Mà Huyền Thai của Giang Nam chính là Thiên Cung trung thần, Ma Ngục Huyền Thai Kinh cùng người khác bất đồng, môn công pháp này trước luyện ra Thần tính, thần tính chính là Huyền Thai, ánh mắt Huyền Thai chiếu xạ, pháp lực bạo động trong người Giang Nam rối rít hành quân lặng lẽ, bình thường xuống, gợn sóng không sợ hãi.
Chữ giết của Thái Hoàng tích chứa sát ý vô cùng bén nhọn, kích phát pháp lực của Giang Nam, dùng sát ý của hắn khu động, vì vậy mới có thể đối với nhục thể của hắn tạo thành phá hư thật lớn.
Giang Nam thấy chữ giết này, đem ý cảnh bên trong in dấu trong đáy lòng, bởi vì tu vi tâm cảnh của Thái Hoàng vượt xa hắn, cho nên mới khống chế không được pháp lực bản thân.
Mà Huyền Thai vừa ra, liền đem ý cảnh tích chứa trong chữ giết trấn áp xuống, toàn thân các nơi hết thảy bình thường trở lại.
– Nguy hiểm thật, may là ta luyện tựu Huyền Thai, nếu không hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Giang Nam thở phào nhẹ nhỏm, lập tức chữa trị thân thể, đợi thương thế phục hồi như cũ, lại triển khai Thái Hoàng tự viết, tiếp tục hướng chữ giết kia nhìn lại, tinh tế tính toán.
Lần này có Huyền Thai trấn áp, ý cảnh tích chứa trong chữ giết không thể thương tổn được hắn chút nào.
Thái Hoàng tự viết một hàng chữ cuối cùng theo thứ tự là sáu chữ “Giết” “quấy” “trấn” “phong” “cấm” “toái”, từng chữ ẩn chứa nguy hiểm thật lớn, cho dù là Cận Đông Lưu nhận được bảo vật này, cũng không dám nhìn tới sáu chữ cuối cùng này, miễn cho bị diệt.
Mà Giang Nam đem sáu chữ này từng cái nghiên cứu một lần, mới thu hồi Thái Hoàng tự viết, thầm nghĩ:
– Cuốn Thái Hoàng tự viết này là đồ tốt, nhất là sáu chữ cuối cùng kia, từng chữ có thể diễn biến ra một loại Đại Thần Thông cực kỳ lợi hại, sẽ không kém sắc so với thần thông ta khai sáng!
– Thái Hoàng, không hổ là đương thời đệ nhất cường giả!
Tu thành Liên Đài, thân thể của Giang Nam so sánh với trước mạnh hơn mấy lần, hơn nữa lĩnh ngộ Thái Hoàng lôi tự, để cho hắn đem kiếp vân một ngụm cắn nuốt, lực lượng trong kiếp vân hết thảy bị thân thể hắn hấp thu không có nửa phần lãng phí, hiện tại cường độ thân thể hắn so với Thần Phủ chi bảo bình thường còn muốn cứng rắn!
– Không biết trình độ nhục thể của ta hôm nay mạnh mẻ đến bực nào?
Giang Nam tâm niệm hơi động, Lượng Kiếp Trận Đồ đột nhiên xuất hiện, hô một tiếng trải rộng ra, đem chính hắn nhét vào trong trận đồ.
Không gian trong Lượng Kiếp Trận Đồ nhất thời mai một, hết thảy mọi thứ hóa thành Huyền Hoàng nhị khí, điên cuồng khuấy phá, Giang Nam muộn hanh nhất thanh, chỉ cảm thấy áp lực khó có thể tưởng tượng từ bốn phương tám hướng đánh tới, muốn đem thân thể của hắn đồng hóa!
Hắn luyện chế Lượng Kiếp Trận Đồ, trong đó dùng đến nhiều trận pháp của Ma Môn, một cái chức năng trong đó chính là đồng hóa, đem vạn vật khác trở lại thành Huyền Hoàng nhị khí như cũ, cường giả chôn vùi ở trong cuốn trận đồ này càng nhiều, uy lực trận đồ càng mạnh.
Giờ phút này, uy lực của cuốn trận đồ kia so với lúc giết Pháp Thiên còn mạnh hơn nhất phân, Giang Nam một mình đứng ở trong không gian mai một, mặc dù thừa nhận áp lực thật lớn, nhưng trận đồ mai một mang đến uy năng thủy chung không có thể thắt cổ hắn!
Máu thịt của hắn theo phá theo sinh, Sinh Sinh Bất Tức, thủy chung có thể ngăn cản được trận đồ thắt cổ.
– Nếu lần nữa cùng Pháp Thiên giao thủ, ta đứng ở nơi đó, cho dù không tế lên Sơn Hải Đỉnh, Pháp Thiên hòa thượng cũng chưa hẳn có thể phá vỡ nhục thể phòng ngự của ta!
Giang Nam đứng dậy ra khỏi trận đồ, đem Lượng Kiếp Trận Đồ thu hồi, trở lại như cũ thành một quyển thư họa bị hắn đưa vào trên Liên Đài, thầm nghĩ:
– Cường độ nhục thể của ta, so sánh với Pháp Thiên hòa thượng muốn mạnh hơn rất nhiều, đại khái trình độ tương đương với Long Hổ Tông Hàn trưởng lão chết ở trong tay ta kia, cho dù so với hắn mạnh hơn, cũng là mạnh có hạn. Như vậy xem ra, Lượng Kiếp Trận Đồ cũng cần tăng lên tới trình độ Liên Đài chi bảo, nếu không gặp phải người thân thể cùng ta không sai biệt lắm, cuốn trận đồ này liền không cách nào làm gì hắn.
Cảnh giới tăng lên, hắn có thật nhiều việc phải bận rộn, Lượng Kiếp Trận Đồ có thể đưa vào Liên Đài ân cần săn sóc, mượn đạo văn không ngừng đề thăng uy năng, Thiên Dực Thần Chu, Đạo Âm Cổ, Thiên Ma Cầm cùng Long Văn Sơn Hải Y cũng có thể đưa vào Liên Đài ân cần săn sóc tăng lên.
Nhưng mà các loại bảo vật như Thiên Phủ Trọng Lâu, Ngũ Kiếp Chung, Sơn Hải Đỉnh, Địa Từ Nguyên Phủ, bởi vì là Ngũ Sắc Kim luyện chế thành, đạo văn không cách nào khắc ở trên, chỉ có thể một lần nữa đúc luyện đánh vào đạo văn mới có thể tăng lên phẩm cấp.
Giang Nam để cho Huyền Thai ở trong Tử Phủ luyện chế vài món bảo vật này một lần nữa, tu vi của hắn tăng lên, uy năng của Huyền Thai cũng càng ngày càng mạnh, sau khi trấn áp thần tính của Bất Tử Minh Vương, đem thần tính hấp thu, giờ phút này Huyền Thai đã có thể thong dong khống chế Đậu Suất Thần Hỏa đệ ngũ trọng hỏa diễm, không để cho hỏa diễm thương tổn được bản thể Giang Nam.
Có Huyền Thai luyện bảo, hắn cũng dễ dàng rất nhiều, bớt đi quá trình tự luyện chế.
– Thác Bạt Lan Vân trong hai năm qua đã đưa tới tám trăm vạn cân Ngũ Sắc Kim, còn kém hai trăm vạn cân mới coi là hoàn thành giao dịch, nói vậy mấy ngày nay, nàng đã lấy đủ Ngũ Sắc Kim rồi, nhưng không có đưa tới, chi bằng đi Nam Hải một lần!
Lúc này Giang Nam khống chế Thần Thứu Yêu Vương, không nhanh không chậm hướng Nam Hải bay đi. Sau khi chém giết Pháp Thiên hòa thượng, trên Hổ Bảng còn có ba người xếp hạng trên hắn, trong đó có Nhị sư huynh Dương La.
Trừ Dương La ra, hai người khác đã không bị hắn coi vào đâu, lười đi khiêu chiến, tranh thủ xếp hạng cao hơn.
Pháp Thiên hòa thượng tu thành Thần Phủ, tu vi thực lực ở trên hai người khác, gần với Dương La, vì vậy hai người trên bảng kia đối với Giang Nam thật sự mà nói không có tính khiêu chiến.
Dương La là thánh tông Nhị sư huynh, tu vi thực lực sâu không lường được, có huyết mạch Thần Tộc cùng Nhân Tộc, lúc hắn cùng Giang Nam gặp nhau, cũng đã tu luyện tới Thất Bảo Đài Cảnh, gần hai năm thời gian trôi qua, thực lực của hắn nhất định càng thêm mạnh mẻ, hoàn toàn xứng đáng Hổ Bảng thứ nhất, Giang Nam cũng tự nhận không bằng hắn.
Thậm chí ở trong lòng Giang Nam, thực lực của Dương La chỉ sợ còn muốn vượt qua Phong Mãn Lâu!
Nếu như Dương La còn ở thánh tông, lấy thực lực cùng tâm tính của hắn, tự nhiên là người lựa chọn kế nhiệm chưởng giáo tốt nhất, nếu hắn khiêu chiến, chỉ sợ nhiều chưởng giáo thủ tịch đệ tử trên Long Bảng đều sẽ địa vị không yên!
– Đáng tiếc Dương La sư huynh là đệ tử Dương Di Thần Tộc, tâm hướng Thần Tộc, nếu không có thể để cho thánh tông ta đại phóng dị sắc!
Giang Nam âm thầm vì Tịch Ứng Tình tiếc hận, tứ đại đệ tử của Tịch Ứng Tình, hai vị bỏ mình, Dương La đi Minh giới không về, Phong Mãn Lâu tương lai còn phải mai danh ẩn tích, làm đao trong tay Giang Nam, trở thành bóng dáng của hắn!