Thời gian dần trôi, thời gian Tôn Ngộ Không đi chiến trường đã hơn 300 năm. Hồng Quân nghe những người ở Ma giới nói chiến tranh lần này còn khốc liệt hơn so với lần trước. Các đội quân dự bị trên các đại tinh cầu đã rục rịch chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể lập tức di chuyển lên tiền tuyến.
Từ trước đến nay, từ lúc Cương thi nhất tộc bắt đầu xâm lược Ma giới, quân Ma giới chủ yếu là phòng thủ, tấn công rất ít, đời Tu La đế quân này đã lên ngôi được hơn ba trăm vạn năm. Trong lịch sử, đời Tu La đế quân nào sau khi thống trị được mấy trăm vạn năm cũng phát động một cuộc đại chiến với Cương thi nhất tộc, lần này cũng như vậy.
Khi Tôn Ngộ Không ở chiến trường tiền tuyến nhất, quân Ma giới đã tấn công mười mấy tinh cầu tài nguyên của Cương thi nhất tộc, giết chết mấy Hồng Nhãn Cương thi vương. Lúc đó trên chiến trường đã xuất hiện Tử Nhãn Cương thi vương gây tổn thất lớn cho quân Ma giới, có mấy Ma đế đã thiệt mạng trong lúc giao tranh.
Ba trăm năm trở lại đây, Tôn Ngộ Không trên chiến trường không ngừng tu luyện, tu vi lại một lần nữa tăng lên, trở thành nhị cấp Yêu đế, và còn giết chết một Hồng Nhãn Cương thi vương. Ngày hôm nay hắn đã là thống soái của hơn mấy chục triệu đại quân.
Ở Hồng Quân hành phủ, bọn Hồng Quân ba người đang ngồi trong thạch đình bên ngoài Hồng Quân đạo tràng, mỗi lần bọn họ có chuyện cơ mật đều bàn bạc tại đây.
“Tiểu Quân, mấy năm nay ngươi tu luyện nhanh thật nhưng cũng chỉ là thất cấp kim tiên cảnh giới, ngươi muốn xông pha chiến trường thật sao?”
Cổ Bàn nhẹ giọng nói.
Chiến tranh đã trở nên khốc liệt hơn, Hồng Quân rất lo cho Tôn Ngộ Không ở tiền tuyến nên quyết định đến xem tình hình thế nào, nhưng Cổ Bàn lo lắng nhất vẫn là Hồng Quân.
“Tiểu Bàn, Ngộ Không rất hiếu chiến, rất dễ bị kích động. Hồng Nhãn Cương thi hắn vẫn có thể ứng phó được nhưng một khi đối mặt với Tử Nhãn Cương thi nhất định là lành ít dữ nhiều, ta nhất định phải đến tiền tuyến để trông chừng hắn”
“Được thôi, thế thì ta với ngươi sẽ cùng đi, Ngộ Không đúng là luôn khiến người khác phải bận tâm.” Cổ Bàn cười khổ, gật đầu. Tôn Ngộ Không thân là tướng của quân đội Ma giới, lúc đại quân giao chiến không thể quay về được mà cho dù có thể về nhưng với tính cách của Tôn Ngộ Không có thể đoán được rằng hắn nhất định sẽ không về.
“Các người đi thì ta cũng đi.” Phương Hi ở bên cạnh cũng nói chen vào. Mặc dù nàng không khoái tên khỉ đầy lông lá kia lắm, nhưng ở Tu La giới cũng chỉ có bốn người bọn họ là thân thiết, chuyện này lại liên quan đến an toàn của Tôn Ngộ Không nên nàng nhất quyết đòi đi cùng.
“Được rồi, mọi người đi chuẩn bị đi. Trước khi xuất phát, ta sẽ đi tìm cách kiếm cho ba người chúng ta tư cách quân nhân bằng không thì chúng ta khó mà đến tiền tuyến được.” Hồng Quân đứng dậy, tiếng nói vừa dứt người đã biến mất khỏi Hồng Quân hành phủ, ra bên ngoài làm thủ tục nhập ngũ.
Thân phận là người ở lãnh chủ phủ của bọn họ rất hữu dụng, mấy ngày sau bọn Hồng Quân đã trở thành ba đại đội trưởng quân dự bị Hỏa Vân tinh, một tháng sau sẽ xuất phát đến chiến trường ít nóng bỏng nhất trong trận chiến với Cương thi nhất tộc.
Tiền tuyến, hơn năm trăm triệu đại quân Ma giới đã tập hợp. Hơn một trăm ma đế tướng quân dưới trướng Tu La đế quân đã cầm đầu năm trăm triệu đại quân xông lên chiến trường giống như một con quái thù há miệng nhe nanh muốn ăn tươi nuốt sống Cương thi nhất tộc không để chúng uy hiếp đến Ma giới.
Ba người bọn Hồng Quân hòa vào đoàn quân tiến vào chiến trường đã được hơn ba năm. Vì không ở cùng quân đoàn với Tôn Ngộ Không nên đến bây giờ vẫn chưa gặp được nhau, chiến trường lúc này càng lúc càng thảm khốc, mỗi ngày đều có vô số người trong Ma giới hi sinh trên chiến trường, lại có một bộ phận bị Cương thi đồng hóa, chuyển thành Cương thi, quay lại tấn công phe mình.
Khi ở tiền tuyến, Hồng Quân cảm thấy vô danh vật chất trong đan điền phát triển còn nhanh hơn lúc ở Hỏa Vân tinh, tốc độ phải hơn gấp hai lần trở lên, nhưng lúc đó hắn cũng không có tâm tư đi quan sát sự chuyển biến trong cơ thể mình vì lúc này tin cấp báo trên tiền tuyến gửi về cho biết, chiến trường xuất hiện ba tên Tử Nhãn Cương thi, mỗi tên thấp nhất thực lực cũng tương đương với lục cấp ma đế. Bọn chúng dựa vào tốc độ cùng cơ thể cường hãn phối hợp với nhau, dưới sự tấn công của chúng kể cả bát cấp ma đế cũng rất khó đối phó.
Quân đoàn của ba người bọn Hồng Quân cuối cùng cũng bị điều động đến tiền tuyến của chiến trường. Trong hư không, vô số Cương thi cùng quân Ma giới đang hỗn chiến giao tranh, chiến trường kéo dài hơn mấy trăm kilomet. Bình thường, trên tình cầu rất hiếm khi nhìn thấy lục nhãn cương thi thì ở đây đâu đâu cũng có thể nhìn thấy, hoàng nhãn và lam nhãn cương thi số lượng còn nhiều hơn.
Tìm một người trên cả chiến trường dài hơn mấy trăm kilomet không phải là điều dễ dàng. Hồng Quân đã gửi cho Tôn Ngộ Không hơn mấy chục tin truyền tấn, nhưng đến nay vẫn không nhận được một tin trả lời nên đành phải vừa đánh vừa tìm.
Bọn Hồng Quân ba người không tách rời nhau, chỉ tìm giao tranh với đám hoàng nhãn cương thi nhưng không hạ sát chiêu, chỉ từ từ di chuyển theo các hướng khác nhau.
Ba tháng sau, ba người đã di chuyển đến trung tâm của chiến trường và cuối cùng cũng tìm được Tôn Ngộ Không.
Lúc đó Tôn Ngộ Không đang đánh nhau với một tên Hồng Nhãn cương thi. Kim sắc côn ảnh lấp lóe trong hư không, không ngừng truy kích một thân ảnh đang cực tốc bay về phía sau. Tốc độ của thân ảnh này rất nhanh, đến cả bọn Hồng Quân cũng không thể nhìn rõ.
“Nhanh thật đấy!” Phượng Hi kinh ngạc nói, thân là Phi cầm nhất tộc siêu cấp thần thú mà vẫn không thể nhìn ra được tốc độ của tên Hồng Nhãn cương thi đó, chỉ có thể nhìn thấy hư ảnh mờ mờ lướt qua, côn ảnh của Tôn Ngộ Không cũng vậy, không thể nhận dạng rõ dàng được.
Xung quanh chỗ Tôn Ngộ Không giao chiến cùng tên Hồng Nhãn cương thi kia đã không còn bóng quân Ma giới hay cương thi nào. Quân Ma giới ở bên này, thống soái là bát cấp ma đế Âu Dương Sở cùng hai phó thống soái luôn chăm chú quan sát trận chiến giữa Tôn Ngộ Không và Hồng Nhãn cương thi. Đám cương thi bên kia, một tên Cương thi mắt lấp lóe ánh tím, đứng giữa hư không cũng không ngừng chăm chú biến hóa của trận chiến.
“Ta!!! Tiếp một chiêu Kinh Thiên thập bát côn của lão Tôn”
Tôn Ngộ Không quát to một tiếng, vô số côn ảnh một lần nữa lóe lên, trấn động cả hư không. Tất cả hư quang côn ảnh tập hợp lại một chỗ mãnh liệt đánh lên thân thể Hồng Nhãn cương thi.
Hồng Nhãn cương thi nhanh chóng bay lui về sau, da trên toàn thân xuất hiện màu đỏ máu, một bộ phận nhỏ trên da đã bị xe rách, nhìn thấy rõ máu tươi chảy ra.
“Gruuu!”
Một tiếng dã thú gầm lên, Hồng Nhãn cương thi cuối cùng đã biến thân lần hai, cả mặt bao trùm hoa văn lóa mắt, răng nhanh phát ra khí màu trắng, rồi đột nhiên biến mất.
“Cương thi có biết thuấn di không?” Cổ Bàn chau mày hướng về chỗ Hồng Nhãn cương thi vừa biến mất hỏi. Cương thi mặc dù tốc độ rất nhanh nhưng do không có nguyên anh nên bọn chúng không thể thuấn di được. Rất nhiều quân Ma giới trong lúc chiến đấu với cương thi đã lợi dụng điều này, thuấn di liên tục để chúng không thể nắm bắt được vị trí của bản thân.
“Không, hắn không phải thuấn di đâu chẳng qua là do tốc độ của hắn quá nhanh khiến chúng ta không kịp nhìn thôi” Hồng Quân nét mặt ngưng trọng nói. Vừa rồi, Hồng Nhãn cương thi biến thân lần hai xong liền di chuyển ngay, lúc đó Hồng Quân cũng không nhìn rõ chỉ mơ hồ cảm nhận thấy mà thôi.
“Phanh, phanh, phanh…”
Dường như để chứng minh lời nói vừa rồi của Hồng Quân, thân thể Tôn Ngộ Không đột ngột dao động kịch liệt. Vô số quyền đầu của Hồng Nhãn cương thi sau khi biến thân hung hãn lao đến tấn công lên người Tôn Ngộ Không. Tôn Ngộ Không mặc dù đã mượn sức đẩy của chỗ mình đang đứng nhưng cũng không thể theo kịp tốc độ của Hồng Nhãn cương thi.
“Đến đây nếm thử chiêu này của lão Tôn, Mãn Thiên côn ảnh”
Tôn Ngộ Không đột nhiên thuấn di dời ra xa miệng cười hê hê. Những năm gần đây, Tôn Ngộ Không đã không ít lần đụng độ với Hồng Nhãn cương thi nên tự biết tốc độ của bản thân không theo kịp Hồng Nhãn cương thi đã tự sáng tạo ra một chiêu côn pháp dùng vô số côn ảnh bao trùm bảo vệ lấy toàn bộ cơ thể. Hai tay không ngừng vận động khiến côn ảnh thành một vòng tròn lớn bao quanh thân thể hắn ở bên trong, côn ảnh cùng côn khí kết hợp khiến cho tên Hồng Nhãn cương thi sau lần biến thân thứ hai không tài nào tiếp cận được hắn.