Chương 25: Ngưng Khí

Ngưng Khí

Thời gian ở trong núi trôi qua rất nhanh! Hai tháng sau, Vương Lâm vẫn

đang ở trong mộng cảnh giới nhắm mắt thổ nạp. Trong hai tháng này, hắn

đã nghiên cứu thấu triệt về hạt châu thần bí.

Hạt châu này cho phép mỗi ngày tiến nhập mộng cảnh giới được 3 lần, mỗi lần khoảng hơn 50 giờ, tương đương với khoảng 6 ngày.

Trong hai tháng này, hắn thực tế đã tu luyện được một năm thời gian.

Tu luyện là một việc rất buồn tẻ. Trước đây Vương Lâm chưa cảm giác được

điểm ấy nhưng mấy ngày nay hắn rốt cục đã hiểu rõ. Mỗi ngày đều có

tuyền thuỷ trợ giúp, cũng không cần phải ăn uống, hắn chỉ còn mỗi việc

là đả toạ thổ nạp.

Hắn không ngừng sử dụng phương thức nhất dài tam đoản, hấp thu linh khí

trong tuyền thuỷ. Nếu hắn tâm niệm không cực kỳ kiên định, lại thường

nhớ đến ánh mắt kỳ vọng của Cha Mẹ, sợ rằng hắn cũng không thể duy trì

được trạng thái tu luyện chán nản này.

Nhất là khi hắn nghĩ đến Vương Trác chỉ cần 3 tháng đã có thể thành

công đạt đến tầng thứ nhất của ngưng khí kỳ, trong lòng Vương Lâm thực

sự không cam lòng. Hắn hầu như không ra khỏi cửa, đắm chìm trong trạng

thái tu luyện không ngừng nghỉ.

Vương Lâm ở Hằng Nhạc phái chỉ là một kẻ dư thừa, lại không phải là kẻ

có nhiều quan hệ. Cũng có nhiều người ghen tị đối với hắn nhưng cũng rất

ít ai để ý đến hăn.

Tôn Đại Trụ lại không quan tâm đến tên đệ tử này, cho dù có lúc nhớ tới

cũng lập tức giận dữ, tự ép mình phải quên đi kẻ có cái tên Vương Lâm.

Cũng biết là như thế nhưng Vương Lâm vẫn thi triển một số biện pháp để

đề phòng. Mỗi lần chuẩn bị tiến nhập mộng cảnh giới, hắn đều lập tức cất

ngay hạt châu vào trong ngực, cho nên hai tháng qua cũng gió êm sóng

lặng, không kẻ nào khác biết đến sự tồn tại của hạt châu thần bí này.

Hai tháng qua, Vương Lâm uống tuyền thuỷ nhiều không đếm xuể, chỉ cần

hắn cảm giác trong cơ thể linh khí khuyết thiếu sẽ lập tức uống vào mấy

ngụm lớn.

Nếu là Tôn Đại Trụ biết việc này có lẽ sẽ đau lòng đến phát điên, lập

tức một chưởng giết ngay tên đệ tử này. Toàn thể Tu Chân Giới của Triệu

quốc, cực kỳ hiếm có kẻ nào có thể dùng linh khí tuyền thuỷ thay cho ăn

uống như Vương Lâm. Cũng chỉ có một ít lão quái vật của vài môn phái có

thể được hưởng thụ đặc quyền sử dụng cả một sơn huyệt có linh khí dày

đặc đến mức có thể tạo ra được cả linh khí thuỷ tuyền.

Trong mắt người tu tiên thì linh khí có địa vị vô cùng trọng yếu. Triệu

quốc vốn cũng không phải là nơi linh khí nồng đậm. Tuy vẫn đủ đáp ứng

nhu cầu linh khí của mấy môn phái nhưng nếu có ai biết phương thức tu

luyện thế này của Vương Lâm hẳn cũng sẽ như su phụ hắn, đau lòng đến

chết mất!

Những tuyền thuỷ này nếu dùng để luyện chế đan dược thi chắc chắn sẽ gia

tăng hiệu suất luyện đan thành công. Tuy nói tài liệu luyện đan là

trọng yếu nhất nhưng nếu có những vật có linh khí sung mãn phụ trợ thì

sẽ có được hiệu quả kỳ diệu.

Với sự trợ giúp vô cùng vô tận của linh khí tuyền thuỷ, linh khí trong cơ thể Vương Lâm cũng ngày càng nhiều.

Ngày hôm nay, Vương Lâm ở trong mộng cảnh giới không ngừng thổ nạp. Hắn

cảm giác rõ ràng linh khí nhẹ ngàng lưu động toàn thân. Theo hô hấp, hai

hàng bạch khí cứ theo miệng mũi hắn không ngừng tán phát ra.

