“Ngươi?”
Yến Phong có chút nghi hoặc nhìn Niệm Băng, hắn cũng không phải không tin thực lực của Niệm Băng, lúc trước Niệm Băng giúp hắn bày ra kế sách leo lên ngôi vị hoàng đế này khiến hắn rất là thán phục, nếu không phải Niệm Băng kiên quyết từ chối, Yến Phong định nhường hắn ngồi lên cao vị. Nhưng mà, tính nguy hiểm của Tứ quốc công luận đại hội lần này rất cao, hắn thật sự không muốn để cho Niệm Băng liên quan đến nguy hiểm.
Niệm Băng nói:
“Thần nguyện vì bệ hạ mà gánh nỗi lo này.”
“Không thể.”
Thanh âm của Băng Tuyết nữ thần tế tự vang lên,
“Ma pháp sư Niệm Băng tuyệt đối không thể đảm đương nhiệm vụ này. Đầu tiên không nói hắn tại phương diện chính trị có hay không có năng lực này, chỉ là thân phận của hắn đã không thể đại biểu đế quốc làm sứ giả.”
Yến Phong ngẩn người, nói:
“Thân phận? Niệm Băng có thân phận gì?”
Hắn kỳ thật là biết rõ còn cố hỏi, lúc trước Niệm Băng sớm lấy sự tình xuất thân Dung gia của mình ra nói qua cho hắn, đương nhiên, Niệm Băng nói cho hắn chỉ là xuất thân Dung gia, đồng thời cũng nói chính mình sớm vì quan hệ của phụ thân thoát ly Dung gia.
Băng Tuyết nữ thần tế tự lạnh nhạt nói:
“Tên hắn kêu là Dung Niệm Băng.”
Lời vừa nói ra, dưới đài quần thần nhất thời ồn ào, không ít người ánh mắt nhìn về phía Niệm Băng đã khác.
Niệm Băng mỉm cười, cũng không có vẻ gì bối rối
“Không sai, ta quả thật xuất thân Dung gia, Dung Thân Vương chính là gia gia của ta. Nhưng mà, họ Dung này ta đã sớm không dùng nữa. Từ lúc trước cha ta rời bỏ Dung gia, kế tiếp sau khi lại bị Băng Tuyết nữ thần tế tự đại nhân làm hại, ta chỉ là một cô nhi. Ta từ nhỏ tại Băng Nguyệt đế quốc lớn lên, chỉ biết trung thành vì sự phát triển của quốc gia.”
Dứơi đài, Tuyết Phách đi ra, cung kính nói:
“Bệ hạ thần cho rằng Niệm Băng Ma pháp sư đủ để đảm nhận trách nhiệm này. Thần tin tưởng nhân phẩm của cậu ta. Thần cũng từng nghe qua thân phận của Niệm Băng Ma pháp sư, câu ta quả thật đã sớm thoát ly Dung gia.”
Vừa nói, hắn nâng tay sờ lên hình thêu màu bạc trên áo mình.
Tiếng Tuýêt Phách vừa dứt. Nhất thời đứng ra hơn mười vị đại thần, đồng thời cung kính nói:
“Chúng thần cũng cho rằng Niệm Băng Ma pháp sư đủ để đảm đương trách nhiệm.”
Thanh âm chỉnh tề, cả Yến Phong đều bị dọa giật nảy lên. Hắn nào biết đâu, mấy vị đại thần chiếm vị trí trọng yếu này đều là thành viên Huyết Sư giáo, động tác vừa rồi của Tuyết Phách, chính là ám hiệu của Huyết Sư giáo. Phần lớn thành viên Huyết Sư giáo này cũng không biết thân phận của Niệm Băng, nhưng ám hiệu xuất hiện, lập tức xuất ngôn đồng ý đề nghị của Tuyết Phách.
Có thể đứng ra nói chuyện, ở Băng Nguyệt đế quốc đều có phân lượng rất lớn, thần tử cảm thấy không thích đáng cũng không tùy tiện mở miệng. Trên đài, Băng Tuyết nữ thần tế tự trong mắt lần đầu tiên lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn thoáng qua vẻ mặt bình tĩnh của Niệm Băng, âm thanh lạnh lùng nói:
“Bệ hạ, đã có nhiều người như vậy ủng hộ Niệm Băng Ma pháp sư, vậy ngài nhân tiện phái hắn làm sứ giả đi. Bất quá, Băng Thần tháp ta chịu ân đế quốc nhiều năm, đế quốc có việc, chúng ta cũng không thể đợi chờ không. Ta liền cùng Ma pháp sư Niệm Băng đi một chuyến.”
Nghe được Băng Tuyết nữ thần tế tự lời này vừa nói ra, dưới đài Tuyết Phách Nguyên soái không khỏi biến sắc, ngẩng đầu nhìn về phía Niệm Băng, vẻ mặt Niệm Băng mỉm cười như trước, nói:
“Vậy tốt a! Có thể khiến Tế tự đại nhân thay đổi chủ ý, nguyện ý cùng ta đồng hành, nhất định có thể khiến cho Niệm Băng lĩnh giáo được nhiều ích lợi. Có sự uy nhiếp của ngài, có lẽ nước ta cũng có thể tranh thủ được lợi ích tốt nhất.”
Băng Tuyết nữ thần tế tự đột nhiên thay đổi quyết định của mình cũng là bất đắc dĩ, mặc dù nàng cũng không coi trọng vật ngoại thân, nhưng Băng Thần tháp lại là một tay nàng lập lên, Băng Thần tháp từ trước tới nay không hướng theo bất kỳ ngành nghề gì, nhưng bởi vì yêu cầu ma pháp tinh thạch của đại sư chi phí kinh nhân. Phương bắc là địa phương thích hợp Băng hệ Ma pháp sư tu luyện nhất, nếu không có hoàng thất ủng hộ, sẽ đối với Băng Thần tháp sinh ra ảnh hưởng rất lớn. Muốn có được sự ủng hộ của hoàng thất, nhân tiện phải có địa vị đầy đủ, bây giờ ma pháp sư công hộ quật khởi, Băng Tuyết nữ thần tế tự lần này tự mình đi đầu, sớm đã nghĩ kĩ vì Băng Nguyệt đế quốc xuất chút lực, để chính mình là thủ hộ thần của Băng Nguyệt đế quốc. Lại không nghĩ rằng Niệm Băng lại có thể một hơi nhận lấy vị trí sứ giả này, khiến nàng bị vây vào hạ phong, bất đắc dĩ phải yêu cầu cùng đi.
Yến Phong mặc dù nghĩ thấy có chút không ổn, nhưng Niệm Băng và Băng Tuyết nữ thần tế tự đề đã xác định ý tứ của mình, hắn cũng không tiện lại sửa đổi, lập tức, bổ nhiệm Niệm Băng là sứ giả. Băng Tuýêt nữ thần tế tự và hắn cùng đồng hành, nhân viên đi theo do hai người tự mình chọn lựa. Ngày mai xuất phát. Sau đó, trên đại điện thương lựơng một chút chi tiết cụ thể, lúc này mới tuyên bố bãi triều.
Sau khi bãi triều, Yến Phong trực tiếp dẫn Niệm Băng và Tuyết Phách nguyên soái trở lại trong tẩm cung của mình, kín đáo cho lui người hầu, Yến Phong ôm đồm giữ bả vai Niệm Băng.
“Xú tiểu tử, ngươi thời gian này đi nơi nào, như thế nào tìm không thấy ngươi, thật là sốt ruột chết người.”
Nhìn thấy Yến Phong lộ ra tình cảm chân thành, Niệm Băng mỉm cười nói:
“Ta giờ không phải đã trở về giúp ngươi ấy ư?”
