“Đáng giận, Đại Quy, Nhị Xà, cùng lên với ta!” Bạch Chương hô to một tiếng, mười hai các xúc tu đồng loạt đong đưa,. Nhất thời cả thân thể nó như hóa thành mũi nhọn bắn nhanh ra ngoài, thẳng hướng vào tầng Kiếm Cương xung quanh.
Tiếng gầm rú to lớn vang khắp biển sâu. Một cỗ khí lãng bàng bạc hướng về bốn phía nổ tung. Nhưng mà mấy trăm đạo Kiếm Cương càng tụ càng nhiều, chỉ là giây lát đã có hơn nghìn đạo thần quang từ trên Kiếm Cương nở rộ ra. Mỗi một đạo Kiếm Cương đều dọc theo một loại quỹ tích huyền ảo lưu chuyển, lực lượng to lớn từ xúc tu của Bạch Chương liền bị hóa giải.
Đồng thời cùng lúc đó, Cự Quy cùng Đại Xà đồng thời phát động thế công. Sau lưng Cự Quy trực tiếp hiện lên vô số đạo tiêm thứ, khí Hàn Băng bắt đầu di động, hung hăng lao vào Kiếm Cương ở xung quanh.
Hống
Tiếng kiếm ngâm cao vút vang lên, thần quang màu lam lóe ra, Cự Quy lập tức bị bắn ngược trở về. Tiêm thứ trên lưng nó trong nháy mắt gãy hơn mười cái, khiến nó phát ra tiếng hống thống khổ.
Linh huyết màu trắng bắt đầu lan tràn ra xung quanh. Giống như bị khơi dậy hung tính, Cự Xà lăng không vẫy đuôi, trên từng cái lân giáp lóe ra từng luồng hàn mang màu trắng, đem theo một dòng xoáy nước lao thẳng vào tầng Kiếm Cương.
Ầm ầm
Gợn sóng từ đuôi rắn đánh lên Kiếm Cương ở chung quanh, một mảnh chân không mấy trượng hiện ra. Nhưng tầng Kiếm Cương chỉ hơi rung lên một chút liền khôi phục lại như ban đầu.
“Thế nào, lão Bạch Chương, hiện giờ ngươi thay đổi chủ ý còn kịp. Nếu không đừng trách bản tông chủ hạ sát thủ.” Trung niên nữ tử cười lạnh một tiếng nói.
“Lão độc phụ, chỉ bằng Nhược Thủy môn các ngươi mà cũng đòi mơ ước di vật của Vương ta sao. Cho dù có chết, ba huynh đệ chúng ta cũng không cho các ngươi thực hiện được.” Bạch Chương nổi giận gầm lên, trong miệng đúng là nổi lên từng trận âm ba vô hình giống như là long ngâm.
“Tốt, tốt lắm! Lão Bạch Chương, các ngươi đã muốn chết thì đừng trách chúng ta tâm ngoan thủ lạt!” Trung niên nữ tử tức giận sắc mặt trắng bệch, tay phải hung hăng vung lên: “Nhược Thủy Kiếm Trận, Tam Thiên Nhược Thủy!”
Ở bên cạnh, thân hình ba lão phụ nhân bắn nhanh ra, bay tới ba phương vị bất đồng của Kiếm Trận phạm vi hơn nghìn trượng. Thần Kiếm cấp Kim Thiên trong tay bọn họ chuyển động liên tục, từng đạo Nhược Thủy Kiếm Cương màu lam bắn nhanh ra, dung nhập vào trong tầng Kiếm Cương xung quanh Kiếm Trận. Mắt thường có thể thấy được phạm vi nghìn trượng Kiếm Trận rất nhanh tăng lên ba nghìn đạo Kiếm Cương.
Ba nghìn đạo Nhược Thủy Kiếm Cương, Tam Thiên Nhược Thủy!
Khi đạo Kiếm Cương cuối cùng tụ tập vào, ba con Linh Thú chỉ cảm thấy nước biển xung quanh trong nháy mắt như trở lên đông kết lại, như đang lâm vào đầm lầy. Chẳng sợ lấy lực lượng thân thể cường đại của chúng thì di chuyển cũng trở lên khó khăn vô cùng, thân thể như hãm sâu vào trong đầm lây không thể tự kiềm chế.
“Đáng giận, đây là Kiếm Trận gì?” Cự Chương màu trắng tức giận kêu một tiếng. Chiếc miệng khổng lồ của nó chợt mở ra, một đoàn ánh sáng màu trắng bắt đầu từ bên trong trôi nổi ra. Nước biển ở chung quanh giống như bị đông lại, nhiều điểm băng vụn lan tràn, cho dù là tầng Kiếm Cương ở chung quanh cũng không thể ngăn lại.
“Nó muốn phóng thích Linh Chú, ba vị trưởng lão chú ý phòng trụ Nhược Thủy Kiếm Trận,” Trung niên nữ tử vội vàng truyền âm nói. Đồng thời nắm chặt thanh Thần Kiếm trong tay, bày ra một tư thế kỳ dị, tùy thời đều có thể thi triển kiếm thức tinh thâm cường đại.
“Tông chủ không cần lo lắng. Tuy rằng chúng ta còn chưa diễn luyện thuần thục Nhược Thủy Kiếm Trận, nhưng do chúng ta đến thi triển thì cho dù là Kiếm Tông cũng vô phát giãy ra. Mà không nói lão Bạch Chương này chỉ có thực lực ngũ giai đỉnh phong, thậm chí thực lực miễn cưỡng có thể bằng Kiếm Tông tiểu thiên vị, nhưng muốn trở ra khỏi Kiếm Trận này thì không chết cũng bị lột da.” Một lão phụ nhân lạnh giọng nói.
Tiếp theo, thanh Thần Kiếm cấp Kim Thiên trên tay ba người bạo phát ra quang mang màu lam mãnh liệt, vô số điểm sáng màu lam tụ tập lại, theo động tác của ba người toàn bộ truyền tới Kiếm Trận.
“Tông chủ tương trợ ta, Trọng Thủy trong Bích Lạc hải này quá nồng, khí Nhược Thủy khó có thể ngưng tụ.” Một trong ba lão phụ nhân tiếp tục quát lên.
Ánh mắt ngưng lại, trung niên nữ tử không dám chậm chễ, hồn thức mãnh liệt phóng ra cảm ứng khí Nhược Thủy. Nhưng khí Trọng Thủy trong Bích Lạc hải tràn ngập, cho dù nàng kiệt lực dẫn động vẫn không thể so sánh với bên ngoài Bích Lạc hải.
Trong Nhược Thủy Kiếm Trận. Một Quy, một Xà cũng là Linh Thú thành tinh, làm sao không biết Kiếm Trận này lợi hại. Nghe Bạch Chương ra lệnh vận dụng Linh Chú, hai con thú không dám chậm trễ, vô cùng khí Hàn Băng tụ tập lại. Trong miệng Cự Xà là một viên băng cầu ngưng kết ra, hàn khí mãnh liệt mà không hề khuếch tán ra bên ngoài, cho dù là nước biển ngay sát băng cầu cũng không hề có chút dấu hiệu đông kết.
Vô cùng khí Hàn Băng đều được thu liễm vào trong băng cầu.
Ở bên cạnh, Đại Quy vươn chân ra, chiếc sừng trên đầu nở rộ ra ánh sáng màu trắng chói mắt. Khí Hàn Băng ngưng kết lại thành một chiếc sừng băng to lớn nhọn hoắt, nước biển ở xung quanh đông thành băng lại lập tức vỡ vụn lộ ra mấy đường chân không.
Ba tiếng rống rung trời vang lên. Một viên băng cầu có Hàn Băng khí nội liễm cùng với một chiếc sừng băng trăm trượng hóa thành hai vệt lưu quang bay đi.
Linh Chú vừa ra, Cự Xà nhất thời uể oải xuống, mà Đại Quy, mai rùa trên lưng nó đã là một mảnh trụi lủi.
Ba đạo Linh Chú cường đại trực tiếp tê toái nước biển hiện ra một mảnh chân không. Tuy rằng chân không thoát phá chỉ có phạm vi mười trượng, nhưng tại nơi này cũng là uy năng lớn lao.
“Ba vị trưởng lão cẩn thận!” Trung niên nữ tử quát lên một tiếng. Tuy rằng nàng có tin tưởng với Nhược Thủy Kiếm Trận, nhưng dĩ vãng thì nhiều nhất cũng chỉ là đối phó với Linh Chú của hai con Linh Thú mà thôi. Hơn nữa lại có lão Bạch Chương kia, khiến trong lòng nàng có chút không yên.
Sắc mặt ba lão phụ nhân ngưng trọng vô cùng, trên người hiện ra Nhược Thủy Kiếm Cương nồng đậm, Kiếm Nguyên hùng hậu không ngừng được rót vào Thần Kiếm trong tay. Nhược Thủy Kiếm Trận bộc phát ra quang mang chói mắt.
Ầm
Lần này, phạm vi hơn mười dặm biển sâu như rung chuyển lên. Từng mạch nước ngầm bắt đầu chuyển động giã vào Nhược Thủy Kiếm Trận. Tảng lớn chân không bắt đầu lan tràn ra.
Trong thời gian ngắn, thời điểm ba đạo Linh Chú va chạm vào trên Kiếm Trận, ba lão phụ nhân đồng thời phun ra một ngụm máu, sắc mặt trở lên trắng bệch.
“Ba vị trưởng lão!” Trung niên nữ tử kinh hô một tiếng.
“Tông chủ ngươi đi trước, ba cái súc sinh này để chúng ta bám trụ!” Một lão phụ nhân đề thanh quát.
“Còn muốn chạy. Kiếm Trận này của các ngươi lợi hại nhưng đáng tiếc các ngươi lại không đủ tu vi để thừa nhận lực phản chấn của nó.” Bạch Cương gầm lên một tiếng: “Tất cả chết đi!”
Lập tức, trong ánh mắt có chút khiếp sợ của trung niên nữ tử. Một cỗ khí thế cường đại từ trên người Bạch Chương bốc lên. Tiếp tục, bốn người nhìn đến, một viên quang cầu lớn bằng đầu người từ trong miệng Bạch chương hiện ra.”
“Lão Chương, không cần!” Đại Quy cùng Cự Xà đồng thời kinh hô.
“Ba vị trưởng lão mau lui lại, nó muốn tự bạo Thú Đan!” Sắc mặt trung niên nữ tử trở lên kinh hãi, vội vàng quát lớn.
“Muốn chạy trốn, làm sao dễ dàng như vậy. Lũ người tham lam, chịu chết đi!” Chỉ thấy Bạch Chương ngửa mặt lên trời tê rống. Một tiếng rống to như long ngâm kinh thiên mang theo ý chí bất khuất truyền khắp Bích Lạc hải.
Ầm ầm
Viên quang cầu màu trắng giống như là xuyên qua không gian, trong nháy mắt va chạm vào ba nghìn đạo Kiếm Cương trên Kiếm Trận.
Vô tận khí Hàn Băng bùng nổ, Kiếm Trận và nước biển chung quanh đồng loạt cùng thoát phá thành chân không. Sắc mặt ba lão phụ nhân trong phút chốc đều không còn chút máu, lát sau ba ngụm máu tươi phun ra, ba người liền bị chân không dập nát lan tràn đến, quét bay về phía xa.
Kiếm Cương cùng khí Hàn Băng tán loạn, chân không giăng khắp nơi. Trung niên nữ tử chưa kịp mở miệng, ba lão phụ nhân liền lập tức tan xác thành vô số mảnh nhỏ. Ba thanh tiểu kiếm màu lam dài sáu tấc hiện ra, bất quá trên Kiếm Chủng dĩ nhiên dày đặc vết rạn nứt.
Thậm chí không kịp có động tác, ba chuôi Kiếm Chủng đồng thời bị chân không thoát phá bao phủ.
Oanh
Oanh
Ba tiếng gầm rú thê lương vang lên. Hai mắt trung niên nữ tử cơ hồ muốn lồi ra. Ba trưởng lão Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn, mà cả Nhược Thủy môn cũng chỉ có bốn người, hiện giờ cư nhiên ngã xuống ba người trước mắt nàng, thậm chí đến hồn phách trong Kiếm Chủng cũng không có lưu lại.
Nhưng mà còn không để cho nàng kịp có động tác gì, một cỗ uy áp từ dưới đáy Bích Lạc hải bốc lên cơ hồ muốn làm cho tâm thần nàng muốn bạo liệt. Đáy biển sâu như chấn động lên, trên mặt biển dấy lên từng cơn sóng cao hơn mười trượng liên miên không dứt. Hư không bị cơn sóng lớn ép cho run rẩy, mấy vạn cân, chính là mấy vạn cân sóng lớn xô xuống, phát ra tiếng gầm rú rung trời.
Dưới đáy biển nghìn trượng. Trong ánh mắt kinh hãi của trung niên nữ tử, ở dưới chân nàng một bóng đen to lớn dần bốc lên. Bóng đen này dài chừng nghìn trượng, tuy rằng không có động tác gì, nhưng long uy bàng bạc khiến nàng hít thở không thông cũng khiến nàng đoán ra.
Nhờ ACE giúp đỡ: http://4vn/forum/showthread.php?t=73178