“Tổng đài phải không?” Rufus Sixsmith cầm ống nghe trong một nhà nghỉ vô danh ở vùng ngoại ô Buenas Yerbas. “Tôi không gọi điện đến Hawaii được… vâng. Tôi muốn liên lạc với…” Ông đọc số điện thoại của Megan. “Vâng, làm ơn. Vâng, tôi sẽ chờ máy.”
Trên màn hình cái tivi không hiện lên nổi màu vàng và xanh lá cây, Llyod Hooks vỗ lưng Alberto Grimaldi tại lễ khánh thành lò phản ứng HYDRA mới tại Đảo Swannekke. Họ cúi chào khán phòng như những vận động viên thắng trận, và hoa giấy màu bạc rơi lả tả từ trần nhà. “Là người không xa lạ gì với những sự kiện gây tranh cãi,” một nhà báo bình luận, “CEO của Seaboard, Alberto Grimaldi hôm nay công bố khánh thành Swannekke C. Năm mươi triệu đô ngân sách liên bang sẽ được rót vào lò phản ứng HYDRA-Zero thứ hai, tạo ra hàng nghìn việc làm mới. Những lo sợ rằng các vụ bắt bớ hàng loạt như đã thấy vào mùa hè năm nay tại Đảo Three Mile sẽ lặp lại ở Golden State đã không trở thành hiện thực.”
Bất mãn và chán chường, Rufus Sixsmith đối đáp với cái tivi. “Vậy còn khi khí hydrogen tích tụ làm nổ tung nóc phòng chứa? Khi gió mạnh phát tán phóng xạ ra khắp California?” Ông tắt tivi và bóp sống mũi. Tôi đã chứng minh điều đó. Tôi đã chứng minh điều đó. Các người không thể mua chuộc tôi, vì thế các người tìm cách đe dọa. Tôi đã chịu nhịn, xin Chúa tha tội, nhưng giờ thì hết rồi. Tôi sẽ không ngồi im trên lương tâm của mình nữa đâu.
Điện thoại reo. Sixsmith chộp lấy ống nghe. “Megan?”
Một giọng nam cộc lốc. “Họ sắp đến.”
“Ai đấy?”
“Họ truy ra từ cuộc gọi cuối của ông đến Nhà nghỉ Talbot, 1046 Đại lộ Olympia. Hãy ra sân bay ngay, đáp chuyến bay gần nhất đi Anh, và công bố thông tin từ bên đó, nếu ông phải làm thế. Nhưng hãy đi đi.”
“Tại sao tôi nên tin…”
“Hãy suy luận logic. Nếu tôi nói dối, thì ông vẫn trở về Anh an toàn – với báo cáo của ông. Nếu tôi không nói dối, thì ông sẽ chết.”
“Tôi muốn biết…”
“Ông có hai mươi phút để kịp trốn, tối đa. Đi!”
Tín hiệu kết nối, một tiếng tút tút dài vô tận.