Kỷ Ninh và Hư U Tiên Nhân thì nhẹ nhàng, chủ yếu là lão dựa vào pháp bảo vải, Ảnh Thần Tượng, hắn hỗ trợ chút ít vượt qua nguy cơ.
Kỷ Ninh nhìn qua khe hở vải xoay tròn xem Hắc Liên Thần Đế ở phía xa:
– Hắc Liên Thần Đế lợi hại quá, một mình đấu với nhiều Thế Giới cảnh mà vẫn chiếm ưu thế.
Vụ Nham Tinh Chủ rống to:
– Hắc Liên!
Khuôn mặt tuấn tú nổi ban xám trắng, hai tay Vụ Nham Tinh Chủ cũng thành màu xám trắng, trông như một pho tượng điêu khắc. Khí thế của Vụ Nham Tinh Chủ tăng vọt, tay cầm sáu thanh thần kiếm hóa thành các ngân hà rực rỡ chói lòa, cùng kiếm chiêu đó nhưng uy năng tăng vọt gấp mười lần.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vô số hoa sen đen tan vỡ, kiếm quang dễ dàng phá mở vô số hoa sen đen nhỏ lao đến trước mặt Hắc Liên Thần Đế, chém vào hoa sen đen chín cánh.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Hoa sen đen chín cánh chậm rãi xoay tròn, bị kiếm quang đáng sợ công kích làm các cánh hoa đung đưa.
Hắc Liên Thần Đế giật mình kêu lên:
– Đây là Vụ Nham Hủy Diệt Thiên của Vụ Nham tinh các ngươi?
– Giết!
Làn da Vụ Nham Tinh Chủ như thành đá, uy thế càng bạo liệt, trong phút chốc hoa sen đen chín cánh có vết nứt.
***
Kỷ Ninh nhìn thấy cảnh đó thầm giật mình:
– Vụ Nham Hủy Diệt Thiên, còn là đệ tam trọng.
Vụ Nham Hủy Diệt Thiên đệ tam trọng thì toàn thân sẽ hóa vụ nham, thực lực tăng vọt, cơ thể sánh bằng Đạo Chi Thần Binh. Trong trạng thái bùng nổ này tiêu hao thần lực rất nhanh, nếu hao hết sạch là biến thành pho tượng thật. Nên không đến phút tồi tệ nhất thường sẽ không dùng loại thần thông này.
Giờ mà không thi triển bí thuật này thì cả nhóm sẽ bị yếu thế, Vụ Nham Tinh Chủ đã nóng nảy.
Hư U Tiên Nhân kinh thán gật gù:
– Xem như đẳng cấp viên mãn thật sự, Tinh Chủ tu luyện thời gian ngắn ngủi, bằng vào thần thông này xem như cảnh giới viên mãn.
Kỷ Ninh nghi hoặc hỏi:
– Viên mãn?
Hắc Liên Thần Đế đã bị ức chế hoàn toàn, quanh bọn họ không có hoa sen đen nhỏ xuất hiện nữa, hiển nhiên gã tự lo thân còn không xong.
Hư U Tiên Nhân cười gật đầu nói:
– Ừm! đại năng Thế Giới cảnh phân chia thực lực có vài tầng đơn giản. Tầng thứ nhất là vừa mới đột phá trở thành Thế Giới cảnh, khi đó non nớt nhất, nhỏ yếu nhất, xem như ngưỡng cửa Thế Giới cảnh. Tầng thứ hai là Thế Giới cảnh bình thường, mỗi Thế Giới cảnh tu luyện một đoạn thời gian là đạt tới. Tầng thứ ba là Thế Giới cảnh mũi nhọn, như Hắc Vụ, am hiểu kiếm đạo công giết và thần thể Thần Thế Giới xem như đẳng cấp này. Ta cũng tính trong tầng này nhưng có nhiều thủ đoạn hơn chút, mạnh hơn bọn họ một chút. Tầng thứ bốn là Thế Giới cảnh viên mãn, Vụ Nham Tinh Chủ hiện tại và Hắc Liên Thần Đế đều ở tầng này.
Kỷ Ninh gật đầu, hỏi:
– Còn đẳng cấp cao hơn nữa không?
Hư U Tiên Nhân đáp:
– Có, nếu bọn họ có một món Vĩnh Hằng Thần Binh thì xứng là Thần Thế Giới đỉnh. Đây là phân loại thường thấy nhất liên quan Thế Giới cảnh trong cương vực vô tận, còn tại sao phân chia như vậy thì chờ khi ngươi thành Thế Giới cảnh sẽ rõ.
Kỷ Ninh chưa tới Thế Giới cảnh nên không hiểu ảo diệu tu luyện của Thế Giới cảnh.
Theo cách phân chia của Hư U Tiên Nhân thì Bắc Hưu Thần Thế Giới xem như Thần Thế Giới đỉnh. Nô bộc đã chết trong trạch viện ven hồ Kỷ Ninh thấy trong di tích Tố Phong chắc cũng xem là Thần Thế Giới đỉnh.
Kỷ Ninh tò mò hỏi:
– Trên Thần Thế Giới đỉnh còn có gì không?
Hư U Tiên Nhân gật đầu nói:
– Còn, đó là Thần Thế Giới mà ngươi không thể hiểu nổi tại sao đáng sợ như vậy. Một số Thần Thế Giới phát huy uy lực Vĩnh Hằng Thần Binh đến cực độ, một số người có đường tu luyện không thể hiểu nổi, có lẽ là truyền thừa nghịch thiên kỳ lạ. Nhưng đó đều là truyền thuyết, ta lang thang qua nhiều cương vực nhưng mới thấy một tồn tại đáng sợ đó, ít nhất trong Đại Mạc Vực chúng ta không có một ai, nên Thần Thế Giới đỉnh đã rất giỏi rồi.
Kỷ Ninh gật gù, hèn gì Bắc Hưu Thần Thế Giới ghê gớm như thế, đáng tiếc đã gục ngã.
Lúc này Vụ Nham Tinh Chủ khí thế như hồng.
Vụ Nham Tinh Chủ toàn thân màu xám trắng chém ra từng luồng kiếm quang ngân hà khiến hoa sen đen chín cánh to lớn từ từ xao ytròn bắt đầu tan vỡ phân giải.
– Phá hết cho ta!
Nhưng Hắc Liên Thần Đế vẫn đứng trên hoa sen đen, mặc cho tất cả xảy ra.
Hắc Liên Thần Đế nhẹ giọng nói:
– Vụ Nham Hủy Diệt Thiên, nghe nói đây chỉ vẻn vẹn là tàn thiên của một pháp môn cổ xưa mà uy năng đã mạnh như thế, không biết pháp môn cổ xưa đó mà hoàn chỉnh thì lợi hại nhiều thế nào.
Vụ Nham tinh có mấy môn tuyệt học đều bị khiếm khuyết.
Ví dụ tàn quyển, tàn thiên, không phải pháp môn hoàn chỉnh.
Kỷ Ninh cũng không có bản hoàn chỉnh.
Rất nhiều pháp môn chỉ có tàn thiên lưu truyền vì chúng quá huyền diệu, không thể ghi lại được. Như Tam Thanh Đạo Nhân cảnh giới đã rất cao, tốn thời gian rất lâu mới ghi lại được chín tầng cấm chế hỗn độn, nên biết bây giờ Kỷ Ninh đã hợp nhất lại.
Như một số pháp môn cổ xưa làm các Đạo Quân phải thán phục, đám Thần Thế Giới không có năng lực ghi lại, chỉ có thể nhớ một phần.
Năm đó Bắc Hưu Thần Thế Giới nhờ kỳ ngộ nên được xem, cảnh giới lúc đó của y chỉ nhớ được bảy thức đầu, đoạn sau không thể nhớ.
Vụ Nham Tinh Chủ tuôn ra sát ý:
– Đối phó ngươi đã đủ rồi!
Hắc Liên Thần Đế lạnh băng nhìn Vụ Nham Tinh Chủ:
– Không biết tự lượng sức mình. Vốn không định dùng pháp bảo mà chỉ thi triển chút bí thuật đánh bại ngươi, không ngờ cuối cùng vẫn phải dùng pháp bảo. Đã lâu rồi ta không thật sự ra tay.
Hắc Liên Thần Đế vươn tay phải ra.
Vèo!
Một thanh loan đao lóng lánh như điêu bằng khối băng trong suốt hiện ra. Hắc Liên Thần Đế cầm chuôi đao, loan đao dài một trượng.
Xoẹt!
Khí thế kỳ diệu bao phủ nguyên thành thị, thậm chí vụt qua thành thị vươn hướng khu vực khổng lồ hơn.
Nguyên chiến trường tĩnh lặng.
Lạnh băng!
Mỗi tu hành giả, Tổ Thần hay Thần Thế Giới, Hỗn Độn Tiên Nhân đều thấy lòng lạnh lẽo.
– Đó là…
Tất cả tu hành giả không keìm được quay đầu nhìn hướng ngọn nguồn làm lòng bọn họ lạnh lẽo sợ hãi, thanh laon đao băng gái trong suốt lấp lánh trong tay Hắc Liên Thần Đế. Luồng sáng xanh chuyển động trên bề mặt loan đao, chỉ mắt thường nhìn đã khiến mỗi tu hành giả run rẩy.
Tim Kỷ Ninh đập nhanh:
– Đây là…?
Hư U Tiên Nhân ở bên cạnh trắng mặt nói:
– Là Vĩnh Hằng Thần Binh. Đây chính là Vĩnh Hằng Thần Binh! Ta từng thấy uy thế của Vĩnh Hằng Thần Binh cũng giống như vậy, khi ngươi nhìn Vĩnh Hằng Thần Binh là đánh mất hết can đảm.