Dương Lăng nhíu mày, nghĩ tới nghĩ lui cũng không rõ được tới cùng thần ma mộ tràng đã xảy ra chuyện gì.
” Tình huống ở thần ma mộ tràng so với tưởng tượng của chúng ta còn phức tạp hơn nhiều, người bình thường chỉ có thể hoạt động ở phạm vi bên ngoài, cho dù ta đã tới đây vô số lần cũng vô pháp hiểu rõ tình huống chính thức của thần ma mộ tràng.”
Kiếm Thần cười khổ, dừng một chút rồi nói tiếp:
” bất quá, thật lâu trước kia, ta từng nghe Lôi Mông đại nhân nói qua về tình huống đại khái ở đây.”
Mắt thấy đông đảo tộc nhân có thực lực thánh vực và lĩnh vực không thể đi nổi nữa, Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức liền quyết định cho mọi người ngồi xuống nghỉ ngơi một lúc, ngồi ở một khoảng đất trống trong rừng từ từ giải thích cho mọi người về tình huống đại khái ở đây, hé mở tấm khăn che mặt của thần ma mộ tràng thần bí.
Nguyên lai, thần ma mộ tràng có lịch sử tồn tại từ rất lâu rồi. Lịch sử tồn tại vượt xa đông đảo các vị diện khác. Theo truyền thuyết tại thời kỳ thượng cổ, thần ma mộ tràng là một vị diện có diện tích kinh người, tư nguyên cực kỳ phong phú, từng có vô số ma thú cùng trí tuệ chủng tộc sinh sống. Nhưng chẳng biết vì sao, có một ngày thượng cổ thần ma đột nhiên tại chỗ này ra tay đánh nhau, triển khai chém giết kịch liệt.
Trận chiến ấy, sơn băng địa liệt, thiên địa biến sắc!
Dưới sự kịch chiến của thượng cổ thần ma, núi cao thành đất bằng, sông lớn bị chuyển hướng. Thậm chỉ, cả vị diện xuất hiện vô số không gian liệt phùng, đưa đến một hồi tai nạn chưa từng có. Thượng cổ thần ma vẫn lạc nhiều không kể xiết, các chủng tộc trí tuệ may mắn sống sót liền di chuyển đến một vị diện có hoàn cảnh tốt hơn. Cứ như vậy, nơi đây biết này một phần mộ to lớn không tiền tuyệt hậu (ND: lúc trước không có, sau này cũng không).
Sau cuộc chiến, cả vị diện là một mảnh hoang tàn, không gian loạn lưu thông qua không gian liệt phùng mạnh mẽ tràn vào, tàn phá khắp nơi. Hình thành nên một cơn lốc không gian đáng sợ đến nỗi khiến cho có địa phương thì trọng lực dị thường, cường giả có thực lực thượng vị thần đỉnh cũng cất bước khó khăn, có địa phương thì lại dường như không có chút trọng lực nào.
Sau khi trải qua vô cùng tuế nguyệt, một ít không gian liệt phùng đóng lại, một số khác thì bị những tuyệt thế cường giả có đại thần thông lợi dụng, hình thành nên các thông đạo để những người từ vị diện khác có thể tiến vào thần ma mộ tràng. Những trí tuệ chủng tộc cùng ma thú may mắn sống sót phát sinh biến dị, khi sinh ra những hậu duệ đời sau thì lại xuất hiện vô số dị năng kỳ quái, có chút thậm chí còn biến thành ác ma dáng sợ.
Có lẽ do năng lượng của không gian loạn lưu lắng đọng lại, có lẽ sau khi thượng cổ thần ma vẫn lạc thì tản mát ra đại lượng năng lượng… khiến cho năng lượng của vị diện sau tai nạn đặc biệt dư thừa, hấp dẫn vô số cường giả kéo đến. Có người thì đi khắp nơi tìm kiếm thần cách và thần khí của thượng cổ thần ma, có người dứt khoát ở lại thần ma mộ tràng tiềm tu. Dần dần, sau vô số năm tháng, số người ở lại bên trong thần ma mộ tràng càng ngày càng nhiều, tình thế cũng càng lúc càng phức tạp.
” Kiệt Lạp Nhĩ Đức đại nhân. Nếu trăm ngàn năm qua có vô số người đã tới thần ma mộ tràng, vậy chẳng phải tất cả thần cách cùng thần khí đã bị bọn họ lấy hết rồi sao, chúng ta tiến vào thì còn có ý nghĩa gì?”
Kiếm Thần nói nửa ngày, Dương Lăng vẫn còn rất nhiều nghi vấn, cảm giác chuyện cũng không đơn giản như Kiếm Thần nói như vậy.
Nguồn truyện:
Truyện FULL
” Có ý nghĩa, đương nhiên là có ý nghĩa!”
Nhìn Dương Lăng nghi hoặc, Kiếm Thần cười cười,
” Sau bao năm tháng huy hoàng, quả thật đã có không ít thần cách và thần khí của thượng cổ thần ma bị người đi trước lấy được. Nhưng, thần cách cùng thần khí lưu lại thật sự rất nhiều, chỉ là có cơ hội để lấy hay không mà thôi.”
Nhìn mọi người đang ngưng thần lắng nghe, Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức hít một hơi rồi nói tiếp:
” cho tới hôm nay, thần cách và thần khí của thượng cổ ác ma còn có thể lưu lại chủ yếu chia làm ba loại tình huống. Một loại phân bố bên trong thần ma mộ tràng rộng lớn, không ai biết rõ ở nơi nào. Một loại là ở chỗ sâu bên trong thần ma mộ tràng, căn bản là không cách nào đi tìm. Một loại cuối cùng chính là từ đại lượng ác ma cùng ma thú thủ hộ!”
” Kiệt Lạp Nhĩ Đức đại nhân. Chẳng lẽ, ở sâu trong thần ma mộ tràng lại đáng sợ như vậy. Ngay cả cường giả có thực lực thượng vị thần đỉnh cũng không thể đi vào?”
Thi Vu Vương nghi hoặc nhìn chằm chằm Kiếm Thần.
” Cùng với bên ngoài giống nhau, phạm vi bên trong thần ma mộ tràng cũng rất lớn. Có địa phương, đừng nói là cường giả có thực lực thượng vị thần đỉnh, truyền thuyết, ngay cả chủ thần cũng không vào được!”
Kiếm Thần kiệt lực nhớ lại lời của Lôi Mông năm đó. Tình huống cụ thể thế nào hắn cũng không biết rõ, nhưng có chút dám chắc là ở sâu trong thần ma mộ tràng tuyệt đối người bình thường không có khả năng đi vào.
Năm đó, khi đang còn trẻ và sôi nổi, hắn từng cùng vài tên huynh đệ liên thủ hướng chỗ sâu trong thần ma mộ tràng mà đi vào. Hy vọng có thể may mắn kiếm được một viên thần cách hoặc thần khí của thượng cổ thần ma. Không ngờ, đi tới nửa đường lại gặp phải một đám thần giai ma thú tập kích bất ngờ, cả nhóm năm người chỉ có mình hắn trốn thoát.
” Kiệt Lạp Nhĩ Đức đại nhân, tình huống cuối cùng theo như ngươi nói, tới cùng đã xảy ra chuyện gì? nếu thượng cổ thần ma đã vẫn lạc, như thế nào lại có đại lượng ác ma cùng ma thú thủ hộ?”
Dương Lăng đang ngồi đối diện với Kiếm Thần lên tiếng hỏi.
” Thần thông của thượng cổ thần ma, người bình thường chúng ta không thể tưởng tượng nổi.”
Kiếm Thần lắc đầu, dừng một chút rồi nói tiếp: ” Theo truyền thuyết, có vài thượng cổ thần ma lợi hại, mặc dù vẫn lạc nhưng vẫn giữ lại được một tia thần thức, gọi về hộ vệ hoặc ma thú để bảo vệ cho thi thể của mình, kỳ vọng có một ngày có thể sống lại. Có người thì cẩn thận, trước tiên lưu lại phân thân, đệ tử hoặc là ma sủng, để sau khi ngộ nạn thì có bọn họ bảo vệ thần cách và thần khí của mình! Theo truyền thuyết, Thâm uyên ác ma lĩnh chủ năm đó sau khi vẫn lạc đã lưu lại một tia thần thức, mạnh mẽ từ Thâm uyên vị diện triệu đến rất nhiều Thâm uyên ác ma thủ hộ cho linh hồn sắp tiêu tán của bổn tôn.”
Thượng cổ thần ma còn có thể sống lại?
Dương Lăng không thể tin lắc đầu, Ba Nhĩ chỉ là Thâm uyên ác ma bình thường mà đã lợi hại như vậy, không cách nào tưởng tượng, Thâm uyên ác ma lĩnh chủ có chiến đấu lực đáng sợ đến cở nào
” Dương Lăng, đối với chúng ta mà nói, nếu có cơ hội tìm được thần cách hoặc là thần khí của thượng cổ thần ma tự nhiên là tốt nhất. Nếu thật sự tìm không được, cũng không cần cưỡng cầu. Ngàn vạn lần đừng mạo hiểm tiến sâu vào trong thần ma mộ tràng!”
Nhìn Dương Lăng mới vào thần ma mộ tràng lần đầu, Kiếm Thần thiện ý nhắc nhở, trầm ngâm một lát rồi nói: ” ma thú ở thần ma mộ tràng bất đồng với các vị diện khác. Trong tinh hạch thường ẩn chứa rất nhiều linh hồn năng lượng, rất hiếm có được. Mục tiêu chủ yêu của chúng ta mỗi lần tiến vào thần ma mộ tràng không phải là tìm kiếm thần cách và thần khí của thượng cổ thần ma, mà là đi giết các loại ma thú để lấy tinh hạch. Đương nhiên, nếu có khả năng giết một đầu thần giai ma thú, thu được thần cách của nó thì đúng là rất tốt.”
” Đúng vậy, đây mới là mục đích chính của chúng ta lần này!”
Tinh linh đại tế tự phụ họa theo lời của Kiếm Thần.
Là một trung vị thần từng tiến vào thần ma mộ tràng rất nhiều lần, nàng cùng Kiếm Thần đều rất rõ ràng thần cách và thần khí của thượng cổ thần ma căn bản là không cách nào cưỡng cầu, không bằng tận dụng thời gian đi giết mấy đầu thần giai ma thú còn tốt hơn. Chỉ có những người lần đầu tiên đến đây, là những nhân tài cái gì cũng không rõ ràng lắm, mới chạy loạn xung quanh, đào bới lung tung tìm kiếm thần cách và thần khí của thượng cổ thần ma. Dưới tình huống bình thường, những người như thế thường thường chết nhanh nhất. Không chỉ không tìm được thần cách của thượng cổ thần ma, ngược lại còn dâng lên cái mạng nhỏ của chính mình.
” Yên tâm đi, ta sẽ cẩn thận!”
Nhìn Tinh linh Đại tế tự lo lắng không thôi nhìn mình, Dương Lăng cười cười, nhưng trong lòng lại âm thầm tính toán. Nếu giết được vài đầu thần giai ma thú, để cho đám người Thi Vu Vương và Yêu cơ tất cả có thể tiến giai lên thần giai ma thú, chẳng biết lúc đó có hay không năng lực để dẫn ma thú quân đoàn xông vào chỗ sâu trong thần ma mộ tràng.
Ma thú tinh hạch muốn có phải liệp sát (săn rồi giết), nhưng thần cách của thượng cổ thần ma cũng không thể bỏ qua.
Hiếm lắm mới có cơ hội tiến vào thần ma mộ tràng, Dương Lăng tuyệt không cam lòng tay không trở về. Mặc dù theo lý luận sau khi bày ra linh hồn ấn ký ở thần ma mộ tràng, hắn có thể tùy thời thông qua truyền tống môn mà quay lại. Nhưng chưa thử qua trước, ai cũng không không biết là có thực hiện được hay không!
Sau khi nghỉ ngơi nửa canh giờ, mọi người dưới sự suất lĩnh của Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức nhanh chóng xuất phát, đi đến cái hồ nhỏ ở cách đó không xa. Chuẩn bị ở lại đó vài ngày, chờ cho thương thế khôi phục rồi lên kế hoạch cho bước tiếp theo. Dù sao, chỉ cần Kiếm Thần, Tinh linh Đại tế tự và Hải Đức Lạp tam đại trung vị thần khôi phục thực lực, vô luận là đi tới hay là quay lui cũng an toàn hơn.
Tiểu hồ cũng không lớn, chỉ có kích thước khoảng một sân bóng đá, nhưng hồ nước trong suốt, không khí trong lành tươi mát. Một vài tiểu động vật hình dáng giống cừu đang cúi đầu gặm cỏ bên bờ hồ, thấy thân ảnh của mọi người thì kêu lên vài tiếng, cũng không sợ sệt.
” Nhanh, Ba Đa Khoa Nhĩ, mấy người các ngươi mau đi đốn củi để tu kiến mộc ốc nào. Nhanh!”
” Mang mấy khối cự thạch đổ xuống đây, ở chỗ này xây nền.”
Mọi người đến bên hồ rửa mặt sạch sẽ xong liền nhanh chóng đứng lên. Người thì đốn củi để xây mộc ốc, người thì đập đất cho bằng phẳng, người thì giết vài con cừu, chuẩn bị lửa để làm thịt nướng. Mắt thấy chung quanh không có gì nguy hiểm, tất cả mọi người đều thở dài một hơi.
Từ sau khi tiến vào thần ma mộ tràng, bọn họ lúc nào cũng phải chờ đợi lo lắng. Đầu tiên là gặp phải một bầy mãnh thú chạy như điên, tiếp đó lại gặp phải Thâm uyên ác ma đáng sợ, rồi lại phải chạy trốn vào rừng sâu, kinh hiểm thoát khỏi dò xét của đại đội ác ma, không ngờ lại bị ngân hoàn xà dọa cho nhảy dựng lên.
Thân tâm uể oải!
Dưới sự buông lỏng, có người lăng xăng bận rộn, có người thì nằm trên mặt đất hoặc tựa vào cự thạch mà nghỉ ngơi. Sau khi chứng kiến số phận của Bác Ni Phí Tư, rốt cuộc không ai dám dựa vào đại thụ, e sợ sẽ bị cự mãng một phát nuốt vào bụng.
Ngao…
Trong khi mọi người ở đây đang hoàn toàn buông lỏng thì đột nhiên bên trong rừng rậm truyền ra một tiếng rít gào. Rất nhanh, một bầy mãnh thú lớn nhỏ nhìn giống trâu từ trong rừng xông ra.
Trên lưng là một loạt đột thứ, cứng rắn sắc bén,; cả người được bao phủ bởi hắc sắc lân giáp, phảng phất như đang mặc một tầng trọng hình khôi giáp. Trên đầu có sáu con mắt to như quả trứng, tản mát ra quang mang màu đỏ, làm cho người ta cảm giác được một cổ nguy hiểm mãnh liệt. Hình thể cùng sư tử có chút giống nhau, nhưng đầu lại khác xa, cũng không biết tới cùng là loại quái vật gì.
Ma Thú Lĩnh Chủ.