Sử Thượng Đệ Nhất Đại Ma Thần – Thần Ma Vu Tiên Yêu Quỷ Nhân

Sử Thượng Đệ Nhất Đại Ma Thần

Sử Thượng Đệ Nhất Đại Ma Thần – Thần Ma Vu Tiên Yêu Quỷ Nhân

Sử Thượng Đệ Nhất Đại Ma Thần

Đoạt đạo tràng!
Đoạt lô đỉnh!
Trấn áp thiên tài, tai hoạ thế giới.
Người sống một đời, thảo mộc nhất thu, nếu không thể tùy tâm sở dục, tội gì kiếp sau? !
Ta là Lâm Hoang, ta vì chính mình đại ngôn.

Sử Thượng Đệ Nhất Đại Ma Thần

Có lẽ đây là một trong những bộ hay nhất ta từng đọc. Tác giả miêu tả nhân vật rất đặc sắc, miêu tả từng thế lực cũng rất đặc sắc, miêu tả về đạo tâm cũng rất đặc sắc.

Theo cảm nhận của ta thì bộ này có thể sánh ngang với Tiên Nghịch, Cầu Ma, và Già Thiên,… cùng với nhiều bộ nổi tiếng khác “ngày xưa”.

Truyện có nét hào hùng của Già Thiên, mỗi nhân vật trong bộ truyện đều có khí chất chẳng khác gì từng vị cổ đế, đại đế, hoặc thiên kiêu từ nhiều năm trước trong Già Thiên, đọc vào rất có cảm giác.

Trong truyện có một kiếp nạn tương tự với hóa phàm trong Tiên Nghịch, tên gọi của nó là Thiên nhân ngũ biến thì phải. Đúng chính là Thiên nhân ngũ biến,nó giống hóa phàn, khiến người đọc có thể cảm nhận được sự bình đạm của giới phàm nhân, và cũng nêu lên sự lạnh lẽo của giới tu luyện giả.

Đại đạo chi tranh trong truyện có lẽ là tình tiết hay nhất được nói trong truyện.

Có nhân vật vì thành đạo giết cả vợ, cả con, cả người nhà không nương tay.

Có nhân vật vì thành đạo có thể tính toán toàn bộ thế giới, biến thế giới thành bàn cờ.

Có nhân vật vì thành đạo có thể bỏ qua cả gia tộc, chỉ vì một chút tín ngưỡng.

Main thì cũng như vậy, vì thành đạo có thể bỏ qua hữu tình, chuyển tu vô tình, ngay cả đem mình biến thành con cờ của các bậc đại lão để đổi lấy thành đạo cũng chẳng hề để tâm.

Nói chung thì chỉ sơ lược vậy thôi, đạo hữu nào cảm thấy có hứng thì có thể thử đọc. Đây là một bộ truyện rất là hay, nếu như chư vị đạo hữu đã nuốt trôi nổi những bộ cũ ngày xưa từ những năm 2015 đổ lại thì có thể qua bộ này đọc thử.

Dưới đây là một đoạn ta cảm thấy “rất là khí phách” được nhắc tới trong truyện của một nhân vật tương đối râu ria.

Đêm hôm trăng tròn, một kiếm gặp quần hùng, lúc này đây phải cùng nhau uống cạn một chén lớn.

Khi không anh hùng. Uống một hớp rươu, lần này múa kiếm, tại sao lại như vậy gian nan ?

Ta làm như thần, lấy một kiếm giết hết người trong thiên hạ.

Ngàn năm mài một kiếm, hôm nay phải bày quân xem.

Quân không biết, nơi cửa son rượu thịt ê chề, ngoài đường cái có xương, người chết rét.

Sắp mời rượu, chớ ngừng chén. Cùng quân ca một khúc, mời quân hãy lắng nghe.

Quân không thấy, thật là nhiều nước từ trên trời rơi xuống, đã đổ đi xuống biển rộng không trở lại.

Quân không thấy, gương sáng trong nhà cao soi bật nỗi buồn tóc trắng. Mới khi sáng còn xanh như tơ, chiều đã lại như tuyết.

Quân không thấy, trời sinh ta ắt sẽ có chỗ dùng, ngàn vàng tiêu hết rồi sẽ có lại thôi.

Quân không thấy, trời sinh vạn vật nuôi, nhưng lại chẳng có một người hướng lên trời báo đáp.

Giết giết giết. Lúc này đây, một kiếm cuối cùng, ta lấy tên vì Luân Hồi.

Recommendations

Thế Giới Tiên Hiệp – Vô Tội Truyện này rất hay mới ra đã dẫn Đầu bảng xếp hạng bên trang bookzongheng làm mưa làm gió trong thế giới truyện…

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset