Chết Ở Trên Sao Hỏa – Tử Tại Hỏa Tinh Thượng – Thiên Thụy Thuyết Phù

Chết Ở Trên Sao Hỏa - Tử Tại Hỏa Tinh Thượng - Avatar

Chết Ở Trên Sao Hỏa – Tử Tại Hỏa Tinh Thượng – Thiên Thụy Thuyết Phù

Chết Ở Trên Sao Hỏa - Tử Tại Hỏa Tinh Thượng - Avatar

Review một bộ phải nói đáng tầm đưa lên phim holywood về vũ trụ sinh tồn

1. Chết Ở Trên Sao Hỏa của tác giả Thiên Thụy Thuyết Phù có hay không?

Theo quan điểm của ta thì đây là một bộ thần thư, cách kể truyện hài hước cuốn hút, viện dẫn ra các số liệu định luật nguyên tắc vật lý trong vũ trụ khiến ta nhiều lúc đọc hoa cả mắt nhưng vẫn bị cuốn vào nội dung truyện không muốn buông ra. Một bộ truyện mang sự phá cách, hấp dẫn tuyệt vời, có thể nói đây là bộ truyện khoa học viễn tưởng có tính khoa học nhất ta từng đọc. Nếu Độc Du là tượng đài trong lòng ta về thể loại võng du, thì truyện này sẽ là tượng đài của ta về thể loại vũ trụ sinh tồn.

Nếu nói về truyện này phá cách đột phá ở điểm nào, thì ta có thể khẳng định, trong đời đọc truyện của ta chưa đọc được truyện nào, từ đầu đến đuôi chỉ có một nam, một nữ, và một con mèo máy như truyện này. Truyện chỉ có ba nhân vật đang sống, đang nói chuyện, điểm xuyết thêm là những cái cây cà chua được họ yêu thương như hài tử, và một chiếc máy kéo rùa bò với tên gọi âu yếm là Hỏa tinh lưu lạc cẩu.

Truyện chi tiết, miêu tả hợp lý, như việc tại sao tài nguyên của họ lại thiếu thốn như vậy, tại sao cô gái ấy mãi chỉ có thể lưu lạc trên bầu trời sao Hỏa, rồi đến tại sao cách dùng Hỏa tinh lưu lạc cẩu lại đơn giản như đồ chơi cho trẻ lên 3, chẳng cần khóa xe mật khẩu gì hết – đơn giản thôi, vì trên sao Hỏa thì chỉ có từng ấy nhân loại có thể sử dụng xe, nếu Hỏa tinh lưu lạc cẩu mất tích, thì họ không cần lo nghĩ cho cái xe, cũng chẳng cần tự hỏi ai trộm xe, chỉ cần lo nghĩ cho vấn đề ngoại giao của nhân loại với ngoại tinh văn minh.

2. Chết Ở Trên Sao Hỏa của tác giả Thiên Thụy Thuyết Phù giảng cố sự gì?

Sẽ thế nào khi ngươi đang trên sao Hỏa, đột nhiên thấy hành tinh xa của mình biến mất?

Sẽ thế nào khi trở thành hai nhân loại cuối cùng trong vũ trụ, nam trên bề mặt sao Hỏa, nữ trên vệ tinh quay quanh sao Hỏa, chỉ có thể liên lạc với nhau qua vô tuyến, mãi mãi không thể chạm đến nhau?

Sẽ thế nào khi khoảng cách giữa ta và ngươi là mấy trăm km theo chiều thẳng từ dưới lên trên, nếu còn trên trái đất thì đi xe buýt là đến, còn ở đây thì ta có ngước đầu lên nhìn cũng không thể thấy vệ tinh nơi ngươi đang ở?

Sẽ thế nào khi sinh tồn trở nên gian nan như thế, tính toán từng chút lượng nước ta thải ra thu vào, cân tính từng chút số đồ ăn và không khí ta có, để khi là hai nhân loại cuối cùng trong vũ trụ, cuộc đời ta chỉ còn đếm ngược từng giây phút?

Truyện xoay quanh khoa học, nêu lên vẻ đẹp của sinh mạng đang tồn tại. Địa cầu biến mất, vật tư thiếu thốn, hai con người họ cô độc sợ hãi, nhưng qua những lần vô tuyến liên lạc, họ vẫn dựa vào nhau để tiếp tục tồn tại. Vẫn biết họ không thể nào sống nổi đến lúc già, trong vũ trụ mênh mông, con người quá yếu ớt, chỉ cần thiếu chút O2 là họ sẽ chết đến không thể chết lại, thì họ vẫn làm tất cả để sống đến lúc họ có thể sống, họ mang niềm kiêu hãnh, niềm hạnh phúc của một chủng tộc tên là nhân loại.

Có thể bạn muốn xem: List truyện có nội dung mới lạ 2021

Như nam chính đã từng nói với mèo máy: ngươi là robot, chắc là sẽ tồn tại lâu hơn ta, sau này nếu có ngoại tinh nhân đến sao Hỏa, thì ngươi có thể kể cho họ câu chuyện về nhân loại. Nhân loại là một chủng tộc rất kì quái, họ tàn nhẫn, nhưng họ cũng thiện lương, họ gây chiến tranh giết chóc lẫn nhau, nhưng cũng có thể giang tay cứu giúp đồng loại…

Nếu bậc vĩ nhân trong lịch sử sẽ không vì năm đấu gạo khom lưng, thì trên sao Hỏa ấy, chỉ cần một ml nước cũng đủ để vai chính ngũ thể chạm đất, vội vàng lè lưỡi liếm hết chỗ nước đã đổ ra trên sàn.

Nếu các vai chính truyện khác làm vai chính, tung hoành vũ trụ, thì vai chính trên sao Hỏa ngày ngày quấy phân để làm phân bón, phiền não sao mình chỉ thải phân được chừng này, sao không thải được nhiều hơn, rồi trộn phân quá nhiều đến mức thành ra tự hỏi tại sao ngày xưa mình ghê tởm phân, phân chính là sinh mệnh chi nguyên, nếu cho y về lại Địa cầu, thì có cả đời quấy phân làm phân bón y cũng nguyện ý, cảm thán rằng có cả một đống phân mãi mãi dùng không hết, chính là một hạnh phúc.

Truyện không ngược chủ, theo mình đánh giá thì truyện không hề ngược chủ, vai chính sinh tồn gian nan như vậy nhưng mình vẫn thấy rất đẹp, không thấy ngược mà mình thấy được vẻ đẹp của văn chương, của sinh mệnh lóe sáng trong vũ trụ, tuy nhỏ bé nhưng vẫn lập lòe trên sao Hỏa mênh mông.

Câu truyện của hai nhân loại, và một con mèo máy, thực sự rất đẹp, nam chính, nữ chính, và con mèo ấy, đã khiến mình xúc động. Hi vọng sẽ có nhiều người đọc truyện này, và có đánh giá tốt về truyện này như mình

Recommendations

Chu nhan – Thương Nguyệt Chu Nhan là tiền truyện trong hệ liệt “Kính” của tác giả Thương Nguyệt, bắt đầu từ sự kiện Chu Nhan – quận chúa tộc…

Già Thiên – Thần Đông Nếu như bạn đã đọc Thần Mộ, chắc chắn bạn sẽ không quên được Thần Đông (Ngô Biển Quân). Sau Trường Sinh Giới, tác giả…

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset