Vào thời điểm hiện tại, thực lực mà Chân Linh phái lưu lại Bắc Hải thế lực suy yếu nhất. Thương Hải tông vào lúc này đột nhiên phát khởi thương thảo Hàn Băng đảo linh thạch quang mạch phân phối, dĩ nhiên là muốn vào lúc này đánh hai phái này một trở tay không kịp, tranh thủ đạt được lợi ích lớn nhất.
Ba ngày sau khi, Chân Linh phái chưởng môn lão tổ Liễu Thiên Linh tự mình dẫn môn phái Thiên Phàm, Thiên Tuyết, Thiên Sơn, tổng cộng bốn vị pháp tướng tu sĩ đi tới Hàn Băng đảo. Thiên Linh sơn chỉ còn lại có Thiên Tượng, Thiên Lô, Thiên Giang, Thiên Thuật bốn vị lão tổ trấn giữ. Toàn bộ sự vật trên dưới của Chân Linh phái tạm thời do Thiên Thuật lão tổ phụ trách.
Trên Hàn Băng đảo duy nhất không thiếu chính là hàn băng, mặc dù trước đó Hàn Băng đảo cùng ma la đại chiến một cuộc, khiến cho kiến trúc trên đảo của các phái cơ hồ hủy hư hầu như không còn. Nhưng chẳng qua là mấy năm, toàn bộ trên Hàn Băng đảo xuất hiện lần nữa các loại các dạng tượng đá kiến trúc đổi phiên đẹp rực rỡ.
Mà giờ khắc này nhiệt độ lạnh lẽo trên Hàn Băng đảo cũng không cách nào tưới tắt không ít mồ hôi lạnh trên trán của các phái đoán đan kỳ tu sĩ chức thủ trong một tòa băng cung của đảo tự trung ương.
Bởi vì lúc này trong băng cung, Bắc Hải cửu đại môn phái mười hai nhà tiểu thể lực, tổng cộng ba mươi hai vị pháp tướng tu sĩ tụ tập trong trung ương băng cung này. Uy áp pháp tướng khổng lồ một đạo tiếp theo một đạo, một ba tiếp theo một ba, tựa hồ là cuộc so tài vậy, đều hướng từ phía trên này tới ép vỡ đối thủ.
Lần này cục diện hiển nhiên phức tạp dị thường, sau khi Bắc Hải Kiều gia pháp tướng lão tổ vẫn lạc, Kiều gia không người nối nghiệp, cho dù là đã xuống dốc; Du Phàm phải là trong một lần xung đột cùng Phúc Hải bang, pháp tướng tu sĩ trong phái bị đánh cho bị thương, đến nay chưa khôi phục. Địa vị của Du Phàm phái cũng tràn ngập nguy cơ trong mười hai nhà tiểu thế lực.
Còn có Ngả gia đảo lão tổ, tục truyền trong Hàn Băng đảo đại chiến cũng từng bị ma la đánh cho bị thương. Tuy nhiên bởi vì Ngả gia lão tổ là bị thương trong chống lại ma la, đây là người đối với Bắc Hải tu luyện giới có công lớn lao, hơn nữa kỳ nhân cũng không vẫn lạc. Mặc dù cũng có môn phái mơ ước nắm giữ một phần phân ngạch kia trong tay bọn họ, nhưng cũng không tiện minh mục trương đảm đòi. Huống chi lúc này Ngả gia lão tổ cũng đã đến Hàn Băng đảo dưới thần thái sáng láng, người bên cạnh cũng sờ không rõ sâu cạn của ông ta.
Ngoài ra, có hai vị pháp tướng tu sĩ trấn giữ trong Lưu Kim Kiếm phái, trong Bắc Hải tiểu hình thế lực cũng coi là thực lực không tầm thường. Hôm nay nghe nói phái được Đông Hải một thế lực lớn âm thầm tư trợ, tựa hồ môn hạ có một vị Nhị đại đệ tử đã thành công ngưng tụ pháp tướng, khiến cho pháp tướng tu sĩ trong môn phái nhất cử đạt tới ba vị. Mặc dù như cũ chẳng qua là ba vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ, nhưng một cỗ lực lượng này ở Bắc Hải đã không thể khinh thường.
