Liệt Diễm tiến hóa thành Thần trong một khoảng thời gian rất ngắn, cũng chỉ vừa mới lĩnh ngộ được lực lượng của Nhị cấp Thần cách. Trong khi đó, Sát thần Tu Phổ Nhược Tư đã trở thành Nhị cấp Thần cách đã không biết bao nhiêu năm tháng, kinh nghiệm trong chiến đấu Thần cấp nhiều vô số. Thân là Chấp Pháp Giả, thực lực của hắn tuyệt đối có thể xếp trong nhóm ba người đứng đầu trong số Nhị cấp Thần cách tại Thần giới. Có thể nói Liệt Diễm ở trước mặt hắn không có nửa phần cơ hội chiến thắng nào.
Thế nhưng Liệt Diễm cũng có hai điểm mà Tu Phổ Nhược Tư không thể so sánh được. Thứ nhất là nàng dứt khoát tử chiến bởi nàng tuyệt đối không cho rằng mình có hi vọng sống sót dưới sự đuổi giết của Thần giới.
Bất cứ người nào khi biết mình sắp phải đối diện với cái chết cũng đều có thể bộc phát ra lực lượng khổng lồ, huống chi là một vị Thần. Mặt khác, nơi này là Địa Tâm Hồ, là nơi sinh sống của nàng, tất cả lực lượng của nàng chính là từ Địa Tâm Hồ mà có. Lực lượng của thần tuyệt đối không phải là vô cùng tận. Lấy Địa Tâm Hồ làm chiến trường, đối với bản thân của Liệt Diễm có tác dụng tăng phúc cực lớn, huống chi nàng còn quen thuộc Địa Tâm Hồ giống như là đối với thân thể của chính mình vậy.
Cũng chính bởi có hai điều kiện này tồn tại, trận chiến này của Liệt Diễm cùng Tu Phổ Nhược Tư mới không phải là thuần túy nghiêng về một phía.
Tu Phổ Nhược Tư chuyển động, đôi mắt màu trắng bắn ra một luồng sát khí mạnh mẽ không gì sánh kịp. Hắn đương nhiên nhìn ra được Liệt Diễm đang mượn lực lượng của Địa Tâm Hồ, làm sao hắn có thể để cho nàng có cơ hội tích súc đầy đủ lực lượng chứ? Chỉ thấy thân hình Tu Phổ Nhược Tư chợt lóe lên, tựa hồ chỉ là di động trên không trung một thước. Xa xa trên vách động, Cơ Động căn bản không thể thấy rõ ràng động tác của hắn như thế nào, thì đã có trăm ngàn đạo bạch quang ầm ầm bắn thẳng tới Liệt Diễm.
Cũng vừa lúc đó, Cơ Động đột nhiên cảm giác được trong lòng chấn động, linh hồn của hắn đã gắn thành một thể cùng với thần thức của Liệt Diễm, hệt như hắn ở trong chiến đấu lúc trước, bằng vào linh hồn lực của chính mình trợ giúp đồng bọn. Chỉ khác ở chỗ lần này là Liệt Diễm dùng thần trí của mình chủ động tương liên cùng lực lượng của hắn. Cảm nhận được thần thức của Liệt Diễm đang dao động, ánh mắt Cơ Động mặc dù thấy không rõ, nhưng thông qua Thần thức của Liệt Diễm, hắn đã cảm nhận rõ ràng được mọi diễn biến.
Trăm ngàn đạo bạch quang kia chính là quyền đầu của Sát thần Tu Phổ Nhược Tư. Nói cách khác, từ một khoảng cách xa ở phía trước, trong nháy mắt hắn đã xuất ra hàng trăm ngàn quyền một lúc. Hơn nữa mỗi một quyền mà hắn xuất ra đều mang theo một loại lực lượng kỳ dị. Trăm ngàn quyền kia bao trùm trong một phạm vi nhất định, tạo thành một trận pháp thần kỳ, hoàn toàn đem thân thể của Liệt Diễm bao vây ở bên trong, làm nàng không cách nào né tránh. Từ quyền ý của Sát thần Tu Phổ Nhược Tư, Cơ Động chân chính cảm nhận được cái gì là sát khí có tính chất hủy diệt. Hắn biết rõ ràng, nếu đổi lại là mình, sợ rằng Sát thần chỉ cần dùng một ý niệm trong đầu cũng đủ để làm hắn chết hơn trăm ngàn lần. Sự chênh lệch giữa người và Thần là không thể tính toán được.
Cũng ngay lúc đó, Liệt Diễm đã chuyển động. Đối mặt với sự công kích của Sát thần, nàng thể hiện ra sự tỉnh táo cực độ, hai tay tạo thành hình dạng Lan Hoa chỉ. Trong cảm ứng linh hồn của Cơ Động, đôi tay của Liệt Diễm trong nháy mắt đã búng ra trăm ngàn lần. Theo mỗi lần búng tay đó, từng cột nham tương hỏa trụ từ trong Địa Tâm Hồ phụt mạnh lên, từ phía dưới bắn thẳng lên cao đón đánh toàn bộ công kích của Sát thần. Đồng thời mỗi cái búng tay của Liệt Diễm cũng tạo thành một tiểu Hồng Liên đón chặn quyền đầu của Sát thần từ phía chính diện.
Đó chính là tiểu Hồng Liên mà Cơ Động đã nhìn thấy trên Thánh Tà đảo. Liệt Diễm chính là nhờ vào đóa tiểu Hồng Liên đó mà làm Hắc Ám Thiên Cơ sau khi hấp thụ ma lực của Tứ đại Thánh Thú cũng phải nuốt hận. Qua đó có thể thấy được trong đóa tiểu Hồng Liên này chứa đựng năng lượng kinh khủng như thế nào. Vậy mà khi đối mặt Sát thần, Liệt Diễm lại đồng thời bắn hàng ra trăm ngàn đạo Hồng Liên cùng lúc, chỉ cần thoáng tưởng tượng một chút cũng đủ để Cơ Động lo lắng cực độ.
Đây là một trận giao phong chân chính giữa Thần với Thần, không hề có yếu tố may rủi nào trong đó. Lực lượng sẽ nắm giữ sự thắng bại của trận đấu.
Hồng cùng trắng xao động trên không trung tạo ra một cảnh tượng vô cùng mỹ lệ. Mỗi một đóa Hồng Liên đi sau mà tới trước so với nham tương hỏa trụ phía dưới, trực tiếp va chạm vào công kích mà Sát thần phát động. Hồng Liên trong ý thức của Cơ Động gần như là năng lượng vô địch tuyệt đối, thế nhưng trong nháy mắt khi va chạm với bạch quang của Sát thần lập tức bị tan thành mây khói, bị đạo bạch quang kia xoắn nát thành từng mảnh vụn. Trong khi đó, đạo bạch quang kia chẳng qua chỉ là hơi yếu đi một chút. Khí thế của Sát thần quả thực quá đáng sợ.
Nhưng ngay một khắc này, nham tương hỏa trụ từ phía dưới đã dâng lên theo sát phía sau Hồng Liên, hung hăng va chạm vào bạch quang, tạo thành sự chặn đánh hiệu quả. Từng vòng ánh sáng hai màu đỏ trắng yên lặng không một tiếng động nở rộ trên không trung, nhìn qua vô cùng tráng lệ.
Cơ Động bị Hồng Liên quang tráo của Liệt Diễm ngăn cản, lại càng không cảm thụ được bất kỳ ba động năng lượng nào từ ngoại giới. Nhưng hắn vẫn hoàn toàn có thể tưởng tượng va chạm giữa Liệt Diễm và Sát thần Tu Phổ Nhược Tư kinh khủng đến bậc nào.
Sợ rằng, lúc này năng lượng ba động trong Địa Tâm Hồ cũng đã sánh ngang với năng lượng của một Chung cực Tất Sát Kỹ.
Nhưng kỳ quái chính là, ma lực va chạm kịch liệt như vậy cũng không khiến cho thế giới Địa Tâm hư hỏng hoặc thương tổn. Dường như là Liệt Diễm và Tu Phổ Nhược Tư đều muốn khống chế lực lượng cực hạn của mình ở trong một phạm vi nhất định.
Cơ Động dù sao cũng là người của hai thế giới, cơ hồ chỉ sau một khắc hắn liền hiểu được tại sao lại có tình huống như thế xuất hiện. Điều này tuyệt không phải bởi vì Liệt Diễm và Sát thần bộc phát ra năng lượng không đủ, mà là bởi vì địa điểm chiến đấu của bọn họ.
Nơi này là Địa Tâm, là hạch tâm của tinh cầu. Nếu như nơi này xuất hiện sự hư hỏng, địa tâm nham tương hồ sẽ sinh ra năng lượng khổng lồ. Năng lượng ấy mạnh mẽ đến nỗi đủ để tạo thành nguy cơ hủy diệt cả tinh cầu, tối thiểu cũng sẽ khiến thế giới sinh linh trên mặt đất đồ thán. Đây không phải là điều mà Sát thần Tu Phổ Nhược Tư mong muốn.
Liệt Diễm lại là theo bản năng, vì bảo vệ nhà mình cho nên mới khống chế phạm vi bộc phát năng lượng. Hai người khống chế va chạm ma lực cực hạn trong phạm vi hết sức nhỏ hẹp, hơn nữa bọn họ cũng còn phân ra một bộ phận lực lượng mạnh mẽ khống chế ma lực tản ra sau khi công kích va chạm lẫn nhau.
Trong phút chốc, Cơ Động đã nắm được ngọn nguồn lí do. Hắn từ trên nét mặt của Liệt Diễm lúc trước đã có thể nhìn ra vị Sát thần trước mắt này cường đại như thế nào. Nhưng nơi này là Địa Tâm thế giới, một địa phương cực kì đặc thù. Nếu chiến đấu ở nơi đây, Liệt Diễm sẽ có thêm được vài phần cơ hội khác.
Đúng lúc này, va chạm lần đầu tiên của Liệt Diễm và Tu Phổ Nhược Tư đã kết thúc, mặc dù Liệt Diễm phân ra mấy ngàn tiểu Hồng Liên cùng Địa Tâm nham tương hỏa trụ để ngăn cản, nhưng vẫn như cũ không thể hoàn toàn ngăn cản công kích Tu Phổ Nhược Tư. Rốt cuộc vẫn có hơn trăm đạo bạch quang phóng tới trước người của nàng.
Liệt Diễm trên không trung thực hiện một động tác xoay tròn tuyệt đẹp, xiêm y đỏ thắm tung bay, vầng sáng huyền ảo của Hồng Liên từ trên người nàng phát ra, giống như một đóa liên hoa đột nhiên nở rộ, lúc này mới đem ma lực trong công kích Tu Phổ Nhược Tư tiêu trừ.
Thân thể Liệt Diễm thoáng run rẩy, Cơ Động có thể cảm giác được thần trí của nàng đang kịch liệt dao động, mặc dù không có chân chính bị thương, nhưng cũng chịu chấn động tương đối.
Sát thần thật là mạnh! Đối mặt với Chung cực Tất Sát Kỹ cũng không hề biến sắc. Uy lực của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới cũng không làm Liệt Diễm bận tâm, vậy mà nàng phải liên tiếp xuất thủ vài lần mới có thể ngăn trở một lần đánh chính diện của hắn. Từ đó có thể thấy Sát thần có thực lực cường hãn đến cỡ nào.
Tu Phổ Nhược Tư có chút kinh ngạc nhìn Liệt Diễm:
– Không ngời lại là song bản thể, khó trách dám cãi lời bổn tọa. Ngươi cho rằng có song bản thể là có thể chống lại bổn tọa sao? Ta vẫn thừa sức khiến cho ngươi hình thần câu diệt.
Vừa nói, vị Sát thần này chậm rãi giơ tay phải lên, bạch quang nồng đậm từ trên tay của hắn bùng phát dữ dội. Trong nháy mắt, một thanh kiếm dài bốn thước đã hiện ra trong lòng bàn tay hắn.
Song bản thể theo lời Tu Phổ Nhược Tư là điều có thật, bởi nơi Liệt Diễm sinh ra là ở trong Địa Tâm Hồ. Bản thể nàng vốn là một đóa Địa hỏa Hồng Liên, nhưng tất cả lực lượng nàng có được là Địa Tâm Hồ. Đã từ rất lâu, lực lượng của nàng và lực lượng của Địa Tâm Hồ đã hòa làm một thể. Vì vậy, ngoại trừ bổn mạng Hồng Liên thì Địa Tâm Hồ cũng có thể nói là một thân thể khác của nàng. Cũng chính bởi vì như vậy, nàng mới có thể miễn cưỡng chống lại vị Sát thần trước mắt này. Đổi lại nếu là trên mặt đất, sợ rằng Liệt Diễm sau khi đón đỡ một lần công kích của Tu Phổ Nhược Tư ắt sẽ phải bị thương.
Trên thanh trường kiếm này không ngờ lại tràn ngập khí tức linh hồn. Không, phải nói là khí tức Thần hồn, sát khí bén nhọn nhất thời làm cả Địa Tâm Hồ trở nên biến hóa. Nham Tương Hồ phía dưới cũng bởi vì sự xuất hiện của chuôi kiếm ấy mà tách ra trong nháy mắt.
Cơ Động thông qua cảm ứng thần thức với Liệt Diễm liền biết được Thần khí ấy chính là do Sát thần Tu Phổ Nhược Tư bằng vào thần trí của mình cùng với sát khí của bản thân mà đặc biệt luyện chế. Cái gì gọi là Thần khí chứ? Đây mới là Thần khí chân chính! Sát Thần kiếm vừa xuất hiện, Cơ Động rõ ràng cảm giác được thần thức của Liệt Diễm lập tức lâm vào tình trạng trì trệ, giống như một Ma Sư bình thường lúc đối mặt với mình phải thừa nhận áp lực của cực hạn thuộc tính.
Loại áp chế mạnh mẽ trên phạm vi lớn này đã làm thực lực của Liệt Diễm bị hạn chế đi rất nhiều!
Tu Phổ Nhược Tư lạnh nhạt hừ một tiếng, tay phải hư không vung lên, bạch quang của Sát Thần kiếm lóe lên, tạo thành một đạo bạch quang giản dị nhưng bá đạo. Bạch sắc quang nhận lập tức phá vỡ hư không lao về phía Liệt Diễm. Trong sát na khi Sát Thần kiếm của hắn chém ra, thần thức của Liệt Diễm đã hoàn toàn bị khóa cứng lại. Đây chẳng qua chỉ là một đòn công kích bình thường, nhưng trên thực tế, Liệt Diễm căn bản không thể nào né tránh. Chỉ có thể cứng rắn ngăn chặn như lúc trước ngăn chặn trăm ngàn đạo bạch quang kia.
Càng là cao tầng chiến đấu lại càng đơn giản. Trước mặt lực lượng tuyệt đối, bất kỳ kỹ xảo nào cũng trở thành vô dụng. Phương pháp đối phó của Sát thần Tu Phổ Nhược Tư với Liệt Diễm cực kỳ đơn giản, nhưng lại cực kỳ hữu hiệu, chính là bằng vào thực lực của mình cứng rắn va chạm, đánh sâu vào điểm yếu tu vi chênh lệch của Liệt Diễm.
Đồng dạng là Nhị cấp Thần cách, nhưng bất luận là lực lượng thần thức hay là thần lực, Liệt Diễm cũng có sự chênh lệch cực lớn cùng vị Sát thần này.
Liệt Diễm sắc mặt ngưng trọng, đối mặt với công kích của Tu Phổ Nhược Tư, hai tay nàng tụ lại ở trước ngực, mười ngón tay không ngừng biến ảo, tựa như một đóa hoa sen nở rộ. Hồng quang trong suốt hóa thành một mặt cự thuẫn Hồng Liên, phiêu nhiên che chắn trước mặt nàng.
“Oanh”
Quang thuẫn bể tan tành, thân hình Liệt Diễm bay ngược ra phía sau. Mặc dù quang nhận màu trắng kia bị chặn lại, nhưng sát khí kinh khủng trong một khắc này lại tràn vào trong cơ thể Liệt Diễm, sinh ra lực phá hoại khổng lồ. Thần thức Liệt Diễm run rẩy kịch liệt, tựa hồ tùy thời cũng có thể hỏng mất.
Sát Thần kiếm kia không công kích vào bản thể, mà là thần thức. Tu Phổ Nhược Tư đồ lục Thần cấp vô số, trên thân Sát Thần kiếm này của hắn sớm đã có lực lượng diệt thần. Trải qua ngàn vạn năm cô đọng, Sát Thần kiếm này vốn đã hòa hợp cùng bản thân hắn thành nhất thể, tựa như bản thể Liệt Diễm là bổn mạng Hồng Liên.
Sát thần này thật sự quá mạnh mẽ. Liệt Diễm nhìn Tu Phổ Nhược Tư lần nữa vung cao Sát Thần kiếm lên, trong lòng đã cảm thấy tuyệt vọng. Ngay lúc đó, Cơ Động thông qua Linh Hồn Lực truyền đến một thông tin cho nàng.
Nguồn tại http://Truyện FULL
Giống như Cơ Động tuyệt đối tín nhiệm đối với nàng, Liệt Diễm cũng đồng dạng tín nhiệm đối với Cơ Động. Trong lúc sinh tử tồn vong, người yêu của mình như thế nào lại hại chính mình chứ?
Thần thức bộc phát toàn diện, nàng không tiếc hao phí đại lượng thần thức, miễn cưỡng đem sát khí của Sát Thần kiếm đang hoành hành trong cơ thể bức ra ngoài toàn bộ. Đối mặt với kiếm thứ hai của Tu Phổ Nhược Tư, Liệt Diễm không có bất kỳ ý tứ ngăn cản, bổn mạng Hồng Liên dưới chân ngang nhiên bay ra. Mục tiêu của nàng không phải là công kích quang nhận, cũng không phải là bản thể của Tu Phổ Nhược Tư, mà là bay thẳng lên cao, đánh thẳng vào đỉnh của Địa Tâm Hồ.
Một Nhị cấp Thần cách toàn diện thúc dục tốc độ công kích sẽ kinh khủng đến bực nào? Đó tuyệt đối không phải là suy nghĩ mà loài người có thể tưởng tượng được. Mắt thấy bổn mạng Hồng Liên của Liệt Diễm bay lên, Tu Phổ Nhược Tư không khỏi cả kinh. Hắn vốn đinh ninh Liệt Diễm mặc dù có thể mượn lực lượng của Địa Tâm nham tương, cũng tuyệt đối không thể ngăn được Sát Thần kiếm của hắn. Nhiều nhất chỉ cần chín kiếm là có thể làm cho Địa Tâm Nữ Hoàng vốn không nên ra đời này hình thần câu diệt.
Chỉ không ngờ Liệt Diễm lại đột nhiên khởi xướng công kích vào nơi ngoài dự liệu của hắn như vậy. Tu Phổ Nhược Tư biến hẳn sắc mặt, nhát chém đang công kích về phía Liệt Diễm trong nháy mắt vội chuyển hướng. Lần này Sát Thần kiếm trong tay Tu Phổ Nhược Tư trong nháy mắt biến ảo, một tầng bạch sắc quang mang lập tức phá không dựng lên, từ sau đến trước, chắn phía trên đỉnh Địa Tâm.
Nhờ vậy, thần thức của hắn đang tập trung vào Liệt Diễm dĩ nhiên là kết thúc. Áp lực mà Liệt Diễm đang thừa nhận chợt tan biến, ảnh hưởng của một kiếm lúc trước cũng đồng thời triệt tiêu cực nhanh.
Thân hình chợt lóe lên, Liệt Diễm đã tung người xuống, chui vào trong hồ nham tương. Bổn mạng Hồng Liên của nàng ở trên bầu trời cũng đột nhiên trở nên mờ đi, sau một khắc đã lặng lẽ biến mất. Hết thảy mọi cố gắng của Sát thần Tu Phổ Nhược Tư bỗng nhiên trở nên vô dụng.
– Hay cho Thâm Uyên Ác Ma giảo hoạt. Nghiệt chướng! Ngươi cho rằng ngươi trốn vào Địa Tâm Hồ, ta liền không có biện pháp bắt ngươi sao?
Tu Phổ Nhược Tư trên mặt toát ra vẻ kinh nộ. Hắn thi hành nhiệm vụ hơn ngàn lần, đây là lần đầu tiên làm hắn cảm thấy có chút khó khăn. Lúc trước hắn phải ngăn trở bổn mạng Hồng Liên của Liệt Diễm, nơi này là Địa Tâm, cũng là nơi trọng yếu nhất của cả tinh cầu. Đối với Chủ thần mà nói, không thể bằng vào lực lượng bản thân mà ngăn cản lực lượng bạo phát của một tinh cầu, kể cả Thần vương cũng không được. Mà Thần giới tồn tại, chính là để bảo vệ tất cả tinh cầu thuộc Thần giới được an toàn.
Nếu từ ngoại giới mà muốn hủy diệt một tinh cầu, Thần vương không cách nào làm được, nhưng nơi này là Địa tâm của tinh cầu, Nham Tương Hồ chính là tâm trái đất. Một khi nơi này xuất hiện vấn đề, như vậy cả tinh cầu có thể bị tan rã từ bên trong. Đến lúc đó, dù cho tinh cầu chưa bị phá hư, nhưng chỉ cần dẫn phát động đất và núi lửa phun trào trong phạm vi lớn, cũng đủ để tạo nên cảnh sinh linh đồ thán. Cho dù là Sát thần Tu Phổ Nhược Tư cũng không chịu nổi trách nhiệm này.