Chương 1867: Thủy Trung Lao Nguyệt

Thủy Trung Lao Nguyệt

Đạt đến Nhập Thánh, tu sĩ đã sinh ra cảm giác với nơi có Nguyên Khí nồng đậm và biết lần theo phương hướng và tìm đến nơi liên kết giữa Nguyên Giới và Tiểu Vũ Trụ.

Lạc Nam có được lực lượng Không Gian nên việc làm này càng dễ dàng hơn rất nhiều so với tu sĩ bình thường.

Khi chân của hắn vừa đặt vào thiên địa của Nguyên Giới cũng là lúc Cấm Kỵ Chi Nhãn mở ra toàn diện nhất.

Cái đồng tử cuối cùng bắt đầu xoay tròn dữ dội, cuồn cuộn Hồn Lực trong Hồn Đỉnh cũng điên cuồng tiêu hao, chỉ thoáng chốc đã cạn kiệt tất cả.

Lạc Nam hít sâu một hơi, nên lên cánh tay chụp xuống ngay đỉnh đầu của mình.

Cùng lúc đó, một cổ lực lượng quy tắc chí cao vô thượng hàng lâm mà xuống, bao phủ toàn bộ Lạc Nam và bên trong.

Thoáng chốc Không Gian bốn phương tám hướng xung quanh xuất hiện gợn sóng như mặt nước đang bị lực tác động, cả một vùng trời bao vây Lạc Nam liền hóa thành cái mặt giếng khổng lồ.

Bầu trời tối đen, thân ảnh của Lạc Nam phản chiếu giữa không gian chói sáng lấp lánh như một cái mặt trăng hình tròn.

“Nghịch Thế Thần Thông – Thủy Trung Lao Nguyệt!”

Trong giây phút này, toàn bộ thế gian hóa thành giếng nước, bản thân Lạc Nam chính là bóng trăng được phản chiếu bên trong nước.

Vớt trăng dưới nước là chuyện bất khả thi, phi thực tế và không nên tồn tại.

Nhưng Nghịch Thế Thần Thông lại biến tất cả những điều không thể thành có thể.

Quy tắc chí cao giữa thiên không hàng lâm mà xuống, lực lượng quy tắc tưởng chừng chỉ có Cấm Kỵ cường giả mới có thể sử dụng thì nay lại được chính Lạc Nam điều động, hình thành một cái bàn tay khổng lồ xuyên qua miệng giếng hướng về phía hắn chụp tới.

Lạc Nam nhếch miệng cười tà, giang rộng hai tay nghênh đón tất cả.

Bàn tay quy tắc kia nắm chặt lấy hắn, dùng lực đem hắn kéo lên như bóng trăng bị kéo khỏi mặt nước.

Lạc Nam lúc này thừa hiểu rằng khi bản thân mình bị kéo khỏi cái giếng nước khổng lồ này, mọi vết tích trên thế gian liên quan đến mình sẽ bị xóa sổ.

Bao gồm cả những trận chiến, bao gồm cả lịch sử, bao gồm cả những nữ nhân ở trong đan điền của mình…tất cả đều sẽ bị quy tắc thay đổi, bị thế nhân lãng quên.

Thực tại sẽ diễn biến theo một hướng khác.

Đây chính là sự nghịch thiên của Nghịch Thế Thần Thông mang tên Trích Tinh Lao Nguyệt.

Khi thi triển lên địch nhân, công dụng của nó chính là hình thành giếng nước phong tỏa kẻ địch vào bên trong, xem địch nhân như bóng trăng và dùng cánh tay quy tắc vớt hắn lên khỏi giếng nước.

Hành động này chẳng khác nào đang kéo mục tiêu tách biệt rời xa trần thế.

Kết quả chính là kẻ đó sẽ bị hoàn toàn xóa bỏ khỏi thực tại, cả thế gian sẽ quên đi sự tồn tại của hắn, ngay cả chính những người sinh ra hắn cũng không còn nhớ đến hắn, bất chấp hắn có là tồn tại không thể giết chết như Bất Tử Tộc cũng chẳng thể nào thoát khỏi số phận.

Lạc Nam tưởng chừng ngày mình dùng đến Trích Tinh Lao Nguyệt có lẽ sẽ nhắm vào Chí Tôn của Bất Tử Tộc.

Vạn phần không nghĩ đến nạn nhân đầu tiên của Trích Tinh Lao Nguyệt lại là chính bản thân mình, bởi vì bị Cấm Kỵ nhắm đến nên không thể không sử dụng.

Và chỉ có Nghịch Thế Thần Thông có thể tác động đến quy tắc thực tại mới mong qua mắt được Cấm Kỵ.

Đương nhiên hắn sẽ không để chính mình bị xóa bỏ như địch nhân.

Ở khoảnh khắc quan trọng, khi cánh tay quy tắc thành công kéo hắn khỏi mặt nước, thực tại thế gian đã được thay đổi hoàn toàn, dấu vết và mọi thứ liên quan đến cái tên Lạc Nam đã không còn tồn tại.

Tuy nhiên chỉ mới rời khỏi mặt nước mà thôi, miệng giếng vẫn còn chưa qua khỏi, một khi thoát khỏi miệng giếng mới là lúc bản thân hắn chính thức bị xóa đi.

Vận chuyển những tia Hồn Lực cuối cùng, thiêu đốt cả Linh Hồn, Lạc Nam dùng tất cả để tác động lên Cấm Kỵ Chi Nhãn, cố gắng nhắm mắt lại.

Không sai, đây là ý đồ của hắn.

Hắn muốn gian lận, phá vỡ công năng của Nghịch Thế Thần Thông.

Bị kéo khỏi mặt nước sẽ bị thế gian quên lãng, bị kéo khỏi cả miệng giếng sẽ chính thức bị xóa sổ.

Hắn chỉ muốn bị quên lãng, không muốn bị xóa sổ nên sẽ ngắt đi Nghịch Thế Thần Thông khi vừa rời khỏi mặt nước.

Trả giá thế nào cũng được…

Đây không thể nghi ngờ là hành vi liều mạng, bởi lẽ Nghịch Thế Thần Thông một khi đã xuất là vô pháp thu hồi, ngay cả Cấm Kỵ khi thi triển cũng phải cẩn thận.

Đáng tiếc Lạc Nam đã rơi vào bước đường cùng, không thể không làm như vậy.

Hắn chỉ cần sống sót, dù đánh mất tất cả vẫn có lòng tin tạo dựng lại từ đầu.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Cấm Kỵ Chi Nhãn bị đóng lại bất ngờ, cánh tay quy tắc nắm lấy Lạc Nam lơ lửng giữa không trung, miệng giếng ầm ầm sụp đổ khiến nó bị mất phương hướng.

Đất trời Nguyên Giới rung động dữ dội chấn đến vô số sinh linh hoảng sợ ngẩng đầu, không hiểu chuyện gì đang diễn ra giữa thế gian.

PHỐC!

Linh Hồn như muốn bạo liệt, Lạc Nam bị chấn đến hôn mê bất tỉnh.

Mọi chuyện tiếp theo diễn biến ra sao hắn không hề biết được.

Chỉ thấy khi cái miệng giếng khổng lồ do quy tắc tạo ra sụp đổ dẫn đến thời không xung quanh cực kỳ hỗn loạn, vô số cái vòng xoáy luân hồi mất ổn định xuất hiện như vòi rồng.

Mà vòng xoáy luân hồi ở Nguyên Giới huyền bí khó lường và hùng mạnh vượt qua vòng xoáy luân hồi ở Tiểu Vũ Trụ, không chỉ bao gồm quá khứ và tương lai, chúng nó còn ẩn chứa lực lượng sinh lão bệnh tử, đầu thai chuyển kiếp, vòng lặp đời người.

Cánh tay quy tắc nắm lấy Lạc Nam bị một cái vòng xoáy khổng lồ nhấn chìm, thân thể của hắn như hạt cát rơi vào biển rộng…

Thông thường cơ thể của một tên Nhập Thánh như Lạc Nam chắc chắn sẽ bị nghiền nát trong quá trình này.

Nhưng ở lúc mấu chốt, Lục Đạo Luân Hồi Tâm đã được hắn luyện hóa nơi lồng ngực bỗng nhiên phát ra ánh sáng nhàn nhạt bảo vệ cơ thể của hắn.

Cấm Kỵ Hộ Chủ.

Lạc Nam vẫn chẳng hay biết gì cả, toàn thân bị luân hồi nhấn chìm.

Mãi đến khi thiên địa khôi phục tĩnh lặng, triệt để mất đi tung tích.

Trụ Việt Tông.

Vân Duyên đang khoanh chân ngồi xếp bằng tu luyện bỗng nhiên dùng tay ôm chặt lòng ngực, trái tim đau nhói, càng cảm giác như mình vừa mất đi một thứ gì đó cực kỳ quan trọng.

Vội vàng kiểm tra toàn thân, Vân Duyên sắc mặt hãi hùng phát hiện chẳng biết từ bao giờ dưới mông của mình có xăm hai chữ “Lạc Nam” vô cùng kỳ lạ.

“Lạc Nam, Lạc Nam là ai? Vì sao ta lại có hình xăm này?” Vân Duyên hốt hoảng và chấn kinh:

“Chẳng lẽ là một vị cường giả nào đó trêu đùa ta? cảm giác mất mát vừa rồi là sao?”

Nàng vận chuyển đầu não, cố gắng nhớ lại hình xăm nhưng không thành công, vội vàng xoay người chạy ra khỏi mật thất.

“Công Chúa có gì hốt hoảng?”

Hai thuộc hạ trung thành là Hắc Y Nhân và Bạch Y Nhân đang canh gác bên ngoài vội vàng chắp tay hỏi.

“Các ngươi có từng nghe đến cái tên Lạc Nam?” Vân Duyên ra vẻ bình tĩnh hỏi.

Hắc Y Nhân và Bạch Y Nhân trong mắt xuất hiện vẻ mờ mịt, cùng nhau lắc đầu hồi đáp:

“Bẩm Công Chúa, hoàn toàn không có chút ấn tượng nào!”

“Kỳ quái…” Vân Duyên nhíu mày lẩm bẩm.

Lúc này thân ảnh già nua của Bụt tiến đến, miệng nở nụ cười vui sướng bẩm báo:

“Công Chúa, có chuyện đáng mừng!”

“Ồ, chuyện gì?” Vân Duyên ung dung hỏi.

“Trụ Linh của Tiểu Vũ Trụ đang khôi phục rất tốt, Nguyên Giới đã tạm thời không thể đồng hóa được nó!” Bụt vui sướng cười haha:

“Cũng nhờ có Quỷ Đỏ thành công chiêu binh mãi mã, tập hợp vô số tướng tài và kỳ nhân dị sĩ trong thiên hạ thành lập liên minh, lại có thêm Lâm Tích trợ giúp nên đã thành công thống nhất vũ trụ!”

Vân Duyên và Hắc Bạch Y Nhân nghe xong đều cảm thấy vui mừng, đây không thể nghi ngờ là tin tức tốt.

“Không hổ danh là hai vị Khí Vận Chi Tử liên thủ, việc mà Long Nghịch thúc thúc năm xưa làm không được, bọn hắn đã thành công hoàn thành!” Vân Duyên cảm khái một câu, liền tiếp tục hỏi:

“Cục diện vũ trụ hiện tại thế nào rồi?”

Bụt gật đầu, một bên đưa lên mật thư, một bên vuốt râu phụ họa:

“Quỷ Đỏ lập nên một hệ thống quản lý toàn vũ trụ được gọi là Bá Thành Trấn Vũ, dựng nên ba vạn tòa Thành trong toàn vũ trụ, dùng những cường giả có thực tài và phẩm hạnh tọa trấn Bá Thành, duy trì cục diện vũ trụ thái bình!”

“Ngoài ra các tướng tài dưới trướng đã huấn luyện ra được những quân đội tinh nhuệ đáng giá bồi dưỡng và xem trọng như Tiên Ma Quân, Vạn Long Quân, Phong Lâm Hỏa Sơn Quân, Việt Long Quân, Nữ Cấm Vệ, Phượng Hoàng Quân…”

“Hiện tại tiểu vũ trụ đã dẹp hết phản loạn cũng như gián điệp do Bất Tử Chí Tông cài vào, trở thành sân sau cực kỳ có tiềm năng của Trụ Việt Tông chúng ta!”

Vân Duyên xem hết thông tin bên trong mật thư mà âm thầm tán thưởng tài năng của Quỷ Đỏ, không hổ là đồ đệ được Long Chí Tôn xem trọng.

Nàng hướng Bụt phân phó nói:

“Những tướng có đại tài như Bát Đại Cầm Tinh, Hỗn Thế Tứ Hầu, Phù Đổng, Na Tra cần được tuyển lên Nguyên Giới bồi dưỡng càng sớm càng tốt…”

“Đồng thời nên mở ra thông đạo liên kết giữa Tiểu Vũ Trụ và Trụ Việt Tông, tạo điều kiện cho các cường giả Thiên Đế tối đỉnh như Thiên Hồ Nữ Đế, Thanh Loan Nữ Đế, Tứ Quái Nữ Đế, Tiêu Dao Thiên Đế, Long Liên, Long Chiến, Tây Phương Giáo Chủ, Đong Binh Đoàn Trưởng đột phá Nhập Thánh…”

“Các nhân tài trong nhiều lĩnh vực như ba vị Thiên Đan Đế của Đan Thần Tháp, Cuồng Khí Lão Nhân của Côn Lôn Đế Thiên, Thiên Cơ Điện Chủ của Thiên Cơ Điện, Các Chủ của Đa Bảo Các… cũng phải được toàn lực bồi dưỡng.”

“Mang Dục Tài Thánh Thủy và các tài nguyên cao cấp hỗ trợ Bồ Đề Thụ, Ngô Đồng Thụ, Luân Hồi Thụ thăng cấp…”

Hàng loạt mệnh lệnh về hướng phát triển lâu dài, bồi dưỡng tài năng đa lĩnh vực được Vân Duyên đưa ra.

Tuyệt nhiên không có bất cứ thứ gì dính liếu đến hai từ Lạc Nam hay những thông tin đã từng tồn tại.

Đám người Bất Tử Thiếu Chủ bị Lạc Nam nhốt trong đan điền, Thủy Trung Lao Nguyệt đã khiến thực tại thay đổi, bọn chúng như chưa từng xuất hiện.

Không có đám Bất Tử Thiếu Chủ quấy rối đồng nghĩa cũng chẳng có sự sống sót của đám Nhị Lang Thần hay bảy vị Hồn Thánh hàng lâm đi xuống, quá trình thống nhất vũ trụ của Quỷ Đỏ và Lâm Tích mà sử sách ghi chép lại đương nhiên thuận lợi và dễ dàng hơn con đường mà Lạc Nam từng đi qua rất nhiều, chỉ cần diệt trừ Tru Tiên Điện, Săn Ma Điện và Thủy Tổ Ma Tộc là xong.

Trụ Việt Tông cũng không gặp phải sự công kích quyết liệt của Bất Tử Chí Tông nhằm tham lam Bất Tử Thụ.

Sợ rằng ngay cả đôi phu phụ Bất Thu Hàn và Bất Thiên Lãnh cũng chẳng nhớ mình đã từng có một nhi tử xưng là Bất Tử Thiếu Chủ.

“Tình hình Bất Tử Chí Tông sao rồi?” Vân Duyên hỏi tiếp.

“Bọn chúng sợ Long Chí Tôn thành công đột phá Cấm Kỵ nên đã lựa chọn đầu nhập vào một Cấm Kỵ Thế Lực khác!” Bụt ngưng trọng đáp:

“Nhưng mà thế lực Cấm Kỵ kia dường như cũng chỉ muốn bảo vệ Bất Tử Chí Tông chứ không có ý định ra tay với chúng ta!”

“Vạn sự phải cẩn thận mới được…” Vân Duyên không dám xem thường, Cấm Kỵ dụng tâm khó dò, sơ suất một chút là tất cả hóa hư không.

Bụt và Hắc Bạch Y Nhân biểu lộ nghiêm túc thụ giáo.

“Công Chúa phân phó quá nhiều công việc quan trọng, kính mời đích thân Công Chúa ra mặt giám sát…” Bụt chắp tay xin ý kiến.

“Không thành vấn đề!” Vân Duyên gật đầu đồng ý.

Bị luồng sự vụ của Trụ Việt Tông và Tiểu Vũ Trụ cuốn vào, Vân Duyên cũng tạm thời quên mất tìm hiểu nguyên nhân về hình xăm ở nơi nhạy cảm của mình.

Chuyện đáng xấu hổ như vậy, bản thân nàng cũng không thể chia sẽ cho bất kỳ ai khác…

Tại một vách núi hoang sơ cổ lão.

Trong động phủ dưới chân núi, một thân ảnh chậm rãi bước ra đón lấy ánh sáng mặt trời.

Không gian và thời gian xung quanh cơ thể của hắn vặn vẹo dữ dội khiến bất kỳ ai cũng vô pháp nhìn thấu diện mục và hình dáng chân thật của hắn.

Nhưng tuy thần bí đến như vậy, thân ảnh này cũng chẳng để lộ một tia khí tức nào, hắn như cùng đất trời hòa làm nhất thể, e rằng dù ngươi đứng ngay bên cạnh cũng không phát hiện ra sự tồn tại của hắn.

Quả là như vậy, bởi vì hai vị Chí Tôn Cấp Cường Giả là Bất Thu Hàn và Bất Thiên Lãnh đang cung kính đứng chắp tay ở một bên chờ đợi cũng hoàn toàn nhìn không thấy hắn.

Mãi đến khi thân ảnh chậm rãi mở miệng: “Nhị vị có gì muốn nói?”

Bất Thiên Lãnh phu phụ giật nảy mình, kính sợ nhìn lấy địa phương vừa phát ra tiếng động, rùng mình khi nhân vật này đã đứng ở đó từ bao giờ.

Thủ đoạn của Cấm Kỵ thật sự như quỷ như thần.

“Bẩm Cấm Kỵ, chúng ta muốn bẩm báo đã xác nhập triệt để Bất Tử Chí Tông vào dưới trướng của ngài!” Hai người cung kính hồi đáp.

“Nhị vị có lòng…” Thân ảnh mỉm cười hòa ái, hoàn toàn không có chút dáng vẻ cao cao tại thượng.

Chợt hắn mở miệng hỏi: “Nguyên nhân nhị vị gia nhập Bất Tử Chí Tông là gì thế nhỉ?”

“Hồi bẩm, chính là e ngại Long Chí Tôn đột phá Cấm Kỵ sẽ diệt sạch Bất Tử Chí Tông, cần ngài che chở và bảo vệ!” Bất Thu Hàn lễ phép nói.

Thân ảnh trầm ngâm, thoáng nhíu nhíu mày, giọng điệu như có điều nghi hoặc:

“Nhưng vì sao ta mơ hồ cảm giác vẫn còn một nguyên nhân quan trọng nào khác?”

Phu phụ Bất Thiên Lãnh hoảng sợ biến sắc, hận không thể quỳ xuống dập đầu:

“Chúng ta không dám nói hai lời, mong Cấm Kỵ xem xét!”

“Ta đương nhiên hiểu, ở khoảng cách này…ý niệm của nhị vị đều bị ta đọc sạch, chính vì thế ta mới càng thêm nghi ngờ.” Cấm Kỵ lẩm bẩm một mình:

“Dường như có tồn tại nào đó đã tác động đến thực tại, dẫn đến một chuỗi sự thật bị thay đổi nhằm xóa đi điều gì đó quan trọng trong trí nhớ của ta!”

Phu phụ Bất Thiên Lãnh nghe xong mà xém chút ngất đi, thế gian này còn ai qua mặt được Cấm Kỵ?

Thân ảnh suy nghĩ một lát cũng chẳng phát hiện gì bất thường, liền đưa mấy ngón tay lên bấm đốt suy tính.

Hồi lâu sau hắn lắc đầu thở dài một tiếng: “Vậy mà tính không ra, thật thú vị…”

Hắn xoay người trở về trong động phủ, lời nói có chút tiếc nuối:

“Xem ra đạo hạnh còn chưa đủ a, phải ngồi thêm một chút nữa vậy…”

Bất Thiên Lãnh và Bất Thu Hàn đưa mắt nhìn nhau, phát hiện toàn thân cả hai đã đầy mồ hôi lạnh.

Rốt cuộc là chuyện quái quỷ gì đang diễn ra?

Chúc cả nhà tối đầu tuần vui vẻ &LT3

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ

Số TK: 1809205083252

NGUYEN PHUOC HAU

Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ – Cần Thơ II)

Paypal: [email protected]

Momo: 0942973261

Viettelpay: 9704229212704295

Con Đường Bá Chủ

Con Đường Bá Chủ

Score 8.3
Status: Ongoing Author:

Bạn đang đọc truyện Con Đường Bá Chủ của tác giả Akay Hau. Nam vừa mới tỉnh giấc, chợt cảm thấy toàn thân đau nhứt vô cùng, cảm giác như toàn bộ xương cốt trên người lúc này vỡ vụn, khiến hắn muốn động đậy dù chỉ là đầu ngón tay cũng khó khăn. Quan trọng hơn đầu hắn lúc này cũng đau dữ dội, vô số ký ức xa lạ tràn vào não bộ của hắn, khiến Nam nhất thời không kip phản ứng. Hai canh giờ sau, cảm giác đau đầu dần suy yếu, Nam lúc này dần ý thức được điều gì đã xảy đến với mình. “Ta, ta vậy mà không chết, ta vậy mà thật sự xuyên qua rồi ?”


Nam lẩm bẩm trong miệng vài lần như tự hỏi, các cơ mặt vẫn thể hiện sự khó tin, cái mồm đang mở lớn cùng một thân mồ hôi lạnh cũng biết việc này khiến bản thân hắn chấn kinh vô cùng, nếu bây giờ còn đủ sức chắc hắn phải thử đấm mình vài cái thật mạnh để nghiệm chứng. Cố gắng sắp xếp vô số trí nhớ hỗn loạn trong đầu, Nam bắt đầu nhớ lại, kiếp trước hắn là một đứa trẻ mồ côi được cô nhi viện nuôi dưỡng, đến lúc Nam 7 tuổi thì có một lão đầu đến nhận hắn làm con nuôi, trở về sống cùng lão đầu theo thời gian.


Nam dần lớn lên cũng biết rõ cha nuôi của mình là một quân nhân vĩ đại, cả đời ông tham gia kháng chiến, cống hiến tất cả cho quốc gia nên chẳng hề lập gia đình, khi đến tuổi xế chiều ông quyết định nhận nuôi Nam xem như có người chăm sóc khi về già. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vô Địch Đại Lão Sắp Xuất Thế và Đại Mộng Chủ.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset