Giang Sơn Mỹ Sắc – Mặc Vũ
Thiên hạ rối loạn, Thiên thư xuất thế, Bố Y tung hoành. Hắn lại là cái kia Tiêu Bố Y, là cái kia đáng sợ thiên thư trong truyền thuyết. Hắn được vạn người kính ngưỡng, chư hầu trong thiên hạ run sợ. Đường Vương Lý Uyên xưng huynh gọi đệ, Thái Tổ Lý Thế Dân xem như mục tiêu cần phải vượt qua. Chỉ có điều, người muốn giết hắn càng ngày lại càng nhiều. Thái Bình Đạo Giáo, Côn Luân thiên hạ đệ nhất cao thủ, đệ nhất danh tướng Trương Tu Đà, Thiên Nhai Phù Bình Cư, đứng đầu Đông Đô Hoàng Phủ Vô Dật, Mưu môn Lưu Văn Tĩnh. Tiêu Bố Y lúc này đã không còn là lúc trước thiếu niên vô tri, một thân áo vải chỉ mong bình an sống qua ngày. Hắn lúc này nhân nghĩa động thiên hạ, một tay nắm nửa giang sơn, trí mưu có thể đẩy thiên hạ kiêu hùng vào cảnh vạn kiếp bất phục, võ công có thể đi lại như giỡn chơi, lấy đầu tướng địch giữa trăm vạn loạn quân.
Mới đọc xong Giang Sơn Mỹ Sắc. Phải nói bộ này rất hay.
GSMS là sự kết hợp của võ hiệp và quân sự, ở đó có những màn võ hiệp sống động cùng với những pha đánh trận hoành tráng.
Là sự kết hợp của các âm mưu. Các âm mưu khác nhau, đan xen, và khó đoán. Hầu như phải nói là kế trung kế. Mỗi âm mưu chỉ là mảnh nhỏ, chỉ khi ghép các thành quả khi giải đáp các âm mưu đó, nhân vật mới có thể tìm được lời giải đáp cuối.
Là sự kết hợp của không gian và thời gian. Có khi cùng một thời điểm, tác giả đan lồng những hoạt cảnh khác nhau. Tạo nên sự liền mạch của truyện, cũng làm người đọc hiểu hơn về các âm mưu khác nhau được vận dụng.
Hầu như không dễ đoán được các bước tiếp theo của nhân vật. Tạo nên rất nhiều sự bất ngờ. Dù thế, tác phẩm vẫn rất liền mạch và kết nối với nhau.
Bên cạnh đó, sự tài trí của các nhân vật trong truyện cùng với những tình cảm phong phú và rất mâu thuẫn của họ cũng làm tác phẩm trở lên sống động.
Ở đó không có phân biệt, kỳ thị chủng tộc, không có kẻ mạnh người yếu, chỉ có thắng thua. Người thắng không phải là kẻ mạnh nhất, họ chỉ kế thừa được các yếu tố khác nhau từ thiên thời, địa lợi, nhân hòa, là sự kết hợp của rất nhiều người khác nhau mới tạo nên thành quả cho một người.
Kẻ thua không phải là kẻ yếu, họ chỉ thiếu một yếu tố nào đó dẫn tới thành công, nhiều khi chỉ là sự kiêu ngạo, sự tự trách hay đơn giản chỉ là muốn thua.
Ở trong đó, có những kẻ bị thua, nhưng được nhớ mãi trong lòng mọi người. Khiến địch thủ cũng phải thốt lên 1 câu: Anh Hùng!!!
Không có sự thiện ác gì cả, chỉ có sự chấp nhất. Có người vì báo thù mà chấp nhất. Có người lại vì chính mình mà chấp nhất. Có kẻ lại vì người khác mà chấp nhất. Nhưng trong đó, họ thể hiện được đại trí tuệ, đại nghị lực khiến người đọc phải thán phục.
Nhiều lúc, tác giả phản ánh nội tâm nhân vật cũng rất hay. Tính cách cũng khá đặc biệt.
Có nhân vật, cả đời là một sự mâu thuẫn. Hầu như suốt bộ truyện, lúc nào cũng phản ánh được sự mâu thuẫn nữa.
Lại có nhân vật vì phục thù, cả đời sống trong sự phản bội. Họ phản bội người yêu, phản bội bạn bè, phản bội anh em.
Trong suốt bộ truyện, người đọc sẽ dần dần ghép được các mảnh vỡ của 1 bức tranh, tạo nên 1 bức tranh hoàn hảo. Tất cả các âm mưu, ân oán sẽ được bày ra tại cuối truyện.
Hay thử đọc và cảm nhận!!