Giang Thiến Nhi còn không kịp trả lời, điện thoại di động lại bắt đầu vang lên, đây mới là Giang Triết gọi tới.
Nhìn ngoài cửa sổ một chút, đôi mi thanh tú của Giang Thiến Nhi khẽ cau lại hạ xuống, cô còn không biết nên nói thế nào với Giang Triết rốt cuộc nên nói cô ở nơi nào đấy.
“Thiến Nhi.”
Thanh âm ôn nhu xuyên qua điện thoại di động, làm cho lòng người yên tâm.
“Dạ.”
“Ở nơi nào?”
Giang Thiến Nhi sợ nhất nghe những lời này, căn cứ cá tính Giang Triết, suy nghĩ một chút, nàng còn là theo thực trả lời.
“Dạ, hình như là đi trên đường đi ra ngoại ô.”
“ngoại ô?” Người kia tựa hồ là đụng phải thứ gì, sau đó nghe anh nói một câu đáng chết, lại vội vàng nói xin lỗi, “Thiến Nhi, không phải nói em, làm sao em đi ra ngoại ô rồi hả ?”
“Dạ, dạ, là bởi vì.”
Giang xinh đẹp không biết nên nói thế nào.
Giang Triết là người rất thông minh, lập tức hỏi: “Cái người Lý gì đó cũng ở đấy?”
Ngữ khí của anh có chút không tốt, tưởng tượng được ra sắc mặt nhất định là có chút đáng sợ.
“Vâng!”
Giang Thiến Nhi len lén nhìn mặt Lý Thanh yểu một chút, Thanh Yểu, lần này cậu hại tớ rồi.
“Dừng xe.”
Quả nhiên, một giây kế tiếp, lời nói không một tia tình cảm của người nọ vọt vào lỗ tai Giang Thiến Nhi.
“Cái gì?”
Thái độ Giang Triết như vậy, giang Thiến Nhi ngược lại chưa có gặp qua, cho nên giang Thiến Nhi cho là mình nghe lầm, vì vậy, lại hỏi lại.
“AnH nói dừng xe.” Giang Triết nói xong, cũng không biết hướng về phía bên kia giao phó cái gì, sau đó là thanh âm dùng sức đóng cửa lại.
Thật ra thì, Giang Triết đang muốn mở một hội nghị, vốn anh đã tiến vào phòng họp, suy nghĩ một chút không yên lòng, vì vậy, liền gọi cú điện thoại này.
Phòng họp to như vậy, khi anh mặt không thay đổi nói xong hai từ “Dừng xe” thì đã không có bất kỳ thanh âm nào.
Anh chợt đứng dậy, sau đó dụng lực đẩy cửa phòng họp, bên trong lập tức nổ oanh.
Cái người Thiến Nhi đó có phải là em gái của tổng giám đốc không, vì cái gì tổng giám đốc lại dùng giọng nói chết chìm người như thế gọi người kia Thiến Nhi, anh tại sao phải tức giận như vậy?
Giang Triết mới bất kể mấy người trong phòng họp kia nghị luận như thế nào, anh một đường chạy như điên, chạy tới bãi đậu xe.
Anh biết cái tên họ Lý đó là có ý đồ , ngày đó anh nhìn ánh mắt của hắn liền hiểu.
Không nghĩ tới, hắn lại dám lợi dụng em gái của hắn tới hẹn Thiến Nhi.
Anh cầm thật chặt tay lái, đốt ngón tay trắng bệch.
Một bên hắn cuồng tiêu, vừa gọi điện thoại cho mấy người đi theo giang Thiến Nhi kia.