Yến Phong trên vai Niệm Băng đánh nhẹ một quyền, nói:
“Tiểu tử ngươi cũng quá kích động, cùng lão thái bà Băng Tuyết nữ thần kia cạnh tranh cái gì, để cho nàng đi là được. Ngươi cần gì phải nhảy vào dòng nước đục này thế?”
Niệm Băng mỉm cười nói:
“Nói như thế nào ta cũng là Thủ tịch cung đình Ma pháp sư của ngươi, chung quy cần thay ngươi cố gắng chút sức lực, yên tâm đi, ta có chừng mực.”
Tuyết Phách một bên nói:
“Thế nhưng, lần này Băng Tuyết nữ thần tế tự cùng ngươi đồng hành, nàng lại là cừu nhân của ngươi, e rằng…”
Niệm Băng lắc đầu, nói:
“Ta biết cái nào nhẹ cái nào nặng, ta bây giờ là đại biểu sứ giả của đế quốc, nàng ta cũng sẽ không gây khó dễ cho ta làm gì. Đợi đến lúc thích hợp thanh toán, ta tự nhiên sẽ tìm nàng tính toán đầy đủ
Yến Phong nói: “
Niệm Băng, ngươi cho rằng chúng ta bây giờ nên lựa chọn thế nào đi?
“
Niệm Băng nói: “
Nhất định phải cùng Áo Lan đế quốc cũng như Lãng Mộc đế quốc kết thành liên minh. Đây là nhất thiết phải làm. Nhưng không cần cùng Hoa Dung đế quốc động võ lực. Cái này đúng mực chỉ cần nắm giữ thật tốt, đối với nước ta có lợi không có hại, bệ hạ bây giờ phải làm, đúng là ra sức phát triển đế quốc mình. Chỉ có chính mình cường đại lên, mới có thể càng nắm giữ tốt vận mệnh.
“
Yến Phong gật đầu, mỉm cười nói: “
Ngươi làm sứ giả này cũng hoàn toàn thích hợp, ngươi đều là một trong những người ta thực sự yên tâm a!
“
Tuyết Phách trong mắt hiện lên một tia dị sắc, Niệm Băng làm bộ không thấy, tiếp tục nói: “
Tốt lắm, đã là bệ hạ tin tưởng ta, chuyện lần này để cho ta toàn quyền xử lý đi. Ta chắc chắn có thành công nhất định.
“
Yến Phong mỉm cười nói: “
Ta đương nhiên tin tưởng ngươi, ngươi tuỵêt đối sẽ không hại ta, lúc trước ngươi trợ giúp ta lên ngôi vị hoàng đế, đã sớm chứng minh mấy cái này. Được rồi, ngươi thật vất vả mới trở về, trưa nay, quý tộc nhà ngươi nhất định phải lưu lại ăn cơm với ta. Lần này đi tới Hoa Dung đế quốc nguy cơ không nhỏ, ta nhất định phải phái cao thủ đi cùng ngươi.
“
Niệm Băng lắc lắc đầu, nói: “
Cái đó không cần. Có ta và Băng Tuyết nữ thần tế tự, ai dám đối đầu chúng ta? Mặc dù ta thực chán ghét nàng ta nhưng không thể không thừa nhận, người trên Ngưỡng Quang đại lục có thể thắng nàng quá ít. Cho nên ăn cơm thôi, ta tới muốn hảo hảo nhấm nháp một chút kĩ thụât của ngự trù hoàng cung.
“
Yến Phong ha ha cười, nói: “
Ta muốn nếm thử thủ nghệ của ngươi đi, nhưng mà ngươi thật vất vả mới trở về, nhất định mệt mỏi, hôm nay nhân tiện quây quần ăn một chút đi.
” Ở trước mặt Niệm Băng, hắn căn bản không có một chút dáng điệu của đế vương.
Nguồn truyện:
Truyện FULL
Niệm Băng liền ở lại trong Hoàng cung tới buổi chiều, mới cùng Tuyết Phách ly khai.
“
Giáo chủ, ngài sao lại có thể nhận làm sứ giả này?
” Tuyết Phách vừa đi tới, thấp giọng hướng Niệm Băng nói.
Niệm Băng lạnh nhạt cười, nói: “
Như thế nào? Ta vì cái gì mà không thể làm sứ giả này. Xuất phát điểm của bổn giáo là hiệp trợ Dung gia, mà không phải Hoa Dung đế quốc, điểm này Tuyết trưởng lão không nên quên.
“
Tuyết Phách chấn động toàn thân, “
Giáo chủ, ý tứ của ngài là?
“
Niệm Băng nói: “
Sau này ngài cũng là một trong trưởng lão của bổn giáo, có một số vịêc ta cũng không cần dấu díêm ngươi. Đầu tiên, Dung gia bây giờ bởi vì thôn tính Kỳ Lỗ đế quốc, tại Hoa Dung đế quốc đúng là như mặt trời chính ngọ, nhưng mà nếu Hoa Dung đế quốc thật sự đem bốn nước toàn bộ thôn tịnh, thống nhất khắp đại lục, nhưng lại đối với chúng ta Dung gia không có chỗ tốt gì. Điểm này ta cùng với quan điểm gia gia bất đồng. Nguyện vọng của gia gia là thống nhất đại lục. Nhưng mà, một khi đại lục thật sự thống nhất, có lẽ Dung gia cũng liền tiếp cận tới hủy dịêt.
“
Tuyết Phách trong mắt tinh quang chợt lóe, nói: “
ý của Giáo chủ là giảo thỏ tử, tẩu cẩu phanh?
” (ND: giảo thỏ tử, tẩu cẩu phanh: tức là con thỏ xảo quyệt đã chết thì làm thịt chó săn.)
Niệm Băng lãnh đạm nói: “
Phi điểu tẫn, lương cung tàng**, giảo thỏ tử, tẩu cẩu phanh, cái này luôn là đạo lý thiên cổ không thể nghi ngờ. Dung gia công cao chấn thủ. Một khi Hoa Dung đế quốc càng thay đổi người thống trị, không quá ba đời, Dung gia tất vong. Nhưng mà, Dung gia cao thủ đông đúc, nếu chưa thống nhất, vì lợi dụng thế lực của Dung gia, Hoa Dung đế quốc tất phải lôi kéo Dung gia, địa vị Dung gia sẽ rất khó thay đổi. Huống chi, đối với chúng ta Huyết Sư giáo mà nói, ngươi nghĩ thấy đại lục thống nhất tốt, hay là âm thầm khống chế các quốc gia khác tốt đi? Sau khi đại lục thống nhất, thế lực ngầm mặc dù có thể sinh tồn như cũ, nhưng chỉ cần người thống trị của Hoa Dung đế quốc không phải là ngốc tử, bọn họ nhất định sẽ nghĩ biện pháp khống chế thế lực ngầm, chúng ta Huyết Sư giáo mặc dù thần bí, nhưng ta tin tưởng rằng, Hoa Dung đế quốc có lẽ sớm đã có một chút tài liệu của chúng ta. Cho nên, chúng ta sau này phải phát triển phương hướng không phải trợ giúp Hoa Dung thống nhất đại lục, mà chính là sau Băng Nguyệt đế quốc, đem Áo Lan đế quốc, Lãng Mộc đế quốc đều không chế trong tay chúng ta, cái này mới là lẽ phải. Chỉ có để cho người của chúng ta hoàn toàn phiêu bạch, (ND: phiêu bạch: là lộ diện, họat động công khai) sau này mới phát triển càng tốt.
“
Nghe Niệm Băng giải thích, Tuyết Phách liên tục gật đầu, “
vẫn là Giáo chủ cao chiêm viễn chúc (nhìn xa trông rộng), ngài như vậy phân tích ra, thuộc hạ nhất thời đã minh bạch nhiều.
“
Niệm Băng than nhẹ một tiếng, nói: “
Kỳ thật, ta cũng không phải thực thích hợp làm cái Giáo chủ này, bởi vì ta quá dễ dàng cảm tình dụng sự, cái này là khuyết điểm lớn nhất. Nhưng mà, nếu người không có cảm tình, đó cũng liền nhân tiện không xứng là người. Tuýêt trưởng lão, thẳng thắn nói, Yến Phong luôn đối đãi với ta như là huynh đệ tốt nhất, chúng ta lợi dụng hắn để không chế Băng Nguỵêt đế quốc, ta trong lòng đối với hắn thủy chung có chút áy náy. Cho nên, ta muốn giúp hắn. Huống chi, nữ nhân của ngài còn là thê tử của hắn, bất luận là vì Yến Phong, còn là vì nàng, chúng ta đều không thể để Băng Nguyệt đế quốc dịêt vong. Cho nên, ta hôm nay đi tới triều đường, chính là vì muốn làm sứ giả của Băng Nguỵêt đế quốc, ta vội vàng muốn trợ giúp Yến Phong, hy vọng ngài có thể hiểu được khổ tâm của ta. Người trong bổn giáo mặc dù phân công các nơi, nhưng đại đa số đã thâm nhập cắm rễ, nếu thật sự nổi lên biến hóa thật lớn, liên lụy quá rộng rãi. Chẳng lẽ để khiến cho thụôc hạ bổn giáo ở Trung Nguyên bản thân ở trên cao vị vứt bỏ hết toàn bộ những gì họ có sao? Muốn càng tiếp tục phát triển tốt, liền cần thiết phải lo lắng con đường sau này của cấp dưới. Chỉ có như vậy Giáo ta mới có thể vĩnh viễn sinh tồn trong Hắc ám, nắm giữ toàn bộ đại lục.
“
Tuýêt Phách nhìn Niệm Băng thật sâu, “
Giáo chủ. Ta…
“
Niệm Băng mỉm cười, nói: “
Đây là cách nghĩ của riêng ta, đã lên làm giáo chủ này, ta sẽ vì các huynh đệ trong giáo mà suy nghĩ, phương châm của Huyết Sư giáo cũng là lúc nên thay đổi, đến khi tới Hoa Dung đế quốc, ta tự nhiên sẽ cùng bảy vị trưởng lão thảo luận kỹ. Chúng ta cố nhiên là vì Dung gia mà tồn tại, nhưng muốn trợ giúp Dung gia tốt hơn thì cũng nên có sự thay đổi.
“
Tuyết Phách cung kính gật đầu, nói: “
Ta đã hiểu được. Bây giờ ta mới chân chính nhận thức nhãn quang của Ma Sư giáo chủ, ngài quả thật càng thích hợp trên vị trí giáo chủ này.
“
Niệm Băng trên đường cùng Tuyết Phách chia tay, một thân một mình trở về trong võ sĩ công hội.
“
Cái gì?
” Lam Thần trợn to mắt Niệm Băng. “
Chàng nói sư phó muốn cùng chúng ta đồng hành, cái này, cái này như thế nào có thể?
” Nghe Niệm Băng nói sự việc vừa rồi đi ra ngoài làm, Lam Thần nhất thời trong lòng đại loạn, nàng thật sự không muốn đối mặt sư phó của chính mình a!
Niệm Băng mỉm cười, nói: “
Cái này không có gì, ta đã sớm thay nàng nghĩ ổn rồi. Nàng vị tất nhất định phải cùng sư phó nàng đối diện a! Người của Băng Thần tháp các nàng xuất môn đều là ngồi trên mã xa, chúng ta đây cũng ngồi trên mã xa. Nàng bây giờ có Thiên Nhãn huyệt, che dấu khí tức của mình sẽ không thành vấn đề, sư phó của nàng căn bản không thể phát hiện. Huống chi, nàng không thấy hình dáng của Lỗ đại ca sao? Ta có biện pháp để hắn thay đổi ngoại mạo, tự nhiên cũng có thể để nàng thay đổi. Muốn hay không trước tiên thử một lần.
“
“
Nhưng…
” Lam Thần còn có chút do dự.
Niệm Băng mỉm cười nói: “
yên tâm đi, Thần Thần, ta làm vịêc có chừng mực. Lần này đi Hoa Dung đế quốc sự tình ta phải làm có rất nhiều. Nếu ta nhớ không sai, cái điển lễ gì đó của Phượng tộc kia cũng sắp bắt đầu rồi, đợi xử lý hết Tứ quốc công luận đại hội lần này, ta sẽ cùng các nàng đi tới Phượng tộc một chuyến. Mặc dù mẫu thân đã thoát ly Phượng tộc, nhưng ta hiểu được tâm tư của người.
“
Quang mang trong đôi mắt đẹp của Phượng Nữ lưu chuyển, chủ động nắm lấy tay Niệm Băng, “
Vẫn là chàng nghĩ chu đáo. Thần Thần, yên tâm đi. Sư phó của ngươi cho dù cùng chúng ta đồng hành, cũng không có khả năng làm cái gì, lấy thực lực của chúng ta liên thủ, nàng ta sẽ không khiến ngươi bị sao.
“
Lam Thần cúi đầu, nói: “
Sư phó từ nhỏ đem ta nuôi lớn, mặc dù đối đãi với ta nghiêm khắc, nhưng mà người thật sự đối với ta rất tốt. Vì Niệm Băng ta ly khai Băng Thần tháp, nhưng mà, ta thật sự không nghĩ cùng sư phó tạo thành đối địch, ta thậm chí không biết nên như thế nào đối mặt lão nhân gia người.
“
Niệm Băng đem Lam Thần ôm vào trong lồng ngực, nói: “
Cái này cũng là việc không có biện pháp, ta cũng không muốn hôm nay nàng ta sẽ chủ động yêu cầu cùng chúng ta đi Hoa Dung đế quốc. Không cần lo lắng, nhãn bất kiến vi tịnh (ND: ý nói không gặp thì chẳng có sự tình gì), thật sự nếu không thể, nàng cứ ở chỗ này chờ chúng ta trở về đi.
“
Lam Thần dùng sức lắc đầu, nói: “
Không, ta đã đợi chàng một năm rưỡi, chẳng lẽ chàng còn để ta lại chờ đợi sao? Theo ý chàng nói, bất quá, chàng giúp người ta thay đổi dung mạo. Mà phải thay đổi xinh đẹp một chút, ta cũng không muốn làm sửu bát quái.
” (ND: sửu bát quái: người xấu như ma lem, ngưòi quái dị)
Niệm Băng ha ha cười, nói: “
Thần Thần của ta xinh đẹp như vậy, ta như thế nào sẽ đem nàng trở thành khó coi đi? Nàng thân thuộc Băng hệ, hay là dùng thanh Băng Tuyết nữ thần đích thán tức này của ta đi. Nó rất thích hợp với nàng. Có khí tức của nó cùng nàng tạm thời dung hợp, đối với việc đề thăng thực lực của nàng rất có lợi.
“
Lam Thần nói: “
Không cần dùng đao của chàng sao? Đó là vũ khí thuận tay nhất của chàng, đưa cho ta, chàng dùng cái gì? Nếu vạn nhất sư phó đối với chàng xuất thủ, chỉ sợ chàng không thể ngăn cản a!
“
Niệm Băng mỉm cười nói: “
Yên tâm, không liên quan. Ta tùy thời đều có thể đem đao thu hồi. Huống chi còn có Tích Lỗ đại ca, sư phó của nàng căn bản không có cơ hội thương tổn ta. Với tư cách là sứ giả, nàng ta đối ta cũng chỉ là hướng ta xuất thủ thăm dò, tịnh sẽ không thực hạ sát thủ. Huống chi, ta cũng vị tất đã sợ nàng ta.”