Chương 126: Lại vào Hắc Thi Sơn mạch

Lại vào Hắc Thi Sơn mạch

Đêm nay đối với thành Yến Đô mà nói chính là một đêm không ngủ.

Một hồi đại thanh tẩy lại bắt đầu, vô số binh sĩ mặc áo giáp, cao thủ khí công như lang như hổ xông vào Vương gia, bắt trói toàn bộ thành viên là cao thủ khí công, tiến hành xét nhà.

Tiếng khóc vang khắp toàn thành, các thế gia hào môn khác đều run như cầy sấy.

Bọn họ vĩnh viễn không thể nào quên được, cảnh tượng ở trên yến hội hôm nay Dương Kỳ trong nháy mắt đã giết chết Bí Ma độc vương uy danh hiển hách.

Cao thủ của Ảnh Độc môn dưới kiếm khí của hắn biến thành ngọn lửa.

Mà cường giả của Xuân Thu môn cũng bị hắn bắt nhốt.

Trước đây bọn họ sợ hãi tên tuổi của học viện Thiên Vị, hiện giờ đã sợ hãi sự khủng bố của Dương Kỳ, trong lòng xuất hiện tâm lý sùng bái.

Dương Chiến vừa xưng vương, nhân tâm bất ổn, rất nhiều hào môn thế gia bên ngoài thì xưng thần, kỳ thực bên trong lại ngấm ngầm giở trò, tài chính, quân chính đều làm những hành động gây khó khăn.

Nhưng cảnh tượng hôm nay đã làm cho toàn bộ thế gia hào môn hiểu rõ, đối kháng cũng chỉ là hành động phí công vô ích.

Trong thư phòng.

Dương Chiến nghe thuộc hạ bẩm báo tình hình kê biên tài sản Vương gia, âm thầm gật đầu.

Tâm tình hắn vô cùng sung sướng, một nguy cơ lớn cứ như vậy bị hóa giải.

Trong khi đó hắn tấn chức đoạt mệnh, quyền lực trong thành Yến Đô được củng cố thêm một bước, Dương gia từ nay về sau uy danh truyền xa, phát triển không ngừng.

Tin rằng các thế lực lớn khác cũng không dám tới đây xâm phạm.

Sau này chỉ cần mưu tính cho tốt, thực hiện sự nghiệp thiên thu, chưa chắc đã là không được.

“Phụ thân, con sẽ tiến vào trong Hắc Thi sơn mạch tu luyện, người cần đôn đốc đại ca, nhị ca tu luyện nhiều hơn, chờ con kiếm được một số linh đan diệu dược, sớm muộn gì cũng giúp họ tiến vào cảnh giới Đoạt Mệnh. Sau này, ta sẽ đến Huyền Không Sơn tìm kiếm tung tích của mẫu thân.”

Dương Kỳ quay sang nhìn Dương Chiến nói.

“Ừ, Kỳ nhi, không ngờ con lại cường đại như vậy, nhưng mà trong học viện Thiên Vị ngọa hổ tàng long, con nên học cách giấu tài.” Dương Chiến dặn dò.

“Hài nhi nhớ kỹ. Đại ca, nhị ca, đệ đã đem kiếm khí của Tứ Quý Kiếm Thuật do đệ tu luyện chuyển vào trong cơ thể hai huynh, đồng thời bố trí Vương Đạo Khí Trận ở dưới mật thất của vương cung, chỉ cần các huynh ở trong đó tu luyện, nhất định tu vi sẽ tăng mạnh. Còn nữa, mọi người cần đề bạt nhiều đệ tử trung thành và có chí hướng để bồi dưỡng trọng điểm, các nguyên lão thì tạm thời không nên bồi dưỡng, trong lòng bọn họ phức tạo, khó nắm bắt.”

Dương Kỳ quay sang nhìn đại ca nhị ca nói.

“Tam đệ, đệ yên tâm, công việc của gia tộc chúng ta nhất định sẽ xử lý tốt, nguyên lão trong gia tộc đã già yếu quá rồi, mà đệ tử trẻ tuổi lại có tinh thần hăng hái hơn nhiều.”

Dương Vân Trùng nói:

“Chúng ta nhất định sẽ bồi dưỡng đệ tử cho thế hệ sau, còn số lão nhân kia thì chỉ cần không phản bội gia tộc, ta cũng sẽ để họ tu luyện duy trì tuổi thọ.”

“Được.”

Dương Kỳ nói tiếp:

“Chờ tu vi của đệ đại thành, đứng vững gót chân ở học viện Thiên Vị, đệ sẽ nghĩ biện pháp mang con của đại ca nhị ca vào trong học viện Thiên Vị học tập.”

Đại ca, nhị ca của hắn đã có đời sau.

Chỉ có hắn bây giờ vẫn lẻ loi một mình.

Dựa theo đạo lý, hiện giờ Dương Kỳ mười chín tuổi cũng đã có thể cưới vợ sinh con.

Nhưng mà Dương Chiến biết đứa con trai này tiền đồ rộng lớn, hơn nữa thọ mệnh dài lâu, có thể trường sinh, thời gian tương lai còn quá dài cho nên không nhắc tới.

“Kỳ nhi, con tiến vào Hắc Thi sơn mạch tu luyện phải cẩn thận.”

“Phụ thân yên tâm.”

Dương Kỳ đứng dậy, ngưng tụ thành một đạo chân khí hình người.

Đạo chân khí hình người này giống Dương Kỳ như đúc, có thể cảm nhận được mức độ chân thực của máu thịt.

Hiện giờ chân khí của Dương Kỳ đã hùng hậu, đạt tới trình độ cao, nên chân khí hình người có thể biến thành thân ngoại hóa thân, đệ nhị nguyên thần.

“Con lưu lại một đạo chân khí hình người tọa trấn trong nhà, đợi trưởng lão của Xuân Thu môn tới cửa đàm phán. Mong rằng lần này có thể hóa giải toàn bộ ân oán của Xuân Thu môn vơi Dương gia chúng ta, chỉ cần trưởng lão của Xuân Thu môn kia gây sự, con sẽ lập tức sẽ từ trong Hắc Thi sơn mạch trở về, không quá mấy hơi thở đâu.”

Dương Kỳ lo lắng chu đáo mọi chuyện.

Trên thực tế, Dương gia bây giờ đã khá mạnh, tin tức Dương Chiến tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh được truyền ra ngoài sẽ mang tới tác dụng trấn áp một phương.

An bài xong tất cả, Dương Kỳ bay lên trời, thân hình biến mất không thấy.

Dương Chiến nhìn theo bóng hình đứa con trai của mình, thở dài một tiếng:

“Thanh La, nàng có thấy không? Con của nàng đã cường đại vậy rồi, sau này sẽ có thể sánh ngang với thượng cổ đại thánh, sớm muộn cũng sẽ tới Huyền Không Sơn, đứng trước mặt của nàng.”

***

Vân Hải thành.

Đó là một tòa thành nằm sát biển, vô cùng phồn hoa, hiện tại đã biến thành Vân Hải quốc, các hạm đội cường đại liên tục tuần tra trên biển.

Trăm nghìn bến cảng đang tiến hành buôn bán, giao thương.

Nó rộng hơn thành Yến Đô không biết bao nhiêu lần

Chủ nhân của thành trì này chính là phụ thân của Vân Hải Lam, Vân Trung Long.

Lúc này, Vân Trung Long đang ngồi ngay ngắn ở trong thư phòng, đối diện với hắn là một nam tử, hóa ra người này chính là Yến Cô Phong. Hắn bị đuổi ra khỏi thành Yến Đô, đầu phục Vân Hải thành.

Không, bây giờ không phải là Vân Hải thành, mà là Vân Hải quốc.

“Yến Cô Phong, ngươi có thể đầu nhập dưới trướng ta, ta vô cùng vui mừng.”

Vân Trung Long và Yến Cô Phong đều là cường giả Khí Tông, thân là người đứng đầu một thành, có tư cách ngang hàng trò chuyện với nhau.

“Ta bị Dương gia đuổi ra ngoài, giống như chó nhà có tang, hy vọng có thể được Vân quốc chủ hậu đãi.”

Yến Cô Phong vô cùng bình thản, thế nhưng không che dấu được hận ý ngập trời trong tim của hắn:

“Con gái của ta ở trong học viện Chân Long học tập, gần đây có được đề bạt, được một đạo cao thủ ưu ái, sớm muộn cũng sẽ báo thù, Dương gia không đắc ý được bao lâu nữa đâu.”

“Muốn muốn báo thù dễ vậy sao?”

Vân Trung Long cười nói:

“Nghe nói Dương Kỳ đã tiến vào học viện Thiên Vị, tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh, trở thành đệ tử tinh anh, thế lực càng lúc càng lớn.”

“Ta cũng nghe nói, con gái của ngươi đã sớm tiến vào học viện Thiên Vị, được một thủ lĩnh thần thông quảng đại coi trọng, trở thành đệ tử tinh anh, năm đó con gái của ngươi vì thức tỉnh mạch Hải thần trong cơ thể, nên mới sai Dương Kỳ trộm Phục Long đan của ta.”

Yến Cô Phong nói:

“Chuyện này, ngươi thì phải trợ giúp ta, hiện giờ Dương Kỳ vô cùng hận con gái của ngươi, sớm muộn cũng có một ngày hắn sẽ trả thù, chúng ta đều là địch nhân của Dương gia, không phải ngươi chết thì là ta vong, điểm này Vân quốc chủ chắc cũng hiểu rõ”

“Ta đương nhiên là hiểu.”

Vân Trung Long gật đầu.

Đột nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.

“Vào đi.”

Vân Trung Long nói.

Người đi vào là một tên mật thám, hắn quỳ trên mặt đất nói:

“Quốc chủ, việc lớn không tốt, hôm qua thành Yến Đô truyền tin tới. Dương Kỳ trở về thăm nhà, Xuân Thu Môn và Ảnh Độc môn liên thủ với nhau, nhưng đều bị Dương Kỳ đánh bại, trong đó Ảnh Độc môn có Bí Ma độc vương cao thủ đoạt mệnh lần 2 trong truyền thuyết, vậy mà bị Dương Kỳ một chiêu giết chết, đốt thành tro tàn…..”

Tên mật thám kia nói chuyện, thanh âm có chút run rẩy.

“Cái gì?”

Vân Trung Long tiếp nhận thư tình báo, xem từng câu từng chữ, một lúc lâu sau hắn như mất đi toàn bộ lực lượng, ngồi lại trên ghế, thân hình như già đi 10 năm:

“Ngay cả Dương Chiến cũng tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh…”

“Chuyện lớn vậy sao.”

Yến Cô Phong nói:

“Quốc chủ, có thể cho ta xem thư tình báo hay không.”

“Ngươi xem đi.”

Vân Trung Long đưa thư cho Yến Cô Phong.

Yến Cô Phong xem xong sắc mặt đại biến, cánh tay run rẩy:

“Dương Kỳ kia là thiên thần hạ phàm sao? Sao lại cường đại như thế? Hắn ở trong học viện Thiên Vị đã được những thứ gì? Không, chắc chắn không phải ở trong học viện Thiên Vị, mà do lần sét đánh kia đã mang đến cho hắn kỳ ngộ, La Hồn đã phế bỏ khí công của hắn, thế nhưng hắn lại bị sét đánh cải tạo thân thể, tiến triển thần tốc.”

“Mau, mau gửi thư cho con gái của ta, báo cho nó biết chuyện xảy ra ở thành Yến Đô!”

Vân Trung Long vội vàng nói, sau đó hắn trầm ngâm, một lúc sau mới nói:

“Dương Kỳ thâm sâu khôn lường, bảo nó ở trong học viện Thiên Vị phải phòng bị người này cẩn thận!”

“Yến Cô Phong, đi với ta lên biển một chuyến, ta muốn ngươi gặp một vị cường giả của Hải tộc.”

Một hội nghị mật chuẩn bị được diễn ra trong thành Vân Hải.

***

Trong biển mây của Thiên Mạch sơn.

Vân Hải Lam vừa mới từ trong Tiểu Càn Khôn Giới bước ra đã thấy một con diều hâu bay tới, nàng ta ngoắc tay, con diều hâu này bay tới đậu trên tay nàng.

Vân Hải Lam lấy xuống một bức thư, sau đó cho nó bay đi.

