“ Trì Hải Hoan, dù cô toan tính điều gì, thì hãy nhớ lấy, cô sẽ không đắc ý được lâu đâu, tôi sẽ khiến cô thảm bại.” Tạ Thư Dật lạnh lùng nói.
Trì Hải Hoan đột nhiên đưa tay kéo hắn lại, hỏi: “ Nói cho em biết, anh tại sao lại không thích em?”
Giọng nói của Trì Hải Hoan đột nhiên trở nên vô cùng mềm mại, yếu đuối: “ Tạ Thư Dật, em thật lòng thích anh, còn anh, tại sao một chút cũng không để ý tới em?”
Tạ Thư Dật lạnh lùng nhìn, kéo tay cô ta ra khỏi tay mình, Trì Hải Hoan co rúm lại, hạ tay xuống, nhưng kiên quyết không chịu buông tay.
“Cô vẫn không chịu hiểu sao? Cho dù cô xuất hiện trước thì tôi vẫn chỉ yêu Nhạc Nhạc, tôi cũng sẽ không bao giờ yêu cô. Loại nữ nhân ác độc như cô, tất cả đàn ông cũng không một kẻ nào dám yêu! Buông tôi ra! Đừng chạm bàn tay bẩn thỉu vào người tôi.” Tạ Thư Dật chán ghét vứt bỏ nói với Trì Hải Hoan.
Trì Hải Hoan buông lỏng tay của hắn ra, Tạ Thư Dật nhanh chóng rời khỏi phòng của cô.
Nước mắt của Trì Hải Hoan từng giọt trong hốc mắt tràn ra.
“ Tạ Thư Dật, em thật lòng yêu anh, anh tại sao không thể yêu em chứ?” Cô nức nở nói trong vô vọng.
Trì Hải Hoan thực sự nghĩ không ra, cô có điểm nào thua kém Hải Nhạc chứ? Rốt cuộc là cô thua kém Hải Nhạc ở điểm nào? Tại sao Tạ Thư Dật không thể yêu cô?
Tạ Thư Dật quyết định phải đi điều tra chuyện của Trì Hải Hoan, phải tìm ra cái tên nam nhân kia! Hắn sẽ không để cho Trì Hải Hoan mang con của người khác đến uy hiếp mình.
Khi cậu nam sinh Phạm Triết đến gặp hắn, Tạ Thư Dật nhìn ra được, nam sinh này có chút sợ hãi, hắn đang sợ điều gì?
Tạ Thư Dật mặt không biến sắc nói: “ Bạn học Phạm, ngồi đi, muốn uống gì?”
“ Tuỳ tiện cái gì cũng được!”
Phạm Triết trong lòng bất an ngồi đối diện Tạ Thư Dật, Tạ Thư Dật tự tay rót giúp hắn một ly rượu vang, đẩy tới trước mặt cậu ta.
“Cám ơn, cám ơn.” Phạm Triết có chút sủng nhược kinh giơ ly rượu lên.
Tạ Thư Dật chẳng qua là cùng hắn tùy ý trò chuyện mấy câu, khi Phạm Triết buông lỏng tâm trạng xuống, Tạ Thư Dật đột nhiên hỏi một câu: “ Cậu biết lí do Trì Hải Hoan tạm nghỉ học chứ?”
Phạm Triết bị Tạ Thư Dật đột nhiên hỏi những lời này dọa cho đến run tay, làm đổ ly rượu lên quần áo.
“Tôi, tôi, tôi không biết.” Phạm Triết câm lặng làm thinh nói.
Phạm Triết có chút sợ người thanh niên tên Tạ Thư Dật này, dù sao hắn cũng là thiếu gia có Gia thế lớn, chỉ cần hai tay nhẹ nhàng bóp một cái, là có thể dễ dàng bóp chết Phạm gia như bóp chết một con kiến.
Chẳng lẽ, Tạ Thư Dật là vì chuyện kia của Trì Hải Hoan mà tìm cậu ta hỏi tội sao?
Da đầu Phạm Triết như căng lên từng mạch máu.
“Cậu thật sự không biết? Hay là giả vờ không biết?” Tạ Thư Dật thấy bộ dạng hắn, càng thêm hoài nghi.
“Tôi, tôi thật sự không biết.” Phạm Triết nhắm mắt nói.
Có đánh chết cậu ta cũng không thể nói ra sự việc, nếu như Tạ Thư Dật biết cậu ta có mặt ở đó nhưng lại không cứu Trì Hải Hoan, dám chắc cậu ta sẽ bị chặt thành tám khúc a!
Tạ Thư Dật thấy bộ dạng chột dạ của Phạm Triết, lại thấy nghi ngờ, đứa bé trong bụng Trì Hải Hoan, lẽ nào là của Phạm Triết?
“Rầm” Tạ Thư Dật đập tay một cái lên khay trà thuỷ tinh.
“Phạm Triết, cậu còn không chịu nói thật? Cậu cho rằng tôi không biết? Trì Hải Hoan cái gì cũng đã kể với tôi rồi! Cậu vẫn còn dám ở trước mặt tôi nói mình không biết?” Tạ Thư Dật rống to nói.
Hai chân Phạm Triết nghe xong không khỏi mềm nhũn, ngã ngồi ở trên ghế salon. Trì Hải Hoan rõ ràng uy hiếp cậu ta không được nói ra ngoài, nếu như Phạm Triết nói ra, Tạ gia nhất định sẽ không bỏ qua cho Phạm gia! Thế nên Phạm Triết cũng không có nói với bất kì ai về chuyện đó, kể cả Phạm Hào, anh trai cậu ta. Bây giờ Trì Hải Hoan lại nói ra, Tạ gia liền bảo Tạ Thư Dật đến tìm cậu ta tính sổ sao?
“ Cậu cho rằng cậu không nhận tội là xong sao? Nào có chuyện đơn giản như vậy? Hãy suy nghĩ cho thật kỹ, cậu phải nói thật, cậu cho rằng tôi sẽ dế dàng bỏ qua cho cậu như vậy sao? Chưa từng có một ai dám nói dối trước mặt tôi, nếu như cậu vẫn ngoan cố lựa chọn nói dối, vậy thì tự suy ra kết quả của mình đi!” Tạ Thư Dật tiếp tục hừ lạnh nói.
Phạm Triết nghe Tạ Thư Dật vừa nói như thế, liền bị doạ sợ đến tè ra quần, quay sang Tạ Thư Dật, khom lưng cầu khẩn: “ Tạ thiếu, Tạ thiếu, không phải là tôi giả bộ ngu, cũng không phải là tôi muốn giấu giếm, lúc đó tôi cũng bị bọn chúng đánh bất tỉnh, khi tôi tỉnh dậy thì em gái anh đã bị cưỡng bức rồi! Thật sự không phải tôi cố ý không cứu cô ta, chuyện này Trì Hải Hoan có thể làm chứng, tôi thật sự là bị bọn chúng đánh bất tỉnh! Tôi không hề bỏ mặc Trì Hải Hoan, tôi thật sự muốn cứu cô ta, nhưng lúc đó tôi chỉ có một mình, bọn chúng lại có đến ba người. Hơn nữa lại còn có súng, chúng dí súng vào đầu tôi! Tôi xin thề, không phải là tôi không nhận tội a! Tạ thiếu, van xin anh, thực sự đó không phải lỗi của tôi, lúc đó tôi bị đánh bất tỉnh, khi tỉnh dậy Trì Hải Hoan đã bị làm nhục rồi! Anh hãy tin tôi! Tôi với bọn chúng không hề liên quan đến nhau, một chút quan hệ cũng không có! Mọi chuyện thực sự không liên quan đến tôi a! Nếu tôi có một câu nói láo, liền bị trời đánh, chết không toàn thây! Tạ thiếu, anh đại nhân đại lượng, bỏ qua cho tôi được không? Van xin anh hãy bỏ qua cho tôi!” Phạm Triết nước mắt nước mũi tèm lem, quỳ rạp bên chân Tạ Thư Dật khóc nức nở.
“ Lời của cậu là thật?” Tạ Thư Dật dường như không thể tin vào lỗ tai của mình, Trì Hải Hoan, bị người ta cưỡng bức? Trời ạ, là thật, là thật!
“ Chúng tôi đang định đi khỏi đó, nhưng đột nhiên ba người kia bước vào, bọn chúng hỏi anh trai của tôi ở nơi nào, bởi vì tôi lấy thẻ hội viên của anh ấy để đến đó chơi, bọn chúng nhận được tin tức, nghĩ rằng anh tôi đến đó, nên mới xảy ra chuyện. Mọi chuyện không phải tôi cố ý, không hề liên quan đến tôi! Tôi tuyệt đối không phải đồng bọn của bọn chúng, anh hãy tin tôi, tôi đưa Trì Hải Hoan đến đó, mục đích là muốn tỏ tình với cô ta, bởi vì cô ta lúc trước phá hoại tình cảm của tôi để tôi chia tay với bạn gái, sau đó lại tuyệt tình vứt bỏ tôi, nói không muốn cùng tôi ở chung một chỗ. Tôi chỉ là có chút không cam tâm, chứ không hề có ý muốn gọi người tới làm hại cô ta! Tôi cũng biết cô ta cùng Tạ gia có quan hệ, có cho mượn thêm trăm cái mạng tôi cũng không dám làm chuyện như vậy a! Tạ thiếu, Tạ thiếu, tôi van xin anh! Thật sự không liên quan đến tôi!”
Tạ Thư Dật nhất thời vẫn còn khiếp sợ, đầu óc của hắn thiếu chút nữa ngừng vận động rồi. Mọi chuyện quá ngoài dự đoán của hắn, có mơ hắn cũng không nghĩ chuyện là như vậy, Trì Hải Hoan là bị người ta cưỡng bức, nói vậy, đứa bé trong bụng cô ta chính là do kẻ kia lưu lại?
Nhưng tại sao cô ta lại không nói ra chuyện mình bị đám người côn đồ đó cưỡng bức? Tại sao? Tạ gia nếu biết được sẽ không để cô ta chịu oan ức, nhất định sẽ thay cô ta đi rửa mối nhục này? Cô ta không nói ra, chẳng phải là quá tiện nghi cho bọn chúng sao? Trì Hải Hoan sao lại ngu xuẩn như vậy chứ?
Phạm Triết thấy hắn nảy giờ không nói gì, sợ hãi, không ngừng dập đầu lên sàn: “ Tạ thiếu, Tạ thiếu, anh hãy minh xét! Thật sự không liên qua đến tôi! Cầu xin anh bỏ qua cho tôi! Bỏ qua cho tôi!”
Tạ Thư Dật bây giờ đã hoàn hồn lại, trầm giọng hỏi: “Cậu còn nhớ ngày xảy ra chuyện là ngày nào chứ?”
“A,tôi nhớ, tôi nhớ, sau hôm đó anh còn tới trường, sau đó xin nghỉ cho cô ta sao ta chuyện xảy ra vào tối trước đó a! Anh không nhớ sao? Anh không phải đến xin nghit cho Trì Hải Hoan sao? Lúc đó tôi còn nghĩ rằng các người đã biết chuyện này rồi, đến khi Trì Hải Hoan đi học lại, cô ta uy hiếp bảo tôi không được nói ra, nếu không Tạ gia tuyệt đối sẽ không tha cho Phạm gia chúng tôi. Cho nên tôi đến bây giờ cũng không nói chuyện này với ai, kể cả với anh trai tôi, tôi cũng không có nói a!”
Tạ Thư Dật không khỏi nhíu chân mày, Phạm Triết nói là cái đêm hôm trước khi hắn tới xin nghỉ học cho Trì Hải Hoan?
Khó trách đêm hôm đó, Trì Hải Hoan lại dùng ánh mắt thù hận như vậy nhìn hắn và Nhạc Nhạc, thì ra là đêm đó lại xảy ra chuyện kinh khủng như vậy với cô ta?
Chẳng lẽ, Trì Hải Hoan vì chuyện này mà đem tất cả tội lỗi đẩy lên đầu hắn và Nhạc Nhạc? Mới cho Hải Nhạc uống xuân dược?
Tạ Thư Dật không khỏi lạnh run một cái. “ Tạ thiếu, Tạ thiếu, anh đã nhớ ra chưa? Chính là tối ngày hôm trước.” Phạm Triết nói.
“Được rồi, tôi tin cậu, đứng lên đi.” Tạ Thư Dật hướng Phạm Triết gật đầu một cái.
Phạm Triết thở phào nhẹ nhõm, đứng lên.
“ Đưa tôi đến gặp anh cậu!” Tạ Thư Dật nói.
Phạm Triết lại sợ hết hồn, cậu ta cầu khẩn mà nói: “ Anh ấy, anh ấy không hề biết chuyện này, nếu để ba tôi biết được sẽ đánh anh ấy chết mất!”
“ Cậu chọn hắn ta bị ba cậu đánh chết hay là cả nhà cậu chết theo cậu? Tự mình lựa chọn, tôi muốn biết, đêm đó, đám người đến tìm anh cậu rồi đụng tới Trì Hải Hoan là kẻ nào, tất nhiên sẽ không nói cho anh cậu biết, tôi muốn từ hắn ta mà tìm ra bọn người kia, hiểu ý tôi chứ? Chuyện này, ngoại trừ nói với tôi, cậu tốt nhất đem nó nuốt vào trong bụng, nếu như tôi nghe được một chút gì từ người khác, cậu sẽ không biết mình sẽ chết như thế nào đâu. Hiểuchưa?” Tạ Thư Dật cáu kỉnh nói.
“A,vâng, vâng, vâng. Tôi nhất định sẽ nuốt nó vào trong bụng, cả đời này cũng không nói với ai, để tôi đưa anh đi gặp anh trai tôi.” Phạm Triết tựa như con gà mổ thóc gật đầu.
“Nói cho tôi biết, đêm đó có mấy người? Có đặc điểm gì, tự tôi sẽ đi tìm anh cậu.” Tạ Thư Dật nói.
Phạm Triết vội vàng miêu tả cặn kẽ đặc điểm của ba người kia, Tạ Thư Dật nghe không sót một chữ, không cần biết lí do vì sao Trì Hải Hoan giấu giếm Tạ gia chuyện này, hắn nhất định sẽ không tha cho ba tên khốn kia! Trì Hải Hoan đúng là ghê tởm, nhưng dù cô ta ghê tởm thế nào hắn cũng không thể để ba tên cặn bã kia nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật được! Chuyện này không thể chấm dứt như vậy! Dù nói thế nào, Trì Hải Hoan cũng là chị của Nhạc Nhạc, là con gái của dì Tư Nguyên, sao có thể để cho kẻ khác dễ dàng khi dễ? Đó không chỉ là sỉ nhục Trì Hải Hoan, mà còn là sỉ nhục Tạ gia!