Lưu Kim Kiếm phái có thực lực lớn mạnh hiển nhiên không cam lòng cùng mười một nhà tiểu hình thế lực chia đều ba thành phần ngạch do cửu đại môn phái kia lưu cho bọn họ. Bọn họ đã minh xác nói lên muốn lần nữa phân chia phần ngạch, đề thăng địa vị của Lưu Kim Kiếm phái ở Bắc Hải.
Trừ Lưu Kim Kiếm phái ra, lần này còn có chi nhánh đến từ Trung Thổ Lỗ gia, Bắc Hải ngàn năm luyện đan thế gia Liêu gia. Bởi vì gia chủ thành công lên cấp pháp tướng kỳ, sau lưng lại có Trung Thổ đệ nhất đan đỉnh thế gia ủng hộ, Kiều gia cũng cố gắng muốn định thay đã thối lui ra mười hai nhà tiểu hình thế lực, trở thành mới Bắc Hải tiểu hình thế lực.
Liêu gia nguyên vì Thủy Tinh cung tầm quáng sư Côn An chân nhân chết mà bị một vị Thủy Tinh cung là đích truyền tu sĩ Trình Thế Trang quấy rầy trở kích.
Nhưng mà lúc này Liêu gia đảo còn có hai vị tu sĩ đến từ Trung Thổ Lỗ gia, ba người liên thủ cũng có thể cùng Trình Thế Trang này đeo bám.
Lần này Trình Thế Trang kia hiển nhiên đã được tin tức, canh giữ Liêu gia bên ngoài đảo ngăn cản Liêu gia đi tham gia Hàn Băng đảo đại hội. Nhưng hắn lại không muốn trong đó Lỗ Nhuận Kiện làm kế điệu hổ ly sơn, Liêu Nhuận Giáp là nhân cơ hội đi tới trên Hàn Băng đảo.
Nếu như nói hai phái này nhảy ra tranh đoạt Hàn Băng đảo linh quang phân ngạch cho dù là danh chánh ngôn thuận. Như vậy thời điểm Tứ Hải bang lúc này cũng chạy tới sáp một cước cũng làm các phái tu sĩ cũng khó tránh khỏi sẽ nghĩ tới thầm nói không biết sống chết. Chẳng lẽ người này sau lưng thật đúng là còn có bối cảnh gì không được hay sao?
Thật ra thì suy đoán này ngược cũng không tính là sai, phía sau hắn quả thật thì có người làm chỗ dựa, hơn nữa địa vị so với Lỗ gia sau lưng Liêu gia kia không biết cao hơn gấp bao nhiêu lần. Cho nên Trịnh bang chủ của Tứ Hải bang này mới có thể để hạ tâm tới, cho dù là đối mặt các phái tu sĩ chê cười hắn như cũ là một bộ thần thái cao thâm khó lường.
Nhưng hắn lại không biết lúc này người hắn dựa vào sau lưng, lúc này lại đang cùng người ở động Nam Hải vực đại chiến.
Trừ những tiểu hình thế lực này, trong chín đại trung hình môn phái, bốn vị môn phái đứng hàng cuối cùng chẳng qua là phái tới pháp tướng sơ kỳ tu sĩ ở môn phái của mỗi người. Mà Hải Diễm môn cùng với Thủy Yên các cũng mỗi người phải ra pháp tướng trung kỳ tu sĩ.
Tuy nhiên lần này nhân vật chính của Hàn Băng đảo chi hội hiên nhiên không phải là bọn họ, mà là ba đại môn phái Chân Linh, Thương Hải, Huyền Linh cầm đầu.
Thương Hải tông lần này đột nhiên có dũng khí dẫn đầu phát động hành động tráng sĩ đoạn sản ở Hàn Băng đảo lần này, cũng là do Thương Hải tông những năm này cũng coi là dần dần quật khởi, chẳng qua là bị Chân Linh phái che đậy lấn án quá nhiều ánh sáng mà thôi.
Dựa theo thực lực của Thương Hải tông nếu là toàn lực tranh thủ, lần này Huyễn Linh thành thứ hạng mới, phân ngạch của linh thạch quáng mạch cho Thương Hải tông tất nhiên là phải lên thăng. Nhưng Thương Hải tông cũng dứt khoát bỏ qua linh thạch quáng ở Đông Hải, mà đem toàn bộ tinh lực đặt trên tranh thủ phần ngạch của Hàn Băng đảo linh thạch quáng.
Cùng Thương Hải tông so sánh, Chân Linh phái là có thực lực hai đầu chiếu cố nhất. Vì vậy Chân Linh phái ở hướng ngoài Đông Hải phái ra Thiên Lâm, Thiên Khang hai vị pháp tướng trung kỳ lão tổ. Hàn Băng đảo Linh thạch quáng tranh thủ từ chưởng môn Liễu Thiên Linh tự mình dẫn đội, cùng tới có Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị pháp tướng trung kỳ lão tố, cùng với Quách Thiên Sơn, tổng cộng bốn vị pháp tướng tu sĩ.
Tuy nhiên Liễu Thiên Linh lão tổ nhìn một chút Thương Hải tông trận thế trước mắt, Đông Dật, Đông Khôn, Đông Quách, Trương Hi Di, bốn vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ. Hơn nữa Đông Sơn, Đông Hồ vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ này, Thương Hải tông trên dưới thống cộng bất quá mười vị pháp tướng tu sĩ, lần này lại đã tới sáu vị, sắc mặt của Liễu Thiên Linh nhất thời lộ ra cực kỳ khó coi.
Nghe nói lần này Thương Hải tông phái hướng Đông Hải chính là Đông Vân lão tổ, cũng liền nói toàn bộ Thương Hải tông trên dưới hiện nay thì chỉ có Đông Cực, Vương Hi Thanh, Hà Hi Vân ba vị pháp tướng tu sĩ trấn giữ mà thôi.
Sức lực của cả phái a!
Còn có Huyền Linh phái Đạo Huyền lão tổ cùng với Lâm Hư Thanh lão tổ cũng sắc mặt cực kỳ khó coi giống vậy. Lần này Huyền Linh phái sau khi nghe nói đội hình của Chân Linh phái đi Đông Hải, lập tức , cũng phái ra Đạo Diễn, Phùng Hư Đạo hai vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ, tuy nói so với Chân Linh phái thiếu một tên Lục Thiên Bình, nhưng ít ra Huyền Linh phái ở Đông Hải còn có Thủy Tinh cung chiếu cố, coi như tranh không hơn Chân Linh phái, cũng không quá kém.
Nhưng bọn họ lại không muốn Thượng Hải tông sẽ vào lúc này làm khó dễ, lúc này Huyền Linh phái đã rút ra không ra quá nhiều lực lượng tới bận tâm Hàn Băng đảo rồi. Đạo Huyền cùng Lâm Hư Thanh một pháp tướng trung kỳ, một pháp tướng sơ kỳ tu sĩ liên thủ, trước mặt của Thượng Hải tông cùng với Chân Linh phái đều lộ ra nhỏ bé dị thường, thậm chí đã bị người quy về thành Hải Diễm môn, Thủy Yên các vậy.
Lúc này Đạo Huyền lão tổ tựa hồ nhận biết gì, khi xoay người nhìn bên hông, lại đúng lúc Liễu Thiên Linh lão tổ cũng nâng lên ánh mắt. Ánh mắt của hai người gặp nhau, lại tựa hồ như lập tức đạt thành ước định gì, đều vì không thể tra gật đầu một cái, rồi sau đó hai người nâng khai ánh mắt rồi lại cùng nhìn về phía Thương Hải tông Đông Quách lão tổ trong sân đang cứng cõi mà nói.