“Trong nhà gởi thư?”

Vân Hải Lam mở thư xem sau đó thất kinh:

“Dương Kỳ trở về nhà thể hiện thực lực lợi hại như vậy sao, hắn còn giúp Dương Chiến tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, hắn dùng thủ đoạn gì? Chẳng phải ta đã sai Tống Hải Sơn và mấy thành viên cấp cao của Thái Tử hội giám sát hắn hay sao? Tại sao không báo lại cho ta?”

Thân thể của nàng khẽ di chuyển, từ trong biển mây đáp xuống, chỉ chốc lát sau đã ra khỏi Thiên Mạch sơn, xuất hiện ở trong một học viện.

Nhìn thấy nàng, mấy thành viên của Thái Tử hội cũng phải mở miệng chào hỏi, không nói tới chuyện nàng ta được Thái tử ưu ái, mà còn được Phong Vân nhị tổ thu làm đồ đệ, đáng giá để nịnh bợ.

“Giang Phàm đâu? Tống Hải Sơn đâu? Bảo bọn họ tới gặp ta.”

Vân Hải Lam lạnh lùng nói.

“Giang Phàm sư huynh mấy hôm trước đi tìm Dương Kỳ gây phiền phức, thế nhưng có tin Dương Kỳ bỏ trốn mất tăm. Sau đó Giang Phàm sư huynh và Tống Hải Sơn sư huynh gởi thư nói là ra ngoài thành làm một nhiệm vụ, tăng cường thực lực, gần đây vẫn chưa về.”

Một thành viên của Thái Tử hội nói.

Giang Phàm bị Dương Kỳ ép giết Tống Hải Sơn, Cốc Phần Tiên, nhưng chuyện này chưa bộc lộ ra ngoài, hiện tại Giang Phàm ở ngoài gửi thư về, nói là vẫn đi chung với Tống Hải Sơn, chờ khi trở về kiểu gì cũng nói Tống Hải Sơn bị yêu nghiệt đánh giết.

Tuy Vân Hải Lam thông minh tuyệt đỉnh, nhưng hiện giờ vẫn không thể nào suy nghĩ được chuyện này.

“Gửi thư bảo bọn họ mau chóng trở về thương lượng đại sự, Thái Tử hội chẳng phải có một phương thức liên lạc đặc biệt hay sao, cho dù cách xa thiên sơn vạn thủy vẫn có thể trực tiếp truyền tin.”

Sau khi Vân Hải Lam nói xong thì tiến vào trong học viện của mình.

Mấy thành viên Thái Tử hội nhìn theo bóng lưng của nàng, lắc đầu nói thầm:

“Nàng này tấn chức thật nhanh, không biết hiện giờ đã đạt tới cảnh giới gì rồi? Chúng ta có nên gửi thư cho Giang Phàm sư huynh không?”

Thánh Vương

Thánh Vương

Score 7.5

Truyện Thánh Vương của tác giả Mộng Nhập Thần Cơ thuộc thể loại truyện tiên hiệp, với một cuộc chiến đầy gay cấn. Một cuộc chiến không bao giờ có hồi kết giữa thần thành và yêu mà. Luôn có một bên nắm ưu thế nhưng cũng chẳng thể đánh sập bên kia. Có chăng chỉ có Thánh Vương mới có thể lãnh đạo mà điều phối cả hai. Hắn là ai mà có một quyền năng cao đến như vậy! Thánh Giả là xương sống của chư thần trên thiên giới, Vương Giả lấy lực lượng trấn áp quần ma trong địa ngục. Còn tại giữa thiên địa, chính là Thánh Vương thống trị. Khí – là cội nguồn của sinh mệnh. Khí công – là chính là công pháp tu hành sinh mệnh. Đã có tu luyện, tất có phát sinh dị năng đột biến.


Khí công một khi đã đạt đến mức cực mạnh mà người thường không thể tưởng tượng như tay không phá đá, đao thương bất nhập, phi hành thời không, thôn khí ích cốc,... Dương Kỳ cũng chính là một người tu luyện khí công như thế. Truyện có nhiều yếu tố hồi hộp, hấp dẫn ở dị giới. Bạn nào không thích thì xin đừng đọc. 

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset