Khí tức cực kỳ hung hãn như vậy, khiến cho đám liên quân vốn rằng chiến ý không cao bị chấn nhiếp một hồi, trong lòng tràn ngập khiếp đảm, đối mặt với Quỷ Thứ đang lao tới, chẳng những không tiến lên ngăn cản, trái lại còn ào ào vô ý thức rút lui, ai cũng không muốn cái đầu của mình bị chặt đứt.
Quỷ Thứ mang theo một mùi máu tanh nồng nặc, bộc phát ra tốc độ kinh người, chỉ vẻn vẹn trong thời gian vài hơi thở liền đã chạy đến được chỗ an toàn. Toàn bộ quá trình đánh lén, truy kích, đồng thời xâm nhập vào bên trong quân địch giết chết Ô Thạch, tổng cộng lại chẳng qua chỉ trong thời gian mười hơi thở. Nhưng cũng vẻn vẹn chỉ mười hơi thở này, liền gầy dựng nên uy danh của hắn, không sợ hãi thiên quân vạn mã, mạnh mẽ tiến vào trận danh quân dịch giết chết cường giả cùng cấp, còn có thể toàn thân trở ra.
Điều này khiến cho hắn ở trong chiến trường trở thành một ngôi sao cực kỳ chói mắt.
Kỳ thực, trong đó nguy hiểm cũng chỉ có một mình bản thân Quỷ Thứ biết.
Hắn bạo phát tuy mạnh, nhưng thời gian duy trì liên tục cũng không thể quá lâu. Trong một rừng địch nhân kia, chỉ cần có vài chục kẻ dũng mãnh liều mạng chặn đường hắn một chút, vậy thì hắn rất có khả năng sẽ bị rơi vào trong trận địa của địch nhân khó thể thoát thân được.
Nhưng kết quả mới là điều quan trọng nhất, sau khi Quỷ Thứ phong ấn lại Nguyên Thần của Ô Thạch, nhẹ nhàng rời đi trở về phục mệnh với Lôi Động. Về phần chiến đấu của Thiên Ma cùng Bích Nhuế Ti, hắn cũng không nhúng tay vào.
Hắn không nhúng tay, không có nghĩa là Thiên Ma cùng Bích Nhuế Ti không biết. Các nàng cũng đều là cường giả Hóa Thần kỳ, một thân tu vi hết sức kinh người, thần niệm của mỗi người cũng không kém. Cho dù là đang trong lúc quyết chiến, thần niệm vẫn tản ra bốn phương tám hướng, cũng có thể nhận biết được các tình huống phát sinh. Đối với một màn kinh biến vừa rồi, các nàng cũng nhận biết không bỏ sót chút nào.
Thiên Ma hơi có chút vui mừng, còn Bích Nhuế Ti cũng cảm thấy có phần mất mặt, rõ ràng là nàng đang đơn độc chiến đấu cùng với một nhân loại cường đại, vậy mà phe mình lại phái ra Ô Mộc Ô Thạch để đánh lén. Điều này khiến cho Bích Nhuế Ti kiêu ngạo cảm thấy khó có thể tiếp thụ, còn cường giả bên đối phương sau khi chém giết Ô Thạch cũng không nhúng tay vào tranh đấu của hai bên, đối với Thiên Ma vô cùng tôn trọng.
So sánh đôi bên có thể thấy, Bích Nhuế Ti chiến ý vừa mất, không khỏi có chút hỗn loạn. Tranh đấu giữa cao thủ, thắng bại thường thường chỉ nằm ngay trong khoảnh khắc này. Bích Nhuế Ti mới chỉ hơi yếu đi một chút, liền bị Thiên Ma nắm được cơ hội, liên tiếp tung ra hai chiêu ngoan độc, khiến cho Bích Nhuế Ti vô cùng chật vật.
Nhưng dưới tình huống ưu thế đang nghiêng hết về phía mình, Thiên Ma lại dừng tay, nhàn nhạt nói:
– Lần này ngươi bị kẻ khác quấy rối tâm tình, lần sau tái chiến!
Bốn cánh tay của Bích Nhuế Ti khẽ khựng lại, cảm giác có chút nhục nhã, lên tiếng hỏi:
– Ngươi có ý gì?
– Chẳng có ý gì cả, chỉ là ta đánh đã mệt, nghỉ ngơi một chút, ngày khác tái chiến.
Thiên Ma thi triển ra Thiên Ma Vô Tướng, thân hình hóa thành hắc vụ lượn lờ, biến mất ở trong chiến trường. Mặc cho Tứ Tí Na Già khiêu chiến thế nào, Thiên Ma cũng không chịu đi ra.
Bích Nhuế Ti bên kia được Thiên Ma thủ hạ lưu tình, Nhưng Độc Nhãn Vương Đạt Dát cũng không có được vận khí tốt như vậy, Lôi Động sau khi thu thập Ô Mộc, không chút khách khí phát động công kích mãnh liệt với Độc Nhãn Vương, các loại pháp thuật u minh hệ liệt, Đồ Tiên Chỉ âm thầm ẩn chứa một chút thuộc tính yên diệt bắn ra. Mà Đông Phương Phức cũng không có cảm giác là đang ức hiếp Độc Nhãn Vương, phối hợp với Lôi Động cũng phát động ra thế tiến công mãnh liệt.
Vẻn vẹn chỉ trong thời gian hơn mười hơi thở, Độc Nhãn Vương đã bị đánh cho không ngừng kêu thảm, phẫn nộ rít gào nói:
– Đê tiện, vô sỉ, hai đánh một. Tên vô sỉ kia, ngươi có dám một mình chiến đấu với ta không?
Thanh âm chấn động tới mức không gian cũng mơ hồ run lên.
– Không, từ trước tới nay ta đều thích quần ẩu.
Lôi Động bình tĩnh trả lời, cùng lúc đó không chút khách khí phóng ra Quỷ Minh cũng đã thăng cấp tới Hóa Thần.
Quỷ Minh vừa thăng cấp lên quỷ đế, cũng vô cùng hăng hái, dưới tình huống là trận chiến đầu tiên, tất nhiên là dốc sức phát huy lực lượng lớn nhất của mình. Ba Hóa Thần kỳ, đánh một Hóa Thần sơ giai, kết quả có thể nghĩ.
Độc Nhãn Vương tuy rằng táo bạo, nhưng tất nhiên biết rõ không thể địch lại, hắn cũng không phải đứa ngốc, trực tiếp kéo theo cây đại bổng tử của mình nhanh chóng chạy trốn về phía sau, một bước hắn bước ra, ít nhất cũng phải vài chục trượng.
Hắn da dày thịt béo, cộng thêm phòng ngự cương khí màu đồng thau hộ thể không tầm thường, ngược lại có thể giúp hắn chỗng đỡ được trong chốc lát. Lôi Động thỉnh thoảng cũng phát ra một chiêu Đồ Tiên Chỉ, tuy rằng có thể bắn thành lỗ thủng trên người hắn, nhưng đối với Độc Nhãn Vương hình thể cực lớn mà nói, vẻn vẹn chỉ là vết thương nhẹ mà thôi. Đông Phương Phức cùng với hắn giao chiến nửa ngày, đâu chịu để cho hắn đào tẩu như vậy. Lúc này mạnh mẽ cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi.
Một ngụm máu tươi kia, lập tức hóa thành hàn khí sôi trào. Từ một hóa thành hai, đông cứng lấy hai chân Độc Nhãn Vương.
Độc Nhãn Vương gấp đến độ gào thét liều mạng giãy dụa, bị ngã bổ nhào, ầm ầm đập lên mặt đất.
Lấy thực lực của hắn, muốn hóa giải hàn băng này cũng có thể làm được, nhưng cũng phải mất một thời gian nhất định.
Giờ này Độc Nhãn Vương đang chạy trốn, thiếu nhất chính là thời gian.
Ba người Lôi Động thấy thế, đâu có dễ dàng khách khí với tên to xác này, liều mạng đem đủ loại pháp luật uy lực cực lớn, đánh lên trên người Độc Nhãn Vương.
Đáng thương cho Độc Nhãn Vương, tuy rằng thân thể cường hãn, nhưng chung quy vẫn chỉ có thực lực Hóa Thần sơ giai, đâu thể chịu nổi những đòn tập kích mãnh liệt như vậy.
Lập tức, cương khí hộ thể cực kỳ cứng rắn của hắn bị mạnh mẽ phá vỡ. Các loại pháp thuật trực tiếp đánh cho hắn da tróc thịt bong, mắt thấy đã hấp hối. Lôi Động cũng đột nhiên đình chỉ công kích, cười hỏi:
– To xác, đi theo tên tiểu nhân Ô Địch Tư kia lăn lộn thật là chẳng có ý nghĩa. Hẳn là ngươi đã nghe nói qua danh tiếng của Lôi Động ta? Ha ha, không bằng theo ta còn tốt hơn.
Danh tiếng của Lôi Động cũng được một tuyên truyền bên trong liên quân, vô cùng vang dội, Độc Nhãn Cự Nhân thấy tộc trưởng bị người khi dễ, ào ào lao tới cứu viện, nhưng bạch giáp quân bị Đoạt Tâm Ma khống chế gắt gao quấn lấy, không thể thoát ra. Thông qua pháp bảo có chút đặc thù, Ô Địch Tư quan sát chiến trường sớm đã tức giận đến run lên, tiểu tử họ Lôi này chẳng những vừa ra tay liền đánh hạ được hai Hóa Thần tâm phúc mà bản thân thật vất vả mới bồi dưỡng ra được. Vậy mà ở trên chiến trường còn chơi trò đào tường khoét vách nữa sao?
Ghê tởm, thực sự ghê tởm. Nếu như không phải tình huống không cho phép, hắn cũng muốn lập tức nhảy vào trong chiến trường, hung hăng hành hạ Lôi Động.