Chỉ cần hắn thoát vây, vậy tu luyện nhiều mấy năm trở về tính sổ, hoặc là xin Tinh Sa Đại Thánh ra tay liền được.
Lăng Hàn có niềm tin tuyệt đối, lúc trước hắn chỉ là ở trong người khắc xuống sát trận cấp mười bốn liền có thể đánh bại Cổ Đạo Nhất, hiện tại là Huyết Nha Trận xếp hạng thứ nhất trong cấp mười lăm, cho dù tu vi của Cổ Đạo Nhất tinh tiến mãnh liệt, nhưng còn không mãnh liệt tới mức độ như vậy.
Hắn cười nhạt, cũng không vội ra tay nói:
– Làm sao ngươi biết ta không phải Tiên Vương chuyển thế?
– Ha ha!
Cổ Đạo Nhất cười gằn, kỳ thực hắn rất muốn đánh Lăng Hàn một cái bạt tai, nhưng hiện tại chỉ có nhịn xuống. Hắn liếc mắt nhìn bốn phía nói:
– Ta rất hiếu kì, nếu như nói đây là ngươi cố ý dẫn ta đến, nhưng lấy thực lực của ngươi căn bản không có thủ bút như vậy!
– Đây là kho báu của Thiên Hà Vương, năm đó Thiên Hà Vương xác thực được truyền thừa của một vị Tiên Vương, kết quả gặp phải rất nhiều cường giả cấm địa vây công, cuối cùng ngã xuống, nhưng cái kho báu này không có bị cấm địa đắc thủ.
Lăng Hàn giải thích, hiện ra rất tốt bụng.
Cổ Đạo Nhất hô hấp lập tức trở nên gấp gáp đến, hai mắt trừng lớn, ánh mắt nhìn về phía Lăng Hàn tràn ngập mơ ước.
Lăng Hàn gật đầu nói:
– Ngươi đoán không sai, phần bảo tàng này xác thực ở trong tay của ta, thuận tiện lại dẫn ngươi ra, giải quyết một phiền phức.
Công pháp Tiên Vương!
Thân thể của Cổ Đạo Nhất đều đang phát run, có thể Lăng Hàn không biết hai chữ Tiên Vương này đại biểu cái gì, nhưng hắn cực kỳ rõ ràng, Tiên Vương… Đó là Vương của toàn bộ Tiên Vực a!
Tiên Vực rộng lớn, cường giả như mây, nhưng Tiên Vương lại có mấy cái? Lấy hắn biết chỉ có bảy người… đương nhiên, cho dù hắn là Trảm Trần Lão tổ cũng chỉ sinh sống ở một góc của Tiên Vực, căn bản không có du lịch qua toàn bộ Tiên Vực, biết có hạn.
Nhưng địa phương một vị Trảm Trần Lão tổ đi qua còn chưa đủ lớn sao, cái này cũng chỉ có thể sinh ra bảy vị Tiên Vương!
Đây là tồn tại trên đỉnh Kim tự tháp của Tiên Vực.
Hắn chỉ được một bộ phận diệu pháp của Cửu Tử Thiên Công, nhưng hắn có thể xác định, ngày sau hắn trở lại Trảm Trần, cùng cấp tuyệt đối không có đối thủ, trừ khi là những người đồng dạng tu luyện công pháp Tiên vương kia mới có thể ngang hàng.
Lăng Hàn… Khả năng được công pháp Tiên Vương hoàn chỉnh!
– Cho ta! Đó là của ta!
Trên trán Cổ Đạo Nhất hằn lên gân xanh, hai mắt đỏ ngầu.
– Ngươi rắm thí!
Lăng Hàn ra tay, tóm tới Cổ Đạo Nhất.
Cổ Đạo Nhất tự nhiên đã sớm chuẩn bị, chín thế thân cùng nhau bay ra, Tiên thai lưu chuyển hào quang màu xanh vô thượng, trong hai mắt của hắn bắn nhanh ra hai tia sáng, tràn ngập lực phá hoại khủng bố.
Đây là thần thông hắn mới tu ra, phải đến Hằng Hà Cảnh mới có thể dùng, trước hắn vẫn không có triệt để nắm giữ, hiện tại rốt cục có thể vận chuyển.
– Ngươi có tiến bộ, lẽ nào ta không có?
Cổ Đạo Nhất kêu lên, hai tay kết ấn, lại đánh ra một thức thần thông, là Thương Lang Ấn, là đời thứ nhất hắn ở Tiên Vực đoạt được, uy lực vô cùng, cũng chỉ có đạt đến Hằng Hà Cảnh mới có thể miễn cưỡng thôi thúc.
Lăng Hàn không sợ, hung hăng đột tiến, oành, hắn vung ra một quyền liền đánh nổ thế thân thứ tám của Cổ Đạo Nhất, sau đó vung một quyền, đời thứ năm cũng lập tức bỏ mình. Hắn cứ như vậy xông tới, một quyền liền giải quyết một thế thân.
Cổ Đạo Nhất ngơ ngác, hiện tại chín thế thân của hắn còn cường đại hơn hắn a, làm sao sẽ không chịu nổi như thế?
Không không không, là Lăng Hàn làm sao trở nên mạnh như thế?
Làm sao có khả năng! Làm sao có khả năng!
Ngăn ngắn mấy năm mà thôi, mình dựa vào mấy môn thần thông tăng thực lực lên gấp ba bốn lần, cái này đã là thành tựu không bình thường, nhưng làm sao Lăng Hàn tăng lên gấp mười lần? Gấp trăm lần, ngàn lần cũng có khả năng a!
Rõ ràng tu vi của tên này chỉ tăng lên một tinh mà thôi, nhưng sức chiến đấu lại có thể bùng lên nhiều như vậy?
Lẽ nào là…
– Cường độ xương cốt của ngươi mạnh mẽ đến có thể lạc ấn trận văn cao hơn hai cảnh giới!
Hắn đột nhiên tỉnh ngộ lại, bằng không Lăng Hàn không thể ở dưới tình huống tu vi hầu như không thay đổi, tăng sức chiến đấu lên ngàn vạn lần!
Ngươi ngươi ngươi, ngươi biến thái a!
Hiện tại hắn cũng thật có chút tin tưởng Lăng Hàn chính là Tiên Vương chuyển thế, bằng không làm sao có khả năng mạnh như thế?
Lăng Hàn đột tiến, sau khi nổ ra chín quyền, chín thế thân của Cổ Đạo Nhất cũng bị đánh nổ toàn bộ, hắn ép thẳng tới chính chủ.
Cổ Đạo Nhất cắn răng, muốn chạy đi là chuyện không thể nào, kia là móng vuốt của Thánh Vương trấn áp, chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí bò ra, nhưng hiện tại tình huống này, hắn có thể làm được sao?
Chỉ có tử chiến, chống được đến có người lại đây.
Hắn vỗ ngực một cái, ba tia lực lượng Tiên Nguyên đồng thời vận chuyển, hai tia căn bản không đủ. Phốc, trên da của hắn lập tức nứt ra từng cái khe, máu tươi tuôn ra, đã biến thành một huyết nhân.
Trước hai tia lực lượng Tiên Nguyên suýt chút nữa để hắn tan vỡ, huống chi là ba tia, nhưng không cần ba tia, hắn căn bản không thể ngang hàng Lăng Hàn, đây là hành động bất đắc dĩ.
– Cổ Đạo Nhất ta chính là tuyệt thế Tiên thai, đánh nhau cùng cấp tuyệt đối bất bại!
Hắn quát, cũng không biết là đang kêu gào hay là khuyến khích mình.
Vẻ mặt Lăng Hàn lãnh đạm, ngươi tu luyện chỉ là Cửu Tử Thiên Công không trọn vẹn, mà ta là Bất Diệt Thiên Kinh lấy sở trường của các loại bí pháp Tiên Vương dung hợp, trước đây không có tìm được biện pháp để Bất Diệt Thiên Kinh dùng ở tiến công, nhưng hiện tại không giống.
So tiên pháp với ta, mi xứng sao?
Hắn một chưởng trấn xuống, mười tòa Huyết Nha Trận cùng nhau phát uy, hiện tại hắn đúng là muốn nhanh trấn áp Cổ Đạo Nhất, chỉ lo đối phương căng nứt thân thể, thê tử dùng không được… vốn Nữ Hoàng tu luyện chậm một chút thì chậm một chút, hắn cũng không nỡ để Nữ Hoàng đi xông pha chiến đấu, nhưng hiện tại là quan hệ đến hạnh phúc của hắn a!
– Gia gia ngươi, dám hủy hoại đồ vật của ta!
Hắn phẫn nộ nói.
Cổ Đạo Nhất đầu tiên là sững sờ, sau đó mới phản ứng được, suýt chút nữa tức ngất, ngươi lại xem ta thành món ăn trên bàn? Nhưng lúc này, một chưởng của Lăng Hàn đã ghìm xuống, trong lòng bàn tay có một con Huyết Nha trông rất sống động mở ra cánh chim, toả ra khí tức cực kỳ đáng sợ.
Làm sao chịu đựng?
Một chưởng ghìm xuống, trấn áp chư thiên.