Chương 131

Chương 131

Nghe xong những lời như vậy, Tịch Nhan lạnh lùng nở nụ cười: “Thì ra là cô nương muốn dạy quy củ cho ta.”

“Cô hiểu được thì tốt.” Yến Nhi hừ lạnh nói, “Ta khuyên cô thừa dịp Vương phi nhà ta còn chưa thật sự nổi giận, nhanh chân đi dâng trà, nể mặt Vương gia, Vương phi sẽ tha thứ cho cô. Nếu không, với thân thế, danh phận của cô, dựa vào cái gì để tranh giành với Vương phi nhà ta? Kết quả thế nào, cô nên suy nghĩ rõ ràng, tự lượng sức mình là làm đi.”

Ý cười trên khóe miệng Tịch Nhan càng thêm sâu: “Cô nương nói rất đúng, ta được lợi không phải là ít.”

Yến Nhi chậm rãi đi đến bên cạnh bàn, khóe miệng mang theo nụ cười đắc ý: “Nghe nói cô cũng xuất thân là nha hoàn, bất quá số mệnh may mắn một chút, theo hầu bên cạnh Thái Hậu, được Thất gia coi trọng. Thế nhưng cô lại không biết nặng nhẹ. Ta nay có ý tốt chỉ bảo cho cô, cô cũng không nên quên ơn của ta.”

Tịch Nhan nghiêng đầu liếc nhìn nàng một cái, ánh mắt hạ thấp xuống: “Đại ân đại đức của cô nương, ta nhất định khắc sâu trong tâm khảm.”

Vừa dứt lời, bên ngoài phòng bếp đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, người vừa tới chính là Ngân Châm đang thở hổn hển, thấy Tịch Nhan, nàng nhất thời mừng rỡ: “Sườn Vương phi sao lại ở trong này, làm nô tỳ tìm khắp nơi. Vương gia cũng đang cho người đi xung quanh tìm Vương phi.”

Tịch Nhan dùng khăn tay lau khóe môi, đứng lên: “Ngân Châm, ngươi tới thật đúng lúc.” Miệng nàng bất giác gợi lên một ý cười nhu hòa, trong mắt lóe lên tia giảo hoạt, “Ngươi vào phủ đã bao lâu rồi?”

Ngân Châm bất ngờ nhìn Tịch Nhan trước mắt mình, ngẩn người ra. Từ lúc cô theo hầu hạ Tịch Nhan cho tới nay, chưa bao giờ gặp qua nàng có biểu tình linh động như vậy, lộ ra sự giảo hoạt cùng cổ quái. Cô vẫn còn đang cảm thấy run sợ, nhưng chỉ thấy Tịch Nhan lẳng lặng chờ đợi câu trả lời của mình, vội hỏi: “Hồi sườn Vương phi, hơn nửa năm rồi ạ .”

“Tốt.” Lúc này Tịch Nhan mới quay sang Yến Nhi, “Vị cô nương này theo Vương phi gả vào đây, bất quá chỉ mới ba tháng mà thôi? Ngân Châm, nếu như thế, ngươi chỉ bảo cho cô ta thêm quy củ trong vương phủ đi!”

Mặt Yến Nhi biến sắc: “Cô nói cái gì?”

Tịch Nhan mỉm cười, cúi đầu dùng khăn lụa lau lau móng tay của mình, miễn cưỡng nói: “Ngân Châm, nếu ngươi không biết nên làm như thế nào, nên thỉnh giáo Lý ngự y cùng vị nữ đầu bếp này một chút. Ta còn muốn đi nghe hát, ngươi xử lý cho tốt chỗ này rồi hãy đi tìm ta.”

Dứt lời, Tịch Nhan xoay người, nhấc chiếc váy dài lên, thản nhiên rời khỏi phòng bếp.

Ngân Châm đứng yên tại chỗ, nhìn sắc mặt tức giận đến đỏ bừng của Yến Nhi, lại nhìn những người khác trong phòng bếp đang ngạc nhiên .

Sân khấu kịch đang diễn vở [Trường Sinh Điện], đoạn Đường Minh Hoàng đang kéo tay Dương Quý phi, thề non hẹn biển, yêu thương triền miên, Tịch Nhan khi xem đến đây lại cười lạnh.

Quả thật rất đáng cười. Tình tính nàng từ trước đến nay, gặp dịp thì chơi đùa một cách tinh quái, từ khi gặp Hoàng Phủ Thanh Vũ liền thay đổi hẳn, không nghĩ tới hôm nay vì một ả nha hoàn lại nổi lên hưng trí lần nữa.

Thật ra cũng không có gì thú vị, nếu có thể giống như trước kia, không phải rất tốt sao? Tịch Nhan thản nhiên nghĩ.

Không lâu sau, bỗng nhiên có tiếng khóc anh anh từ xa truyền đến, Tịch Nhan nghe rất rõ nhưng vẫn không màng quay đầu lại xem, chỉ ngước mặt nhìn hai người trên sân khấu kịch, thỉnh thoảng bật cười ha ha.

Lúc này, Lâm Lạc Tuyết mang theo Yến Nhi đang khóc đi xăm xăm vào lương đình giữa hồ, phía sau còn có Ngân Châm đang cúi đầu không nói được một lời đi theo.

“Thỉnh Vương phi làm chủ cho nô tỳ.” Yến Nhi nhìn thấy Tịch Nhan đang ngồi nơi đó bỗng nhiên khóc càng thêm lớn tiếng, quỳ rạp xuống đất.

Tịch Nhan nghe không rõ lời hát, nhíu nhíu mày, quay đầu lại, giống như không trông thấy Lâm Lạc Tuyết cùng Yến Nhi, chỉ lên tiếng gọi Ngân Châm.

Ngân Châm cúi thấp đầu về phía trước, Tịch Nhan liếc mắt nhìn nàng một cái, khẽ cười nói: “Ngươi bụm mặt làm gì vậy?”

Lúc này Ngân Châm mới chậm rãi buông tay, trên khuôn mặt trắng nõn hiện rõ năm dấu tay, trong mắt ngân ngấn lệ. Tịch Nhan thu lại ý cười, nhíu mày thật chặt.

Lâm Lạc Tuyết thấy thế, cuối cùng thiếu kiên nhẫn bước về phía trước, thanh âm lạnh lùng gọi Tịch Nhan một tiếng: “Sườn Vương phi.”

Tịch Nhan giương mắt nhìn thẳng vào nàng: “Vương phi cũng tới nghe hát sao?”

Lâm Lạc Tuyết lạnh lùng cười, nói thẳng vào vấn đề: “Nha hoàn xảy ra chuyện, ta vốn cũng không muốn quản, nhưng Yến Nhi là nha hoàn đi theo bên người ta nhiều năm qua, mặc dù không thể nói tình như tỷ muội, nhưng cũng quyết không thể để cho người khác khi dễ cô ta. Hôm nay xảy ra chuyện, thỉnh sườn Vương phi cho ta một cái công đạo.”

Tịch Nhan thản nhiên liếc nhìn Yến Nhi, đã thấy nàng tuy khóc lớn tiêng, nhưng căn bản không có chút tổn thương nào, bèn nghiêng đầu nhìn về phía Lâm Lạc Tuyết: “Không biết Vương phi muốn ta cho công đạo như thế nào?”

“Vương phi.” Yến Nhi đang quỳ trên mặt đất đột nhiên mở miệng, “Nô tỳ bị đánh chỉ là việc nhỏ, không dám phiền Vương phi quan tâm. Nhưng trong lòng nô tỳ rất khó chịu, nữ tử này bất quá chỉ là sườn Vương phi thôi, lại bất kính với Vương phi như vậy, sao lại có thể để nàng tùy tiện như thế? Vì suy nghĩ cho uy tín của Vương phi ngày sau, nô tỳ khẩn cầu Vương phi dạy bảo nàng cho tốt, kẻo sau này hạ nhân trong phủ lại chê cười người!”

Tịch Nhan lạnh lùng cười, không nói gì thêm.

“Sao lại thế này?” Đột nhiên trong lúc đó, một giọng nam trầm thấp vang lên từ phía sau, ngoại trừ Tịch Nhan tất cả mọi người đều quay đầu lại lên tiếng gọi: “Cửu gia”.

Hoàng Phủ Thanh Thần thấy bóng dáng Tịch Nhan đang ngồi ngay ngắn đằng kia xem kịch liền nhíu mày, lúc này mới nhìn về phía Lâm Lạc Tuyết: “Thất tẩu, xảy ra chuyện gì vậy?”

Đang lúc Lâm Lạc Tuyết vẫn chưa mở miệng, Yến Nhi liền khóc hướng về phía Hoàng Phủ Thanh Thần thuật lại những lời lúc trước đã nói với Tịch Nhan, nhưng lúc thuật lại còn cố tình cường điệu sự ủy khuất và rộng lượng của chủ tử nhà mình, sau khi nghe được sắc mặt Hoàng Phủ Thanh Thần càng trở nên thâm trầm.

“Phân phó cho Thôi Thiện Duyên, tập trung mọi người trong phủ lại nơi này.” Nghe xong lời của Yến Nhi, Hoàng Phủ Thanh Thần lạnh giọng phân phó một câu.

Không đến nửa canh giờ sau, hạ nhân trong phủ lục tục tề tựu đến nơi đây, thấy tình hình trong lương đình giữa hồ, không khỏi ngờ vực vô căn cứ, đều châu đầu ghé tai, khe khẽ thì thầm.

“Thất tẩu, nay Thất ca bị thương, mọi chuyện trong phủ phải do Thất tẩu định đoạt. Người không hiểu quy củ đương nhiên cũng do Thất tẩu xử trí.” Hoàng Phủ Thanh Vũ khoanh tay đứng đó, nói xong liếc mắt nhìn Thôi Thiện Duyên một cái, “Thôi Thiện Duyên, ngươi nói có phải hay không?”

Sắc mặt Thôi Thiện Duyên trở nên tái xanh: “Vâng.”

Lâm Lạc Tuyết gật gật đầu: “Đa tạ Cửu gia.” Nàng ta liền ngồi xuống một bên, lập tức có nha hoàn dâng lên một ly trà.

Vì thế, ánh mắt mọi người đều chuyển qua trên người Tịch Nhan.

Nước mắt trên mặt Yến Nhi đã ngừng chảy không biết khi tự khi nào, đứng ở phía sau Lâm Lạc Tuyết lên tiếng: “Sườn Vương phi, mời cô châm trà nhận sai với Vương phi.”

Ái Phi Tuyệt Sắc Của Vương Gia Thần Bí

Ái Phi Tuyệt Sắc Của Vương Gia Thần Bí

Status: Completed Author:

Nàng là Tịch Nhan quận chúa có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, là đệ nhất mỹ nhân trong thiên hạ, chỉ một cái liếc mắt có thể làm thành trì nghiêng ngả, chúng sinh điên đảo. Theo truyền thuyết dân gian, nhan sắc của nàng thậm chí hấp dẫn ngay cả phụ thân, do vậy mà bức tử cả chính mẫu thân của mình, làm cho phụ thân biến mất không tung tích.

Thánh Thượng khâm điểm nàng hòa thân nước láng giềng, bị các hoàng tử âm mưu tranh giành, nàng vẫn thản nhiên.

Trước đêm tứ hôn, một trận hỏa hoạn ngoài ý muốn xảy ra, nàng che dấu thành công dung nhan tuyệt sắc của mình, biến thành một cô gái vô cùng xấu xí, thoạt nhìn đây là một trận hỏa hoạn ngoài ý muốn, giúp cho nàng thành công che dấu dung nhan tuyệt sắc của mình, trở nên xấu xí dọa mọi người hoảng sợ.

Nhưng mà, vẫn có một người nguyện ý cưới nàng?

Người đó rất ít xuất hiện trước mặt mọi người, theo truyền thuyết đó là Thất hoàng tử bị tàn phế.

Khắp thiên hạ đều nhạo báng nàng – Xú phi của tàn vương.

Đêm đại hôn, chàng ngồi xe lăn còn nàng khăn đen che mặt.

Nhưng sao trong truyền thuyết lại không cho nàng biết vị Thất hoàng tử này lại tuấn mỹ như vậy?

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset