– Ai, Mạc đạo hữu, nếu mà ngươi nguyện ý nghe ta một câu nói, liền đi nhanh lên đi.
Vọng Hà Chân không trả lời Mạc Vô Kỵ nói, mà là trực tiếp truyền âm một câu cho Mạc Vô Kỵ.
Mạc Vô Kỵ biết Vọng Hà Chân không dám trả lời, hắn cũng không có hỏi lại. Không nói Vọng Hà Chân, trong này còn lại vài tên Luyện Dược Sư tất cả đều là cúi đầu buồn bực chế thuốc, thoạt nhìn đều là mấy tên gia hỏa lá gan rất nhỏ. Đối với những người này Mạc Vô Kỵ cũng không thèm để ý, lui tại cái chỗ này cả ngày luyện một phần đơn điệu tiên linh thảo, tự nhiên không có gan lớn.
Cô trang chủ mỹ lệ kia thoạt nhìn dường như cũng không có gì chủ kiến, chỉ bởi vì hạ quản sự nói 1 câu đã bỏ qua hắn, Mạc Vô Kỵ phỏng chừng tìm nàng có chút trở ngại.
Nếu trên dưới đều cũng có chút trở ngại, hắn còn không bằng trước học tập một cái thủ đoạn tinh luyện cấp một đến ba cấp tiên linh thảo. Dù sao cũng ngày hôm nay cũng là phải đi, hắn căn bản cũng không sợ hạ quản sự. Chờ hạ quản sự tới tìm hắn phiền toái, hắn liền trực tiếp phủi mông một cái rời đi. Dùng sát cơ của hạ quản sự đối với của hắn, cộng thêm hắn tự chủ trương đòi tinh luyện cao cấp tiên linh thảo, tự nhiên sẽ không bỏ qua hắn.
Mạc Vô Kỵ cũng tin tưởng, hạ quản sự này chỉ cần không phải ngu ngốc, cũng sẽ không tại Bách Hoa Sơn Trang giết hắn. Chỉ cần hạ quản sự cùng hắn ra khỏi Bách Hoa Sơn Trang, đó chính là thời điểm ra đi mãi mãi của hạ quản sự.
Nghĩ tới đây, Mạc Vô Kỵ trực tiếp đi tới khu vực bên cạnh một đống lớn đánh dấu nhị phẩm cùng tam phẩm tiên linh thảo lấy một phần lại đây.
Thấy Mạc Vô Kỵ cũng dám động nhị cấp cùng ba cấp tiên linh thảo, người còn lại đều nhìn xem ngây người. Bất quá vẫn như cũ không có người nói chuyện, cũng không có ai tố cáo.
Có thể thấy được những Luyện Dược Sư này tuy rằng nhát gan, cũng không muốn làm tay sai của hạ quản sự.
Mạc Vô Kỵ từ khi bắt đầu tinh luyện nhất phẩm tiên linh thảo, chỉ nửa canh giờ trôi qua, hắn liền bắt đầu tinh luyện nhị cấp tiên linh thảo. Lại là nửa canh giờ trôi qua, Mạc Vô Kỵ mở ra là tinh luyện ba cấp tiên linh thảo.
Các Luyện Dược Sư bao gồm cả Vọng Hà Chân ở bên trong, thấy Mạc Vô Kỵ dường như rất có thể rất nhẹ nhàng đề luyện ra nhị cấp cùng ba cấp tiên linh thảo ok, đều là trợn mắt hốc mồm.
Từ Mạc Vô Kỵ tinh luyện thủ đoạn cùng phương diện tốc độ mà nói, bọn họ một cái cũng không bằng.
Đang ở thời điểm Vọng Hà Chân muốn lần nữa thỉnh giáo Mạc Vô Kỵ, trong tay Mạc Vô Kỵ một gốc cây nhất phẩm tiên linh thảo tinh luyện hóa thành tro bụi.
Lập tức mọi người cũng đều càng là kinh dị phát hiện, Mạc Vô Kỵ sau đó tinh luyện tiên linh thảo không có một gốc cây nào thành công. Nói cách khác sau một thời gian ngắn Mạc Vô Kỵ thành công rồi, bắt đầu không ngừng thất bại.
Thế nhưng Mạc Vô Kỵ vẫn như cũ không chút kiêng kỵ tinh luyện lấy tiên linh thảo.
Chỉ có Mạc Vô Kỵ trong lòng mình rõ ràng, hắn mỗi lần thất bại đều là tại dược liệu tinh luyện tinh hoa tiếp cận trăm phần trăm thời điểm. Nếu mà hắn không muốn dược liệu tinh hoa đạt được trăm phần trăm, hắn tuyệt đối sẽ không thất bại một lần nào.
– Bành!
Lại là một lần dược liệu bị tinh luyện thất bại, mùi khét truyền ra.
Theo từng tiếng dược liệu tinh luyện thất bại tiếng truyền ra, trong đại sảnh mọi người mỗi lần nghe đến đây thanh âm đều là kinh hồn táng đảm.
Ở chỗ này tinh luyện dược liệu, đích thật là cho phép 1 tỷ lệ thất bại nhất định. Vậy cũng tuyệt đối không có khả năng như Mạc Vô Kỵ vậy, liên tiếp thất bại hơn một trăm lần.
Xa hơn một chút chỗ một người trẻ tuổi Luyện Dược Sư cũng đang lo lắng có muốn hay không nhắc nhở Mạc Vô Kỵ một câu, cũng may Mạc Vô Kỵ đúng lúc đình chỉ chế thuốc.
Mạc Vô Kỵ không có ý định thử nữa, hơn một trăm gốc cây cấp thấp tiên linh thảo đối với Bách Hoa Sơn Trang căn bản cũng không tính cái gì.
– Xem ra ta chế thuốc trình độ còn kém một phần.
Mạc Vô Kỵ đứng lên, lúng túng hướng các dược sư còn lại nói một câu.
– Mạc Vô Kỵ, ngươi theo ta đi ra một cái.
Vi chấp sự thanh âm đúng lúc tại cửa vào vang lên.
Mạc Vô Kỵ vốn là dự định rời đi, vi chấp sự gọi hắn, hắn tự nhiên là không chút do dự đi ra đại sảnh chế thuốc.
Thấy Mạc Vô Kỵ đi ra ngoài, bên trong phòng còn lại vài tên Luyện Dược Sư mới thở phào nhẹ nhõm.
– Ta phỏng chừng hạ quản sự sẽ không bỏ qua cho hắn, thực sự là con nghé mới sinh a.
Một người Luyện Dược Sư thấy Mạc Vô Kỵ đi ra đại sảnh, thở dài nói.
…
– Vi chấp sự, ngươi tìm ta? Có đúng hay không ta bị đuổi việc rồi?
Mạc Vô Kỵ cười đối với hạ quản sự ôm quyền, hắn đang chuẩn bị đi khỏi đây. Hạ chấp sự nếu muốn giết hắn, chắc chắn sẽ không để cho hắn bồi thường tiên tinh, tối đa chỉ theo hắn đi ra ngoài.
Hỏi xong những lời này, Mạc Vô Kỵ đã cảm thấy không đúng, hắn hạ thần niệm ấn ký tại trên người hạ quản sự, hắn không ở Bách Hoa Sơn Trang bên trong. Rất nhanh Mạc Vô Kỵ liền bắt lấy tới rồi thần niệm ấn ký của hắn, hạ quản sự rời đi Bách Hoa Sơn Trang. Xem ra tên này gặp may mắn, bảo vệ một mạng.
Vi chấp sự há miệng vỗ vỗ vai Mạc Vô Kỵ:
– Không phải là ta tìm ngươi, là trang chủ tìm ngươi. Đợi lát nữa trang chủ hỏi ngươi, ngươi phải thành thật trả lời, ánh mắt phải nhìn xuống đầu ngón chân không nên tùy tiện ngẩng đầu lên, hiểu chưa?
Trang chủ tìm hắn? nữ nhân xinh đẹp kia sao? Trước nàng không phải nói nàng đã suy nghĩ nhiều sao, nghĩ như thế nào lại muốn tìm hắn? Mạc Vô Kỵ bỗng nghĩ tới hạ quản sự vừa mới đi ra, trong lòng hắn khẽ động, lẽ nào sau khi này hạ quản sự đi, trang chủ mới tìm hắn?
Vô luận như thế nào, đây đều là cơ hội của hắn.
Nghĩ tới đây, Mạc Vô Kỵ vui vẻ nói:
– Vi chấp sự, đa tạ ngươi, ngươi yên tâm, ta chắc chắn sẽ không để cho trang chủ tức giận. Nga, được rồi, hạ quản sự tại sao không có thấy a?
– Hạ quản sự đi ra ngoài giúp trang chủ mua băng vệ sinh, …á cái nhầm! là đi làm việc giúp trang chủ, ngươi chỉ cần dựa theo hạ quản sự phân phó đi làm, hạ quản sự sẽ không trách cứ ngươi.
Vi chấp sự nói xong, chỉ chỉ cửa chính cách đó không xa:
– Ngươi từ này cánh cửa đi vào, trang chủ ở bên trong chờ ngươi.
Mạc Vô Kỵ lại cảm tạ vi chấp sự một câu, lúc này mới đi hướng cửa chính.
Hắn mới vừa mới vừa đi tới cửa, chợt nghe đến bên trong cửa truyền đến thanh âm thanh lệ của trang chủ:
– Là Mạc dược sư sao? Mời vào đi.
Mạc Vô Kỵ vừa đi vào đi, đã nhìn thấy trang chủ xinh đẹp đang ngồi ở trong phòng khách nhìn hắn, đứng bên cạnh trang chủ là một người thiếu nữ mặc váy lam.
Thấy Mạc Vô Kỵ tiến đến, trang chủ xinh đẹp vội vàng đứng lên:
– Mạc dược sư tới rồi, mời ngồi. Đinh đinh, nhanh chóng châm trà cho Mạc dược sư.
Mạc Vô Kỵ có chút nghi hoặc, chính mình nói ra bất quá là một cái hoa tượng của Bách Hoa Sơn Trang mà thôi, trang chủ xinh đẹp tựa hồ đối với hắn có chút quá khách khí. Coi như là nhìn tại chính bản thân tinh luyện dược liệu ok, nhưng hắn cũng bất quá là tinh luyện một phần cấp một tiên linh thảo, hơn nữa độ tinh khiết miễn cưỡng đạt được 90% mà thôi. Giải thích duy nhất, này chính là nữ nhân này thật tin lời của hắn, đó chính là hắn có thể tinh luyện ra tiên linh thảo cấp ba, thậm chí độ tinh khiết còn có thể cao hơn một chút.
Đinh đinh rất nhanh thì giúp Mạc Vô Kỵ bưng tới một chén linh trà, Mạc Vô Kỵ không có uống, chỉ là cảm thụ một cái khí tức trà này, liền biết đây là một loại tiên linh trà dùng tiên linh thảo luyện ra.
– Mạc dược sư, mời dùng trà.
Xinh đẹp trang chủ ôn nhu nói một câu.
– Đa tạ.
Mạc Vô Kỵ cũng là rất muốn nếm thử mùi vị trà này, cảm tạ một câu sau đó, nâng chung trà lên uống một hơi cạn sạch.
Trang chủ xinh đẹp ngơ ngác nhìn Mạc Vô Kỵ, nàng còn chưa từng thấy qua có người uống trà như vậy. Loại tiên linh thảo này đối với Tiên Giới mà nói không coi vào đâu, đối với tiên nhân bình thường vậy mà nói coi như là thượng đẳng thưởng thức, cư nhiên bị uống như nước lã vậy, đây quả thực…
Tinh thuần nồng nặc tiên linh khí tức trực tiếp tràn ngập toàn thân mạch lạc của Mạc Vô Kỵ, giờ khắc này, hắn không cần tu luyện, đều có thể cảm thụ được tu vi của mình đang ào ạt dâng lên.
Thứ tốt a, lại có loại trà ngon này. Nếu không phải cái chỗ này quá không thích hợp cho tu luyện, Mạc Vô Kỵ thậm chí muốn lập tức ngồi xuống bắt đầu tu luyện. Cũng may không tu luyện, Mạc Vô Kỵ nghịch chuyển công pháp cũng sẽ không đình chỉ tăng lên thực lực của Mạc Vô Kỵ.
Không tới nửa nén hương thời gian, thực lực của hắn liền thăng cấp tới Địa Tiên mười hai tầng trung kỳ.
Mạc Vô Kỵ lúc này mới thở dài một hơi, trang chủ đợi đã lâu ôm quyền nói:
– Bởi vì ta xuất thân là ở khu ổ chuột, con nhà nghèo, boy bánh bèo, nên chưa thấy qua mấy thứ này, thật vất vả uống được một chén trà ngon, phê quá, để cho trang chủ đợi lâu, sorry nha!
Về phần phá hư bầu không khí càng là trực tiếp bị hắn vứt sang một bên, loại trà này tự nhiên là phải uống một hớp cạc sạch mới có hiệu quả lớn hơn. Uống nhấp nhấp, ít nhất phải lãng phí hết hơn phân nửa tiên linh lực.
Trang chủ nghe được Mạc Vô Kỵ nói khẽ mỉm cười, vẫn như cũ nhu hòa nói:
– Mạc dược sư quá khách khí, ta gọi là Hàn Thanh Như, Mạc dược sư trực tiếp gọi tên ta liền có thể.
– Không biết Hàn trang chủ tới tìm ta có chuyện gì không?
Mạc Vô Kỵ tự nhiên sẽ không thực sự gọi tính danh của đối phương, Hàn Thanh Như nói lời này, là muốn mượn hơi quan hệ mà thôi.
Trong lòng hắn nghĩ đến sau này tu luyện có nên hay không cần một phần đan dược phụ trợ một cái, bởi vì hắn tu luyện chính là mình sáng tạo công pháp, lại có đông đảo mạch lạc đồng thời nghịch chuyển Chu Thiên, lúc tu luyện không cần đan dược, chỉ cần có tư nguyên linh khí, tiến bộ cũng rất nhanh. Hiện tại hắn uống một chén linh trà, liền biết nếu mà dùng hạ phẩm tiên tinh cùng đan dược đồng thời phụ trợ, tốc độ tu luyện của hắn sẽ nhanh hơn một phần.
– Mạc dược sư thực sự có thể đem ba cấp tiên linh thảo tinh luyện đến 90% trở lên tinh hoa hay không?
Hàn Thanh Như hỏi.
Mạc Vô Kỵ cho rằng đối phương còn có thể vòng tới vòng lui quấn một vòng lớn, sau đó mới trở lại vấn đề này. Hiện tại Hàn Thanh Như gọn gàng dứt khoát hỏi, Mạc Vô Kỵ trái lại hảo cảm với nàng càng nhiều. Nếu mọi người đều biết là nguyên nhân gì ngồi chung một chỗ, vậy thì dứt khoát sảng khoái một phần.
– Có thể.
Mạc Vô Kỵ khẳng định nói.
– Vậy có thể hay không lại cao hơn một chút? Hoặc là nói ngươi tinh luyện ba cấp tiên linh thảo tối cao độ tinh khiết tinh hoa có thể tới trình độ nào?
Mạc Vô Kỵ trầm ngâm không nói gì, hắn không biết Hàn Thanh Như có thể cho hắn điều kiện gì, nếu mà điều kiện gì cũng không có, vậy hắn cũng chỉ có thể đến 90%.
Hàn Thanh Như hiển nhiên hiểu Mạc Vô Kỵ ý tứ:
– Mạc đạo hữu, ngươi hẳn là tại Địa tiên viên mãn, tiến vào Thiên Tiên cũng còn một bước xa sao?? Nếu là ngươi có thể bảo đảm ngươi tinh luyện ba cấp tiên linh thảo tinh hoa độ có thể cao hơn 90%, không, chỉ cần có thể đạt được 90%, ta sẽ không bạc đãi ngươi. Vô luận ngươi muốn tiên linh thảo, hay là tiên tinh, ta đều có thể giúp ngươi lấy được một phần.
– Không biết lấy được một phần Tiên Cách Thạch hem?
Mạc Vô Kỵ liền vội vàng hỏi.
Hàn Thanh Như nghe được Mạc Vô Kỵ nói, hơi nhíu mày, một hồi lâu mới lên tiếng:
– Mạc đạo hữu, ta biết ngươi gần thăng cấp Thiên Tiên, muốn Tiên Cách Thạch ngưng tụ Tiên Cách. Chỉ là hiện tại Tiên Cách Thạch rất khó lấy được, nghe nói Bán Tiên Vực sụp đổ, giá cả Tiên Cách Thạch càng là tăng lên gấp bội. Nếu mà ngươi nhất định muón Tiên Cách Thạch mà nói, ta cũng là có thể giúp ngươi lấy được vài tấm.
Nghe nói như thế, Mạc Vô Kỵ đã khẳng định hắc thạch chính là Tiên Cách Thạch.
– Trang chủ, hạ quản sự đã trở về.
Ngoài cửa truyền đến thanh âm của Vi chấp sự.