Như vậy thì một người khác là Hề Mạn đã có kinh nghiệm làm phim hành động càng có thực lực hơn.
Úc Nam thoáng suy nghĩ một chút, chọn Hề Mạn quả thực là một sự lựa chọn vô cùng tốt, cho nên anh ta sảng khoái đồng ý với ông cụ Dương: “Được, tôi sẽ sắp xếp để ông Dương hài lòng.”
“Làm tốt một chút nếu không bên phía Gia Cửu cậu sẽ rất khó giải thích.”
“Tôi nghĩ giám đốc Dương có lẽ sẽ không vì chuyện kiểu này mà tìm tôi gây phiền phức đâu chứ?” Úc Nam uống một ngụm cà phê lớn, không lưu tâm cười.
Ông cụ Dương ý vị thâm trường thu lại ánh mắt, không nói gì nhiều.
Tính Dương Gia Cửu ông rất rõ, nếu nói có người nào khiến thằng nhóc đó bị kích động thì đại khái chỉ có Tống Như thôi! Đây chính là bệnh chung của đàn ông nhà họ Dương, thương vợ, hơn nữa còn không muốn thấy người phụ nữ của mình phải chịu oan ức dù chỉ là một chút.
Nếu không cũng sẽ không vì người ta nghi ngờ Tống Như vài câu mà lấy phim tuyên truyền của “Đồng lúa” ra phản kích.
Ông cụ Dương ở nước ngoài đã quan sát tình hình bên này từ lâu, mỗi một chuyện Dương Gia Cửu làm đều chỉ có một lý do, đó chính là vì Tống Như.
Ông cụ Dương một lần nữa đi ra khỏi quán cà phê, ông muốn xem xem lần này Tống Như có cầu xin sự giúp đỡ của Dương Mặc Cửu hay không, hoặc là cô ấy sẽ ứng phó ra sao?
…
Rất nhanh, Anh Mạt đã nhận được thông báo của đoàn làm phim, địa điểm thử vai tạm thời đổi thành phim trường Hồng Nguyệt của thành phố Nam Châu.
“Vì sao lại đột nhiên xảy ra sự thay đổi lớn vậy?” Tống Như hỏi.
Người thử vai nhiều như thế lại có rất nhiều đạo cụ quay phim cần chuẩn bị, còn phải sắp xếp xe cho phù hợp với thời gian chuẩn bị của tổ đạo diễn. Thay đổi địa điểm lúc này không khỏi…
“Đoàn làm phim nói, địa điểm thử vai lúc trước đã định là ở học viện Điện ảnh nhưng đến khi đó học viện lại có một buổi tọa đàm công khai cho nên phải đổi địa điểm.”
Sau khi Tống Như nghe vậy thì gật đầu: “Tôi biết rồi, em tan làm trước đi.”
“Vâng, chị tiểu Như. Ngày mai em đến đón chị.”
Phim trường Hồng Nguyệt?
Tống Như lấy điện thoại ra tìm kiếm, hai nơi thử vai cách nhau 10 km, nếu như có tình huống gì đột ngột xảy ra, vào giờ cao điểm nên phải thay đổi tuyến đường thì sẽ không thể đến nơi đúng giờ. Kinh nghiệm làm diễn viên nhiều năm nói cho cô biết, chuyện này không hề đơn giản như vậy.
Mọi thay đổi dường như đều quá đúng lúc, thoáng suy tư sau đó cô gọi điện cho chị Hy để chị ấy kiểm tra một chút tình huống cụ thể buổi thử vai ngày mai, xem xem học viện Điện ảnh có phải thật sự có buổi tọa đàm công khai không.
“Chị sẽ lập tức hỏi rồi mau chóng cho em một câu trả lời thuyết phục. Có điều, Tống Như à, dường như em cẩn thận hơn trước kia rồi.” Chị Hy nói.
“Vì đã bị người khác hại quá nhiều lần rồi.”
Chị Hy gật đầu, cũng hiểu Tống Như cực kỳ coi trọng vai diễn này. Tài nguyên bộ phim “Tình yêu trong lửa” vô cùng tốt, nữ diễn viên nào cũng mong muốn có được vai diễn này, khó tránh khỏi sẽ có người không dằn lòng được sử dụng một vài thủ đoạn không trong sạch cho lắm.
Tống Như sẽ không chủ động hãm hại người khác nhưng cũng không đến mức đơn thuần không bảo vệ được bảo thân.
“Đợi tin của chị nhé!”
Tống Như cúp điện thoại, lại lấy kịch bản ra bắt đầu chuẩn bị, nếu vai diễn này Dương Gia Cửu đã muốn cô diễn thì cô nhất định sẽ giành được!
Dương Gia Cửu họp xong về nhà lại bị Tống Như kéo đến phòng gym tập luyện một lúc, còn cùng cô diễn vài bộ phim hồi nhỏ.
Đến tận đêm khuya, vì để có tinh thần tốt cho buổi thử vai ngày mai nên Tống Như mới quyết định nghỉ ngơi trước.
Cô vừa quay người, Dương Gia Mục liền thấy vết bầm trên chân và eo cô, vì để có thể làm tốt động tác kỹ thuật chân của nữ diễn viên chính như vốn có, Tống Như thật sự đã nhẫn tâm.
Dương Gia Cửu đau lòng kéo cô lại, cẩn thận giúp cô thoa thuốc. Thân là diễn viên, không thể nghi ngờ Tống Như là một diễn viên rất chuyên nghiệp nhưng làm chồng cô, Dương Gia Cửu vừa đau lòng lại vừa cảm khái.
Anh tự hào vì Tống Như, sự cố gắng và kiên trì của cô càng khiến cô có mị lực.
Rất nhanh, Tống Như nhận được điện thoại của chị Hy.
“Em đoán không sai, quả thật là có vấn đề. Chị nhờ người hỏi học viện Điện ảnh, bên đó vốn dĩ không hề có buổi tọa đàm công khai, hơn nữa hỏi mấy người chuẩn bị đi thử vai phụ còn nói địa điểm thử vai không hề thay đổi. Lẽ nào vì em thử vai nữ chính cho nên phải thuê một phim trường riêng?”
Mắt Tống Như hơi lạnh xuống, đè nén cảm xúc trong lòng, trả lời chị Hy: “Em biết rồi.”
“Tống Như, có phải thật sự có người sau lưng giở trò quỷ không?”
“Cũng chưa rõ lắm, em sẽ tùy cơ ứng biến.”
“Đương nhiên chị biết em rất thông minh nhưng những người kia ở trong bóng tối nên em nhất định phải bảo vệ mình thật tốt đấy.” Lời chị Hy có thể nói cũng chỉ có vậy. Vì đang cố gắng có con nên cô chỉ có thể tham gia kỳ thi nội bộ của Đại Thiên, dựa theo yêu cầu sát hạch của bộ phận nhân sự, làm việc ở Đại Thiên.
Sau đó Tống Như gọi cho Anh Mạt để cô ấy vẫn theo kế hoạch cũ đưa mình tới học viện Điện ảnh thử vai.
“Nhưng không phải bọn họ nói đã đổi địa điểm thử vai rồi sao?” Anh Mạt không hiểu lắm.
Rõ ràng đã thay đổi địa điểm, vì sao Tống Như vẫn muốn đến đó?
“Theo lời tôi nói mà làm đi, tôi đã chuẩ bị xong. Em có thể đến đây đón tôi rồi.”
“Vâng, em đến ngay.”
Nếu bên học viện Điện ảnh có sắp xếp thử vai, vậy cô có thể đi. Nếu như vai nữ chính không thử vai ở đây thì cũng có nhân viên công tác có thể chứng minh cô đã đến tham gia đúng giờ, sau đó liên hệ tổ đạo diễn cũng chưa muộn. Nhưng nếu như cô dựa theo thông báo đến phim trường Hồng Nguyệt thì sẽ lại bị coi vắng mặt.
Đồng nghĩa với việc tự động từ bỏ lời mời thử vai.
Trách nhiệm này sẽ tính trên đầu cô.
…
Trưa hôm đó, trong đại sảnh văn nghệ tầng 1 học viện Điện ảnh chật kín người đến chờ phỏng vấn.
Người ngồi hàng đầu tiên là Hề Mạn, cô ta ngồi dựa lưng vào ghế, vô cùng tự tin. Vai diễn này cô ta rất có khả năng thắng, vì cô ta chính là nữ diễn viên đi trên con đường đóng phim hành động. Hơn nữa cô ta cũng đã từng hợp tác với đạo diễn ca kịch, nền tảng kỹ thuật về phương diện lời kịch cũng rất thâm hậu, những bộ phim hành động của nhà sản xuất phim lớn trong nước đều sẽ ưu tiên cân nhắc cô ta trước.
Bởi vì bỏ thời gian ra bồi dưỡng diễn viên không có kiến thức hiểu biết về phim hành động hoặc là diễn viên nữ lại không chịu được khổ, với đoàn làm phim mà nói chính là một gánh nặng.
Tống Như tùy ý chọn một vị trí rất không thu hút ánh nhìn mà ngồi, đội mũ cúi đầu đọc kịch bản. Cô mặc áo bò và quần trắng khiến người khác cảm thấy có một cảm giác an nhàn, tự tại. Phong cách ăn mặc này rất khác với ngày thường, hơn nữa cô cũng không dẫn trợ lý theo nên không ai chú ý đến thân phận thật sự của cô, chỉ coi cô như người bình thường đến thử vai phụ mà thôi.
Vì những diễn viên nổi tiếng có trợ lý đi theo đều chọn vị trí ba hàng đầu tiên nê tương đối dễ nhận ra.
Ngồi đầu tiên trong đại sảnh văn nghệ có nhân viên công tác của đoàn làm phim phụ trách thông báo tới lượt ai vào phỏng vấn. Người được gọi tên sẽ rời khỏi đại sảnh văn nghệ, đi vào phòng học bên cạnh đã được chuẩn bị tốt, bắt đầu thử vai.
Vì người đến thử vai quả thật quá nhiều cho nên sự sẽ có sự chênh lệch thực lực, có người đi vào rất lâu, có người chỉ vừa nói vài câu đã bị tổ đạo diễn loại.
Đây chính là sự cạnh tranh của vòng giải trí.
Chỉ vài phút đã có thể quyết định số phận một con người.
Không biết là ai đột nhiên nói lên một câu: “Tôi nhìn thấy Hề Mạn ở đằng trước rồi! Woa, quả là khí chất!”