Chương 191: Xem mình là nam nhân

Xem mình là nam nhân

Trời, rốt cục trở nên trong.

Trang Thư Tình cũng có thể rút thời gian đi ra ngoài xem tình huống.

Từ khi động đất đến nay đã là năm ngày, nhưng đây mới là lần đầu tiên nàng xuất cung.

đi đến trước nới phát cháo quan sát, sau đó lại đến nơi thái y chẩn bệnh.

Nơi này, do Lưu Cư An phụ trách.

một thân quan phục đã không còn sạch sẽ, nhưng trên mặt vẫn mang theo nụ cười, thái độ làm việc vô cùng đoan chính.

“Lúc trước bản quan đã nói là hắn bị thương đến xương, vết thương này cần phải tĩnh dưỡng, trong khoảng thời gian ngắn nhất định không thể làm việc nặng, nếu như còn lần sau, các ngươi không cần phải đến đây nữa, nếu vị trí xương lại bị lệch… Trang tiểu thư!”

Lưu An Cữ lập tức đứng dậy, nghĩ tới lời vừa rồi của mình, trên mặt nhất thời vừa ngượng ngùng vừa lúng túng.

Trang Thư Tình không hề có ý trách cứ hắn, chỉ nói: “Lời của đại phu mọi người phải nghe theo, đại phusẽ không hại các ngươi, thương gân động cốt, chỉ cần làm không tốt sau này sẽ phải hối hận.”

Trang tiểu thư là ai, trước kia có lẽ còn không có người biết, nhưng sau trận động đất này,không ai làkhông biết.

Thê tử của vị nam nhân trung niên kia kích động không thôi, nam nhân giãy giụa muốn đứng lên lạy xuống, sau khi bị ngăn cản có chút ngượng ngùng xoa xoa tay nói: “Thảo dân cũng không nghị là sẽ gây thêm phiền thoái cho đại nhân, chỉ là một nhà già trẻ lớn bé đều đang chen chúc trong lều, nếu khôngnhanh chóng thu thập lại nhà cửa, một trận mưa trút xuống nữa, người chịu tội sẽ là lão nhân và trẻnhỏ, cho nên thảo dân mới…”

Đầu Lưu An Cư nóng lên, không tiếp tục kiên trì, cũng không ngồi xuống.

Trang Thư Tình lại hỏi nam nhân kia, “hiện tại ngũ quân trong thành không phải đã buông binh khí trùng kiến kinh đô rồi hay sao? không có người đến trợ giúp ngươi?”

“Có, có, bọn họ làm việc vô cùng dụng tâm. Chỉ là thảo dân không thể bởi vì có người hỗ trợ mà ỷ lại ngồi nhìn, vết thương ở chân đã nhẹ hơn rất nhiều người rồi, tiểu dân chúng, không thể cứ như vậy.”

“Phải nghe lời đại phu mới tốt được.” Trang Thư Tình cười cười, không tiếp tục hỏi đến chuyện này.

Rất nhanh, tin tức Trang tiểu thư xuất cung lập tức được lan truyền ra ngoài, cho dù là nàng đi đến chỗ nào cũng có người vừa liếc mắt liền nhận ra được, người quỳ lạy càng lúc càng nhiều, Trang Thư Tình quả thật không chịu nỗi lễ nghi như vậy, dứt khoát đi tới Từ gia.

Phòng ốc Từ gia cơ hồ bị đổ gần hết, phòng chính không có việc gì, tinh thần của Từ phu nhân nay dã tốt lên không ít.

Trang Thư Tình nhanh chóng tiến lên bắt mạch cho nàng, cười nói: “Tích tụ trong lòng của Từ phu nhânđã giảm đi rất nhiều, thân thể càng ngày càng tốt lên.”

“Người từng trải mới có thể nhớ kĩ, người sống vẫn phải tiếp tục sống, lão gia và Binh Nhi, Thắng Nhi chinh chiến bên ngoài, lão thần phải chăm sóc tốt cho cái nhà này, chờ bọn họ khải hoàn trở về.” Lão phu nhân vén vén mái tóc đã nhiễm trắng của mình, nhìn về phía Trang Thư Tình, “Nhưng mà Trang tiểu thư, lão thần thấy cô nương nhìn như đã gầy đi rất nhiều, cô nương chịu trách nhiệm lần thiên tai này, sức khỏe là quan trọng nhất, không thể gục ngã.”

“Ta đã biết, nhọc Từ phu nhân quan tâm.” Trang Thư Tình uống một ngụm trà, “chuyện của Giai Oánh, từ phu nhân chớ có trách ta.”

“Trang tiểu thư đừng nhắc đến lời này, một ngày là thầy, cả đời là thấy, đừng nói là Trang tiểu thư muốn tôi luyện nàng, cho dù khiến nha đầu kia chịu chút đau khổ cũng là vì tốt cho nàng, lão thân khôngphải là người không biết phân biệt.”

Nhìn như là làm chuyện đắc tội với ngươi, nhưng sự tình qua đi, lợi ích nhận được còn lớn hơn rất nhiều so với chút trả giá ấy.

Đây chính là cái lợi khi có một sư phụ tốt, Oánh Nhi, thật sự không cần nàng phải lo lắng.

Trang Thư Tình lại an ủi Từ phu nhân mấy câu liền rời đi.

Cửa lớn Đổng gia so với lần đầu tiên nàng đến không có gì thay đổi, nhưng nàng biết, so sánh với khi đó, Đổng gia bây giờ đã hoàn toàn không gì sánh nổi.

ẩn vệ đã tra rõ, người đứng ra cầm đầu chuyện phát cháo trong đám quan lại chính là ngoại tổ phụ nàng. Việc này do ngoại tổ phụ làm chủ, một chữ nàng cũng chưa từng nói.

“Biểu tiểu thư đến!” Mạnh bá đang đứng chỉ huy người chuyển gạo đến trại phát cháo, nhìn thấy người đến vội vàng đi qua, mồ hôi trên trán hắn cũng không thể che dấu được sự vui vẻ trong mắt hắn.

“Mạnh bá.” Trang tiểu thư đi qua, nắm lấy một bao trong đám bao gạo mở ra quan sát, là gạo cũ trộn với gạo mới.

Mạnh bá vội thay lão gia nói chuyện, “Phát gạo không phải chỉ là một sớm một chiều, lâu như vậy số gạo mới trong kho sắp chống đỡ không được nên mới trộn chút gạo cũ vào, bằng tồn trữ của Đổng gia, phát gạo khoảng hai tháng cũng không thành vấn đề.

“Như vậy là tốt lắm rồi, mọi người mau đi làm đi, ngoại tổ phụ ở chỗ nào?”

“Lúc này hẳn là đang trong thư phòng, biểu tiểu thư có thể tùy thời đến.”

Lúc này Đổng gia đã được thu thập chỉnh tề sạch sẽ, những nơi bị sụp cũng đã được thu dọn, mộtđường đi thằng đến phòng chính, hành lang đến đường đi đến cũng bị sụp một đoạn, nhưng mà đãđược dọn dẹp tốt, có thể đi thẳng qua, không cần phải vòng đường khác.

Vừa đến phòng chính, lão thái thái đang cùng với Lưu thị nói chuyện, hai người vừa giương mắt liền nhìn thấy nàng đang đi đến, vẻ mặt vô cùng cao hứng, bước nhanh đến đón.

“Rốt cục cũng thấy được con, nếu không phải cậu con nói rằng con vẫn còn tốt, ta còn muốn đưa thiếp mời vào cung cầu kiến.”

Lão thái thái kéo người đến trước mặt đánh giá một vòng, nết nhăn trên mặt đều nhún vào nhau, “Hoàng cung không cho con ăn uống hay sao? Mỗi lần gặp mặt liền thấy con gầy đi không ít?”

không đợi Trang Thư Tình giải bày cho ngự thiện phòng hai cầu, lão thái thái liền phân phó con dâu: “Nghiên Nhi, con đi phòng bếp nhìn xem có thứ gì có thể bồi bổ cơ thể, làm nhiều mấy món, Tình Nhi hôm nay sẽ ở lại ăn trưa.”

Lưu thị nào dám ngỗ nghịch mẹ chồng, chỉ là nhẹ giọng nhắc nhở, “Nương, chuyện lần này kinh đô khôngthể thiếu Tình Nhi…”

“không thể thiếu thì nàng cũng cần phải ăn cơm, con mau đi.”

Lưu thị nháy mắt mấy cái cho Trang Thư Tình, ý bảo nàng mau dỗ Từ phu nhân, sau đó nhanh chóng đivề phía phòng bếp.

Trang Thư Tình tiếp lên kéo tay ngoại tổ mẫu nhẹ nhàng nói: “Đều nghe theo ngoại tổ mẫu, hôm nay con ở lại đây dùng cơm, hoàng cung cho dù làm đồ ăn có ngon nhưng cũng không thể thoải mái được bằng ở nhà.”

Lão thái thái lập tức cười giản cả mặt mày, liên tục vô tay nàng gật đầu, “Nếu không phải lão thái gia cứ lải nhải bên tai ta, làm như vậy không thích hợp, ngoại tổ mẫu a, mỗi ngày đều muốn cho người mang cơm đến cho con.”

Nếu thật làm như vậy, mặt của hoàng thượng sẽ bị ném đến một nơi rất xa mà không ai có thể tìm thấy, Trang Thư Tình tưởng tượng đến hình ảnh như vậy, trong lòng có chút xấu xa cười cười, “Ngoại tổ mẫu đừng vì con mà mệt mỏi, thật sự, hoàng thượng còn đang trông chờ con có thể giải quyết được thiên tai lần này, mỗi ngày đều phân phó ngự thư phòng làm rất nhiều đồ ăn bổ dưỡng cho con, nhưng chuyện phải làm thì nhiều quá, nên người liền gầy đi, chờ lần này qua là tốt rồi.”

“Chuyện cứ từng cọc từng cọc xảy đến, làm gì có như con nói, sao có thể xong nhanh chóng như vậy được.” Lão thái thái biết lời này không thể nói quá lớn tiếng, than thở một câu liền dẫn người đi, “Được rồi, ngoại tổ mẫu không ngăn cản con, ai, cũng không biết con như vậy có phải là phúc khí hay khôngnữa.”

Nếu có thể nàng cũng không muốn như vậy a, còn không phải bị buộc sao?

Nàng chỉ có thể làm được đến mức này đã là may mắn rồi, xem lại thì hình như chưa từng có chuyện gì nàng không thu thập được.

“Nếu như Bạch Chiêm dám ghét bỏ con, xem con làm thế nào thu thập hắn, người không có tư cách ghét bỏ con chính là hắn.”

nhẹ đánh tay nàng một cái, lão thái thái sẵn giọng nói: “cô nương gia có thể nói những lời này sao, phải thẹn thùng, phải ý tứ.”

“không có cách nào a, ngoại tổ mẫu, mấy ngài nay con đều coi mình là nam nhân, sắp chuẩn bị quên mất ta cũng là nữ nhân

Ác Nhân Thành Đôi

Ác Nhân Thành Đôi

Score 9
Status: Completed Author:

Thể loại: Điền văn, nữ cường, sạch, cực sủng
Editor: Tiểu Huân
Beta: Cẩm tu sơri
Nguồn: Cung Quảng Hằng
Thế nào là ác độc? Chính là khiến họ cảm thấy căm ghét, kinh sợ, cảm thấy bản thân đang bị ức hiếp.

Vậy có cách gì để ngăn chặn? Cổ nhân đã nói. dạy chi, thuận chi, lấy y thiện độ chi.

Điều này khiến Trang Thư Tình chỉ cười nhạt bởi giết người không cần quá phức tạp, nó chỉ như cái chớp mắt mà thôi.

Nàng vẫn biết rằng có nhân ắt có quả nên tuyệt nhiên chưa từng hối hận, nhưng nếu có ai để dựa vào thì thật tốt.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset