Q.11 – Chương 484: Không Được, Không Thích Hợp, Cũng Không Cho Phép

Không Được, Không Thích Hợp, Cũng Không Cho Phép

Không còn lòng tin không sao cả, cô vẫn không thể khống chế được bản thân mình muốn yêu anh.

Năm xưa, Niên Bách Ngạn cho cô hai sự lựa chọn.

Hoặc là làm tình nhân của anh, trong vòng một năm.

Hoặc là làm vợ của anh, thời hạn một đời.

Vì sự tan rã niềm tin giữa hai người, Tố Diệp đã lựa chọn phương án đầu tiên. Cô nguyện dùng thời gian một năm ở bên cạnh anh, dùng một thân phận mang mác ngoài bỉ ổi để hao mòn sự nhiệt tình cuối cùng giữa họ.

Cô nghĩ một năm sẽ trôi qua rất nhanh, cũng giống như thời gian từ ngày quen biết Niên Bách Ngạn cho tới khi tình yêu sụp đổ, vừa hay cũng đúng một năm, nhanh như bóng câu qua khe cửa.

Cô cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý. Cho dằn vặt, cho day dứt, cho uất ức… Một đoạn tình cảm thay đổi quả thực cũng sẽ khiến tâm lý thay đổi. Cô chỉ hy vọng một năm này có thể trôi qua trong yên bình.

Nhưng chẳng ai kiểm soát được tình cảm của mình.

Dù là một bác sỹ tâm lý như cô hay một thương nhân đánh đâu thắng đó như anh.

Đau khổ quét qua tất cả.

Cả anh và cô đều không thể thoát được cảm giác hứng trọn đắng cay và giày vò.

Có lúc Tố Diệp cũng mê muội. Rốt cuộc là mọi việc thúc giục con người bước đi, hay trên đường đời con người không ngừng xảy ra chuyện? Cuộc điện thoại ấy của mợ như một tấm lệnh phù bắt quỷ, khiến cô bất lực, tuyệt vọng.

Cậu xảy ra chuyện, mợ lo lắng muôn phần. Mợ có thể gọi điện cho cô và Tố Khải để khóc lóc kể lể. Còn cô thì sao? Cô biết tìm ai đây? Hình như… chỉ còn mình Niên Bách Ngạn.

Mợ nói từng câu từng chữ rất rõ ràng với cô qua điện thoại: Tiểu Diệp à! Bác sỹ nói cậu con nhanh thì chỉ còn ba tháng mà chậm thì chỉ còn một năm. Cậu con cũng nghi ngờ không biết có phải mình mắc bệnh nan y gì không? Sáng nay cậu con còn nói với mợ trong bệnh viện rằng, nếu cậu con mà mắc bệnh nan y gì thì nhất định sẽ chết không nhắm mắt. Tiểu Khải là con trai, ông ấy không lo lắng. Chỉ có mỗi mình con là ông ấy không thể yên tâm. Ông ấy chỉ mong con và Niên Bách Ngạn mau chóng làm đám cưới. Con lấy chồng rồi, ông ấy mới được yên lòng.

Lúc ấy đầu óc Tố Diệp mơ mơ màng màng, chỉ nghe thấy những tiếng ù ù vang lên không dứt, chẳng phản ứng lại được gì.

Sau đó mợ lại càng khóc đau lòng hơn. Mợ nói với cô trong nghẹn ngào nước mắt: Coi như mợ cầu xin con được không? Giờ cậu con mắc căn bệnh nói đi là đi ngay được. Giờ mợ chỉ sợ hôm sau mở mắt ra đã không còn được nhìn thấy cậu con nữa. Con kết hôn với Bách Ngạn đi. Ít nhất thì mợ có thể giải quyết được một chuyện day dứt trong lòng cậu con. Cậu mợ sống đến tầm tuổi này làm gì còn mong ước gì nữa? Chẳng qua chỉ muốn con cháu sớm dựng vợ gả chồng, thì mấy ông già bà này có nhắm mắt mới yên tâm được.

Tố Diệp liền nói với mợ, cô sẽ lập tức quay về.

Mợ nức nở: Con về, chắc chắn cậu con sẽ không nói gì nhiều với con. Ông ấy sẽ không giục con, chỉ sốt ruột trong âm thầm thôi. Thật ra mấy lời này ông ấy đã nói với mợ rất nhiều lần rồi. Tiểu Diệp à! Đừng trì hoãn nữa! Nếu con thật sự cảm thấy Bách Ngạn chính là người mà con cần, thì lấy sớm hay lấy muộn cũng có gì khác nhau đâu? Con hãy để cậu con trước khi ra đi được vui vẻ một chút đi.

Khi điên cuồng tìm Niên Bách Ngạn trong mưa, trong đầu Tố Diệp chỉ toàn là câu nói ấy của mợ: Cậu con bị xét nghiệm ra bệnh ung thư phổi, phải làm sao đây? Làm sao đây?

Cuối cùng tới khi cô chạy mệt nhoài, mệt đến không thể nhúc nhích được nữa, khi co ro ngồi dưới mái hiên, câu nói văng vẳng trong đầu lại là: Tâm nguyện lớn nhất của cậu con là được nhìn thấy con và Niên Bách Ngạn làm đám cưới…

Nó cứ thế vọng đều đều bên tai cô, như một câu niệm chú, không ngừng kích thích các tế bào trong não bộ. Cho tới tận khi Niên Bách Ngạn tìm được cô, tới khi cô được anh đưa lên xe, về khách sạn.

Khi hơi thở thân thuộc của anh bao bọc lấy cô, câu nói ấy của mợ càng trở nên rõ mồn một.

Từ lúc về đến khách sạn cho tới giờ, Tố Diệp đã nghĩ rất nhiều. Rất nhiều suy nghĩ hỗn tạp cuối cùng đã tụ lại thành một điểm. Đó chính là, cô nhất định phải hoàn thành tâm nguyện của cậu.

Vậy thì, cô phải lấy Niên Bách Ngạn.

Câu nói ấy cứ quanh quẩn trong miệng. Khi Niên Bách Ngạn tắm xong, tới bên cạnh cô, cô lại vô cớ muốn khóc, vì mợ, vì mối quan hệ của cô và Niên Bách Ngạn.

Cuối cùng, lời phải nói cũng đã bật ra khỏi miệng.

Tố Diệp giữ cánh tay Niên Bách Ngạn lại, dùng toàn bộ sức lực để hỏi nốt câu này. Trái tim cô dường như không còn đập nữa. Cả người và không khí trong khoảnh khắc đều đóng băng.

Niên Bách Ngạn tuyệt đối không thể ngờ cô lại níu anh để hỏi câu ấy. Nước mắt làm mờ đôi mắt cô. Đôi đồng tử như hai viên đá đen ngâm trong dòng suối trong vắt. Có căng thẳng, có bối rối, có thỏa hiệp, còn có cả một nỗi đau quặn thắt tim gan.

Câu nói này từ miệng cô thốt ra rõ ràng đã đổi vị. Vì Niên Bách Ngạn chắc chắn không muốn nhắc lại những chuyện không vui đã từng xảy ra. Nhưng không thể không thừa nhận, khi anh nghe thấy cô hỏi câu ấy, tim anh bỗng dưng hồi hộp, và rồi… phấn khích.

Như có một luồng kích thích bất ngờ ập tới, làm cho mặt biển tung bọt trắng xóa.

Anh kiềm chế sự ngỡ ngàng trong lòng, nhìn thẳng vào đôi mắt long lanh nước của cô rất lâu, sau đó ngồi xuống trước mặt cô.

Anh giơ tay, lau nước mắt bên gò má cô.

Niên Bách Ngạn khẽ hỏi: “Em muốn lấy anh vì cậu em?”

Dù kích động cỡ nào cũng vẫn phải bình tĩnh lại. Tuy rằng trên con đường dài ấy, khi cô gào khóc chất vấn anh tại sao giờ mới tới, khi cô ôm siết lấy anh không ngừng đánh đập và gặm cắn, khi nước mắt cô hòa vào làn mưa giá lạnh thấm ướt ngực áo sơ mi của anh, anh một lần nghĩ rằng, cô vẫn còn yêu anh.

Đúng vậy! Từ khoảnh khắc ấy tới tận khi anh đưa cô về khách sạn anh vẫn tự tin với suy nghĩ đó của mình.

Thậm chí trong lúc tắm rửa, khắp đầu anh chỉ toàn là hình ảnh Tố Diệp khóc trong đau khổ. Dưới vòi hoa sen, tim anh đập rất nhanh, vì anh biết rõ rằng người con gái mình yêu sâu đậm vẫn còn trong căn phòng này, anh chưa đánh mất cô.

Cô có thể nghĩ tới anh trong giây phút không ai bám víu, điều đó chứng tỏ trong lòng cô chỉ có anh, bất luận cô cần sự giúp đỡ của anh vì mục đích gì.

Tuy vậy Niên Bách Ngạn vẫn rất hiểu cô.

Tố Diệp là một người con gái như thế này: Ương ngạnh, ưa sĩ diện. Lòng tự trọng đối với cô mà nói vượt trên hết thảy. Thế nên, cho dù cô ý thức được bản thân mình cần có anh, thì với cá tính đó cô cũng sẽ tuyệt đối không chủ động nói ra câu muốn lấy anh.

Thế nên anh mới hỏi mục đích của việc làm này.

Tố Diệp ôm chăn, cúi đầu. Khi cô ngước mắt lên, ánh sáng như đang chen chúc trong giọt lệ nơi khóe mắt.

“Đúng vậy!” Cô lên tiếng, giọng nói rất khẽ, dường như bất lực: “Tình hình của cậu e là thật sự không lạc quan. Em không thể để cậu ra đi trong tiếc nuối.”

Niên Bách Ngạn nhìn cô, bờ môi hơi mím lại, không nói câu nào.

“Nhưng mà…” Cô cố gắng cắn chặt môi, giống như hạ một quyết tâm rất lớn: “Chúng ta có thể kết hôn giả.”

Niên Bách Ngạn biến sắc, nhíu mày: “Sao cơ?”

“Giống như anh và Diệp Ngọc.” Tố Diệp vội vàng giải thích.

Cô yêu anh.

Điều này không cần phải nghi ngờ.

Khi anh xuất hiện trong con ngõ, khi anh không ngừng nhận lỗi về mình bên tai cô, nói rằng anh không tốt, cô cảm thấy trên đời này chỉ còn anh thôi. Không còn lòng tin không sao cả, cô vẫn không thể khống chế được bản thân mình muốn yêu anh.

Cũng trong khoảnh khắc ấy cuối cùng cô đã hiểu rõ, cô vốn không thể rời xa anh.

Giống như tối qua anh đã nói với cô: Em không thể rời xa anh, em cũng không rời xa anh được.

Nhưng thứ cô có thể mang tới cho anh chỉ còn lại hơi ấm khắc ghi bằng cơ thể. Còn những thứ khác chỉ là con số không. Cô có thể mạo hiểm không? Cho dù cô muốn, anh có chấp nhận không?

Cằm cô bị Niên Bách Ngạn nâng lên. Anh quan sát cô, hàng mi như quấn chặt vào nhau: “Thế nghĩa là… hôn nhân đối với em chỉ là một công cụ?”

Tố Diệp bình tĩnh nhìn anh: “Chẳng phải anh cũng đã từng như vậy sao?”

“Đó là vì anh chưa gặp được tình yêu!” Ánh mắt Niên Bách Ngạn càng trở nên hà khắc.

Trái tim Tố Diệp đau buốt.

Mắt cô gợn sóng, làm đau đôi mắt anh. Anh buông cô ra, hạ giọng: “Chuyện hoang đường này, anh sẽ không làm cùng em!”

Bàn tay giấu dưới chăn của Tố Diệp cuộn chặt lại, không còn một chút sức lực nào. Cô nói với giọng khản đặc: “Xin anh đấy…”

Gương mặt Niên Bách Ngạn đăm chiêu. Anh đứng thẳng dậy, bực bội đáp: “Hoặc là không kết hôn, nếu kết hôn thì phải làm thật, còn không, miễn bàn!”

Tố Diệp bất ngờ nhìn anh, ánh mắt run run.

“Chuyện này không ai có thể hoàn thành thay anh. Trong lòng cậu em, chuyện em và anh làm đám cưới là hợp lẽ. Em đổi sang người khác, cho dù có chấp nhận kết hôn giả, anh nghĩ cậu em cũng sẽ nghi ngờ, sẽ càng lo lắng hơn.” Niên Bách Ngạn không hổ là người làm ăn. Tuy đang giận mà anh vẫn có thể sáng suốt tìm ra điểm yếu của Tố Diệp.

Chuyện này Tố Diệp hiểu. Thế nên cô mới phải cầu xin anh. Vì chỉ có Niên Bách Ngạn, cậu mới tin tưởng. Cô không thể tùy tiện đem theo người đàn ông nào tới nói với cậu chúng con muốn kết hôn cả.

Niên Bách Ngạn nhìn cô từ trên xuống: “Anh có thể chấp nhận suy nghĩ vì cậu mà kết hôn của em, nhưng chúng ta nhất định phải trở thành vợ chồng thực sự về mặt pháp luật.”

“Không… Em không thể!” Giọng Tố Diệp hơi run rẩy.

Niên Bách Ngạn nắm chặt tay lại thành nắm đấm, hơi cao giọng: “Vậy thì em đi tìm người khác giúp đi!”

“Niên Bách Ngạn! Anh không thể ép em như vậy được!”

“Tại sao anh không thể ép em?”

“Bởi vì em…” Lời nói thốt ra được một nửa, Tố Diệp bất ngờ phanh lại.

Niên Bách Ngạn khẽ nheo mắt: “Vì sao?”

Tố Diệp mệt mỏi vùi đầu vào chăn, bờ vai run lên. Niên Bách Ngạn đè nén sự bức bách trong lồng ngực lại, một lần nữa ngồi xuống bên cạnh cô, lên tiếng: “Em muốn nói với anh chuyện gì?”

Trừ phi cô thật sự chán ghét anh tới cực điểm, nhưng điều này lại mâu thuẫn với biểu hiện của cô trên con ngõ.

Tố Diệp chần chừ ngẩng đầu lên. Mắt cô sưng húp. Môi dưới mím chặt, khóe mắt lại ướt.

Dáng vẻ ấy quả thực khiến anh đau tê tái. Anh bất giác ôm cô vào lòng, giọng nói khô khốc, khàn khàn: “Diệp Diệp! Làm vợ anh khó lắm sao? Anh không nghĩ rằng hai chúng ta đã tới mức lực bất tòng tâm.”

Cô dựa đầu vào vai anh, lắc đầu trong buông xuôi, lẩm bẩm: “Chúng ta thật sự đã lực bất tòng tâm rồi!”

Niên Bách Ngạn khẽ kéo cô ra, nhìn vào mặt cô, quát khẽ: “Đó chỉ là suy nghĩ của riêng em!”

Cô từ từ ngước lên, nhưng chỉ nhìn tới yết hầu của anh, không dám nhìn thêm lên cao.

“Bác sỹ nói, sau này cơ hội được làm mẹ của em rất thấp… Niên Bách Ngạn! Anh thích trẻ con lắm phải không? Anh có thể chấp nhận vợ mình không thể sinh con cho mình không? Anh có thể chịu được nỗi đau khổ khi không có con không? Anh có thể cam lòng nhìn mọi người đứng sau lưng chỉ trỏ cười nhạo không? Một cuộc hôn nhân không chỉ duy trì bằng tình cảm là đủ. Nếu không có con, tình cảm rồi cũng sẽ biến chất!”

Niên Bách Ngạn như bị sét đánh, bao tình cảm trong ánh mắt chợt khựng lại. Cả người anh đờ ra, như một khúc gỗ, chỉ còn lại sự bàng hoàng.

“Thế nên…” Tố Diệp cảm thấy hoa mắt chóng mặt. Vết thương đã bị cô mạnh tay xé ra, máu tươi bắt đầu ồ ạt chảy tràn ra ngoài: “Chúng ta không thể kết hôn thật được. Không được, không thích hợp, cũng không cho phép!”

Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau

Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau

Status: Completed Author:

Một trận chiến tâm lý hồi hộp.

Một đêm triền miên, hơi thở của anh ấm nóng mê hoặc, một cuộc điện thoại đã đặt dấu chấm hết cho bầu không khí mờ ám này.

“Thì ra hôm nay anh kết hôn.” Sau khi cuộc điện thoại kết thúc, cô vòng tay ôm chặt lấy anh từ đằng sau, đôi tay như một con rắn linh hoạt, lướt đi do thám khắp cơ thể anh.

Anh im lặng quay đầu, ánh mắt sâu thẳm dù cố đến mấy cũng không thể nhìn thấu.

Cô ung dung nói: “Yên tâm, tôi không còn là một cô bé nữa.”

Anh là nhà cung ứng đá quý tiếng tăm vang dội, cô là nhà phân tích tâm lý thông qua việc đọc những giấc mơ, hai người hoàn toàn không chút liên hệ lại vì một vụ án ly kỳ mà gắn chặt số mệnh lại với nhau.

Anh siết nhẹ cằm cô: “Tôi trở thành đối tượng nghiên cứu của em rồi sao?”

Cô khẽ nở một nụ cười diễm lệ, đắm mình trong hơi thở của anh: “Anh Niên chẳng phải đang sống sờ sờ ra đấy sao? Trước mắt tôi chỉ có hứng thú với giấc mơ cuối cùng của một người đã chết. Còn anh và tôi, chỉ là một cuộc chơi, nếu chơi được cả hai chúng ta đều vui vẻ, còn không chơi nổi… thì cút!”

Sắc mặt anh rất thản nhiên: “Tố Diệp! Niên Bách Ngạn tôi, em chưa chắc đã chơi nổi đâu.”

Niên Bách Ngạn là người đàn ông vô cùng khắt khe đối với công việc và cấp dưới, rất khó hòa hợp với mọi người nhưng lại khiến phụ nữ vì anh mà điên đảo; Tố Diệp là một người phụ nữ luôn khiến người ta phải tranh luận, trông bề ngoài có vẻ là một kẻ chỉ biết đến tiền nhưng thực chất lại là người mạnh miệng yếu lòng, khiến người ta xót xa.

Giấc mơ, ký ức, tiềm thức và những cuộc chiến thương trường đằng sau những đồ trang sức lấp lánh, lớp lớp những trận chiến tâm lý kỳ quái đụng phải nhau. Làm sao để tính lòng người, đo lòng mình, tìm ra sự thật trong những cái như thật như giả ấy? Bạn tưởng những gì bạn nhìn thấy là thật? Có lẽ đều là giả; Bạn tưởng những gì bạn nghe thấy là thật, có lẽ vẫn là giả; Vậy bản thân bạn có phải là thật không? Có lẽ cũng là giả!

Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Cho dù duyên phận ngắn ngủi, cũng không bỏ lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mộng kinh hoàng.

Hệ thống tên nhân vật: Niên Bách Ngạn, Tố Diệp, Niên Bách Tiêu, Kỷ Đông Nham, Dương Nguyệt, Lâm Yêu Yêu, Diệp Uyên, Tố Khải, Diệp Lan, Đinh Tư Thừa, Diệp Ngọc, Khúc Nghệ, Hứa Đồng, Thịnh Thiên Vỹ, Tưởng Bân, Tưởng Vỹ, Kim Đại Trung, An Tịnh, Bạch Băng, Diệp Hạc Phong, Nguyễn Tuyết Mạn, Diệp Hạc Thành, Nguyễn Tuyết Cầm, Niên Quý, Tư Tuyết, Tiểu Nhã, Tăng Vũ, Cảnh Long, Joey, Vincent, Henry, Văn Giai, Lý Thánh Đản, Hà Minh, Phương Bội Lôi, Khaki, Thạch Thành, Quản Yên, Aston, Xương Đồ, Tịch Khê, Diệp Tịnh Hảo, Diệp Bội Bội, Niên An Nhiên, Kỳ Tôn.

Cameo: Giang Mạc Viễn, Trang Noãn Thần, Nhiếp Thiên Luật, Giang Thần, Kỳ Ưng Diêm, Lưu Ly…

Lời giới thiệu của tác giả:

“Đây cũng là câu chuyện xảy ra ở Bắc Kinh. Trong câu chuyện này có sự xa hoa của châu báu kim cương, có những câu chuyện tình yêu cảm động buồn triền miên, có những hoài nghi dù đã bóc tách từng lớp mây mù vẫn như thật như giả. Không biết nên nói gì nữa, chỉ muốn viết một câu chuyện hay, một câu chuyện khác lạ. Ngoài ra cũng xin nhắc thêm, những vụ án tâm lý được đề cập tới trong truyện đều là những vụ án có thật đã xảy ra, có rất nhiều khía cạnh, yếu tố khiến tâm lý con người không thoải mái. Những vụ án này đã được thu thập thông qua các nhà tư vấn tâm lý, các nhà thôi miên và các bác sỹ trị liệu hành vi…, cũng có những vụ án được thầy cô của tôi kể lại trong quá trình học tập. Đương nhiên trong quá trình viết truyện sẽ giấu tên, ẩn danh và văn học hóa đi một chút. Những độc giả nhát gan hoặc không có hứng thú với lĩnh vực này xin đừng đọc. Hãy để câu chuyện này gợi mở thế giới tiềm thức của bạn. Hãy kể giấc mơ của bạn cho tôi, nhưng cẩn thận nhé, đừng để tôi nhìn thấu tâm hồn của bạn…”

“Nếu bạn muốn tìm một câu chuyện nhanh và kết thúc chóng vánh tôi khuyên bạn không nên đọc vì tiến độ câu chuyện này sẽ rất chậm. Ở đây tôi chỉ muốn nói tiến độ trong một cuốn tiểu thuyết ngôn tình không nhất định phải thống nhất ngàn quyển như một. Nếu chỉ lấy tốc độ nam nữ chính hôn nhau rồi quan hệ để nhận định tiến độ thì không công bằng. Cách xây dựng nhân vật của câu chuyện này là chưa từng có từ trước tới giờ. Con người không ai là hoàn hảo, đó chính là định nghĩa chung nhất cho tất cả các nhân vật trong bộ truyện này. Đây là một câu chuyện tươi sáng rực rỡ, cả các nhân vật cũng thế, nhưng đằng sau vẻ rực rỡ đó, mỗi người đều có sự ích kỷ, bất lực, tính toán và âm mưu của riêng mình. Nếu nói Giang Mạc Viễn là hình ảnh thu nhỏ và là tổng thể của ba người đàn ông trong xã hội, thì Niên Bách Ngạn lại được xây dựng trên hình tượng của một người duy nhất. Ngoài đời thực, anh ấy cũng là một nhà cung ứng đá quý, cuộc sống của anh cũng xa hoa, tình cảm cũng day dứt và có những câu chuyện đặc sắc. Còn Tố Diệp, tôi nghĩ nhân vật này dần dần khi từng lớp suy nghĩ nội tâm được bóc ra, mọi người sẽ cảm thấy càng ngày càng chân thật. Bởi vì ở cô ấy nhất định sẽ có hình bóng của mọi người, bất luận là ưu điểm hay khuyết điểm. Có lẽ câu chuyện này không nhận được sự đồng tình của tất cả mọi người, nhưng còn người xem là tôi còn viết, dùng ngôn ngữ bình thường nhất, giản dị nhất. Vẫn câu nói đó, tất cả mọi phán đoán đừng vội kết luận quá sớm, chưa tới giây phút cuối cùng, chưa tới chương kết cuối cùng, thì câu chuyện và nhân vật mãi mãi chưa thể kết luận.”

“Trong các tác phẩm trước của tôi, số phận của mỗi nhân vật có thể chỉ hai tới ba cao trào là kết thúc, nhưng Tố Niên khác các tác phẩm đó, vì tôi tạo dựng số phận của mỗi nhân vật đều có rất nhiều cao trào, bước ngoặt. Thế nên những độc giả thích một hai cao trào rồi tới một cái kết hạnh phúc xin hãy thận trọng khi đọc Tố Niên. Đây vốn đã không phải là một bộ tiểu thuyết chỉ có tình yêu. Nó rất phức tạp, mỗi một nhân vật trong câu chuyện cũng giống như một cá thể độc lập ngoài xã hội, như người bình thưởng phải hưởng trọn đắng cay mặn ngọt vậy. Thế nên không thể so sánh, cũng không cần phải mang nó ra so sánh với các tác phẩm trước đó, vậy chẳng khác nào bạn mang cơm trắng ra so với rau xanh xem cái nào dinh dưỡng hơn cả, ngay từ cốt lõi đã sai lầm.” *Có thể hiểu là trong câu chuyện này đất diễn của chính phụ nhiều gần như nhau*

“Tố Niên chắc chắn là một câu chuyện đặc sắc, tôi dành tâm huyết xây dựng từng nhân vật, cũng yêu quý mỗi một nhân vật, vì họ là những con người không hoàn hảo, vì thế có lúc họ được người ta yêu quý lại có lúc bị người ta ghét, thế nên tuyệt đối không thể vì một số chi tiết mọi người nói không cần thiết mà hủy cả một bộ tiểu thuyết. Tôi không dám nói mỗi một câu, một chữ tôi viết ra đều ẩn chứa một điều gì đó, nhưng ít nhất có thể khẳng định với mọi người, đâu đâu trong câu chuyện cũng ẩn chứa bí mật, nhưng thực tế số người tìm ra được chúng là rất ít. Mỗi một nhân vật, mỗi một tình tiết xuất hiện, mỗi một giai đoạn tình cảm đều có mục đích của nó, chắc chắn không lãng phí thời gian đọc của mọi người, tôi cũng không lãng phí thời gian viết vốn đã ít ỏi của mình. Có thể mọi người thấy chẳng có gì tiến triển nhưng có tiển triển hay không chỉ có tôi là người viết mới biết được, tại sao phải sắp xếp như vậy cũng chỉ tôi biết mà thôi nên mọi người có hoài nghi hay khó chịu cũng là chuyện bình thường.”

Mong rằng nó sẽ là một câu chuyện hay mang tới cho mọi người ^^

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset