Tiếng rống làm quần hùng giật mình đưa mắt nhìn qua, trong lòng càng thêm rung động. Các đại quân Huyền Châu thể hiện sự khủng bố của cỗ máy chiến tranh hoàng triều.
Hoàng triều này là Đế Huyền thần triều, từng quát tháo tam giới, hiện giờ đã biến mất, haòng triều của thần.
Năm xưa là thần tam giới nay thành tiên của Tiên giới, tồn tại đầu đội trời cân đạp đất chưa từng chôn vùi.
Trong đế cung tầng hư không thứ bảy, Càn Nguyên Tiên Đế biến sắc mặt:
– Thế lực này thật đáng sợ.
Càn Nguyên Tiên Đế lẩm bẩm:
– Cái tên Tử Xuyên nếu sau khi hắn chứng đạo Thiên Quân muốn tạo phản làm Tiên Đế thì ta chỉ có thể nhường ngôi cho hắn.
Các binh sĩ Huyền Châu hét to Đế Huyền bệ hạ. Bây giờ Tiên Đế của Tiên giới vẫn là Càn Nguyên, xưng hô Giang Nam như thế là bất kính. Tuy nhiên Càn Nguyên Tiên Đế biết mình không thể cai trị lâu, sẽ bị người đuổi xuống ngia. Hơn nữa Càn Nguyên làm Tiên Đế chỉ có tiếng không có miếng, không trâu bắt chó đi cày, bản thân gã không lưu luyến gì ngôi báu này nên trong lòng chẳng hề bất mãn.
Huống chi Càn Nguyên Tiên Đế ngồi vững giang sơn hai ngàn năm toàn nhờ công Giang Nam.
Giang Nam đứng trên Nguyên Thủy Đại La Thiên xem xét các quân. Gật đầu, nói:
– Tăng mạnh uy danh ta, xuất kích!
– Truyền lệnh của bệ hạ, tăng mạnh uy danh ta!
– Toàn quân xuất kích!
– Hỡi tướng sĩ thần triều, toàn quân xuất kích!
– Giết!!!
– Giết!!!
Tầng hư không thứ ba Tiên giới, quần hùng biến sắc mặt. Cỗ máy chiến tranh Đế Huyền thần triều khởi động, quy mô khổng lồ, kinh khủng biết mấy. Hai ngàn vạn đại quân Đế Huyền thần triều, huấn luyện nghiêm chỉnh đâu ra đó. Mỗi bộ binh là một tổng thể, cũng là linh kiệntrong cỗ máy chiến tranh to lớn, phối hợp với nhau. Mấy ngàn lâu thuyền lướt ngang trời, mấy ngàn tiên thành lơ lửng, cờ lớn bay paháp phới, pháp bảo rợp trời.
Tiếng trống trận rầm rầm làm máu nóng sục sôi, đằng đằng sát khí. Có người khổng lồ vỗ trống, các người khổng lồ đầu đội trời chân dạp đất vỗ trống to bịt bằng da tiên long. Trống cao to như núi, đại quân theo nhịp trống tựa mây đen kéo qua.
Nơi bọn họ đi qua tất cả cường giả chắn đường đều bị đẩy ngã, oanh giết, nghiền nát.
Đây chính là lực lượng của Huyền Châu, của Đế huyền, căn cơ Càn Nguyên tiên triều, Giang thái sư Giang Nam tạo ra vách tường vô địch cho tiên triều Tiên Đế.
Đại La Thiên quân là lưỡi dao, Đại La Thiên quân có năm phần sức chiến đấu của Giang Nam san bằng thế lực khác, va chạm với đại quân hỗn độn thần tộc. Một nửa sức chiến đấu của Giang Nam kinh khủng biết bao.
Đại La Thiên quân như đao nhọn cắt đại trận Hỗn Độn Cổ Thần ra, mặc kệ La Ma Cổ Thần từ xa điều khiền trận thế trận pháp cũng không ngăn họ lại được.
Hai cánh đại quân Ngũ Đế nội tọa, Ngũ Đế ngũ sư như nước lũ ập đến, nhấn chìm đại quân Hỗn Độn Cổ Thần bị cắt thành hai nửa. Xe ngựa xóc nảy, xuyên toa gặt mạng sống.
Đây là đại quân Hỗn Độn Cổ Thần đối kháng với đại quân Huyền Châu, thế lực nhỏ hơn chút không thể gây ra sóng gió gì, dễ dàng bị đẩy ngã, thậm chí toàn quân bị diệt.
Dù là đại quân Hỗn Độn Cổ Thần cũng không dám tùy tiện đụng vào mũi nhọn đại quân Huyền Châu, nếu không sẽ thương vong nặng nề, Hỗn Độn thiên quốc khó thể chịu đựng.
La Ma Cổ Thần rất khốn khổ, gã là thủ lĩnh trận pháp Thiên Quốc, đối diện thế yếu này đành dốc hết sức điều động các trận pháp đại quân tránh cho bị bao vây, thừa dịp loạn giành tiên sơn.
Các đại thế lực khác cũng bị địa quân Huyền Châu áp đảo, từ bỏ đấu đá với nhau, quay sang đồng lòng đối kháng đại quân Huyền Châu công kích.
Có nhiều thế lực bàn cứ trên cáctiên sơn, nhờ uy lực tiên sơn chống cự.
Trận chiến này Cự Linh thần giáo bị nhổ sạch, Cự Linh Đạo Quân thất bại bỏ trốn.
Giáo chúng Thái Nhất thần giáo cũng bị đánh bờm đầu, mắt thấy sắp bị diệt sạch. Thái Nhất Thiên Quân lấy nguyên đỉnh mô phỏng ra cứu đi số giáo chúng còn sống.
Thế lực khác thì vừa cướp tiên sơn liền đi ngay, tuyệt đối không va chạm với đại quân Huyền Châu, có thể thu hoạch bao nhiêu ích lợi hay bấy nhiêu.
– Bệ hạ… A không, giáo chủ.
Bên cạnh Giang Nam, La Hầu La mới kêu tiếng bệ hạ chợt giật mình nhớ ra, vội sửa lời:
– Huyền Châu ta đã lộ ũi nhọn, thế này không được ổn. Ta sợ Huyền Châu sẽ chọc nhiều người tức giận, quần hùng tấn công.
– Bây giờ ta còn khí vận, ai dám làm gì?
Biểu tình Giang Nam thản nhiên nói:
– Hôm nay ta lộ mũi nhọn, nhe nanh vuốt ra cho quần hùng biết tay ta chỉ đến đâu là mọi thứ thành tro bụi. Nơi đại quân ta đi qua, tất cả hoặc thần phục hoặc bị hủy diệt.
– Ta muốn để bọn họ biết Huyền Thiên không dễ ăn hiếp, Huyền Châu không dễ bắt nạt!
Cuộc chiến tranh giành này không thể nào hoàn toàn chiến thắng, nhưng dư sức càn quét quần hùng. Tiên sơn rất quan trọng, Giang Nam muốn cướp tiên sơn áp chế khí vận của các giáo.
Càn Nguyên tiên triều bị hủy diệt là điều không thể tránh được, hiện giờ quần hùng giành lộc, chỉ có biến lộc thành mãnh hổ không ai dám đụng vào mới có một mảnh đất sống yên trong loạn thế tương lai.
Từ khi cơ duyên mở ra cho đến bây giờ đã qua hơn hai mươi năm, thế lực các phương thu lấy nhiều tiên thú, pháp bảo. Thực lực các đại giáo môn tăng mạnh kinh người, các loại dị bảo xuất hiện nhiều lần, thực lực cường đại đến đáng sợ.
Tuy các đại quân Huyền Châu siêu mạnh, phối hợp tinh diệu nhưng chưa đủ để trấn áp các thế lực khác. Dù dù là Hỗn Độn Cổ Thần hay Đạo Quân tiền sử chuyển thế đều là cường giả siêu lợi hại, nếu phân tán thực lực trấn áp hết thì sẽ thua cả bàn cờ.
Tuy Huyền Châu chiếm ưu thế nhưng không hoàn toàn áp đảo, bởi vì các đại quân Huyền Châu chọn hợp thành ột lực lượng san bằng mọi chướng ngại vật.
Làm như vậy nghĩa là Huyền Châu không thể độc chiếm tiên sơn trong tầng hư không thứ ba, thế lực khác có thể thừa dịp cướp đi tiên sơn.
Hơn nữa những thế lực chưa bị đá khỏi cuộc chơi đang hợp tác với nhau, bọn họ liên minh đối kháng cá đại quân Huyền Châu thanh tẩy.
Trong các thế lực thì sức chiến đấu Hỗn Độn Cổ Thần là mạnh nhất, thế lực duy nhất một mình ngay mặt đối kháng với đại quân Huyền Châu. Nhưng số lượng Hỗn Độn Cổ Thần ít ỏi, không người đông thế mạnh như Huyền Châu. Nếu Hỗn Độn Cổ Thần hợp tác với thế lực sẽ thay đổi tình huống này, khiến đại quân Huyền Châu không cách nào nhổ từng thế lực một.
Không lâu sau ba ngàn tiên sơn trong tầng hư không thứ ba bị phân chia hết, các đại quân điều quân trở về.
Huyền Châu thu hoạch phong phú nhất, giành hơn ngàn tiên sơn. Các thế lực, gáio môn khác chia gần hai ngàn tiên sơn còn lại.
Trong đó có Tiên Quân như Thái Chân Tiên Quân, Tự Nhiên Lão Quân cướp được tiên sơn liền bỏ chạy ngay, không dây dưa với thế lực khác.
Huyền Châu bỏ hết lực lượng vào, khiến thế nhân nhận ra Huyền Châu có thể trở thành tiên châu số một đương thời không phải chỉ dựa vào một mình Giang Nam dốc sức chống đỡ, sức chiến đấu Huyền Châu cũng rất kinh người, không thể xem thường.
Hơn một ngàn tiên sơn thật khiến người đỏ mắt. Như Hỗn Độn thiên quốc, có đại tông sư trận pháp chỉ điểm thì Hỗn Độn thiên quốc chỉ giành được hơn sáu trăm tiên sơn