Tây Bắc Hải vực.
Kể từ sau khi Chân Linh phái bí mật phát hiện hai cái tiểu hình chi mạch của hỗn hợp quáng mạch cùng với một cái vị hình chi mạch, Chân Linh phái một vị sai phái tu sĩ âm thầm sắc quật ba cái chi mạch này.
Trước đó khoảng cách một cái tiểu hình chi mạch cùng với vị hình chi mạch hơi gần đông bắc cùng với hướng đông nam dưới chân Linh phải bất kể hậu quả bí mật khám phá đã cơ hồ sắc quật xong, quáng mạch muốn khôi phục sợ rằng ít nhất cũng phải trên ngàn năm sau.
Lúc này Chân Linh phái đệ tử đã sắc quật một cái chi mạch cuối cùng phương hướng tây nam của cái ở tây Bắc Hải vực cũng cải xa nhất.
Chân Linh phái đệ tử phụ trách chủ trì sắc quật chính là chỗ cái quáng mạch do Huyền Vi chân nhân phát hiện trước đó.
Kể từ sau khi Huyền Vi chân nhân đi theo Lục Bình ở tây Bắc Hải vực liên tiếp dò xét đến ba cái quáng mạch, Huyền Vi chân nhân vốn xem ra cảnh tượng danh tiếng đại chấn, phụng nghênh như nước thủy triều cũng không xuất hiện.
Sau khi trở về Chấn Linh phái, Liễu Thiên Linh lão tổ không nói hai lời liền phong khẩu lệnh xuống, toàn bộ Chân Linh phái trên dưới cũng không biết trong môn phái nhà mình không muốn lại ra đời một tên tầm quáng sư. Mà Huyền Vi chân nhân vẫn vượt qua trong sự cười nhạo và xem thường của bản phái đệ tử như cũ.
Dĩ nhiên, môn phái âm thầm còn bồi thường đại lượng đối với hắn, trên trăm viên thượng phẩm linh thạch, mấy chục bình đan dược dùng tu luyện, cải thiện sự cung ứng linh khí trong động phủ vân vân, trọng yếu nhất còn nhất ứng sự vật đối với ba cái chi mạch hắn phát hiện khám phá đều do hắn tới chủ trì. Nói cách khác Huyền Vi chân nhân hắn hôm nay trong đệ tử đời thứ ba cũng độc đương một mặt tồn tại.
Nhưng mà lúc này Huyền Vi chân nhân cũng không một tia vui sướng. Hắn đang thời khắc chú ý trạng huống sắc quật một cái chi mạch cuối cùng này, đồng thời tâm tư càng nhiều hơn cũng đặt trên một tờ phù lục chưởng không trái.
Huyền Vi chân nhân không biết vì sao bản phái sắc quật một đạo quáng mạch cuối cùng này phải dùng con em thuê từ trong những thứ chi nhánh thế lực kia của bọn họ, mà không phải giống như trước lúc sắc quật hai cái quáng mạch khác như vậy, trực tiếp chiêu mộ từ trong Chân Linh phái biệt viện cùng với nội môn đệ tử. Như vậy chẳng những có thể khiến cho quáng mạch lấy được giữ bí mật lớn nhất, hơn nữa còn sẽ không giống như các đệ tử của những thứ chi nhánh thế lực này thường làm một ít chuyện che chở cất giấu hoặc mờ ám như vậy.
Tuy nhiên Huyền Vi chân nhân lúc ở Huyền Khôn đảo hơi dừng lại, nhưng bị hai vị đảo chủ của Huyền Khôn đảo mời tới làm khách. Vốn Huyền Vi chân nhân còn hơi cảm thấy đắc ý, có thể được một đôi vợ chồng này mời, bản thân trong đệ tử đời thứ ba cũng coi là một chuyện rất có mặt mũi. Nhưng lúc hắn đi tới trong động phủ của đối phu thế này thấy cũng sắc mặt của Lục Thiên Bình cười híp mắt, bản năng của Huyền Vi chân nhân liền phát giác không tốt.
Nhưng lúc này hắn muốn đi cũng đã không còn kịp rồi, bị Lục Bình lấp một đạo phù lục liền thúc giục hắn nhanh chóng chạy tới quáng mạch chi mạch chỗ tây nam làm hết sức sắc quật cái chi mạch kia, thậm chí vì thế bất kể hậu quả cũng không tiếc ở đây.
Huyền Vi chân nhân mặc dù nhân phẩm không chịu nổi, nhưng làm người cũng khôn khéo vô cùng, sau khi Lục Bình kín đáo đưa cho hắn đạo phụ lục này, hắn liền biết mình tựa hồ đã bị cuốn vào đến trong tuyển qua của một đại sự.
Chính vào lúc này, hai tên dung huyết hậu kỳ tu sĩ tới đây đem hai cái trữ vật đại giao cho trong tay của Huyền Vi chân nhân, nói:
– Huyền Vị tiền bối, đây là sản lượng trong quáng mạch đoạn thời gian này.
Huyền Vi chân nhân nhìn một chút ánh mắt tránh né của hai người, trong lòng cười lạnh một tiếng. Hai người này đều con em trong Chân Linh phải chi nhánh thế lực. Bọn họ lần này trong khám phá quáng mạch mặc dù không dám minh mục trương đảm cô động tham mặc, nhưng âm thầm cũng để lại không ít quáng thạch.
Huyền Vi chân nhân bực nào nhân vật, trước khi trở thành tầm quang sư sẽ có thể cực kỳ chính xác nghiên cứu sản lượng của quáng mạch. Bọn họ tiểu kỹ lưỡng thì như thế nào có thể giấu giếm được hắn!
Hai người không biết chết sống!
Huyền Vi chân nhân phảng phất ánh mắt nhìn người chết vậy quét hai người một cái, đang muốn há mồm châm chọc đôi câu, lại đột nhiên thấy đạo phù lục kia trong tay đột nhiên bắt đầu tan rã.
Huyền Vi chân nhân trong lòng cả kinh, mặt không đổi sắc đem hai người này đuổi hai người đi, sau đó hướng mấy tên Chân Linh phái đệ tử sau lưng nháy mắt ra dấu một cái. Mấy người lặng yên không tiếng động rời khỏi quáng mạch, cấp tốc độn tới phương hướng Huyền Khôn đảo.
Trong lúc Huyền Vi chân nhân sau khi rời đi thời gian không tới một chun trà, một đạo uy áp tuyệt mạnh đột nhiên phủ xuống. Tu sĩ trong quáng mạch kinh hoảng chạy trối chết, nhưng ngay sau đó bị tu sĩ đã sớm bao vây cũng đánh chết.
Một tên Thương Hải tông đoán đan kỳ tu sĩ đi tới trước mặt Hà Hi Vân lão tổ bẩm báo:
– Sư thúc, tất cả tu sĩ trong quáng mạch đều đã bị diệt sạch, bao gồm mấy tên Chân Linh phái chi nhánh thế lực tu sĩ âm thầm liên kết với bản phái!
Hà Hi Vân lão tổ hài lòng gật đầu một cái, nói:
– Những thứ phản chủ như thế này giết cũng giết rồi, cũng để tránh khỏi sau này đôi co với Chân Linh phái. Lần này bản phái đánh cả hai đầu, nhất định phải từ trên người Chân Linh cùng với Huyền Linh hai phái xé xuống mấy khối thịt. Chân Linh phái này quen ăn một mình, trung bình quáng mạch bị bọn họ lôi kéo Bắc Hải các phái muốn kéo tới chia ích lợi, nhưng lại ở cái chi mạch nơi này âm thầm kéo về trong chén của mình, ở đâu có đạo lý như vậy!
Hà Hi Vân lão tổ ngay trong lúc chí hài lòng cũng phát hiện sắc mặt của tu sĩ trước mắt có chút du di không chừng, lập tức hừ lạnh một tiếng, nói:
– Có chuyện gì nói.