Chương 457
Phụ nhân đưa ngón tay ra gõ nhẹ một cái lên trán con trai, vờ tức giận mà nói: “U, lớn rồi ha, không còn nói đỡ giúp nương?”
Lý Hòe cười hí hí, quay đầu nhìn phía tỷ tỷ bên cạnh, cười xấu xa nói: “Lý Liễu, lần này đệ xuất môn, giúp tỷ tìm được vài tỷ phu…”
Cô gái chớp chớp đôi trường mâu như làn thu thủy, tựa như đang ngơ ngác.
Phụ nhân tát một cái lên trên đầu con trai, bật cười nói: “Nói cái gì kì vậy! Tỷ tỷ con chỉ có thể gả cho một người, đương nhiên nếu thực sự gả trúng người không tốt, chịu không nổi uất ức, thì có thể đổi người khác, nhưng mà không có đạo lý một nữ nhân gả cho nhiều phu quân.”
Lý Hòe cười xấu xa nói: “Lý Liễu, hiện tại đệ ở chung với Lâm Thủ Nhất đó.”
Phụ nhân nghi hoặc nói: “Chính là Lâm Thủ Nhất cha làm quan ở Đốc tạo nha thự?”
Lý Hòe gật đầu nói: “Hắn, kẻ tranh giành tỷ của con cùng Đổng Thủy Tỉnh, bây giờ rất lợi hại, đối với con cũng tốt lắm, trước kia ở học thục quê hương, con còn rất chán ghét hắn, hôm nay mới phát hiện hắn thật ra là người rất tốt, chỉ là tính tình hơi lạnh lùng, không được kiên nhẫn lắm, không thể so với tiểu sư thúc tương lai Trần Bình An của con.”
Cô gái im lặng không lên tiếng.
Phụ nhân ồ một tiếng, cười hỏi: “Con luôn miệng nhắc Trần Bình An, là ai vậy? Có phải trong nhà cũng có tiền hay không? Có phải là tỷ phu con chọn lựa giúp tỷ tỷ con không?”
Lý Hòe lắc đầu nói: “Trần Bình An a, là một trong những bằng hữu tốt nhất của con, cũng giống như A Lương. Nhưng hắn không phải tỷ phu của con, tuổi tác thật ra cũng rất hợp, nhưng mà Lý Liễu không xứng với hắn.”
Phụ nhân lại đánh một cái tát tới, “Cái gì mà Lý Liễu không xứng với hắn, con nói như vậy về tỷ con sao? Tỷ con có điểm nào không tốt chứ, muốn vóc dáng có vóc dáng, tính tình cũng không kém, vừa thấy là biết tức phụ tốt vượng phu ích tử, rõ ràng ai cưới được cũng không thiệt thòi.”
Hán tử ngồi ở đối diện, sắc mặt cổ quái.
Lý Hòe nghiêm trang nói tiếp những lời vô liêm sỉ: “Con nói thật a, mẹ nhìn xem tỷ của con đi, vóc dạng… coi như được thông qua đi, còn nếu nói gia thế, ài, nói ra điều này thật tổn thương tình cảm.”
Nói tới đây, đứa nhỏ cười nói: “Nhưng cha mẹ là ai, không phải do chúng ta, hơn nữa, nhà chúng ta chỉ là hơi nghèo một chút, nhưng cha mẹ đều rất tốt, Trần Bình An có lần cùng với con đi lên trên núi đi đại tiện, bọn con bèn tán gẫu, Trần Bình An nói cha mẹ hắn đều đã mất sớm, khiến cho con nhớ mọi người rất nhiều, ngay từ đầu con cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ nghĩ hắn đi đại tiện không được, nói với con chuyện trên trời dưới đất thôi, sau đó con cùng Trần Bình An đi chung một đường, mới hiểu được lời hắn nói là thật tâm. Con nói với mọi người a, quan hệ giữa con và Trần Bình An rất tốt, mọi người cũng biết con sợ ma nhất, buổi tối không nín được, nhất định phải lôi kéo Trần Bình An cùng đi, hắn chưa từng nói con phiền, thật sự, ngay cả trong đầu cũng không cảm thấy con phiền, người như vậy, tỷ của con không xứng.”
Phụ nhân hừ lạnh nói: “Cùng con đi đại tiểu tiện chính là người tốt à.”
Lý Hòe bắt đầu bẻ ngón tay, “Trừ chuyện này, Trần Bình An còn làm rương sách nhỏ cho con, bện giầy rơm, nấu cơm giặt giũ y phục, giúp con nuôi con lừa, con bị phong hàn, hắn hơn nửa đêm chạy mấy chục dặm sơn đạo ra ngoài, hái thuốc nấu thuốc cho con, bỏ tiền mua sách cho con, tặng ngọc trâm, dạy con đánh quyền, nói với con về sau phải hiếu thuận với cha mẹ, xảy ra sự tình không mắng con, ngược lại giúp đỡ con, bảo vệ con trước người khác, hung hăng đánh kẻ bại hoại… Căn bản đếm không hết a, nhưng thật ra nếu hắn muốn làm tỷ phu con, nằm mơ cũng muốn.”
