Chương 28: Trầm lắng tựa biển khơi

Trầm lắng tựa biển khơi

Tiêu Tiếu Tiếu đứng bên sửng sốt: “Trời ạ… Hai anh em họ có lai lịch hoành tráng vậy sao? Năm xưa thật sự không ngờ Lục Bắc Thâm lại có quan hệ với tập đoàn Lục Môn.” Rồi cô ấy kéo kéo Cố Sơ: “Cậu có biết không?”

“Dĩ nhiên là cậu ta không biết rồi, nếu không sao khi đó lại đá Bắc Thâm để ngã vào lòng Kiều Vân Tiêu?” Lăng Song cười khẩy: “Bây giờ tập đoàn Kiều Viễn “ốc không mang nổi mình ốc, đâu thể mang cọc cho rêu”, thế là cậu lại thay đổi mặt trận. Biết bám víu vào Lục Bắc Thần là có thể giúp cậu ăn no mặc ấm cả đời, thế nên mới mượn cái cớ hiểu lầm anh ấy là Bắc Thâm để tiếp cận anh ấy, đúng không?”

Hô hấp của Cố Sơ hơi đau đớn. Phải, cô chưa bao giờ biết đằng sau Lục Bắc Thâm là Lục Môn. Trong lòng cô, anh vẫn luôn là chàng trai ngang ngạnh bướng bỉnh, lòng tự trọng rất cao, có thể đồng thời làm thêm mấy công việc chỉ để kiếm tiền. Anh không phải một sinh viên chăm chỉ để đạt thành tích cao. Trong đám sinh viên ngành y, anh chỉ thích phóng mô tô, thích đánh bóng rổ, thích chơi nhạc rock. Dường như anh luôn tràn trề sinh lực, nhưng cũng toàn nằm bò lên bàn ngủ khì khì trong các tiết học. Để rồi sau đó người giành được học bổng mỗi lần vẫn là anh. Theo như anh nói thì trí nhớ của anh rất tốt, nhìn qua là sẽ không quên. Còn theo Cố Sơ thấy anh là kiểu nhân tài điển hình trong việc đối phó các kỳ thi. Anh học y chẳng phải vì lý tưởng gì cao cả, chỉ hy vọng có thể chăm sóc tốt cho mẹ mình. Cô luôn cảm thấy Bắc Thâm đúng là quý tộc, một “quý tộc tinh thần”, vì một người nghèo khó như anh, bất luận từ ngoại hình xuất sắc hay khả năng giải quyết vấn đề cũng đủ khiến các cô gái không ngừng tranh giành.

Vậy mà hôm nay tất cả mọi người, bao gồm cả những thông tin của Lục Bắc Thần đều đã nói rõ ràng với cô rằng Lục Bắc Thâm không chỉ là một quý tộc tinh thần. Tuy rằng không có tin tức của anh nhưng như những gì Lăng Song nói, anh là em trai của Lục Bắc Thần.

“Lăng Song! Tôi thấy cậu rảnh quá thích lo chuyện bao đồng đấy. Tất cả đều là chuyện riêng của Cố Sơ, cậu chen mồm vào làm gì?” Đứng trước một loạt căn cứ, Tiêu Tiếu Tiếu vẫn không chịu cúi đầu, một mực cố chấp đứng về phía Cố Sơ.

“Tôi chỉ nể tình từng là bạn học muốn nhắc nhở cậu ta một câu mà thôi. Đừng có mơ mộng cao quá. Lục Bắc Thần tinh mắt lắm, dù là chân tơ kẽ tóc trên thi thể còn chẳng qua được mắt anh ấy, huống hồ là ý đồ của cậu? Anh ấy chỉ cần liếc nhìn là đã quá rõ mục đích của cậu. Cậu tưởng anh ấy dễ gạt như Bắc Thâm chắc? Với lại, tôi nghe nói Lục Bắc Thần đã có bạn gái rồi. Cytheria, tên tiếng Trung là Lâm Gia Duyệt, con gái của trùm điện ảnh Lâm Tưởng, mẹ là nhà sưu tầm đá quý nổi tiếng, lớn lên ở nước ngoài, nghe nói còn là thiên tài ngoại ngữ, biết tới năm thứ tiếng, người lại xinh đẹp, là đối tượng theo đuổi của rất nhiều thương nhân. Cô ấy và Lục Bắc Thần có thể nói là trời sinh một cặp.” Nói mãi, chẳng biết nhìn thấy thứ gì, ánh mắt Lăng Song chợt sáng rực lên, giọng điệu cũng thay đổi: “Thoạt nhìn thì hai người ấy cũng giống thật. Nhưng nếu nhìn kỹ, anh ấy chín chắn, nội hàm hơn Bắc Thâm nhiều. Gương mặt Bắc Thâm vẫn còn hiền hòa quá. Nhưng anh ấy thì khác, không tìm được nét dịu dàng nào trên khuôn mặt, góc cạnh, cương nghị, cực kỳ nam tính. So với Bắc Thâm, anh ấy còn khiến phụ nữ choáng váng hơn.”

Cố Sơ nhìn theo tầm mắt của Lăng Song. Trên sân khấu chữ T được trang trí bằng biển hoa có thêm một hình bóng cao lớn. Tuy ở khoảng cách khá xa nhưng chỉ một cái nhìn nhẹ nhàng cũng đã đủ khắc sâu bóng hình anh. So với các bạn học đang tham dự buổi gặp mặt, Lục Bắc Thần không mặc áo vest chỉn chu. Anh ăn mặc khá thoải mái, một chiếc ảo lanh mỏng màu café nhạt cùng một chiếc quần dài thoải mái đậm màu, vậy mà cũng vẫn thu hút người khác một cách xuất sắc. Anh cầm micro lên. Tiếng reo hò trong hội trường bất chợt cũng yên lặng hơn rất nhiều.

Ánh mắt Cố Sơ nhói đau giây lát. Kiểu ăn mặc này của anh giống hệt Bắc Thâm, trông có vẻ lười biếng tùy tiện nhưng lại xa cách khiến người ta khó gần gũi.

Lục Bắc Thần cảm ơn một lượt trước, giọng nói như nước hồ mùa đông, phẳng lặng không một gợn sóng. Tiếp theo đó anh nói trình bày mục đích của buổi gặp mặt lần này.

“Tôi biết tại đây có các bạn từng tiếp xúc với Tiêu Tuyết. Nếu có manh mối gì, hoan nghênh mọi người cung cấp cho tôi bất kỳ lúc nào. Thứ nữa, hôm nay là sinh nhật một người bạn cũ của em trai tôi. Biết tin tôi tới Quỳnh Châu, em trai tôi đã nhờ tôi tổ chức buổi gặp mặt này, coi như là tổ chức sinh nhật cho người bạn cũ ấy.”

Xung quanh rì rầm bàn tán.

Trái tim Cố Sơ chợt run lên. Tiêu Tiếu Tiếu đứng bên cạnh hoài nghi: “Hôm nay là sinh nhật ai?” Nghĩ rồi cô ấy chớp mắt nhìn Cố Sơ, đập bộp một cái vào đầu: “Sinh nhật cậu phải không?”

Lăng Song đứng bên khinh thường.

Cố Sơ không đáp lại. Cô vô thức ngước mắt nhìn về phía Lục Bắc Thần, không ngờ anh cũng nhìn về phía này. Qua đám đông và ánh sáng rực rỡ như pháo bông, ánh mắt anh trầm lắng tựa biển khơi…

Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc

Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc

Status: Completed Author:

Nếu con tim tan vỡ…

Cố Sơ nói: “Vậy thì, gặp nhau là được.”

Lục Bắc Thần nói: “Tôi sẽ giữ lại thi thể còn không nguyên vẹn đó của cô ta để phân biệt nhân tính."

***

Cố Sơ từng nghĩ tới vô số lần gặp lại nhau, nhưng không ngờ ngày này lại tới một cách đầy bất ngờ. Cô hoảng loạn, bối rối. Anh vẫn bình tĩnh, thản nhiên.

Cô lẩm bẩm: “Bắc Thâm…”

Anh: “Tôi là Lục Bắc Thần!”

Lục Bắc Thần, một người có thân phận cao quý lại khiến người ta phải kính nể. Anh là bác sỹ pháp y nhân chủng học quốc tế có quyền thế, là vị tiến sỹ có IQ cao khiến tội phạm không có chỗ lánh mình, là “người giải thích xác chết” có uy tín mà bất kỳ một manh mối nào cũng không thoát được khỏi đôi mắt hiểm của anh, là một giáo sư chuyên ngành đã được viện kiểm sát tối cao mệnh danh là “nam thần” khó mời nhất, là người nắm giữ “ngân sách Bắc Thần” tiếng tăm lẫy lừng.

Anh có gương mặt giống Bắc Thâm, nhưng lại không phải Bắc Thâm của cô.

Có người nói Lục Bắc Thần quá lý trí, cả máu cũng lạnh.

Có người lại nói Lục Bắc Thần quá nguy hiểm vì chân lý chỉ được nắm trong tay anh. Anh chỉ cần dùng một con dao là có thể lột một người từ vị trí chính giữa vòm họng cho tới khớp nối xương chậu mà không để lại vết tích.

Cũng có người nói trong lòng Lục Bắc Thần mãi chôn giấu một người con gái, người đã làm tổn thương anh rất sâu.

Từng vụ án giết người nghe đã thấy ghê rợn, từng trường hợp ly kỳ, khó giải thích, nguy hiểm cận kề, khó khăn đầy rẫy, thế giới của cô đã không còn bình yên nữa. Anh vẫn ung dung, bình tĩnh bóc tách từng lớp tìm ra sự thật, nhắc nhở cô: “Tốt nhất cô thông minh một chút, tôi không muốn có một ngày phải tận tay khám nghiệm xác cô đâu.”

Anh không phải là Bắc Thâm, ánh mắt của Bắc Thâm không lạnh lẽo, bàn tay của Bắc Thâm không băng giá. Nhưng anh lại dùng con dao giải phẫu chống lên ngực cô và nói: “Sao bằng được người không có trái tim như cô?”

Hai năm hạnh phúc đổi lấy năm năm khổ đau, thứ gặm nhấm cơ thể anh đâu chỉ có cô đơn? Đối với cô, anh chỉ là một người qua đường có duyên gặp mặt. Đối với anh, cô lại là giấc mơ quá khứ không thể xóa nhòa.

***

Lục Bắc Thần luôn khiến cô chìm vào ảo giác. Bóng hình thân thuộc, gương mặt thân thuộc, rồi khiến cô không sao thở nổi.

Nhưng anh lại nói: “Đã phụ lòng người, vì cớ gì phải đau khổ?”

Bỗng một ngày nào đó, có người nói với Cố Sơ: Đừng có tin Lục Bắc Thần, vì anh ta, không phải Lục Bắc Thần…

***

Tình yêu bị tuổi xuân giết chết, còn tuổi xuân lại bị tình yêu lưu đày…

Nhân vật: Lục Bắc Thần (Lục Bắc Thâm?), Cố Sơ, Cố Tư, La Trì, Kiều Vân Tiêu, Tiêu Tiếu Tiếu, Lâm Gia Duyệt, Lăng Song, Ngư Khương (Sera), Chloe, Ngữ Cảnh, Phan An, Hứa Đồng, Thịnh Thiên Vỹ, Lục Đông Thâm, Lục Nam Thâm…

Đời trước: Lục Chấn Dương, Tần Tô, Cố Trạch Phong, Sầm Nghệ, Sầm Vân, Tỉnh Tuệ, Kiều Trí Viễn, Tưởng Lăng… (Lục Môn, Viễn Thăng, Kiều Viễn)

Vụ án “Dây đàn hoa lệ”: Tiêu Tuyết, Lưu Kế Cường, Thường Quân, Bạch Đông, Khương Đinh.

Vụ án “Rối gỗ đèn xanh”: Mục Thanh Đăng, Thẩm Cường, Mi Thủ, Tiffany, Bàng Thành, Tề Tuyết (Mục Thanh Tuyết), Thích Kiều Kiều (Mục Thanh Liên), Quách Hương Vân, Lưu Thạch.

Vụ án “Vu ức” (Ký ức phù thủy): Kỳ Quái, Ngải Hân, Tiền Hào, Lưu Xuyên, Phùng Tử Liên…

*Khuyến cáo: KHÔNG nhảy hố nếu không có kiên nhẫn!

*Lời người dịch: Không thể hỏi tớ bất kỳ điều gì về số chương, nội dung, cái kết. Các bạn biết gì tớ biết cái đó nên tất cả mọi câu hỏi có liên quan tớ xin phép không trả lời. ^^

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset