Chương 50: Hoàng mệnh khó chống :D

Hoàng mệnh khó chống :D

Kinh Thiên tiểu tặc ôm vết thương, thấp giọng rủa một tiếng, linh hoạt tránh thoát một kích, sau đó lại giở mánh cũ, ném mấy quả đạn khói xuống đất, chạy trối chết!

Thực đáng tiếc, Vân quý phi không dễ lừa như những thị vệ kia. Đợi gã chạy được một đoạn, mới phát hiện ra Vân quý phi vẫn còn đuổi theo.

Bọn họ đã sớm ra khỏi hoàng cung, phủ Quốc sư cũng không xa lắm. Nhưng sau một hồi ngẫm nghĩ, Kinh Thiên tiểu tặc cắn răng chạy đến một địa phương khác. Dù sao, quan hệ giữa Quốc sư đại nhân và gã cũng là bí mật, rất ít người biết. Bởi vì Quốc sư đại nhân không cho phép gã tiết lộ ra ngoài.

Mặc dù Kinh Thiên tiểu tặc có chút mơ hồ nhưng rất tuân thủ hứa hẹn, nếu đã hứa thì nhất định sẽ làm được. Hơn nữa, khả năng giữ bí mật của gã cũng không tầm thường tý nào, rất nhiều bí mật đều ở trong bụng gã. Tỷ như quan hệ giữa Quốc sư đại nhân và Vân quý phi, gian tình giữa Mộ lâu chủ với Quốc sư đại nhân. Gã có thể để lộ quan hệ giữa gã và Quốc sư đại nhân là vì gã nhìn ra được Quốc sư đại nhân không muốn dấu diếm Mộ lâu chủ cho nên mới không chút nào cố kỵ mà nói ra.

Tuy rằng tuân thủ hứa hẹn rất quan trọng nhưng mạng nhỏ cũng không kém là bao, gã cũng sẽ không ngốc đến mức tự tìm cái chết. Tuy khinh công của gã rất tốt nhưng đã bị thương nhất định sẽ không chạy nhanh bằng Vân quý phi. Hiển nhiên, Vân quý phi đã quyết tâm muốn giết gã để diệt khẩu, gã còn chưa muốn chết sớm vậy đâu, dĩ nhiên là phải cầu cứu a!

Cho nên, khi gã chạy trối chết còn không quên bắn đạn cầu cứu, tốc độ dưới chân vẫn không giảm, đi ngang qua một ngôi nhà, nhẹ nhàng thở ra. Nơi này cách phủ Quốc sư cũng không xa, sư huynh nhất định sẽ không bỏ mặc gã đi?

Máu tươi nơi vết thương không ngừng trào ra, Kinh Thiên tiểu tặc căm phẫn nghĩ, đây là thế giới khỉ gió gì vậy? Vì sao những người nhìn như vô hại đều là cao thủ? Liễu Vân Sương chết tiệt, nhớ rõ thù này cho ta!

Trong lòng đem Liễu Vân Sương mắng nghìn lần nhưng gã cũng không dám ngừng lại. Bởi vì, gã thực rõ ràng một sự thật tàn khốc rằng bản thân không phải là đối thủ của ả.

Mất quá nhiều máu khiến cho Kinh Thiên tiểu tặc choáng váng, ngay tại thời điểm gã cảm thấy tử thần đang tới gần mình thì phía sau vang lên tiếng đánh nhau. Kinh Thiên tiểu tặc quay đầu nhìn lại, thở phào nhẹ nhõm, cũng không chạy nữa, hướng về phía Vân quý phi đang giao đấu với hắc y nhân mà quát, “Huynh đệ tốt, ngươi là ân nhân cứu mạng của ta, cho dù ta có làm quỷ cũng nhớ ân của ngươi!” Thanh âm rõ ràng có chút chột dạ, không có sự hiên ngang lẫm liệt như bình thường.

Minh Y nhíu nhíu mày, ngưng tụ nội lực, xuất ra một chưởng, trong lòng bàn tay xuất hiện lục quang, Vân quý phi thấy vậy thì biến sắc. Vốn đang đánh nhau với y, sau khi nhìn thấy một chưởng nọ thì né qua một bên, nhưng thân thể cũng không kịp né tránh, một chưởng đó vừa vặn dừng bên vai của ả.

Vân quý phi lảo đảo lui về phía sau hai bước, phun ra một ngụm máu, sắc mặt có chút suy yếu, lớn tiếng hỏi, “Ngươi là ai?” Giết Kinh Thiên tiểu tặc vốn không phải quá khó với ả, đột nhiên nửa đường lại xuất hiện một tên Trình Giảo Kim (Kỳ đà cản mũi).

Minh Y không buồn để ý đến ả, đi thẳng đến chỗ của Yến Kinh Thiên, điểm hai huyệt để máu ngừng chảy, sau đó nắm lấy gã, chỉ trong chốc lát đã vô tung vô tích.

Để lại Vân quý phi với vẻ mặt phẫn hận, không phải ả không muốn đuổi theo, mà là ả biết bản thân mình không phải là đối thủ của Minh Y. Vả lại, trúng phải một chưởng kia của Minh Y, không nói đến việc bị thương, ả còn bị trúng độc.

Kinh Thiên tiểu tặc trực tiếp bị ném đến trước mặt Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ, trơ mắt nhìn Minh Y ẩn thân, gã rụt rụt cổ, trong lòng oán thầm, rất không có cốt cách a, cư nhiên để gã một mình nhận hết xui xẻo.

Quốc sư đại nhân chỉ liếc gã một cái liền thu hồi tầm mắt, ôm Mộ lâu chủ không nói lời nào, cũng không nhìn ra hắn có cao hứng hay không, khiến cho trái tim nhỏ bé của Kinh Thiên tiểu tặc đập thình thịch. Xong đời rồi, bộ dáng âm trầm của người gian ác còn kinh khủng hơn so với việc hắn hoá thân thành hồ ly, không phải là gã đã quấy nhiễu việc tốt của người gian ác đi?

Không thể không nói, Kinh Thiên tiểu tặc vẫn còn rất minh mẫn. Mộ lâu chủ đã quyết định tham gia Đại hội Võ lâm ở Hướng Liên Thiên các, mà Đại hội Võ lâm lại tổ chức vào nửa tháng sau. Từ phủ Quốc sư đến Hướng Liên Thiên các vừa vặn nửa tháng, cho nên, Mộ lâu chủ quyết định sáng mai sẽ khởi hành. Biết không thể lay chuyển được nàng, Quốc sư đại nhân muôn vàn bất đắc dĩ, rất muốn ăn sạch đậu hũ trong vòng nửa tháng, đáng tiếc, mạng nhỏ của Kinh Thiên tiểu tặc lại đang bị uy hiếp, chỉ có thể cầu cứu hắn.

Quốc sư đại nhân có thể cho gã sắc mặt hoà nhã được sao? Dĩ nhiên là không! Nếu không phải Kinh Thiên tiểu tặc hiện tại là người Lạc Tiên lâu, có lẽ Quốc sư đại nhân sẽ trực tiếp ném gã ra ngoài, để mặc gã tự sinh tự diệt. (Nhạc Dao: Anh có vẻ phũ~ Nói thế thôi chứ anh thương sư đệ này lắm)

Cuối cùng, vẫn là Mộ lâu chủ mở miệng hỏi, “Sao lại thế này?”

Kinh Thiên tiểu tặc cẩn thận nhìn hai người, ngập ngừng nói, “Cái kia… Lâu chủ, trong khoảng thời gian này thuộc hạ đã trộm rất nhiều đồ…” Nói đến chuyện này, Kinh Thiên tiểu tặc liền bi phẫn. Tuy rằng gã thích trộm đồ nhưng cũng không muốn một ngày ba bữa đều phải trộm a!

Vốn tưởng rằng vào Lạc Tiên lâu sẽ thực hạnh phúc, kết quả, gã mới phát hiện bản thân đã lên nhầm thuyền giặc. Mộ lâu chủ hoàn toàn xem gã như cây hái tiền, cứ rung thì sẽ có tiền, gã thật là quá đáng thương mà!

“Cho nên?”

“Cho nên… Vất vả lắm thuộc hạ mới có thời gian rảnh rỗi, muốn nghỉ ngơi một chút, đi dạo hoàng cung một chuyến…”

Đem quá trình bi thảm của bản thân kể lại một lần, sống động y như thật, Kinh Thiên tiểu tặc phẫn uất nói, “Đều do đám thị vệ vô dụng kia, bắt không được gia liền muốn bắn tên. Nếu không phải bọn họ bắn tên, gia cũng sẽ không xông vào tẩm cung của Hoàng đế, nếu không xông vào tẩm cung của Hoàng đế sẽ không bắt Vân quý phi, không bắt…”

“Câm miệng!” Rốt cục, Quốc sư đại nhân cũng không nhịn được mà ngắt lời vô nghĩa của gã, mở miệng nói, “Nói xong chưa? Nói xong liền cút!”

Yến Kinh Thiên vẻ mặt ai oán nhìn hắn, tốt xấu gì cũng là sư huynh đệ đi? Cư nhiên đối xử như vậy với gã!

Mộ lâu chủ nhìn Quốc sư đại nhân nóng nảy, khoé miệng cong cong, sau đó nhìn về phía Kinh Thiên tiểu tặc nói, “Ngươi không cần hận đám thị vệ kia như vậy. Ít nhất, bây giờ ngươi còn sống mà bọn họ hẳn là đã chết.”

Kinh Thiên tiểu tặc sửng sốt, rất nhanh liền phản ứng lại. Mặc Thiên nhất định sẽ không để cho người ta biết được ông ta không được, những người không cẩn thận biết được chuyện này cũng bị diệt khẩu, Kinh Thiên tiểu tặc không khỏi run rẩy, cũng may là gã chạy trốn nhanh, nếu không, tính mạng khó bảo toàn.

Sau khi đuổi Yến Kinh Thiên về lâu để dưỡng thương, Mộ lâu chủ mới nhìn Quốc sư đại nhân hỏi, “Ngươi có biết chuyện Vân quý phi có võ công?”

Quốc sư đại nhân gật gật đầu, tay vuốt ve mái tóc của nàng, ôn nhu nói, “Chuyện của Liễu Vân Sương, ta sẽ xử lý. Nàng chỉ cần chuyên tâm ứng phó Dạ Trạch là tốt rồi.”

“Vân quý phi hẳn là sẽ hoài nghi việc Mặc Thiên đột nhiên không được là có liên quan đến ta, chỉ sợ nàng ta sẽ tìm tới cửa mà khởi binh vấn tội.”

Tuy rằng Vân quý phi bị Minh Y đả thương nhưng không có giết ả đã chứng minh rằng Văn Nhân Dịch muốn giữ ả lại. Một khi đã như vậy, thương thế của ả nhất định không nặng, ả nhất định sẽ không an tĩnh được bao lâu.

Quốc sư đại nhân không chút để ý nói, “Nàng đi Hướng Liên Thiên các, ta đi Ninh thành, nàng ta muốn tìm ai để vấn tội?” Việc này, Quốc sư đại nhân làm sao có thể không lo lắng đến.

Nghe lời này của hắn, Mộ lâu chủ không khỏi nhíu mày, “Ngươi thật muốn đi Ninh thành? Không sợ thời điểm ngươi không ở đây sẽ có biến sao?”

Quốc sư đại nhân bất đắc dĩ nói, “Hoàng mệnh khó chống a!”

Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê

Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê

Score 9
Status: Completed Author:

Thể loại: Trọng sinh, YY Nữ cường, Siêu Sạch, Siêu Sủng, Sắc, 1vs1, HE
Editor: Nhạc Dao (Dao Dao)

Nàng đã hao hết tâm tư trong kiếp trước, thầm nghĩ giúp phụ mẫu báo thù, vì muội muội duy nhất lót đường, nhưng lại đổi lấy muội muội oán hận thấu xương. Thân phận cao cao tại thượng, nhưng chỉ có nàng cùng vô tận cô tịch (cô đơn + tịch tĩnh).

Kiếp này nàng thầm nghĩ vì chính mình mà sống, tuỳ tâm sở dục (muốn gì làm nấy), tuỳ ý mà làm, nhưng mà ngoài ý muốn, vẫn là vận mệnh? Gặp gỡ người nọ, thế nhân đều nói hắn là đại gian thần, gian nịnh giả dối, tàn nhẫn âm hiểm, lại chỉ có hắn làm cho nàng tin câu nói kia, "Nhân sinh nhất thế, phù hoa nhược mộng, luôn luôn một người, thị ngươi như mạng." (Thời gian một đời người, hư hư thực thực, luôn có một người, xem ngươi như mạng)

Đối với Mộ Lưu Ly, Lâu chủ Lạc Tiên lâu.

Hoàng Thượng từng mở miệng vàng lời ngọc khen, "Mộ lâu chủ quả nhiên xứng với danh xưng Đệ Nhất Mỹ Nhân Mặc Lạc quốc ta!"

Quốc sư đại nhân lại mỉm cười nói, "Mộ lâu chủ từng nói Bổn toạ là yêu nghiệt ngàn năm, giờ nghĩ lại, trong lòng nàng, Bổn toạ mới là đẹp nhất."

Mọi người cười ngất, cùng nữ nhân so sánh loại sự tình này cũng chỉ có Quốc sư đại nhân mới.

Ver 2:

Kiếp trước nàng hao hết tâm tư, thầm nghĩ giúp phụ mẫu báo thù, vì muội muội duy nhất lót đường, nhưng lại đổi lấy muội muội oán hận thấu xương. Thân phận cao cao tại thượng, nhưng chỉ có nàng cùng vô tận cô tịch (cô đơn + tịch tĩnh).

Kiếp này nàng thầm nghĩ vì chính mình mà sống, tuỳ tâm sở dục (muốn gì làm nấy), tuỳ ý mà làm nhưng mà ngoài ý muốn, vẫn là vận mệnh? Gặp gỡ người nọ, thế nhân đều nói hắn là đại gian thần, gian nịnh giả dối, tàn nhẫn âm hiểm, duy chỉ có hắn làm cho nàng tin câu nói kia, "Nhân sinh nhất thế, phù hoa nhược mộng, luôn luôn một người, thị ngươi như mạng." (Thời gian một đời người, hư hư thực thực, luôn có một người, xem ngươi như mạng)

Đối với Mộ Lưu Ly, Lâu chủ Lạc Tiên.

Hoàng Thượng từng mở miệng vàng lời ngọc khen, "Mộ lâu chủ quả nhiên xứng với danh xưng Đệ Nhất Mỹ Nhân Mặc Lạc quốc ta!"

Quốc sư đại nhân lại mỉm cười nói, "Mộ lâu chủ từng nói Bổn toạ là yêu nghiệt ngàn năm, giờ nghĩ lại, trong lòng nàng, Bổn toạ mới là đẹp nhất."

Mọi người cười ngất, cùng nữ nhân so sánh loại sự tình này cũng chỉ có Quốc sư đại nhân mới làm được đi a!

Thái tử điện hạ từng nói, "Nữ nhân đó không có tâm."

Đối với lời này, Quốc sư đại nhân chỉ đánh giá bốn chữ, làm cho người khác không sao hiểu được ý ngài, "Vô tâm rất tốt!"

Sau đó hắn liền lấy bản thân mình chiếm lấy chỗ trống duy nhất đó, hoàn toàn không cho những người khác lưu lại chút vị trí nào!

Ngọc công tử lại nói, "Lưu ly xinh đẹp dễ vỡ, chỉ có người chân chính hiểu được điều này mới xứng đáng có được."

Đối với điều này, Quốc sư đại nhân cũng rất không đồng ý, " Nếu nữ nhân trong thiên hạ đều dễ vỡ, vậy thì nữ nhân nào cũng nhất định hoàn hảo với ngươi, tốt lắm!" Lời này được nói rất có ý tứ lưu lại tai hoạ ngàn năm.

Võ lâm Minh chủ cũng từng nói, "Mộ Lưu Ly quả không hổ danh là Lâu chủ Lạc Tiên lâu. Quả thật chính là chính tiên loại nhân (tiên nhân thật sự)!"

Quốc sư đại nhân cười nhạt, "Chính tiên? Chính tiên làm thế nào xứng đôi với Bổn toạ - gian thần như vậy?" Mọi chuyện đều là do nàng gây hoạ!

Mà Mộ Lưu Ly chính mình cũng từng nói, "Bản lâu chủ tuy không được coi là người tốt, nhưng mà có Quốc sư ở đây, Bản lâu chủ tối thiểu không phải là người xấu!"

Quốc sư đại nhân cười nói, "Có thể lấy mình ra gánh vác tiếng xấu, giúp cho Mộ lâu chủ có tiếng thơm, đó là vinh hạnh của Bổn toạ!"

{ Chính tà bất lưỡng lập } (Chính và tà không ở cùng với nhau)

"Quốc sư đại nhân, chính tà bất lưỡng lập (chính và tà không ở cùng với nhau)." Người nào đó lời nói chính nghĩa, cự tuyệt mỗ sắc lang.

Vì thế, không lâu sau...

"Phu nhân, hiện tại mọi người đều nói nàng là do yêu quái hoá thân, nàng không cần lại lo lắng chính tà chi phân (chính tà phân ra)."

"Thật đúng là đa tạ Quốc sư đại nhân đó." Người nào đó thật ra đang thầm nghiến răng nghiến lợi trong lòng. Lạc Tiên lâu của nàng là đứng đầu chính đạo, hiện tại nàng - Lâu chủ của Lạc Tiên lâu cư nhiên (đột nhiên) biến thành yêu quái hoá thân?!

Quốc sư đại nhân khoé miệng mỉm cười, thâm tình mà chân thành, "Vì phu nhân phân ưu (giải sầu), là chức trách của vi phu, phu nhân không cần khách khí."

{ 1vs1, trung trinh như một, không ngược }

Lời editor: Thật ra ta vừa mới đọc xong bộ này, cảm xúc vẫn còn đang cao trào nên định làm editor thử xem sao. Đây là lần đầu tiên ta edit truyện, nếu có sai sót gì xin quý vị chỉ giáo thêm *cúi đầu*.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset