Giang Thiến Nhi bám ở trên người Giang Triết, ngực của cô phập phồng kịch liệt.
“Người ta cũng không biết anh ta sẽ ở đó.”
Giọng của Giang Thiến Nhi có chút ủy khuất , đấm nhẹ vào ngực Giang Triết, ôn nhu nói.
“Biết, biết.”
Cằm Giang Triết tựa lên cái trán Giang Thiến Nhi, trong lòng anh rất vui vẻ.
Cái tiểu nha đầu này, anh đúng là bị cô ăn gắt gao rồi, cho dù trong lòng anh có không thoải mái bao nhiêu, cũng chỉ giấu ở trong lòng.
“Biết mà anh còn lớn tiếng với em như vậy, mới vừa rồi sắc mặt kém như vậy, em thật vất vả mới đi ra ngoài một chuyến, liền bị anh phá hư. Còn nữa, anh có biết dáng vẻ vừa rồi của anh, bảo em về sau làm sao có thể ngẩng cao đầu trước mặt bạn bè.”
Giang Thiến Nhi chu môi lên, ngẩng đầu, trong mắt đày ủy khuất.
Giang Triết hận không thể hôn lên môi cô lần nữa, để cho cô hoà tan vào trong người anh.
Nhưng anh vẫn khống chế bản thân, bây giờ trong lòng cô đang không thoải mái .
“Đúng, đúng là anh không đúng, là anh không tốt.”
Giang Triết nhẹ giọng nói xin lỗi , sau đó hôn một cái vào vành tai Giang Thiến Nhi.
Đến tận bây giờ, vành tai của cô vẫn có chút hồng.
Giang Thiến Nhi sợ nhột, rụt cổ lại, sau đó nhìn anh chằm chằm.
“Không được động thủ động cước.”
“Anh không có động thủ.”
Giọng của Giang Triết cũng là ủy khuất , “Anh chỉ động miệng mà thôi.”
Giang Thiến Nhi nở nụ cười, “Anh nói đi, về sau làm sao mà em ngẩng đầu lên trước mặt bạn học đựơc?”
Giang Triết khẽ thở dài một cái, giống như người không ngẩng đầu lên được phải là anh mới đúng.
“Được, được, mặc kệ em muốn cái gì anh đều đồng ý.”
Anh ôn tồn nói.
“Vậy sau này em đi ra ngoài, không cho phép anh tức giận như vậy.”
Con ngươi của Giang Thiến Nhi đảo một vòng, nhân cơ hội nói điều kiện.
“Được.”
Giang Triết đáp ứng, bây giờ chỉ cần cô gái nhỏ này vui vẻ là được rồi, giường như không đúng, vội vàng nói: “Không thể ra ngoài cùng người đàn ông kia.” Vừa nghĩ tới cặp mắt kia nhìn Giang Thiến Nhi, Giang Triết lại cảm thấy cả người không thoải mái.
“Cũng không được cùng bạn học là nam đi ra ngoài.” Giang Triết lại tăng thêm một cái điều kiện.
“Giang Triết.”
Giang Thiến Nhi không thuận theo, Cô tức giận trợn trừng mắt nhìn
anh.
Ý niện muốn ăn Giang Thiến Nhi lại lần nữa bùng lên, ai, cô gái của anh ngay cả lúc nóng giận cũng chọc người trìu mến như vậy.
“Ở đây.”
“Anh như vậy còn không bằng đem dấu em đi cho xong.”