Một loại cảm giác từ nhược đến cường chậm rãi xuất hiện trong cơ thể,

quét khắp mọi ngóc ngách toàn thân. Những giọt mồ hôi màu đen, tản ra

một mùi khó chịu theo tóc gáy của hắn thoát ra, làm ướt hết áo quần mà

hắn vẫn không có cảm giác gì cả.

Vương Lâm hiện giờ đang chìm đắm trong một loại cảm giác kỳ diệu. Hắn rõ

ràng cảm ứng được tuyền thuỷ trong cơ thể không ngừng phân giải, một

tia linh khí đang chậm rãi thay đổi kết cấu cơ thể hắn.

Chẳng biết mất bao lâu thời gian, Vương Lâm mở mắt ra, hiện lên nét tinh anh sáng ngời chưa từng có.

Trong đầu hắn rất thanh tĩnh nhưng trong lòng lại như hồ nước nổi sóng.

Những gì xảy ra trong mấy năm qua lần lượt hiện về. Ánh mắt thân ái của

Phụ thân khi còn bi bô tập nói, những lời quan ái của Mẫu thân những khi

đọc sách đêm khuya, biểu tình kỳ vọng của Phụ Mẫu khi tiến vào Hằng

Nhạc phái, ánh mắt trào phúng của những người họ hàng, thần sắc hâm mộ

của người dân. Vương Lâm như một người ngoài cuộc, bình tĩnh lần lượt

xem qua những sự việc từ trước đến nay xảy ra đối với chính mình.

Hồi lâu sau, hắn thở ra một hơi thật sâu, trong lòng nổi lên tư vị chua

xót. Ngay khi hắn bước vào tầng thứ nhất ngưng khí kỳ thì đột nhiên hiểu

ra.

Dựa theo trong Ngưng khí tam thiên miêu tả, tầng thứ nhất ngưng khí kỳ

như một một cánh cổng lớn, ai bước qua mới có thể xem như chân chính

bước vào con đường tu tiên, từ nay về sau đoạn tuyệt phàm thế, bỏ mọi

chấp niệm.

Mỗi người khi tiến đến tầng thứ nhất ngưng khí kỳ đều đã trải qua quá

trình như thế. Vương Lâm không biết người khác thì như thế nào nhưng hắn

tự biết, chặt đứt tất cả việc phàm trần có thể chỉ là việc nhỏ nhưng

tuyệt đối không thể đoạn tuyệt được thân tình của Phụ Mẫu.

Than nhẹ một tiếng, Vương Lâm vỗ vỗ quần áo đứng lên.

Nhãn thần sáng loáng nhìn về bốn phía, lúc này đây hắn đã nhận thấy cảnh

vật trong mộng cảnh giới đều bất đồng. Trước đây hắn nhìn không ra có

gì kỳ lạ nhưng hiện tại có thể phát hiện những vật sáng đều ẩn chứa linh

khí lưu động. Tuy không cảm giác được rõ ràng những biến hoá cụ thể

nhưng so với trước đây thì giống như một người mù đã khôi phục được thị

lực như bình thường.

Đang quan sát thì cảm giác tê liệt xuất hiện, nhưng lần này cảm giác

cũng có đôi chút yếu đi. Mặc dù vẫn còn đau đớn nhưng cũng không đến nỗi

toát cả mồ hôi hột.

Trong thực tại, Vương Lâm mở to đôi mắt, ngồi trên giường trầm tư một

chút. Hắn mở một quả hồ lô, nhìn vào tuyền thuỷ bên trong, thấy một tia

linh khí nhè nhẹ đang chậm rãi thoát ra, linh khí cực kỳ dư thừa.

Hắn mỉm cười. Đạt tới tầng thứ nhất ngưng khí kỳ, hắn đã có thể cảm giác

được linh khí lưu động trong trời đất. Hít vào một hơi thật sâu, Vương

Lâm đột nhiên phát hiện toàn thân đã dính đầy mồ hôi. Trong Ngưng khí

tam thiên có ghi lại, khi đột phá được tầng thứ nhất ngưng khí kỳ thì

phần lớn tạp chất trong cơ thể sẽ bị đẩy ra, giúp cải tạo tất cả các

kinh mạch của mình.

Vương Lâm đẩy cửa bước ra khỏi phòng, lúc này trời đã về chiều. Hắn nhẹ

nhàng chuyển thân, đi nhanh về phía cửa đông, đến bên cạnh sơn tuyền,

tìm một chỗ hạ du, cởi quần áo xuống tắm, tẩy sạch tất cả các tạp chất

dính trên người.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, hắn đến nằm trên một tảng đá, ngẩng đầu nhìn

trời, hồi tưởng lại Ngưng khí tam thiên có ghi lại một loại tiên thuật.

Trên Ngưng khí tam thiên có ghi lại một loại “Dẫn lực thuật”. Nó thuộc

loại tiên thuật cơ bản nhất, chỉ cần đạt tới tầng thứ nhất ngưng khí kỳ

thì có thể sử dụng.

Dù sao Hằng Nhạc phái đã thống nhất Triệu quốc được 500 năm, hiện tại

tuy có xuống dốc nhưng vẫn tồn tại rất nhiều pháp môn tu tiên. Về cơ

bản, các nội môn đệ tử có thể tuỳ ý đi đến tàng kinh các lựa chọn pháp

môn tu luyện nhưng phần lớn họ được các vị trưởng bối khuyên bảo lựa

chọn kiếm tu.

Toàn bộ tu vị của một kiếm tu đều đặt ở một thanh phi kiếm. Tuy ngày sau

tu luyện sẽ có nhiều gian nan nhưng uy lực rất mạnh, lại dễ dàng nắm

giữ. Dẫn lực thuật là giai đoạn cơ bản của tiên thuật khu sử phi kiếm.

Ngoại trừ dẫn lực thuật, Ngưng khí tam thiên còn ghi lại hai pháp thuật khác, đó là hoả diễm cầu và địa liệt thuật.

Tiên Nghịch

Tiên Nghịch

Status: Completed Author:

Vương Lâm một cái thiếu niên bình thường, tình cờ có được 1 cái danh nghạch trắc thí vào 1 môn phái tu tiên xuống dốc của Triệu quốc, vì thiếu linh căn, vì một hiểu nhầm tai hại, vì một khối thiết tinh và nhờ có được một "thần bí hạt châu". Hắn đã bước lên con đường tu tiên và trên con đường tu tiên hắn sẽ đối mặt với chuyện gì ?

Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên?

Tu tiên là vô tình hay hữu tình? Hãy dõi theo bước chân của Vương Lâm để biết hắn làm thế nào bằng vào sức lực của chính mình từng bước tiến lên phía trước, dương danh "Tu Chân Giới".

Review : Nhân vật chính là Vương Lâm, thuộc dạng lãnh khốc, quyết đoán, cơ trí, nhưng nhiều lúc cũng điên cuồng vì gia đình, đạo lữ, quê hương của mình.

Phải nói quá trình tu tiên của Vương Lâm trong truyện này mới thật sự gọi là tu tiên (trước giờ mình đọc mà đem lại cảm giác tiên hiệp đúng nghĩa chỉ có 2 bộ, một là Phàm Nhân Tu Tiên, hai là Tiên Nghịch, chắc là do 2 bộ này mình đọc đầu tiên nên cảm giác đặc biệt hơn.) Từ một phàm nhân tư chất không được, tiên duyên khó cầu, đến khi gặp kỳ ngộ, rồi từng bước từng bước gian nan trên con đường tu hành, trải qua bao nhiêu khó khăn, nguy hiểm, vui có, buồn có. Có lúc phải đoạt xá sống lại, có lúc phải chứng kiến người thân, bạn bè lần lượt ra đi, có khi vì sinh tồn phải ẩn nhẫn, có khi lại bất chấp tính mạng vì lý tưởng, mục tiêu… Hay có lúc được vạn người kính ngưỡng, có lúc lại cùng cả thiên hạ là địch… Từ một thiếu niên mong ước tu tiên đơn giản chỉ vì hiếu kỳ, vì sự kỳ vọng của cha mẹ, đến khi bất chấp trở thành một ma đầu tàn nhẫn để báo thù, rồi lại nghịch thiên, tranh đấu, từng bước lên đỉnh phong để tìm cách phục sinh thê tử. Rất nhiều màu sắc, cảm xúc, triết lý nhân sinh được truyền tải trong truyện.

Truyện này đoạn đầu hơi thiếu hấp dẫn nhưng càng về sau càng hay, nhất là từ khúc cảm ngộ ý cảnh để Hóa Thần. Truyện đặc sắc ở những lúc hóa phàm, luận đạo, những lúc thi triển “mộng đạo” thuật, đoạn sống với Lý Mộ Uyển hay sống với con trai Vương Bình một đời….Tất cả đều rất sâu sắc.

Nhiều đoạn đọc khiến ta cảm giác nhân sinh như mộng ảo, đời người sinh lão bệnh tử có gì quan trọng, thiên đạo vô tình mấy ai hiểu rõ, luân hồi chỉ là một vòng tròn, kẻ không hiểu bị lạc chẳng lối ra, người ngộ rồi chọn điểm nào cũng được giải thoát.

“Người trong thiên địa, phải có cái tâm nghịch hành… kẻ hiểu rõ trắng đen trải qua trăm năm cũng chỉ như khách qua đường… đời là giống mộng, vui thì sao… mà buồn thì sao…” Tiên Nghịch – Nhĩ Căn.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset