Cảm giác quen thuộc ám ảnh Luisa khi cô nhét đồ đạc vào túi du lịch. Robert Frobisher ăn tối rồi bỏ trốn khỏi một khách sạn. Cô đi thang bộ xuống sảnh đợi vắng hoe. Tấm thảm im lặng như tuyết. Một chiếc radio thì thầm những âm thanh ngọt ngào không rõ tiếng ở văn phòng phía sau. Luisa rón rén đến cửa chính, hi vọng có thể ra đi mà không cần giải thích gì. Những cánh cửa bị khóa để ngăn người ngoài, không phải ngăn người bên trong ra, chẳng bao lâu sau Luisa đã băng qua bãi cỏ khách sạn đến bãi đỗ xe. Một làn gió đại dương trước bình minh đem lại những hứa hẹn mơ hồ. Bầu trời đêm trong đất liền đang chuyển thành màu hồng sẫm. Không có ai khác xung quanh, nhưng khi cô tiến đến gần chiếc xe, Luisa kiềm lòng để không co chân chạy. Bình tĩnh, không vội vã, và mày có thể nói mày lái xe dọc bãi biển để ngắm bình minh.
Thoạt nhìn cốp xe trống trơn, nhưng tấm thảm trong đó có góc phồng lên. Dưới đó Luisa tìm thấy một kiện hàng gói lại bằng túi nhựa đựng rác màu đen. Cô lấy ra một bìa còng màu kem. Cô đọc bìa của nó trong ánh sáng nhập nhoạng: LÒ PHẢN ỨNG HYDRA ZERO – MẪU ĐÁNH GIÁ HOẠT ĐỘNG – TRƯỞNG DỰ ÁN TIẾN SĨ RUFIS SIXSMITH – SỞ HỮU TÀI LIỆU NÀY KHI CHƯA ĐƯỢC PHÉP LÀ VI PHẠM LUẬT HÌNH SỰ LIÊN BANG THEO ĐẠO LUẬT TÌNH BÁO QUÂN SỰ & CÔNG NGHIỆP 1971 . Khoảng năm trăm trang các bảng biểu, sơ đồ, phép tính, và chứng cứ. Cảm giác phấn chấn bùng nổ và dội mãi trong đầu. Bình tĩnh, đây chỉ là kết thúc của một sự khởi đầu.
Chuyển động ở cự ly trung bình khiến Luisa chú ý. Một người đàn ông. Luisa nấp sau Garcia. “Này! Luisa! Đợi đã!” Joe Napier! Như trong một giấc mơ có rất nhiều chìa khóa, ổ khóa và cánh cửa, Luisa nhét bìa còng màu kem nằm trong bao đựng rác xuống dưới yên xe – lúc này Napier đang chạy, ánh đèn pin của ông ta vùn vụt trong bóng đêm nhập nhoạng. Động cơ xe phát ra tiếng gầm lười biếng như tiếng sư tử rống – chiếc VW xoay đầu cấp tốc. Joe Napier ra hiệu dừng xe ở phía sau, gào thét, và Luisa trông thấy ông ta nhảy chồm chồm như một diễn viên tấu hài. Cô không dừng lại để xin lỗi.