn luôn thủ hộ thế giới này, nhưng chưa từng có ai chân chính dùng gia tộc thủ hộ để xưng hô đối với Sở thị nhất mạch, như bây giờ Sở thị nhất mạch cuối cùng cũng được thừa nhận, tin rằng cho dù là lão gia cũng sẽ cảm thấy vui mừng.

Sở Mặc gật nhẹ đầu, so với danh hiệu vua của thiên giới, Sở thị nhất mạch được xưng là gia tộc thủ hộ Viêm Hoàng đại vực, hắn còn cảm thấy vinh quang hơn.

Toàn bộ Thiên giới gần như rất khó nghe thấy tiếng phản đối, ngay cả ngẫu nhiên có vài người nhảy ra nói này nói nọ cũng rất nhanh chóngbị vô số tu sĩ nhổ nước miếng dìm chết.

– Sở Mặc, Thiên giới chi Vương, ha ha, ta công nhận hắn rất mạnh, nhưng có thể đừng nói giỡn được không, ngay cả những Chí tôn của kỷ nguyên trước cũng chưa từng được xưng hô danh hiệu này, chỉ là một đế chủ trẻ tuổi đã dám xưng vương.

– Ngươi là cái thứ gì? Chỉ là một người còn trẻ tuổi, người ta đã sớm bước vào hàng ngũ Chí Tôn rồi đấy, còn nữa, Huyết Ma lão tổ, cái tên này, trước đây ngươi dám nhắc tới hay không? Tổ tiên của ngươi dám không? Người bên cạnh ngươi có dám hay không? Nhưng một người vô cùng mạnh như thế lại bị Sở công tử đánh bại, còn nữa, Chí Tôn lão tổTần Thương của Tần gia, chính là một chí tôn của kỷ nguyên trước, kết quả như thế nào? Còn chẳng phải cũng đành chịu chết dưới tay Sở công tử sao? Người trẻ tuổi hùng mạnh như vậy không được tôn thành vương giả, thì ngươi được chắc?

Cho dù cả thiên giới gần như không có bất kỳ ai tận mắt nhìn thấy trận đại chiến suốt sáu năm đó, nhưng sự kính trọng của mọi người đối với cái tên Sở Mặc và đối với Sở thị nhất mạch đều rất sâu đậm.

Bởi vì tin tức này cũng không thể tùy tiện lưu truyền ra ngoài được, nếu nói láo, chính là muốn nhận hậu quả lớn. Chớ nói trở về cùng với Sở Mặc còn có Nguyệt Khuynh Thành, cón có cả những người của Sở thị nhất mạch khác, bọn họ tuy rằng rất khiêm tốn, không đứng ra nói bất kỳ lời nào, nhưng Nguyệt Khuynh Thành, người tùy tùng bên cạnh Sở Mặc lại dám lấy nguyên thần bản mệnh ra thề!

Lời thề kiểu này ai dám không tin, ai có thể không tin?

Tóm lại, danh hiệu thiên giới chi vương của Sở Mặc cứ như thế thành sự thật, mặc dù không ai dâng vương miện cho hắn nhưng đều được mọi người tán thành. Thành một ông vua không ngai chân chính.

Kỳ Tiêu Vũ chỉ dành vài ngày thời gian liền hòa hợp cùng với mọi người, trong đó lại rất nhanh trở thành những tỷ muội tốt của những cô gái của Phiêu Diêu cung.

Vị công chúa của Tinh linh tộc ngày nào, bây giờ tỏa ra hơi thở dễ gần tràn ngập, điều này làm những người trước đây thường bất an, toàn bộ đều tiếp nhận nàng ấy trong thời gian ngắn nhất.

Tuy nhiên, Kỳ Tiêu Vũ cùng có chút không được vui, bởi mấy ngày này sau khi sắp xếp thông tin, nàng đưa ra một kết luận không thể ngờ. Trong những người này, kẻ chân chính muốn gả cho Sở Mặc chỉ có một mình Thủy Y Y.

Đây rõ ràng là vượt xa tất cả những dự đoán của nàng, thậm chí ngay cả Nguyệt Khuynh Thành, người mà luôn luôn bên cạnh Sở Mặc, khi đối diện với Kỳ Tiêu Vũ luôn có thái độ rất chân thành, đều tỏ vẻ ngượng ngùng.

Còn có Diệu Nhất Nương, Thẩm Tinh Tuyết, những người đã ở bên cạnh Sở Mặc ngay từ những ngày đầu, cũng đều tỏ vẻ không muốn lập gia đình, thầm nghĩ nhất tâm hướng đạo. Tần Thi và Đổng Ngữ lại kiên quyết, bọn họ đều cho biết cuộc đời này các nàng không rời khỏi Phiêu Diêu Cung, nguyện ý cố gắng hết sức mình vì tương lai của toàn bộ Thiên giới.

Nhưng những người này đều có ý muốn làm tỷ muội tốt với Kỳ Tiêu Vũ, làm bạn thân thiết nhất chốn khuê phòng!

Kỳ Tiêu Vũ không tin cái sự lạ này, đi tìm Tư Đồ Đồ, người mà nàng phủ định đầu tiên, đương nhiên, cái gọi là phủ định chỉ là giỡn chơi mà thôi, Kỳ Tiêu Vũ hỏi Tư Đồ Đồ có nguyện ý làm tỷ muội với nàng, gả cho Sở Mặc hay khôngKết quả…

Tư Đồ Đồ cười lớn:

– Ta nguyện ý trở thành tỷ muội với ngươi, ngươi rất tốt, ta rất thích ngươi, hay là nàng đừng gả cho Sở Mặc nữa, ta cùng nàng sống với nhau đi!

Kỳ Tiêu Vũ thiếu chút là điên tại chỗ, trực tiếp thua chạy.

Đến cuối cùng, Nàng tóm được Diệu Nhất Nương, người mà đi theo Sở Mặc từ khi còn thiếu niên, người đi theo Sở Mặc lâu nhất cũng là người hiểu các cô gái của Sở Mặc nhất, hỏi nàng nguyên nhân vì sao? Kỳ Tiêu Vũ hỏi:

– Nhất Nương tỷ, lẽ nào tỷ không thích Sở Mặc?

– Thích! Diệu nhất nương trả lời rất dứt khoát.

– Thích nhiều không? Kỳ Tiêu Vũ hỏi.

– Ta có thể vì hắn làm tất cả, ngay cả tính mệnh của ta.

Diệu Nhất Nương nhìn Kỳ Tiêu Vũ nói:

– Chính là thích như thế đó.

– Vậy tại sao?

Kỳ Tiêu Vũ vẻ mặt khó hiểu.

– Thích, không có nghĩa nhất định phải đi chiếm hữu, hắn cũng thích chúng ta, nhưng không giống như là thích ngươi, thế giới này người có thể chân chính làm hắn rung động chỉ có mình ngươi, Diệu Nhất Nương cuối cùng cũng nói ra sự thật, nàng nói:

– Thủy Y Y là vì hôn sự mà ông hắn đã định, hơn nữa cũng rất thật lòng đối với hắn, cũng yêu hắn chân tình, đúng, tình cảm của Thủy Y Y đối với tiểu Mặc, đó là yêu, bọn ta chỉ là thích, thích và yêu là hai chuyện khác nhau, tuy chúng ta thích hắn, có thể làm tất cả vì hắn, nhưng cuối cùng cũng khác với yêu, không khắc cốt ghi tâm đến như thế. Thật sự không giống nhau sao?

Từ chỗ Diệu Nhất Nương trở về, Kỳ Tiêu Vũ suy nghĩ trăm lần đều không tìm ra lời giải đáp, cảm thấy đây như là một loại đại đạo vô cùng huyền bí và sâu sắc, sợ là cả đời này khó mà có thể tìm hiểu được.

Nàng đứng trước Linh Đan Đường khi đó, nói chuyện với Lưu Vân nói chuyện vô cùng lâu, sau cùng ép được Lưu Vân nói ra thái độ của mình, nói đồng ý gả cho Sở Mặc, nhưng bây giờ, nàng phải nghĩ lại, phải tìm hiểu rõ mối quan hệ giữa nàng với Sở Mặc, rốt cuộc có phải là tình yêu hay không? Lúc đó Kỳ Tiêu Vũ không hiểu, cho rằng Lưu Vân có thể là do xấu hổ mới nói như thế với nàng.

Nhưng sau khi tìm hiểu đoàn nữ nhân của Phiêu Diêu Cung, nàng cuối cùng cũng hiểu ra một chút, Lưu Vân lúc đó không phải là xấu hổ mà là lời nói thật lòng, sợ rằng chính Lưu Vân nàng cũng không hiểu rõ tình cảm của nàng ta đối với Sở Mặc rốt cuộc là một loại tình cẩm thân cận sau khi trở thành nữ nhân của hắn, hay là kiểu cảm xúc khi nhìn thấy thì tim đập mạnh.

Thí Thiên Đao

Thí Thiên Đao

Status: Completed Author:

Giang hồ vô đạo, bạt đao tương trợ, đao xuất ngang trời, không thẹn với lương tâm.

Chúng sinh vô đạo, đao phong thí. Lãnh nhãn tinh không, trì đao bễ nghễ.

Thông thiên đại lộ, nhất lộ kinh cức, một đao chém ra, duy ngã độc tôn!

Một thiếu niên xuất thân cô nhi, được người nhặt nuôi. Thiên phú trác tuyệt, huyết thống hùng mạnh bí ẩn, từng bước vượt qua sóng gió, gặp gỡ cơ duyên, rèn luyện, trưởng thành.

Con đường lên đến đỉnh cao trải đầy những cánh hoa màu hồng thấm đẫm máu và nước mắt. Phấn đấu hết mình để đạt được mục tiêu cao nhất nhưng đôi khi cũng cần biết buông bỏ. Khó khăn tuyệt lộ sẽ là động lực mạnh nhất khiến con người bứt phá. Thói đời bon chen lừa lọc gian dối, đối mặt với những dục vọng sâu thẳm nhất của người đời mới khiến ta cảm nhận được tình thân, tình bạn, tình yêu… chân thực nhất, sâu sắc nhất.

Ngay từ đầu truyện tác giả đã “vạch sẵn” con đường theo dõi cốt truyện từ thân phận bí ẩn của Sở Mặc liên quan đến ngọc bội thần kỳ cùng với đó là “map truyện” rõ ràng Nhân gian – Linh Giới – Tiên Giới – Thiên Giới. Sở Mặc cần trở nên mạnh mẽ không phải vì hắn là nhân vật chính và phải đạp lên đầu những kẻ khác để tỏ ra hùng mạnh, mà hắn cần phải mạnh mẽ để bước lên một vũ đài lớn hơn, đối mặt với sứ mạng của chính mình. Chính thân phận bí ẩn và sứ mệnh của hắn đã buộc hắn phải trưởng thành, phải mạnh mẽ để đương đầu!

Vậy thân phận của Sở Mặc là gì? Sứ mệnh của hắn ra sao? Mời các bạn theo dõi và khám phá.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset