Sóng xanh ngập trời, giờ phút này trung ương hải vực đã cạn tới đây, đây hải vực trong phạm vi vạn dặm hoàn toàn hóa thành hỗn độn.
Tiếng long ngâm vang lên kinh thiên. Hung Kiếm như rồng sừng sừng giữa trời, khí Phong Mang sắc bén chỉ thẳng lên chín tầng mây.
Trên chín tầng mây, năm đạo phân thân đều trở nên hơi mờ ảo, nhưng năm cỗ ý chí Kiếm Đạo vẫn thủ vừng một phương trời đất, đối mặt với Kiếm Ý Thiên Đạo của Hung Kiếm kia, quyết không nhường bước.
Giữa trời đất, cỗ quan tài bằng đồng xanh vẫn lơ lửng hiên ngang, bên cạnh đó là chiếc kén màu tím trắng có khí Phong Mang vờn quanh Khí Phong Mang màu trắng đục nồng đậm xoay quanh bên ngoài chiếc kén.
Trong nháy mắt, năm bàn tay khổng lồ đánh xuống, giống như năm phương trời đất cùng đè ép xuống. Chỉ có điều lúc này bọn họ không ra tay với cổ quan tài bằng đồng xanh, cũng không phải liên kết đè ép Hung Kiếm Long Hoàng, mà là nhắm tới Lục Thanh đang bên trong kén.
Trời đất u ám, ngay tức khắc, xung quanh kén của Lục Thanh, bùn đất hỗn độn của cả vùng đây biển ngưng tụ thành một quả cầu màu xám, sau đó bị năm bàn tay hút lên trên chín tầng mây.
– Vút…
Đột ngột trên trung ương hải vực, bỗng dưng có một trận gió nhẹ thổi qua. Làn gió này vừa xuất hiện, năm bàn tay trong không trung lập tức buông quả cầu có chứa chiếc kén của Lục Thanh ra. Dù là như vậy cũng đã quá muộn, bên cạnh năm bàn tay lướt qua một đạo kiếm quang màu xanh ngọc, nháy mắt đã lướt qua vạn dặm không gian, năm bàn tay lập tức tan rã
– Diệp Vô Tâm!
Trên chín tầng mây, năm tiếng quát kinh hãi đồng thời vang lên.
– Lão vẫn chưa chết sao?
– Các vị không chết, làm sao Diệp mỗ có thể đi trước một bước cho được?
Ngay tức khắc, giữa trời đất ngưng tụ vô tận gió lốc, một chiếc bóng màu xanh ngọc hiện ra.
– Không thể được, vì sao lão còn chưa chết?
Năm đạo phân thân gần như cùng lúc rơi xuống trước mặt bóng người màu xanh ngọc kia.
Cách đó không xa, thân của Hung Kiếm Long Hoàng vung lên, bất chấp nhiều người như vậy, vẫn ngưng tụ Kiếm Ý Thiên Đạo quét về phía sáu người.
-Ong…
Lúc này cả sáu người đồng loạt ra tay, trên đầu sáu người hiện ra sáu thanh tiểu kiếm có phong cách cổ xưa. Trông sáu thanh tiểu kiếm này rất giống nhau, chỉ có điều có vẻ hư ảo, nhưng theo kiếm chỉ của sáu người dẫn động, chỉ nháy mắt đã hóa thành sáu thanh cự kiếm cao vạn trượng.
Dù là mảng không gian bị Hung Kiếm Long Hoàng nuốt chửng cũng đã sinh ra lôi hỏa, Cương Phong đầy trời. Không gian phá nát, cuồng phong thổi qua, sáu thanh cự kiếm vạn trương triển khai khí thế không hề thua kém huyết khí Long Hoàng.
Bảy thanh cự kiếm cao vạn trượng chạm vào nhau giữa không trung, trong phạm vi vài vạn dặm không gian phong vân biến sắc, từng đạo không gian Động Hư hẹp dài mở ra trên không, ý chí Kiếm Đạo kinh khủng đè ép thần hồn. Hai mươi bảy tên Tông sư Kiếm Phách không do dự, lập tức ngự không bay ra xa hơn, giờ phút này đại chiến kinh thiên, cho dù là ở cách xa hàng vạn dặm, khí thế uy nghiêm kia, bọn họ cũng không thề nào chịu nổi.
Sấm sét nổ vang. ánh sáng vàng rực rỡ phá tan mây mù hỗn độn, vãi ra Thái Dương Chân Hỏa đầy trời.
Hàng vạn dặm mặt biển, nước biển bị đốt nóng bóc hơi, khí trắng bốc lên cuồn cuộn. Phạm vi mấy vạn dặm không gian lập tức như hỏa thành một mảng sương mù, không thể nhìn rõ mặt. Chỉ có bảy đạo kiếm quang cho dù trong làn sương mù này vẫn linh hoạt sắc bén như thường. Sóng gợn không gian tỏa ra liên miên không dứt, vô số không gian Động Hư mở ra đồng thời lọt vào trong đó, lập tức bị nghiền nát, biến thành không gian sụp đổ màu trắng.
– Ong…
Không tới mười lần hô hấp sau, một tiếng long ngâm vang lên thấu cả đất trời bên ngoài mấy vạn dặm. Huyền Băng Hải Long Thú rên rỉ một tiếng:
-Ta…
Lúc này Hung Kiếm Long Hoàng bị sáu thanh cự kiếm vạn trượng lăng không áp chế, đã bị đè xuống phía không gian hỗn độn bên dưới từng trượng một.
– Rống…
Tiếng long ngâm lộ vẻ không cam lòng lại vang lên lần nữa, khí Phong Mang vô hình toát ra mạnh mẽ trên thân Hung Kiếm. Nhưng dưới sự trấn áp của sáu người bọn Diệp Vô Tâm. Hung Kiếm không còn chút năng lực phản kháng, mắt thấy sắp sửa bị đè vào khoảng không gian hỗn độn phía dưới.
– Ầm…
Đột ngột cỗ quan tài bằng đồng xanh vốn bình tĩnh như núi lúc này chấn động, nắp quan tài đã mất đi phù điêu Long Hoàng rung lên thật mạnh.
Một cổ khí tức khiến người ta ngạt thở tràn ngập khấp vùng trời đất này, trong cùng lúc, sáu đạo kiếm chỉ của sáu phân thân quay ngược trở về, sáu thanh cự kiếm lập tức thôi không trấn áp Hung Kiếm Long Hoàng nữa, thu nhỏ lại còn chừng một tấc, trở về trong tay sáu người.
– Ong…
Thân kiếm biến hóa, tiếng long ngâm vang động cả vùng trời đất vang lên, thân Long Hoàng to vạn trượng lại hiện ra. Miệng rồng khổng lồ há thật to, chiếc vảy sặc sỡ lơ lửng trên mặt biển lập tức bay về phía Long Hoàng.
– Nghịch lân!
Sáu đạo phán thân nhìn nhau, lập tức hiểu ra, bản thể của Vạn Thú Linh Kiếm Đồ kia không ngờ lại là chiếc vảy ngược của Long Hoàng!
Chiếc vảy bay về chỗ cũ, trên cổ Long Hoàng ở một nơi rất khó thấy, quả nhiên mất đi một chiếc vảy ngược. Lúc này chiếc vảy trở về chỗ cũ, chỉ thấy Long thân đột nhiên sinh ra một cổ uy nghiêm khiến người ta ngạt thở. uy nghiêm này còn nồng đậm hơn khi trước vài phần.
– Ầm…
Nắp quan tài chấn động mạnh, dường như đang lên tiếng triệu hồi, sáu người Diệp Vô Tâm bất động, còn Long thân vạn trượng của Long Hoàng chậm rãi rút nhỏ lại, rất nhanh chỉ còn dài chừng vài thước, bay trở lại nắp quan tài. Toàn thân quan tài rung động một cái thật mạnh, bất chợt bay lên trời.
-Vút.., vút…
Sáu đạo phân thân vô cùng kinh ngạc, đồng thời lui nhanh hai ngàn dặm. Uy năng của cỗ quan tài bằng đồng xanh, không chỉ Diệp Vô Tâm biết được, ngay cả năm đạo phân thân kia cũng biết. Nhưng ý chí Kiếm Đạo đồng thời trấn áp năm người, đã ra ngoài tưởng tượng của bọn họ.
– Bùng…
Nhưng ngay sau đó, sáu người Diệp Vô Tâm đồng thời sững sờ, bởi vì cỗ quan tài bằng đồng xanh kia cũng không ra Tty với bọn họ, mà là lăng không đè lên chiếc kén của Lục Thanh.
Lúc này, chiếc kén màu vàng tím to gần hai trượng bị cỗ quan tài bằng đồng xanh trân áp, lớp bùn đất màu xám bao quanh kén vỡ nát, khí Phong Mang đang vờn quanh võ kén cũng dần dần co rút. Lúc này kén còn to chừng một trượng rười.., một trượng.., chín thước.., tám thước…
Mãi đến khi kén còn to năm thước, cỗ quan tài bằng đồng xanh mới thôi không đè ép nữa, mà lúc này kén màu vàng tím đã hoàn toàn ngưng tụ thành quả trứng thực chất.
Bên ngoải vỏ trứng màu vàng tím có khí Phong Mang màu vàng tím đặc dính vờn quanh, bên ngoài có từng đạo kiếm quang sắc bén lộ ra kiếm văn huyền ảo. Đồng thời nhưng đạo kiếm vân màu vàng này vẽ nên một hình Long Hoàng cửu trảo bên ngoài vỏ trứng, một cổ dao động sinh mạng từ bên trong truyền ra.
– Diệp Vô Tâm, không ngờ Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh của lão cũng đã tìm được truyền nhân.
Phân thân màu tím trắng trầm giọng nói.
– Đa tạ quá khen, tiểu đồ còn phải lịch lãm nhiều hơn nữa…
– Còn phải lịch lãm nữa sao? Diệp Võ Tâm, nếu lời này truyền tới giới Tử Hoàng ta, chỉ sợ sẽ gây nên một trận cười vỡ bụng. Đồ đệ của lão chưa tới hai mươi lăm tuổi đã là Kiếm Đế đỉnh phong, tu luyện Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh tới đỉnh phong của tầng mười! Diệp Vô Tâm, lão còn muốn sao mới chịu?
– Sao hả, ta cũng không muốn thế nào, nếu như lão biết hắn họ gì, vậy sẽ không nói chuyện với Diệp mỗ bằng giọng điệu như vậy!
– Sao hả, chẳng lẽ hắn ở họ Độc Cô? Diệp Vô Tâm cười khảy:
– Độc Cô thi không dám nói nhưng hắn họ Lục!
-Cái gì?!
– Ta nói hắn họ Lục, như vậy còn chưa đủ rõ ràng ư?
-Ong…
Phân thân màu tím trắng chấn động toàn thân:
– Diệp Vô Tâm, lão lập lại lần nữa xem sao?
Phân thân màu tím trắng tiến nhanh lên trước một bước, tức khắc bên trong hai mắt y bắn ra hai đạo thần quang màu tím trắng linh hoạt sắc bén. Ánh mắt như đuốc, chiếu thẳng vào quả trứng do Lục Thanh hoa ra, sau vài lần hô hấp mới thu trở về.
– Chẳng lẽ là thậtư…
Bên cạnh đó, một phân thân có Thái Dương Chân Hỏa vờn quanh cũng trầm giọng nói.
– Không ngờ là như vậy, không ngờ là như vậy…
Phân thân màu tím trắng dưỡng như chìm vào trầm tư, nhưng ngay lập tức đã khôi phục lại:
– Được cứu, được cứu rồi!
Dứt lời, không chờ bọn Diệp Vô Tâm mở miệng, phân thán màu tím trắng lăng không bay xuống trước mặt cỗ quan tài bằng đồng xanh. Tuy nhiên ngại uy năng của quan tài cho nên ỵ cũng không tiến sát tới cạnh Lục Thanh.
– Vạn vật có linh tính, ắt hiểu rõ vạn pháp, ta không có ác ý.
Phân thân màu tím trắng lặng lẽ nhìn cỗ quan tài bằng đồng xanh trước mặt, hạ giọng nói. Ngay sau đó, kiếm chỉ y điểm ra, một thanh tiểu kiếm màu tím trắng ngưng tụ ở đầu kiếm chỉ, bay lơ lửng trước quan tài.
– Sau khi hắn tỉnh lại, hy vọng có thể nhìn thấy, đa tạ!
Ngay sau đó. Y lại bước ra một bước, về tới chỗ bọn Diệp Vô Tâm.
– Sao hả, bảy giờ còn muốn nói gì không?
Phân thân màu tím trắng trầm ngâm một lát, sau đó mới nói:
– Diệp Vô Tâm, ân tình này ta nhớ kỹ, ngày sau nếu có chuyện cần, cứ tới tìm ta!
Lúc này Diệp Vô Tâm đột ngột bật cười to, rất lâu sau mới ngừng lại:
– Chẳng lẽ lão cho rằng Diệp mỗ thu một tên đồ đệ, chỉ vì lời hứa hẹn này của lão sao? Thật nực cười. Diệp mỗ thấy thật là chướng mắt, cho dù đích thân lão quỳ xuống cầu xin, Diệp mỗ cũng sẽ không thêm liếc mắt! Hậu hội hữu kỳ!
Lúc này, gió lốc trong hư không thối lui, bóng Diệp Vô Tâm cũng theo đó mà biến mắt.
Tất cả năm đạo phân thân đều hạ xuống, chỉ còn lại trên không là chiếc kén màu vàng tím đang xoay tròn, cỗ quan tài bằng đồng xanh đè ép phía trên, không ngừng ngưng luyện quả trứng, khiến cho khí Phong Mang bên ngoài càng thêm tinh thuần.
– Thiên Đạo luân chuyển, bước trên đại đạo, đại đạo là gì? Đại đạo là gì?!
Bất chợt phân thân màu tím trắng ngâm nga một câu, sau đó trên người chớp động thần quang biến mất ngay tại chỗ, lôi hỏa đầy trời cũng lập tức biến mất không tăm tích.
– Xem ra cuối năm vạn năm này ắt sẽ có biến số!
– Cũng sẽ có đại kỳ ngộ!
Bốn người còn lại nhìn nhau, lập tức cất tiếng cười to. Chỉ trong thoáng chốc, trên chín tầng mây phong vân tản mát, ánh nắng vàng chiếu rọi bốn đạo phân thân trở nên hư ảo, nháy mắt đã không còn thấy nữa.
Đáy biển hỗn độn, sau khi phá nát, lúc này bùn đất hiện ra, nước biển hội tụ.