Chương 1865: Lại Chuẩn Bị Tặng Thần Thạch Cho Ta?

Lại Chuẩn Bị Tặng Thần Thạch Cho Ta?

Hắc Mộc lão tổ và Ô Bằng lão tổ nghe vậy, con ngươi có chút co rụt lại, hai người nhìn nhau, ánh mắt lần nữa nhìn Tiêu Phàm, tựa như muốn nhìn thấu Tiêu Phàm.

Rời khỏi giới này?

Trong ấn tượng của hai người, có vẻ như chỉ có Cổ gia và Tu La Vương Tộc có thể làm được.

Mà Tiêu Phàm rõ ràng không phải người Cổ gia, khả năng duy nhất chính là, hắn là vương tộc của Tu La Sơn!

Trong lúc nhất thời, Hắc Mộc lão tổ và Ô Bằng lão tổ cũng không biết làm sao, nếu thật sự giết người của Tu La Vương Tộc, dù là Cổ Thần Phong cũng chưa chắc có thể bảo vệ bọn họ.

Nhưng nếu như Tiêu Phàm đang lừa bọn họ thì sao?

Đến lúc đó không giết chết Tiêu Phàm, cơ hội để hai người bọn họ rời khỏi Thiên Địa Lao Ngục sẽ hóa thánh bọt biển rồi.

“Hắn đang gạt các ngươi, chẳng lẽ cũng nghe không hiểu sao?” Đương lúc Hắc Mộc lão tổ và Ô Bằng lão tổ do dự, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên.

Mấy người nhìn qua nơi phát ra giọng nói, thì thấy một thanh niên mặc áo bào đen chậm rãi đi tới, bước đi trên không, xuất hiện bên ngoài mấy trăm trượng.

“Lãnh Đồng?” Lông mày Hắc Mộc lão tổ nhíu lại, có vẻ hắn biết thân phận của Lãnh Đồng.

Tiêu Phàm nhíu mày, Hắc Mộc lão tổ và Ô Bằng lão tổ hiểu lầm hắn là người của Tu La Sơn, chỉ cần để cho hai người tin mình là người của Tu La Sơn, chắc có thể khiến hai người này thần phục mình, không nghĩ đến Lãnh Đồng lại làm hỏng kế hoạch của mình.

Hắc Mộc lão tổ cùng Ô Bằng lão tổ nhất định sẽ tin Lãnh Đồng hơn, dù sao Lãnh Đồng mới là người thừa kế thật sự của Tu La Sơn.

Đương nhiên, Tiêu Phàm không phải là không giả mạo thân phận người thừa kế của Tu La Sơn được, mà là hiện tại hắn không thể bại lộ thân phận của mình.

Nếu để cho Tiếu Thương Sinh hiểu lầm mình là người của Tu La Sơn, sẽ đề phòng mình ngay, vậy sao có thể gặp mình nữa?

Trong lòng Tiêu Phàm đã làm một quyết định, tạm thời mà nói, chỉ có thể từ bỏ Hắc Mộc lão tổ cùng Ô Bằng lão tổ thôi.

Thực lực của hai người này, mặc dù mạnh hơn Chiến Thiên Hạ, giết bọn hắn, thật sự là đáng tiếc, nhưng đây là kết quả cuối cùng, không thể làm gì được.

“Tiểu tử, ngươi dám gạt chúng ta?” Ô Bằng lão tổ giận tím mặt, chút nữa là hắn đã tin Tiêu Phàm.

Nếu như phản bội Cổ Thần Phong, bọn hắn biết rất rõ hậu quả của mình.

“Lừa các ngươi?” Tiêu Phàm khịt mũi, lắc đầu coi thường. “Dù ta lừa các ngươi, vậy Cổ Thần Phong cũng phải có thể sống sót trong tay của Cổ Nhược Trần chứ, hắn mà chết, chẳng lẽ làm ma đưa các ngươi ra khỏi giới này sao?”

“Ngươi!” Ô Bằng lão tổ phẫn nộ, nhưng không thể phản bác được.

Đúng vậy, hiện tại Cổ Thần Phong và Cổ Nhược Trần đánh nhau, thắng bại của bọn họ mới là mấu chốt quyết định tương lai của hai người.

Dù chúng ta có đánh sống đánh chết ở đây, cuối cùng nếu Cổ Thần Phong thất bại, vậy dù thế nào cũng không có ý nghĩa gì.

Lãnh Đồng thấy Ô Bằng lão tổ cùng Hắc Mộc lão tổ không còn dự định tiếp tục đối phó với Tiêu Phàm, ánh mắt lạnh như băng phóng ra sát ý, nói: “Nếu Cổ Thần Phong xảy ra chuyện gì, lời hứa của hắn, bản công tử thay hắn thực hiện.”

“Thật không?” ánh mắt hai người Hắc Mộc lão tổ cùng sáng lên.

Lãnh Đồng là người thừa kế Tu La Sơn, nếu hắn muốn đưa hai người rời khỏi đây, so với Cổ Thần Phong, thì cơ hội còn lớn hơn nhiều.

Dù sao, Cổ Thần Phong đã không được gia tộc mình chào đón, dù hắn giết chết Cổ Nhược Trần, cũng chưa chắc có thể đưa hai người bọn họ ra khỏi giới này.

Nhưng nếu như có thể dựa vào cây đại thụ như Lãnh Đồng, hy vọng của hai người rời khỏi giới này sẽ lớn hơn nhiều.

“Bản công tử sẽ tuân thủ lời hứa, nhưng điều kiện tiên quyết là, các ngươi phải hoàn thành hết nhiệm vụ mà Cổ Thần Phong giao.” Ngữ khí Lãnh Đồng lạnh như băng nói.

Hắc Mộc lão tổ cùng Ô Bằng lão tổ bỗng nhìn về nhóm của Tiêu Phàm, không che giấu sát cơ, để lộ hết ra ngoài.

Cổ Thần Phong giao cho bọn hắn nhiệm vụ không phải là giết chết bọn Tiêu Phàm sao?

Quanh đi quẩn lại, kết quả là, nếu bọn hắn muốn rời khỏi giới này, việc phải làm là giết chết bọn Tiêu Phàm.

Kiếm La cùng Vân Hạc thấy thế, lách mình đã xuất hiện trước mặt Tiêu Phàm, khí thế của Chiến Thần cảnh đỉnh phong lộ ra rõ rệt.

Nhưng Tiêu Phàm vẫn lạnh nhạt, híp hai mắt nhìn Lãnh Đồng, trong mắt phát ra hai tia sáng, sao hắn không biết, Lãnh Đồng muốn báo thù mình chứ.

Nhưng hắn đã quá tự cao, tưởng bọn Hắc Mộc lão tổ có thể giết chết Tiêu Phàm sao?

“Tiểu tử, hôm nay xem ra ngươi nhất định phải chết.” Ô Bằng lão tổ cười lạnh một tiếng, sau đó nhìn Hắc Mộc lão tổ, hai người như con sói đói đánh tới.

“Giết!”

Kiếm la gầm thét một tiếng, rút kiếm chuẩn bị xông tới, nhưng lúc này, ở nơi xa, hai luồng khí tức mang tính chất huỷ diệt cuốn tới, trong nháy mắt đã ngăn lại bọn hắn.

Ầm!

Trong nháy mắt, cuồng phong cực bạo cùng hỏa diễm cực nóng bao phủ cả hư không, công kích của Ô Bằng lão tổ cùng Hắc Mộc lão tổ va chạm vào nhau, khuôn viên xung quanh vài dặm bạo loạn hẳn lên.

Kiếm La cùng Vân Hạc kinh ngạc nhìn lên không trung, hai người mới biết được, sự chênh lệch giữa mình cùng bọn Hắc Mộc lão tổ.

Đều là Chiến Thần cảnh đỉnh phong, nhưng chiến lực cách nhau quá lớn, bọn hắn đối với sự lĩnh ngộ của Áo Nghĩa, vẫn chỉ mới dừng lại ở chỗ lĩnh ngộ mà thôi.

Mà bọn Hắc Mộc lão tổ, đối với việc vận dụng Áo Nghĩa đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa.

Cuồng phong cùng hỏa diễm chậm rãi lắng xuống, trên không trung, lần nữa lộ ra hai thân ảnh, là một lão giả mặc áo xanh và một lão giả mặc áo choàng đỏ, nhiều người liếc mắt đã nhìn ra lai lịch của bọn họ.

“Thanh Phong, Xích Vân, các ngươi trúng Thiên Ô Hỏa Độc, vậy mà không chết?” Ô Bằng lão tổ hét lớn, trong mắt lộ vẻ khó tin

“Chúng ta mạng lớn mà thôi.” Con ngươi Thanh Phong lão tổ lạnh băng, cơ hồ hận thấu xương Ô Bằng lão tổ.

“Tên hỗn xược Huyền Thương đâu?” Xích vân lão tổ cũng rất tức giận, họ bị bọn hắn đánh lén, trúng Thiên Ô Hỏa Độc của Ô Bằng lão tổ, nếu như không phải Tiêu Phàm cứu bọn hắn, không chừng bây giờ đã chết rồi.

“Xích Vân tiền bối, Huyền Thương đã đến chỗ Diêm Vương báo cáo rồi.” Nơi xa Tiêu Phàm khẽ mỉm cười nói.

