Giáng sinh –

Giáng sinh –

Sóng to gió lớn kéo dài do ảnh hưởng của cơn gió hôm qua. Lúc bình minh, sóng biển trông như những rặng núi có đỉnh bằng vàng khi ánh mặt trời quét ngang bên dưới những đám mây màu tía. Tôi dốc hết sức lực để đi đến phòng ăn tập thể, nơi ông Sykes & ông Green đã nhận lời mời của Henry & tôi đến bữa ăn Giáng sinh riêng. Finbar nấu bữa ăn tối ít độc hại hơn thường lệ, một món “hổ lốn” (thịt bò muối, bắp cải, khoai & hành tây) vì thế tôi có thể nuốt gần hết, cho đến sau đó. Món bánh mận chẳng có miếng mận nào. Thuyền trưởng Molyneux gửi lời đến ông Green rằng khẩu phần rượu của cánh thủy thủ được tăng gấp đôi vì thế đến giờ gác buổi chiều các thủy thủ đã liêu xiêu hết cả. Một trận chè chén thả ga thường thấy. Một lượng bia nhẹ trút cho con khỉ cổ bạc bất hạnh, con vật kết thúc màn kịch câm bét nhè của nó bằng cách nhảy xuống biển. Tôi lùi về buồng của Henry & cùng nhau chúng tôi đọc chương hai sách Matthew. Bữa tối gây thiệt hại lớn đến hệ tiêu hóa của tôi & buộc tôi phải đi nhà vệ sinh liên tục.

Trong lần đi cuối, Rafael đang đợi ở ngoài. Tôi xin lỗi vì đã để cậu ấy đợi lâu, nhưng chàng trai nói, không, cậu ấy cố tình chờ được gặp tôi. Cậu thú nhận đang gặp rắc rối, & hỏi tôi câu này: “Chúa đón nhận ta, đúng không, nếu ta hối lỗi… dù cho ta đã làm gì, ngài sẽ không đẩy ta xuống… ông biết đấy…” đến đây chàng trai học việc lúng búng “… địa ngục?”

Tôi thừa nhận điều đó là đúng, đầu óc tôi bận tâm cho hệ tiêu hóa hơn là giáo điều & tôi thốt ra rằng Rafael khó có thể gây ra tội lỗi gì trong mấy năm cuộc đời của cậu. Chiếc đèn bão đung đưa & tôi thấy nỗi khổ đau làm méo mó khuôn mặt người thanh niên can đảm. Lấy làm tiếc vì sự vô ý của mình, tôi khẳng định rằng lòng nhân từ của Đấng Toàn Năng kỳ thực là vô hạn, rằng niềm vui sẽ ở trên thiên đường cho kẻ có tội biết hối cải, hơn chín mươi & chín người không biết ăn năn.Tôi hỏi Rafael muốn thú nhận với tôi như một người bạn, hay một người đồng cảnh ngộ mồ côi, hay một người lạ? Tôi nói với cậu rằng tôi đã nhận thấy gần đây cậu rất suy sụp & trách móc về việc cậu bé vui tươi từng bước lên tàu ở Sydney, hào hứng được nhìn thế giới rộng lớn nay đã thay đổi quá nhiều. Tuy nhiên, trước khi cậu nghĩ ra câu trả lời, một cơn đau bụng tấn công khiến tôi phải quay về phòng vệ sinh. Khi tôi đi ra, Rafael đã không còn ở đó nữa. Tôi không mấy bận tâm. Cậu bé biết có thể tìm tôi ở đâu.

=====
=====

Sau đó –

Bảy tiếng chuông của ca gác sáng vừa điểm. Con giun khiến đầu tôi đau như búa bổ, giống như một quả lắc vừa đập mạnh vào sọ tôi vậy. (Loài kiến có bị đau đầu không? Tôi sẽ vui mừng biến thành con kiến để được giải phóng khỏi nỗi thống khổ này.) Làm thế nào Henry & những người khác ngủ được trong tiếng om sòm chửi bới & văng tục này tôi không biết, nhưng tôi cực kỳ ganh tị với họ.

Tôi nốc một ít thuốc diệt giun, nhưng nó không còn đem lại sự thoải mái nữa. Nó chỉ giúp tôi cảm thấy bình thường một nửa. Sau đó tôi đi một vòng quanh boong tàu, nhưng ngôi sao David đã bị mây dày che phủ. Vài kẻ tỉnh táo hét gào từ trên cột buồm (trong số đó có Autua) & ông Green ở bánh lái trấn an tôi rằng không phải tất cả thủy thủ đoàn đều “quắc cần câu”. Những chiếc chai rỗng lăn từ mạn này qua mạn kia của tàu theo nhịp lắc lư. Tôi giẫm phải Rafael đang nằm cuộn tròn bất động quanh cái tời, bàn tay cong quắp nắm chặt chiếc thùng thiếc trống rỗng. Bộ ngực trần trẻ trung dính chất bẩn tung tóe. Việc cậu ta tìm an ủi trong rượu thay vì một đạo hữu khiến tôi cảm thấy nặng lòng.

“Suy nghĩ tội lỗi khiến ông ngủ không yên à, ông Ewing?” một giọng thô lỗ vang lên bên vai tôi & tôi nhìn xuống. Đó là Boerhaave. Tôi trấn an lão người Hà Lan rằng tuy lương tâm tôi vô cùng yên ổn, tôi ngờ rằng lão ta không thể khẳng định được điều tương tự. Boerhaave nhổ nước bọt xuống biển, mỉm cười. Nếu lão mọc ra sừng & răng nanh tôi cũng sẽ không ngạc nhiên. Lão vác Rafael lên vai, phát vào mông chàng trai học việc & khiêng gánh nặng ngủ li bì như chết này đến khoang phía sau, để giữ an toàn cho cậu bé, tôi tin như vậy.

Bản Đồ Mây

Bản Đồ Mây

Score 8
Status: Completed Author:

Bản Đồ Mây, tác phẩm đạt được giá trị về giải trí lẫn trí tuệ

Nếu đại dương được tạo thành từ vô số giọt nước thì nhân loại được cấu thành từ muôn vàn số phận lẻ loi. Sự hóa khí của mỗi giọt nước để kết tinh thành những đám mây cũng giống như tiến trình văn minh của loài người chạm tay tới những giấc mơ.

Lịch sử nhân loại là lịch sử của những giấc mơ tan vỡ để quay lại điểm xuất phát ban đầu, trong vòng tròn của thăng trầm luẩn quẩn.

Với ý tưởng ấy, David Mitchell đã dệt tấm bản đồ xuyên thời gian, xuyên lục địa bằng sáu câu chuyện khác nhau kéo dài hơn 5 thế kỷ tại 3 lục địa, bắt đầu từ Nam Thái Bình Dương thế kỷ XIX cho tới thời hậu tận thế ở Hawaii. Sáu câu chuyện, kết dính bằng một sợi dây mỏng manh gần như không thấy rõ, được sinh ra từ những va chạm tình cờ của các nhân vật đang lạc trong mê cung – cuộc đời của chính họ. Cuốn sách dựa theo kết cấu của bản nhạc mà Frobisher, nhân vật trong câu chuyện thứ hai viết nên: bản Lục tấu Vân Đồ soạn cho sáu loại nhạc cụ biểu diễn một cách chồng lấn: piano, clarinet, allo, sáo, kèn oboe và violin. Sáu thang âm, màu sắc riêng tương ứng với sáu cuộc đời ở các thời đại và địa điểm khác nhau.

Mỗi câu chuyện đều bỏ dở để chuyển sang câu chuyện khác cho đến chuyện cuối cùng được kể trọn vẹn rồi bắt đầu đi ngược lại các câu chuyện trước, để những con người xa lạ “đọc” được nhau. Đó là cách David Mitchell nối sáu câu chuyện thành vòng tròn. Đó chính là nguồn cảm hứng người đời trước truyền lại cho đời sau, dù giấc mơ đời họ có dở dang hay đến đích thì tinh thần họ để lại là vĩnh cửu.

Trong sự đan cài tưởng chừng rối rắm, Mitchell vẫn là tay lái vững vàng, lường trước mọi khả năng cũng như định vị được vai trò của các nhân vật. Tất cả những hình ảnh ông xây dựng đều mang hàm ý cao, từ cái bớt hình ngôi sao chổi trên cơ thể các nhân vật ẩn ý về sự đầu thai cho đến hành động mang tính nhân quả đời trước gieo. Bối cảnh xã hội của câu chuyện sau luôn được xây dựng dựa trên tiềm năng sẵn có của câu chuyện trước. Mỗi nhân vật xuất hiện, từ chính đến phụ, không phải để trang điểm cho bối cảnh. Họ ở đó như một mắt xích mà thiếu họ, mọi thứ sẽ khác đi, sẽ dẫn đến một kết cục rất khác. Họ, chỉ nhỏ bé như những giọt nước trong đại dương, nhưng đại dương cần những giọt nước.

Bản đồ mây còn đặt ra vô số câu hỏi về giá trị sống, về trách nhiệm của mỗi người trong chuỗi tiến hóa nhân loại, về tính thiện và ác, sự phân biệt chủng tộc, ngưỡng tâm linh của người phương Đông, khát vọng về sự khải huyền, về sức mạnh và sự hủy diệt của nền văn minh, về cái giá phải trả khi con người hiến mình cho khoa học.

...

Tác phẩm đã lọt vào shorlist của giải Man Booker năm 2004, đồng thời được Tom Tykwer, Lana Wachowski, Lilly Wachowski chuyển thể thành phim vào năm 2012.

Về tác giả David Mitchell, anh Là một trong những tiểu thuyết gia người Anh được yêu thích nhất hiện nay, với nghệ thuật kể chuyện lôi cuốn, khả năng khắc họa tài tình tính cách nhân vật. Cuốn tiểu thuyết đầu tay Ghostwritten được xuất bản năm 1999, ngay lập tức David Mitchell được xem như tiểu thuyết gia triển vọng và được trao giải Betty Trask. Hai tác phẩm tiếp theo number9dream và Cloud Atlas đều được vào shortlist của giải Man Booker. Cuốn sách có tên Black Swan Green cũng được TIME bình chọn là một trong 10 cuốn sách hay nhất năm 2006.

_Nguồn giới thiệu: Tạp chí Phái Đẹp ELLE

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset