Chương 380: Ghen tới đỉnh điểm

Ghen tới đỉnh điểm

Bắc Minh Dục mặt sầm lại đứng lên, cầm chiếc thẻ nhân viên phục vụ đưa: “Cô nhìn cho rõ nhé, đây là phòng của tôi, đáng lẽ người hỏi câu đấy phải là tôi mới phải! Lương Nặc đâu? Rốt cuộc hai người định bày cái trò gì thế?”

“A….”

Đột nhiên, tiếng kêu lên thất thanh của Lương Nặc ở phòng đối diện truyền tới.

Kỷ Sênh và Bắc Minh Dục tròn xoe mắt hướng ánh mắt sang phía phòng đối diện.

“Khỉ gió! Hai thằng đàn ông to đầu các anh đi nhầm phòng rồi?”

Bắc Minh Dục nheo chặt mày lại, bước chân như chạy xông ra ngoài….nếu như Lý Tranh Diễn đã làm chuyện gì rồi, anh nhất định sẽ không tha cho anh ta!

Cửa phòng bên cạnh bị khóa rồi, Bắc Minh Dục chẳng thèm quan tâm tới gì khác, anh giơ chân, lấy hết sức đạp mạnh cửa phòng, thế mà có thể đá tung được cảnh cửa đó ra.

Rầm!

Chỉ nhìn thấy cảnh giường khách sạn lộn xộn tung bành, Lương Nặc thì ôm chặt lấy chăn che phía trước người, ánh mắt tràn ngập sự sợ hãi và ngạc nhiên, giống như một con thỏ non đang đứng trước con sói già vậy, còn Lý Tranh Diễn đứng trước mặt cô cũng giống với Bắc Minh Dục – trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm ngang bụng, dây thần kinh trên đầu anh ta giật lên đùng đùng, nhìn Lương Nặc hằm hằm.

Một tay Lương Nặc chỉ ra phía Bắc Minh Dục và Kỷ Sênh vừa đạp cửa chạy vào: “Hai người….hai người….”

Bắc Minh Dục tối sầm mặt bước lên phía trước, giống như bao bánh chẻo vậy, anh quấn chăn vào người cô vác xồng xộc lên vai: “Không may là bọn anh đã vào nhầm phòng nhưng điều may là cả hai người đã bị đánh thức.”

Kỷ Sênh thì bịt miệng cười híp mắt lại.

Bắc Minh Dục vừa đi, Lý Tranh Diễn lại đóng cửa cái rầm, một tay anh kéo lấy Kỷ Sênh ép vào tường: “Em còn mặt mũi đứng đó mà cười à? Nếu như anh và người chị em tốt của em thực sự có xảy ra chuyện gì, xem em còn cười được không?”

Kỷ Sênh đưa tay lên ôm vòng qua cổ anh ta.

“Lý đại thiếu gia ơi là Lý đại thiếu gia, nếu như đến vợ anh mà anh còn không nhận ra thì em gả cho anh chẳng phải là lỗ lớn rồi à? Tới lúc đó vừa đẹp, ngày đầu tiên kết hôn anh đã ngoại tình, lúc đó có li hôn cũng may, anh là kẻ sai thì em đây còn có thể được chia cho một lượng tài sản lớn của anh!”

“Đừng có nằm mơ!”

Lý Tranh Diễn cười lạnh lùng, cúi đầu hôn Kỷ Sênh, mới đầu thì nhẹ nhàng nhưng càng ngày càng lỗ mãng.

Cùng giây phút đó, trong căn phòng đối diện, Lương Nặc bị Bắc Minh Dục đè xuống giường và hôn cô như sắp muốn ăn thịt cô vậy.

Một tay hất chăn ra, bàn tay anh chạy khắp cơ thể cô.

“Lý Tranh Diễn chạm vào đâu em rồi? ở đây à? Hay là ở đây?”

“Hức! Đừng…đừng có mà làm mạnh thế!, đau….” Lương Nặc mím chặt môi, nhìn anh với ánh mắt ngây thơ: “Lúc nãy khi mà Lý Tranh Diễn nhảy lên em đã có cảm giác có gì đó không giống anh rồi, cả buổi tối em có ngủ đâu, ngoan ngoãn đợi anh đấy!”

“Thế nên?” Bắc Minh Dục nghe thấy vậy, trong lòng cũng thấy vui vui.

“Thế nên, anh ta chưa chạm vào đâu cả.” Lương Nặc xấu hổ đáng thương nắm chặt lấy chiếc khăn tắm trên người anh, miệng cô định nói gì đó rồi lại thôi, mãi mới thốt ra: “Nhưng sao các anh lại đi nhầm phòng được? Anh có chạm vào chỗ nào của cô ấy không? tiến tới bước nào rồi?”

“Ngốc! Chồng em là loại mắt mù đến thế à?”

Đôi chân dài của Bắc Minh Dục kẹp chặt lấy người cô, anh cúi đầu hôn cô bá đạo, những tức giận kìm nén vừa nãy như được nổ tung ra, lan truyền khắp căn phòng như là một sự chấn động bất ngờ.

…………..

Ba giờ sáng.

Bắc Minh Dục đang giúp Lương Nặc rèn luyện sức dẻo dai trên giường thì một cuộc gọi đáng ghét gọi đến.

Lương Nặc như có phao cứu mạng, chui ra khỏi lòng anh: “Dừng…dừng lại…điện thoại…điện thoại kêu từ nãy kìa!”

“Kệ nó!”

Bắc Minh Dục cắn vào vai cô một miếng, Lương Nặc toàn thân co rúm lại run rẩy.

Nhưng tiếng chuông vang không ngừng lên trong màn đêm tĩnh lặng, Bắc Minh Dục không chịu được tiếng ồn đáng ghét đó nữa rồi, anh bực dọc bò dậy từ người Lương Nặc, phẫn nộ cầm lấy điện thoại gào lên: “Có chuyện gì gấp tới mức đấy hả?”

Giọng nói gấp gáp của vú Hà vang lên: “Thiếu gia, thiếu gia và thiếu phu nhân mau mau về đi, tiểu thiếu gia đã khóc cả đêm rồi, dỗ thế nào cũng không chịu ngủ….”

Lão phu nhân cũng lạnh lùng cướp lấy điện thoại, ho lên hai tiếng rồi nói: “Ta biết đêm nay là đêm tân hôn của hai con, thế nhưng ngày tháng sau này còn dài mà vội cái gì đúng không? thôi, cháu ta đang khóc nấc lên ở nhà đây này….”
Bắc Minh Dục chỉ muốn vứt ngay cái điện thoại đi.

“Bác sĩ nói thế nào?”

“Bác sĩ nói không sao!” lão phu nhân vừa suy nghĩ vừa nói: “Ta đoán chắc Hảo Hảo ngủ cùng hai đứa quen rồi, bây giờ không có hai đứa nên nó lạ không chịu ngủ.”

Bắc Minh Dục cắn răng: “Đêm nay là đêm tân hôn của con!”

“Nhưng cũng không thể Hảo Hảo khóc cả đêm như thế chứ?” lão phu nhân không dám nóng giận chỉ dỗ dành: “Ta đã lựa ý rồi, cũng để cho hai đứa ba giờ đồng hồ rồi, chẳng lẽ vẫn chưa đủ à?”

“………..”

Lương Nặc xuống giường cướp lấy điện thoại: “Hảo Hảo khóc cả một đêm ạ? Cô ơi cô đừng lo lắng, để vú Trần dỗ Hảo Hảo một lúc, bọn con về ngay bây giờ đây.”

Cúp máy xong, Lương Nặc vội vàng mặc tạm một chiếc váy dài vào, đầu tóc vẫn còn bù rù đã xuất phát.

Đại thiếu gia có nỗi khổ khó nói, mặt sầm sầm đi theo cô.

Vừa về tới nhà, Bắc Minh phu nhân liền đem Hảo Hảo cho Lương Nặc bế, vẻ mặt xót xa nói: “Con nhìn đứa trẻ này xem, khóc tới nỗi mắt sưng hết cả lên rồi, khuôn mặt cũng đỏ lên, thỉnh thoảng lại còn nấc!”

Lương Nặc vội vàng ôm lấy Hảo Hảo, cúi đầu xuống dỗ: “Hảo Hảo không khóc nữa, mẹ ở đây này, ngoan nào!”

Thằng bé được ôm vào lòng với hơi thở quen thuộc nên chỉ một tẹo sau đã nín ngay.

Nhưng vẫn còn nấc lên mất kiểm soát.

Lương Nặc xót con cúi đầu xuống áp trán cô vào trán Hảo Hảo, khẽ nói: “Sau này nhất định sẽ không để con ở nhà một mình nữa!”

Bắc Minh Dục nhìn mà tức giận, từ lúc anh bước vào căn nhà này tất cả những người phụ nữ kia chưa ai nhìn anh quan tâm tới anh cả.

Tức giận, anh quay ra đạp chân vào chiếc bàn trà.

Tiếng bụp vang lên, cuối cùng thì vú Hà và lão phu nhân cũng chịu quay ra nhìn anh.

“Thiếu gia!”

Bắc Minh Dục giả bộ lạnh lùng, nói buông trõng: “Nhớ ra hôm nay là ngày gì không hả?”

Lão phu nhân lườm anh: “Mắt con để đi đâu thế hả? Đi mà cũng không nhìn đường, bàn trà bị đá đổ rồi kìa! Không thấy tiếng kêu to thế à? Ngộ nhỡ làm cháu ta giật mình thì sao?”

Lương Nặc cũng quay ra: “Hảo Hảo đã khóc cả một đêm rồi, giờ em sẽ ở bên cạnh con một lúc, anh đi ngủ trước đi, đừng có đợi em làm gì.”

Bắc Minh Dục lần này thì điên tiết lắm rồi: “Có giỏi thì các người cứ khư khư lấy nó cả đời! Đừng có mà nói chuyện với tôi nữa!”

Nói xong, anh đi thẳng vào phòng ngủ, cố tình đóng cửa rầm một tiếng.

Những người phụ nữ ở ngoài liếc mắt nhìn nhau không nói gì, nhưng ánh mắt họ đều thể hiện được suy nghĩ: Bắc Minh Dục đến thời kì quá độ sang một giai đoạn khác rồi.

…………….

Từ trước tới nay chưa bao giờ Bắc Minh Dục nghĩ rằng có một ngày anh sẽ bị thua cả một đứa trẻ con.

Mỗi lần anh chỉ cần lại gần Lương Nặc là nhất định Hảo Hảo sẽ khóc ré lên, lão phu nhân lại lập tức gọi anh ra mắng nhiếc, Lương Nặc thì cuối cùng cũng mặc kệ anh mà đi dỗ Hảo Hảo.

Cưới xong được có nửa tháng, Bắc Minh Dục không thể nào có cơ hội để cùng Lương Nặc sống một ngày mà thế giới chỉ có hai người như trước kia.

Hôm sau, Lương Nặc dậy sớm phát hiện căn phòng trống trơn.

“Vú Trần?”

Cô lập tức bật dậy đi ra ngoài, hai chân còn chưa kịp đi dép vào.

“Thiếu phu nhân.” Vú Trần đi ra từ bếp, hỏi: “Thiếu phu nhân có việc gì vậy?”

“Sao không thấy Hảo Hảo đâu? Vú bế nó tới phòng của nó rồi à?”

Vú Trần đơ người ra lắc đầu: “Không có, tôi sáng sớm vừa dậy đã vào bếp làm bữa sáng, có lúc nào mà bế tiểu thiếu gia đâu, lẽ nào không thấy tiểu thiếu gia? Không phải thế chứ! Lúc nãy vẫn còn trong đó mà!”

1001 Đêm Tân Hôn

1001 Đêm Tân Hôn

Status: Completed Author:

Truyện 1001 Đêm Tân Hôn của tác giả Thiên Nam Hy là câu chuyện teen mang màu sắc của ngôn tình lãng mạn.

Cô vẫn còn yêu đời chưa muốn lấy chồng vậy mà bỗng một ngày nọ, vừa ngủ dậy, cô phát hiện mình bị ép gả cho một người đàn ông gần 60 tuổi, mắc bệnh suy thận, thân thể ốm yếu. Còn gì đau khổ hơn nữa không ?

Nhưng trong đêm động phòng lại có sự bất ngờ lớn dành cho cô, điều bất ngờ gì sẽ xảy ra?...

... Chúng ta hãy cùng khám phá bộ truyện cực hay này nhé ^^...

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset