Kiếm Chủ Bát Hoang – Hàn Vô Phong
Hoang Tiên Vực, từ xưa chính tà bất lưỡng lập!
Như thế nào chính?
Như thế nào tà?
Đối mặt thế gian vạn hóa!
Ta từ một kiếm lăng không trung, duy tiện tay bên trong một kiếm!
Mặc dù còn chút thiếu sót như công pháp nhưng thật sự thích truyện này. Thiên tài là nên đc thừa nhận, ân oán dám thua dám nhận ko cành mẹ đẻ cành con như mấy truyện khác có cãi nhau từ một vấn đề nhỏ mà dẫn đến diệt tộc bla bla, các tiền bối ” chúa tể” cũng là người rộng lượng bao dung ko tâm nhãn nhỏ như mấy truyện kia.
P/s: Đọc truyện này xong đọc mấy truyện khác chán hẳn, có mấy truyện nvc đi đến đâu cũng bị kêu phế vật bla bla… Truyện này motip lạ, main không có trọng sinh hay là phế vật hoàn khố. Main từ đầu là thiên tài, vừa vào đã bật pk đồ sát mấy thằng công tử bột luôn mà không cần kiêng nể ai hết.