Phụ nhân ngạc nhiên.
Hán tử nhìn đứa con trai đã có chút xa lạ đang thần thái bay lên kia, có chút thổn thức, nhưng vẫn là vui vẻ nhiều hơn.
Phụ nhân cười lấy ra một đôi giày vải có đế, “Đây là giày tỷ con khâu cho con, chắc chắn thoải mái hơn so với mang giầy rơm.”
Lý Hòe thở dài.
Phụ nhân nghi hoặc nói: “Sao vậy?”
Lý Hòe ánh mắt ưu thương nhìn mẫu thân, “Sao hai người không sinh thêm một tỷ tỷ nữa, sinh thêm một người đẹp hơn một chút, để con đem tặng cho Trần Bình An, sau này con muốn kêu hắn tỷ phu hay kêu tiểu sư thúc đều được.”
Phụ nhân nhéo lỗ tai con trai, “Nào có ai xấu xa với tỷ tỷ mình như con, tức chết lão nương!”
Cô gái cười đến híp cả mắt lại.
Nàng đối với đệ đệ từ nhỏ đã vô pháp vô thiên này là thật tâm yêu thích.
Hơn nữa nàng biết, mặc kệ đệ đệ ngang bướng này ngoài miệng nói xấu mình như thế nào, Lý Hòe đối với nàng, chung quy là rất tốt rất tốt, chẳng qua người ngoài không biết mà thôi.
“Hai đứa nhỏ nhà ngươi, con gái có thiên tư, con trai có hồng phúc.”
Đây là khi cha hắn làm việc ở cửa hàng Dương gia, lão sư phụ Dương lão nhân chính miệng nói ra, đương nhiên thật ra vẫn còn một nửa câu nói, cô gái nghe xong liền quên mất, “Còn người đàn bà chanh chua mắng thiên mắng địa mắng Diêm vương, là gia môn bất hạnh của Lý Nhị ngươi.”
Cửa phòng bên kia truyền đến tiếng bước chân.
Một vị thiếu niên dung mạo tuấn tú lạnh lùng xuất hiện ở cửa, ngẩn ngơ, sau đó có chút mặt đỏ khác thường.
Lý Hòe chỉ sợ thiên hạ không loạn, nhìn Lâm Thủ Nhất, chỉ chỉ tỷ tỷ mình, cười ha ha nói: “Tỷ của ta Lý Liễu đây, chính nàng tự mình tìm đến cửa làm tức phụ cho ngươi kìa.”
Phụ nhân thấy Lâm Thủ Nhất rất thuận mắt, có tri thức hiểu lễ nghĩa, không riêng gì con cái trong gia đình làm quan có tiền đơn giản như vậy, ngẫu nhiên vài lần đến cửa, tuy không nói nhiều lắm, nhưng đối với nàng đều thực tôn kính, cũng sẽ không ghét bỏ bọn họ nhà nghèo, hơn nữa phụ nhân đối với người đọc sách luôn luôn có hảo cảm, luôn cảm thấy về sau gả nữ nhi, nhất định phải gả cho môn đệ thư hương, cho dù con rể trong nhà không có gì tiền cũng không quan hệ.
Lý Hòe đứng ở trên ghế dài, nói đùa: “Lâm Thủ Nhất, ngươi ngồi bên cạnh tỷ của ta đi, sau này dù sao cũng là người một nhà rồi.”
Phụ nhân nhéo đứa nhỏ một cái, “Không được nói huơu nói vượn.”
Lâm Thủ Nhất hít sâu một hơi, đương nhiên không dám ngồi ở bên cạnh cô gái, khách khí hỏi thăm cha mẹ Lý Hòe xong, ôm sách vào lòng ngồi đối diện cô gái.
So sánh với Lâm Thủ Nhất, cũng là một đưa nhỏ học thục thích nữ nhi của mình, hán tử thật ra lại thích Đổng Thủy Tỉnh hơn một chút, nhưng đối với Lâm Thủ Nhất, hán tử cũng cảm thấy không tệ, chỉ là tính tình không hợp với mình như Đổng Thủy Tỉnh mà thôi. Trong nhà này, tương lai Lý Liễu lập gia đình, lời hắn nói là vô dụng nhất, thuộc loại đệm thêm mà thôi, tức phụ gật đầu, Lý Hòe tán thành, Lý Liễu thích, cuối cùng mới là Lý Nhị hắn.
Sau đó nói chuyện tới thư viện và Đông Hoa Sơn, biết cha mẹ Lý Hòe ba người muốn ở lại bên cạnh vài ngày, Lâm Thủ Nhất liền đề nghị dẫn bọn họ ra ngoài đi dạo.
Lý Hòe trộm vui, “U, chuyến này là làm con rể rồi.”
Khiến tỷ tỷ hắn nhẹ nhàng nhéo tay một cái, cùng với mẹ hắn cắn những hạt dẻ cứng chắc.