“Chết rồi?” Vẻ phẫn nộ của lão tổ Xích Vân biến mất, thay vào đó là sự kinh ngạc, hắn biết rõ thực lực của bọn Huyền Thương lão tổ, trong thiên hạ, người có thể giết chết bọn chúng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

“Bị Ô Bằng và Hắc mộc hai người đánh lén mà chết.” Tiêu Phàm gật đầu nói.

“Ô Bằng, Hắc Mộc, các ngươi lại chó cắn chó sao?” Lão tổ Xích Vân không thể tin, sau đó ngửa mặt lên trời cười như điên: “Ha ha, chết tốt lắm, Hắc Mộc, bây giờ đến lượt các ngươi.”

“Giết!”

Thanh Phong lão tổ không nói nhiều với bọn hắn, sự đau khổ lúc đấy hắn khắc ghi trong lòng, nhìn thấy Ô Bằng lão tổ cùng Hắc Mộc lão tổ, hắn đã muốn ăn thịt, uống máu bọn hắn.

Xích Vân lão tổ cũng không chút do dự, như diều gặp gió, cùng Thanh Phong lão tổ nhào đến đối diện hai người.

Mấy người Kiếm La rốt cuộc cũng biết, vì sao Tiêu Phàm nói không cần tự mình ra tay, thì ra hắn đã sớm biết Thanh Vân lão tổ và Xích Vân lão tổ sẽ đến.

Sắc mặt Lãnh Đồng trầm xuống, vốn là hắn muốn mượn tay Hắc Mộc lão tổ cùng Ô Bằng lão tổ giết chết Tiêu Phàm, không nghĩ đến nửa đường lại xuất hiện hai người này.

Thấy nụ cười của Tiêu Phàm, sát ý của Lãnh Đồng hiện ra ngay, thậm chí ngưng tụ thành kiếm khí thật sự.

Sau đó, Lãnh Đồng duỗi bước, từng bước một bước đến chỗ Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm cảm nhận được khí tức lạnh lùng trên thân Lãnh Đồng, chậm rãi quay đầu nhìn, mỉm cười nhìn Lãnh Đồng nói: “Thế nào, lại chuẩn bị đưa Thần thạch cho ta sao?”

Đưa Thần thạch?

Nghe thấy thế, thần sắc Lãnh Đồng càng thêm lạnh băng, sát khí phát ra càng đáng sợ.

“Hi vọng một lát ngươi vẫn có thể mạnh miệng!” Lãnh Đồng lạnh lùng nói, bước chân không hề dừng lại.

Cùng lúc đó, con ngươi băng lạnh vô tình của hắn, đột nhiên phát ra một vệt sáng màu đỏ, đỏ của yêu diễm, đỏ của khát máu.

Vô Thượng Sát Thần

Vô Thượng Sát Thần

Score 7.8
Bạn đang đọc truyện Vô Thượng Sát Thần full (đã hoàn thành) của tác giả Tà Tâm Vị Mẫn. Trên đời này, kẻ mạnh là kẻ có thể thống lĩnh cả thiên hạ. Không cần biết thế lực đằng sau là gì, chỉ cần có sức mạnh, tà ác bao nhiêu, cũng chẳng là gì hết. Kẻ mạnh vẫn tất thắng! Mạnh mẽ thì thế nào? Người gặp người nể phục, người gặp người kính sợ, không ai dám có mưu đồ gì hết.
Chính vì thế, càng mạnh mẽ, lại càng cường ngạnh, giống như là bất bại, giống như là thần long. Hắn bình sinh tài giỏi, tướng mạo vô song, không ai địch nổi, chính là đệ nhất thiên hạ! Hắn có thể vì bạn bè, vì huynh đệ, vào sinh ra tử, quyết không phụ lòng bất cứ ai. Ai động đến những người mà hắn coi trọng, tuyệt đối sẽ là chết không yên thân! Không thể nói hắn độc ác, chỉ có thể nói hắn quá là trọng tình trọng nghĩa! Hắn như vậy, mọi người đều yêu quý.
Hắn giống như là một sứ giả mà thượng đế ban xuống, lại giống như một ác quỷ đến từ tu la. Hắn không hề sợ hãi trước bất kỳ một ai, lại càng không để ai vào mắt. Một bước đi của hắn, uy vũ, oai nghiêm, giống như một tượng đài, chưa thời khắc nào sụp đổ. Hắn thật sự là quá nghịch thiên! Bên cạnh đó, cũng còn những truyện cùng tác giả vô cùng hay và hấp dẫn mà bạn không nên bỏ lỡ như Y Tiên Thiểu hay Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset