Trường tương tư – Đồng Hoa

Trường tương tư - Avatar

Trường tương tư – Đồng Hoa

Trường tương tư - Avatar

Cuộc sống là những lần gặp gỡ và biệt ly, là những lần lãng quên và bắt đầu, nhưng luôn có những chuyện, một khi đã xảy ra, sẽ để lại dấu vết; và luôn có người, một khi đã tới, sẽ không thể nào quên. Cuộc gặp gỡ ở trấn Thanh Thủy đã thay đổi vận mệnh của mọi người, thậm chí thay đổi cả vận mệnh của Đại Hoang. Chỉ vì ham muốn một chút ấm áp, một chút bồi bạn, một lúc nào đó quyết một lòng tiêu tan. Tương tư là một ly rượu ngon có độc, vào cổ họng thì thơm ngọt, hồn nát xương tan, cho đến khi vào tim vào phổi, sẽ không thuốc nào giải được,độc phát tác là lúc tê liệt tim phổi, chỉ có nụ cười của người yêu mới giải trừ được, cùng nhau giải trừ, nếu không được, thì chỉ còn lại tương tư khắc cốt, đến chết không ngừng.

1. Trường tương tư giảng cố sự gì ?

Nếu bạn đã từng chìm đắm trong mối tình “vạn sầu vạn kỷ” của Xi Vưu và A Hành trong “Từng thề ước” thì chắc hẳn bạn sẽ không thể bỏ qua “Trường tương tư” bản tình ca sâu lắng giữa Tiểu Yêu và Đồ Sơn Cảnh. Tiểu Yêu là con gái của Xi Vưu và A Hành.

“Tôi từng sống một mình trên núi hơn hai mươi năm. Ngày đó tôi mắc phải một chứng bệnh kỳ quái, không dám gặp ai nên đã lưu lạc khắp nơi. Lúc đầu, tôi không thích trò chuyện, nhưng vào một ngày rất lâu sau, tôi chợt nhận ra mình đã quên tên gọi của một loại quả. Tôi rất sợ nhưng không biết mình sợ hãi điều gì. Kể từ hôm đó, tôi đã ép mình phải nói chuyện. Ly kỳ nhất là có lần tôi tóm được một con khỉ, tôi đã nói liên tục với nó cả ngày trời, con khỉ tội nghiệp ấy không chịu nổi đã đập đầu vào vách đá tự vẫn…”

Trong quãng thời gian sống dưới danh nghĩa Văn Tiểu Lục – một nam nhân hành nghề thầy thuốc “quèn” ở Hồi Xuân Đường, thị trấn Thanh Thủy, Tiểu Yêu tình cờ cứu được Đồ Sơn Cảnh khi chàng đang trong tình trạng thương thế “ngàn cân treo sợi tóc”. Đồ Sơn Cảnh sau khi qua hoạn nạn đã quyết ở lại bên Văn Tiểu Lục với cái tên: Diệp Thập Thất, trở thành “người hầu”, chỉ nghe lời mình Văn Tiểu Lục… Thập Thất, Tiểu Lục và những con người sinh sống, làm việc ở Hồi Xuân đường cứ thế mà đi qua những ngày tháng yên bình, đầm ấm.

“Tôi biết, cậu là Thập Thất, tôi chỉ mong sao suốt đời cậu chỉ là Thập Thất, nhưng tôi cũng biết rằng điều đó là không thể. Có điều, cậu còn ở đây ngày nào thì cậu vẫn cứ là Thập Thất, cậu phải nghe lời tôi…”

Trong quãng thời gian ấy, Tiểu Lục cũng xui xẻo quen biết Cửu Mệnh Tương Liễu – tên yêu quái chín đầu, một sát thủ máu lạnh tuấn mỹ vô địch. Để chuộc lại mạng nhỏ của mình, Tiểu Lục chấp nhận điều kiện khác lạ của Tương Liễu: pha chế thuốc độc cho hắn! Bên cạnh Tương Liễu, Tiểu Lục chợt nhận ra tên yêu quái chín đầu ấy chẳng hề đáng ghét, hắn cũng có những cảm xúc giấu kín, những tâm tư phiền muộn…

Những sự thật dần được hé lộ, Diệp Thập Thất thực chất là Đồ Sơn Cảnh – chủ tộc tương lai của dòng họ Đồ Sơn, một dòng họ hành nghề kinh doanh có thế lực mạnh mẽ, nổi danh khắp nơi. Diệp Thập Thất không còn cách nào khác ngoài việc trở về gánh trên vai gia tộc, đối mặt với những âm mưu thầm lặng nguy hiểm của người anh trai ruột và người con gái đã hứa hôn với mình.

Tiểu Lục tình cờ gặp Chuyên Húc – người anh từ nhỏ đã sát cánh bên mình, mang lại thân phận thực sự Tiểu Yêu rồi quay lại Cao Tân trở thành Vương cơ Cao Tân.

Đồ Sơn Cảnh dần dần thổ lộ tình cảm và bước vào trái tim Tiểu Yêu một cách chân thành nhất. Tiểu Yêu cũng đáp lại tình cảm của mình đối với Sơn Cảnh. Trong những ngày tháng xa nhau, mỗi người đều phải đối mặt với những hiểm nguy, những thử thách, đứng trước những niềm vui và nỗi buồn nhưng quan trọng là Sơn Cảnh và Tiểu Yêu luôn nhớ, quan tâm và sẻ chia với đối phương.

Có lẽ tình yêu của Tiểu Yêu và Sơn Cảnh dành cho nhau thể hiện mạnh mẽ nhất khi đối phương đang đứng bên bờ sinh tử. Ở ranh giới sự sống và cái chết, người ta mới nhận ra người bên cạnh quan trọng với mình như thế nào…

“Tiểu Yêu, ta vẫn luôn mong được trở thành phu quân của nàng để có thể đường hoàng ở bên nàng. Vì nàng là Vương cơ nên ta phải là Đồ Sơn Cảnh để xứng đáng với nàng. Ta không muốn từ bỏ thân phận Đồ Sơn Cảnh, thân phận này giúp ta có cơ hội cưới nàng làm vợ. Nhưng ta đã sai! Ta không cầu được đường hoàng ở bên nàng nữa. Dù suốt đời chỉ làm nô bộc của nàng ta cũng cam lòng. Ta chỉ muốn ở bên cạnh, chăm sóc, bảo vệ nàng.”

“Với chàng, em quan trọng không kém tính mạng chàng phải không?”

“Không. Với ta, nàng còn quan trọng hơn cả mạng sống. Tiểu Yêu, trước đây nàng từng trách ta lúc nào cũng than thở rằng bản thân không xứng với nàng, nhưng chưa bao giờ chịu từ bỏ. Thực ra, ta biết rõ, dù không có ta, nàng vẫn sẽ sống rất vui vẻ. Ta hiểu rằng Phòng Phong Bội mới là người thích hợp với nàng. Nhưng ta không có cách nào từ bỏ nàng. Chỉ cần còn sống ngày nào, ta không thể rời xa nàng ngày ấy. Ta xin lỗi…xin lỗi…”

“Chàng khờ quá! Điều em mong muốn nhất chính là dù xảy ra chuyện gì, chàng cũng phải giữ em thật chặt, không được rời xa em!”

Chuyên Húc, Liễu Tương, Sơn Cảnh đều xuất hiện trong cuộc đời Tiểu Yêu với những thân phận đặc biệt thân thiết, gần gũi với nàng. Mỗi người đều dành cho Tiểu Yêu một tình cảm riêng, một cách quan tâm riêng. Tình cảm của ai trong ba bọn họ đối với Tiểu Yêu đều rất trân trọng, sâu sắc.

Ngày tháng trôi qua, kéo theo biết bao sự thật trong quá khứ, có đau buồn, có hạnh phúc, có bi thương, có thù hận… Tiểu Yêu dần trưởng thành, mạnh mẽ hơn rất nhiều. Sơn Cảnh cũng kiên cường vượt qua những nguy hiểm, ở bên bảo vệ, chăm lo cho Tiểu Yêu.

Tiểu Yêu và Sơn Cảnh đã cùng nhau bước qua những gian nan hiểm nguy cận kề, cùng nhau chịu đựng những nỗi buồn, nỗi nhớ tha thiết. Và sau tất cả, họ đã nắm tay nhau, gạt bỏ tất cả danh lợi, trọn vẹn ước muốn cả đời này sánh vai bên nhau đến lúc đầu bạc răng long.

Thật ra, trong truyện ngoài mối tình rất cảm động của nam – nữ chính, Đồ Sơn Cảnh – Tiểu Yêu thì bạn đọc cũng sẽ vô cùng rung động trước câu chuyện tình của ông bà ngoại Tiểu Yêu, tình yêu thương vô bờ bến mà cha mẹ (A Hành – Xi Vưu) dành cho đứa con gái duy nhất của mình, tình yêu sâu lắng nhưng xen lẫn giữa những âm mưu chính trị của Chuyên Húc, Hinh Duyệt, A Niệm, tình cảm đơn phương mãnh liệt mà thầm kín của Tương Liễu…

Chắc hẳn, khi đọc truyện bạn nào cũng sẽ thích hẳn ba chàng: Sơn Cảnh, Tương Liễu và Chuyên Húc, mỗi bạn cũng đều có tình yêu riêng đối với từng nhân vật. Song, để sánh vai cùng Tiểu Yêu, Đồng Hoa đã chọn Đồ Sơn Cảnh – một người bên ngoài khá là lạnh lùng nhưng đối với người con gái mình yêu thì lại hết sức ấm áp.

Tiểu Yêu không cần danh phận, không đam mê vinh hoa phú quý, nàng đã trải qua quá nhiều những gian nan, đau khổ, bất hạnh, thứ duy nhất Tiểu Yêu cần chính là ở bên người cho nàng cảm giác an toàn, hạnh phúc, yên ấm. Và Sơn Cảnh chính là mảnh ghép còn lại mà Tiểu Yêu tìm kiếm.

Như mọi người đã biết thì tác giả Đồng Hoa với tên gọi “Nhiên tình thiên hậu” có văn phong mượt, êm ái và mỗi câu chữ đều thấm đẫm chất thơ. Và tác phẩm này được viết rất chắc tay, cuốn hút người đọc theo từng mạch truyện, từng nhân vật. Cách xây dựng tình huống cũng hết sức đặc biệt và lôi cuốn người đọc.

“Từng thề ước” và “Trường Tương Tư” bên ngoài thì là hai phần nhưng thực chất, nội dung cũng không quá liên quan đến nhau. Nếu ban chưa đọc “Từng thề ước” thì khi đọc “Trường tương tư” vẫn sẽ hiểu được toàn bộ nội dung và nắm được mạch truyện. Còn đối với những bạn đã từng đắm say “Từng thề ước” thì mình xin chắc chắn rằng, “Trường tương tư” sẽ không hề làm bạn thất vọng mà còn khiến bạn bị cuốn hút hơn nữa đấy ạ!

2. Trường tương tư có hay không?

Tiểu Yêu chịu nỗi thống khổ mất mẹ, xa cha từ khi còn rất nhỏ. Cô gái nhỏ bé ấy lưu lạc trong chốn nhân gian, chịu qua bao kiếp nạn, lúc nào cũng sợ cô đơn, cũng sợ người khác bỏ rơi mình. Trụ nhan hoa trong cơ thể giúp nàng có thể biến đổi hình dạng tùy ý, nhưng ngay hình dạng thật của mình, nàng cũng không sao biến ra nổi, bởi lẽ nàng gần như đã quên mất mình thực sự trông như thế nào. Bởi lẽ vậy, Tiểu Yêu ít khi tin người, lại dễ dàng buông bỏ một đoạn tình cảm nào đấy nếu nó khiến nàng cảm thấy lăn tăn dù chỉ một chút. Tiểu Yêu không cần quyền cao chức trọng, không cần tiền bạc của cải, chỉ cần người đó ngày ngày cùng nàng trò chuyện, thưởng hoa, ăn cổ vịt chân gà. Vậy nên đến cuối, Tiểu Yêu đã chọn cho bản thân một người phù hợp hơn hết thảy, người ấy trong đáy mắt chỉ có một mình nàng, coi nàng là cả thế giới, dám từ bỏ mọi thứ chỉ để ở bên nàng suốt đời. Cái Tiểu Yêu cần là sự sánh bước, là tay trong tay cùng nhau đi đến cuối con đường.

Tôi mừng cho Tiểu Yêu vì cuối cùng nàng đã sẵn sàng, sẵn sàng trao hết tâm can cho một người, không còn để lại cho bản thân đường lui nữa. Trái tim nhiều lỗ hổng ây cuối cùng cũng chịu để người khác xoa dịu. Đồ Sơn Cảnh một lòng một dạ yêu nàng như thế, lại không nề hà chịu bỏ lại thân phận quyền quý, cam tâm tình nguyện dìu dắt nàng suốt cuộc đời này, tôi hạnh phúc thay cho hai người họ. Trong nhân gian, rốt cuộc có bao nhiêu người dám buông bỏ tất thảy để nắm tay người mình yêu bước đi ? Ít nhất tôi biết Xi Vưu, A Hành và Thiếu Hạo không làm được. Thế mà Tiểu Yêu lại làm được. Bề ngoài nàng luôn lạnh lùng, xa cách nhưng kì thực đó là vì vốn dĩ nàng không màng gì cả, ngay trong bất kì khoảnh khoắc nào, nàng cũng có thể rũ bỏ tất cả và ra đi.

Nhưng câu chuyện này lại gần như không được viết nên để ca ngợi sự tự do tự tại của Tiểu Yêu. Tiểu Yêu thoải mái như thế là vì ai ? Vì nàng có vị cha trên danh nghĩa là Tuấn đế anh minh của Cao Tân, là cháu ngoại của Hoàng đế và Luy Tổ, là em họ của Hắc đế. Chính vì trong thời cuộc ấy, nàng không bị bắt lựa chọn, nàng không phải suy nghĩ về an nguy của những người nàng yêu thương. Vì nàng là tất cả những gì còn sót lại của thế hệ đã anh dũng hi sinh ấy, vậy nên họ cho nàng được sống như những gì nàng muốn. Vậy nên chớ trách những người đi trước không đủ dũng khí, không đủ tình yêu, mà bởi lẽ họ không có quyền lựa chọn, họ bắt buộc phải sống cho những người khác, sống cho hạnh phúc của trăm nghìn mái nhà đang sáng đèn khác.

Trường tương tư là nỗi niềm tương tư không ngớt của Tuấn đế Thiếu Hạo dành cho A Hành. Dù bao năm qua đi, thế gian xoay vần, biển cả hóa nương dâu, thì Thiếu Hạo vẫn luôn chỉ nhớ về người con gái dưới cội đào ấy, cười mà như không cười, thanh khiết tinh khôi. Nhưng tương tư thì có ích gì, khi cảnh còn người mất, khi trái tim ấy, ánh mắt ấy không bao giờ hướng về Người. Là vua của một nước thì sao chứ, đến trái tim người mình yêu cũng không sao có được. Thiếu Hạo mang hạnh phúc đến cho muôn dân, nhưng hạnh phúc của Người thì ai đền trả đây ? Trường tương tư là nỗi nhớ nhung, đau khổ dằng xé của người ở lại A Hành, chờ đợi được gặp lại con gái mình, chờ đợi để kể cho con nghe về những người đã hi sinh, về người bố thật sự vẫn luôn yêu thương con – đại tướng quân Thần Nông Xi Vưu. Người ở lại vẫn luôn buồn hơn kẻ ra đi, ai thấu tỏ cho hàng trăm năm lang thang giữa rừng đào với một trái tim đang đập được là do người mình yêu nhất hi sinh mà có ? Ai thấu tỏ cho những mất mát của một người đến nước mắt cũng không thể rơi, bởi lẽ không còn biết hướng tới điều gì, đánh đổi vì ai nữa. Người đời chẳng ai còn nhớ đến những người A Hành hết mực trân trọng, không còn quan tâm xem họ từng trải qua những gì, khốn khổ ra sao. Thời bình, cuộc sống trôi qua lặng lẽ hạnh phúc, ai còn muốn nhớ đến khoảng thời gian gian khó khi trước. Ai cũng quên, chỉ có một mình A Hành nhớ, ép bản thân phải nhớ, nhớ để biết rằng mình vẫn còn đang tồn tại, nhớ để thêm động lực mà chờ đợi, nhớ để cái chết của Xi Vưu không là vô nghĩa. Trường tương tư là tình cảm mãi mãi không được thấu tỏ của Chuyên Húc dành cho Tiểu Yêu, cho những cái hôn an ủi lên trán, cho những vỗ về mỗi khi nàng đau đớn, khóc lóc, cho những tha thứ hết lần này đến lần khác của chàng dành cho nàng. Cho khoảng thời gian bên nhau dưới gốc cây phượng, cho những lần chơi xích đu, cho cả một tuổi thơ chia sẻ và an ủi của những kẻ không còn mẹ cha. Chuyên Húc luôn là điểm tựa duy nhất của Tiểu Yêu, là người thân duy nhất của nàng, là huyết mạch chảy trong nàng, là tất cả mọi thứ cho nàng biết rằng nàng không hề cô độc. Nhưng bởi vì quan trọng như vậy, nên nỗi tương tư của Chuyên Húc mãi mãi chỉ có thể chôn trong lòng, mỉm cười chúc phúc cho Tiểu Yêu. Bởi bản thân Chuyên Húc biết mình không bao giờ có thể đem lại cho Tiểu Yêu một cuộc sống mà nàng thực sự mong muốn. Bởi vì với chàng, quyền lực là người bạn đồng hành đáng tin cậy nhất. Hắc đế mãi mãi chỉ có thể lạnh lẽo đứng bên vương vị, mắt phóng theo người con gái áo lục mà chàng yêu thương.

Nhưng với tôi, đây là cuốn sách của Cửu Mệnh Tương Liễu, Trường tương tư này được viết ra vì hắn, vì những tình cảm luôn được giấu rất kín dưới lớp vỏ bọc lạnh lùng, tàn khốc ấy. Tôi không rõ Tiểu Yêu có rung động một giây phút nào trước Tương Liễu hay không, có lẽ có, mà cũng có lẽ không. Với Tiểu Yêu, mối quan hệ của hai người lúc nào cũng rất sòng phẳng, không ai nợ ai. Bởi vì nàng cứ nghĩ, đối với hắn, nàng còn chẳng giống một người bạn, nàng chẳng là gì cả. Nhưng sao khi biết cổ độc tình nhân của hai người đã được giải, nàng lại thấy hụt hẫng ? Sao khi đau khổ nhất, tuyệt vọng nhất nàng lại thèm khát được quay lại thời gian ba mươi bảy năm trị thương được hắn ôm ấp, dỗ dành, chăm sóc ? Tại sao khi biết tin Tương Liễu đã tử trận, nàng lại không cầm được lòng mình mà khóc một trận sống đi chết lại, mặc kệ Cảnh đang ở bên cạnh? Tại sao nàng lại khổ sở thấy vọng khi biết đến một chút kí ức hắn cũng không để lại cho nàng ? Vì lẽ gì mà nàng hi vọng họ có mối quan hệ đặc biệt hơn hết thảy ?

Thôi thì tạm gác Tiểu Yêu qua một bên, bởi lẽ nàng thực sự nghĩ gì, có lẽ chỉ có Đồng Hoa biết. Vì người Tiểu Yêu chọn lựa sau cùng vẫn là Đồ Sơn Cảnh, người mang lại cho nàng cảm giác bình yên ấm áp. Chỉ là tôi nghĩ, nếu như không phải vì Cửu Mệnh Tương Liễu không cho nàng cơ hội để tin tưởng hắn, thì liệu nàng có thể đưa ra sự lựa chọn một cách dễ dàng như thế hay không? Với Tương Liễu, Tiểu Yêu là phần mềm yếu nhất nơi trái tim vốn đã chai sạn của hắn, là người thứ hai bên cạnh Cộng Công chấp nhận hắn, không ghê sợ hắn, yêu mến và ở bên cạnh hắn. Những ngày ở thị trấn Thanh Thủy, nàng bao che cho hắn, giúp hắn trị thương, lại chế độc dược cho hắn, cùng hắn hàn huyên. Nơi đáy biển sâu, hắn giúp nàng duy trì sự sống bằng cách truyền linh lực, cẩn thận hút từng chút độc tốc ra khỏi máu mình, trò chuyện cùng nàng, đưa nàng đến mọi nơi tươi đẹp nhất trên thế giới này, chờ đợi nàng tỉnh lại. Tháng ngày sống ở thành Hiên Viên, rồi ở Trung Nguyên, hắn lại là Phòng Phong Bội dạy nàng bắn cung, đưa nàng đi ăn những món ăn ngon nhất, dẫn nàng đến những nơi vui chơi thoải mái nhất, cho nàng được tự do bộc lộ con người mình. Rồi cũng lại là Phòng Phong Bội cướp nàng khỏi đám cưới mà nàng vốn không bao giờ nên đồng ý, gạn hỏi về tình cảm của nàng với những chàng trai khác, và thả nàng đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Chỉ ở bên Tiểu Yêu, Tương Liễu mới được là chính mình, tạm quên đi gánh nặng nghĩa quân Thần Nông trên vai. Hắn cũng sợ Tiểu Yêu sẽ hận mình, sẽ kinh sợ mình khi biết được con người thật của hắn. Hắn cũng sợ Tiểu Yêu sẽ rời xa mình, sẽ ghét bỏ mình, vậy nên hắn mới hết lần này đến lần khác tìm Tiểu Yêu đòi thuốc độc. Hắn cũng đã từng vu vơ mà hỏi cô gái nhỏ ấy, liệu có muốn cùng hắn bỏ tất cả đi ngao du thiên hạ hay không. Tôi vẫn nghĩ, nếu Tiểu Yêu nguyện ý, không biết hắn có thể ích kỉ một chút, nghĩ cho bản thân một chút mà bỏ lại nghĩa quân ấy, nắm tay người con gái mình yêu thương mà bước đi không ? Nhưng Tương Liễu mà tôi biết, tên ác ma mà tôi yêu, lại vô cùng nghĩa khí, vô cùng trung thành, sẵn sàng làm tất cả vì người đã cứu rỗi cuộc đời mình – tướng quân Cộng Công của Thần Nông quốc. Vậy nên đoạn tình cảm ấy mãi vẫn là trường tuơng tư vang khắp đại mạc, qua tiếng hát của những giao nhân, qua tiếng sóng dạt dào, ẩn sâu dưới biển sâu, vùi kín trong chiếc vỏ sò từng là ngôi nhà của hai người.

Cửu Mệnh Tương Liễu biết rằng trận quyết đấu ấy rất có thể là nơi mình sẽ ngã xuống, vậy nên hắn đã lo chu toàn mọi việc cho Tiểu Yêu. Hắn dạy nàng bắn cung bao nhiêu năm vì hi vọng nàng có thể dùng kĩ thuật ấy mà bảo vệ bản thân và những người nàng thương yêu. Hắn hết lần này đến lần khác tác thành cho Tiểu Yêu và Cảnh vì hắn biết Tiểu Yêu sợ nhất là cô đơn, nhất định phải có một người bên cạnh trò chuyện và yêu thương nàng. Hắn tự tay xóa đi những kí ức duy nhất giữa hắn và nàng được lưu trữ trong gương tinh tinh, vì không muốn nàng còn lưu luyến gì một người như hắn, sau này có thể thoải mái tận hưởng cuộc đời mà nàng hằng mong đợi. Hắn dùng linh phá đi cổ độc, cắt đứt sợi dây liên kết duy nhất còn sót lại giữa hắn và nàng. Hắn dành hết tâm tư làm con búp bê gỗ, đặt vào đấy toàn bộ tình cảm và niềm hi vọng của mình “Mong nàng: mạnh mẽ, hạnh phúc, yên bình. Mong nàng trọn kiếp bình an.”

Vì kể từ giây phút ấy, hắn và nàng sẽ xa nhau mãi mãi, vì hắn biết hắn không cần phải bảo vệ nàng nữa. Tiểu Yêu vốn là cô gái thông minh lanh lợi, sẽ có thể chăm sóc cho bản thân mình thật tốt, sẽ sống hạnh phúc an nhiên, trọn kiếp bình an. Cả đời cô gái nhỏ ấy sẽ không biết có một người từng yêu mình nhiều như thế, hi sinh vì mình nhiều đến vậy, mà không biết, lại càng hạnh phúc. Nỗi đau ấy, cứ để một mình hắn gánh chịu, chỉ cần người con gái hắn yêu, có một cuộc sống mà cô ấy hằng mong muốn. Cần gì phải ở bên người mình yêu mới là yêu thương thật lòng, đôi khi học cách từ bỏ, rời xa mới chính là dũng khí, bởi biết bản thân không thể mang lại cho người con gái ấy tất thảy những gì cô gấy mong đợi, vậy nên mới nguyện trốn ra xa giữa biển khơi nhìn hai bàn tay nắm chặt nhau trên bãi cát.

Sau này, dù Tiểu Yêu có đi đến đâu, cũng không còn có thể tìm thấy Tương Liễu nữa, không còn thấy bóng áo trắng phất phơ trong gió, nụ cười ngạo mạn lạnh lùng như có như không của hắn nữa. Từ nay về sau, mãi mãi không còn Phòng Phong Bội tri âm tri kỉ cùng nàng trải qua mọi điều, luôn xuất hiện khi nàng cần an ủi nhất. Sẽ mãi mãi không thể tìm được trái tim cũng đau khi trái tim nàng đau, cùng đập một nhịp đập với nàng, cùng nguyện duy trì sự sống cho nàng. Bởi máu của Tương Liễu đã chảy, hắn đã tiêu tan. Tiểu Yêu bỏ chốn phốn hoa để ra biển lớn mênh mông, vì Tương Liễu bảo trời cao biển rộng sẽ có rất nhiều hòn đảo cho nàng dung thân, bao bọc và bảo vệ nàng. Nhưng người cất bước cùng nàng mãi mãi không thể là hắn. Những gì hắn có thể làm chỉ là chúc phúc cho nàng mà thôi.

Biển rộng như thế, vậy nên đi mãi cũng không thể tìm được Tương Liễu nữa rồi.

3. Trường tương tư được chuyển thể thành phim?

Tên phim: Trường Tương Tư

(长相思 | Lost You Forever)

Nguyên tác: Trường Tương Tư

Tác giả: Đồng Hoa

Đạo diễn: Tần Trăn, Dương Hoan

Biên kịch: Đồng Hoa

Trường quay: Hoành Điếm

Công ty sản xuất: Tencent Penguin Pictures, Tinh Liên Ảnh Thị

Khởi quay: 03/2022

Đóng máy: 09/2022

Các diễn viên chính: Dương Tử, Trương Vãn Ý, Đặng Vi, Đại Lộ Oa, Vương Hoằng Nghị, Vương Chân, Đàn Kiện Thứ

Thể loại: Cổ trang, thần thoại, ngược

Số tập: 72 tập (45 phút một tập)

Phát sóng: Dự kiến chiếu online trên Tencent QQ Video, chưa có lịch chiếu chính thức.

– Tóm tắt trường tương tư phim:

Thời thượng cổ, trên đời có người, thần, yêu cùng chung sống, có ba nước Thần Nông, Hiên Viên, Cao Tân tạo thành thế chân vạc. Vương cơ của Cao Tân là Cửu Dao (Dương Tử) lưu lạc nơi đại hoang, trải qua trăm năm gian khổ, mất đi thân phận lẫn dung mạo khuynh thành. Nàng dừng chân ở trấn Thanh Thủy, không chỗ để đi cũng chẳng thể tự bảo vệ mình. Lấy tên giả Văn Tiểu Lục cải nam trang hành nghề y, sống hoang đường bừa bãi. Biểu ca của nàng là vương tử Hiên Viên – Thương Huyền (Trương Vãn Ý) bấy giờ cũng phải ăn nhờ ở đậu, ẩn nhẫn giấu tài, cũng không từ bỏ việc tìm kiếm muội muội. Hắn đi khắp đại hoang, tới trấn Thanh Thủy.

Ngày tháng ở trấn Thanh Thủy trôi qua bình yên ấm áp. Văn Tiểu Lục vô tình cứu được công tử Thanh Khâu là Đồ Sơn Cảnh (Đặng Vi). Hai người sớm chiều ở chung, dần dần nảy sinh tình cảm. Còn với yêu quái chín đầu Tương Liễu (Đàn Kiện Thứ), nàng và hắn là oan gia ngõ hẹp, sau đó dần thấu hiểu nhau rồi trở thành tri kỷ. Chỉ có đối với Thương Huyền là gặp nhau mà chẳng nhận ra nhau, trải qua nhiều việc, cuối cùng Thương Huyền đưa nàng trở về, nàng mới khôi phục thân phận vương cơ.

Thương Huyền muốn thống nhất thiên hạ, bỏ tư tình theo đuổi vương tọa. Tương Liễu chết trận. Còn Tiểu Yêu giúp Thương Huyền hoàn thành đại nghiệp xong liền thoái ẩn giang hồ cùng Đồ Sơn Cảnh. Thương Huyền nhớ mong mà không có được, cuối cùng tất cả tinh lực đều đặt vào việc trị quốc. Bởi vì hắn biết, chỉ cần thiên hạ thái bình, nàng cũng sẽ hạnh phúc an khang.

– Các nhân vật trong phim trường tương tư:

  • Dương Tử vai Tiểu Yêu / Văn Tiểu Lục / Cao Tân Cửu Dao / Tây Lăng Cửu Dao: Nàng là con gái của Hiên Viên vương cơ Tây Lăng Hành và chiến thần Xi Vưu, cháu ngoại của Hoàng Đế và Luy Tổ, biểu muội của Thương Huyền. Trên danh nghĩa là con gái của Cao Tân Tuấn Đế, bởi vậy nàng cũng là đại vương cơ của Cao Tân. Lấy thân nam nhi, mang tên giả Văn Tiểu Lục sống tại trấn Thanh Thủy, quen biết Đồ Sơn Cảnh. Về sau mới khôi phục thân phận nữ nhi, trở về giúp Thương Huyền tranh đoạt đế vị. Cuối cùng đại nghiệp hoàn thành, nàng từ bỏ thân phận lưỡng quốc vương cơ, trở về tộc phổ Tây Lăng thị, cùng quy ẩn với Đồ Sơn Cảnh.
  • Trương Vãn Ý vai Hiên Viên Thương Huyền (nguyên tác là Chuyên Húc): Cháu đích tôn của Hoàng Đế và Luy Tổ, con trai của Hiên Viên Xương Ý và Nhược Thủy Xương Phó, biểu ca của Tiểu Yêu, đồ đệ của Cao Tân Tuấn Đế. Thương Huyền dồn hết tâm sức tranh đoạt đế vị, những mong có thể có đủ năng lực bảo vệ người thương. Cuối cùng có được thiên hạ nhưng mất đi Tiểu Yêu mà hắn yêu nhất. Bản thân Thương Huyền phải cưới một đống phi tần mà hắn vốn chẳng có tình cảm gì. Coi A Niệm như muội muội, cuối cùng bầu bạn với nàng suốt quãng đời về sau.
  • Đặng Vi vai Thanh Khâu Đồ Sơn Cảnh: Cửu vĩ hồ, Nhị công tử của Đồ Sơn thị, về sau kế thừa chức vị tộc trưởng. Y là đích tử nhưng lại bị huynh trưởng thứ xuất bày trò bắt cóc. Bấy giờ Đồ Sơn Cảnh trọng thương bị vứt bỏ ở trấn Thanh Thủy, được y sư Văn Tiểu Lục cứu, từ đó nảy sinh tình cảm. Thế nhưng huynh trưởng thứ xuất nhiều lần gây sự, gia tộc bắt y đính hôn… nhiều chuyện xảy ra khiến Cảnh và Tiểu Yêu tan tan hợp hợp. Cuối cùng hai người cũng ở bên nhau, Cảnh truyền lại ngôi vị cho cháu trai, sau đó quy ẩn cùng Tiểu Yêu.
  • Đàn Kiện Thứ vai Tương Liễu / Phòng Phong Bội: Xà yêu chín đâu, nghĩa phụ hắn là Cộng Công nên hắn cũng về với nghĩa quân Thần Nông. Từ lúc biết được Văn Tiểu Lục là Tiểu Yêu cải nam trang, Tương Liễu đối với Tiểu Yêu vừa là kẻ thù, vừa là bằng hữu. Hắn yêu nàng nhưng không bao giờ nói ra. Tới trước khi chết trận vẫn còn chuẩn bị lễ vật cho Tiểu Yêu và Cảnh.
  • Vương Hoằng Nghị vai Xích Thủy Phong Long: Bạn tốt của Đồ Sơn Cảnh, chiến hữu của Thương Huyền, anh em sinh đôi với Hinh Duyệt, người thừa kế tộc Xích Thủy. Từng là vị hôn phu của Tiểu Yêu, nhưng đối với hắn mà nói, sự nghiệp và tình nghĩa vẫn nặng hơn ái tình. Lúc Tiểu Yêu và Cảnh đến với nhau, Xích Thủy Phong Long cũng chân thành chúc phúc cho bọn họ. Cuối cùng hắn chủ động lĩnh quân ra trận, giao chiến với nghĩa quân Thần Nông. Đỡ cho Thương Huyền một mũi tên mà chết.
  • Đại Lộ Oa vai A Niệm / Cao Tân Ức: Con gái của Tuấn Đế và Tĩnh An vương phi, Cao Tân Nhị vương cơ, muội muội trên danh nghĩa của Tiểu Yêu. Nàng giống mẹ ruột, cho nên cũng có dung mạo giống Tây Lăng Hành, bởi vậy rất được Tuấn Đế yêu thương. Sự tồn tại của nàng là niềm an ủi cho nỗi đau khổ Tuấn Đế và Thương Huyền phải chịu đựng khi mất đi Tiểu Yêu. Lúc đầu nàng mặc cảm vì mẫu thân của mình xuất thân thấp kém nên cực kì tự ti trước Tiểu Yêu. Nhưng rồi tiếp xúc lâu, bọn họ thực sự trở thành tỷ muội tốt, cho dù sau này biết được thân phận thật sự của Tiểu Yêu, nàng cũng vẫn hi vọng Tiểu Yêu thường tới thăm mình. Cao Tân và Hiên Viên giao chiến, một vương cơ quen được nuông chiều từ nhỏ như nàng, cuối cùng nguyện lòng hỗ trợ phụ thân, gả cho Thương Huyền, trở thành một trong hai vị vương hậu của hắn.
  • Hoàng Xán Xán vai Phòng Phong Ý Ánh: Em gái cùng cha khác mẹ của Phòng Phong Bội, tiểu thư Phòng Phong gia. Phòng Phong Ý Ánh là vị hôn thê được chính mẫu thân Đồ Sơn Cảnh lựa chọn, nhưng nàng lại tư thông với đại ca của Đồ Sơn Cảnh sinh ra một đứa con trai. Lúc Cảnh mất tích, nàng đứng ra xử lý công việc trong tộc, cho nên được Đồ Sơn gia công nhận. Sau lại bày mưu để Cảnh phải nhận con trai và cưới nàng. Thực ra nàng vẫn luôn khinh thường Cảnh, thậm chí còn có ý đồ ám sát y. Sau đó Tiểu Yêu và Cảnh vạch trần âm mưu của nàng, cũng là lúc nàng nhận ra bộ mặt thật của kẻ mà nàng cho là ái nhân. Cuối cùng lựa chọn đồng quy vu tận để báo thù rửa hận.
  • Vương Chân vai Thần Nông Hinh Duyệt: Em gái song sinh của Xích Thủy Phong Long, là vương hậu của Thương Huyền, chưởng quản hậu cung. Tuy là song sinh nhưng Hinh Duyệt trải qua cuộc sống hoàn toàn khác ca ca của mình. Nàng sống ở Hiên Viên làm con tin, cực kì sợ hãi Hoàng Đế. Hinh Duyệt vừa gặp Thương Huyền liền nhất kiến chung tình, từ đó về sau luôn một lòng với hắn, thậm chí còn tuyển các tiểu thư quý tộc làm phi tần cho hắn. Đồng ý chia sẻ ngôi vị vương hậu với A Niệm để ổn định chính quyền cho trượng phu. Nhưng lại không thể chịu đựng việc Thương Huyền chỉ dành chân tình cho một mình Tiểu Yêu, sợ hãi Tiểu Yêu sẽ thay thế vị trí của mình, cho nên nhiều lần ra tay ám sát. Sau khi Thương Huyền phát hiện thì hoàn toàn bỏ mặc nàng, cuối cùng nàng chỉ còn lại ngôi vị vương hậu quản lý hậu cung, cô độc cả đời.
  • Thượng Toàn vai Hải Đường
  • Thị nữ kiêm hộ vệ của A Niệm
  • Trần Hân Dư vai Bạch Y nữ tử
  • Đặng Thi Vận vai Huyên Trú
  • Cao Dung vai Tĩnh Dạ
  • Thị nữ của Cảnh
  • Lý Thư Mạn vai Tiêu Tiêu
  • Thị nữ kiêm ám vệ của Thương Huyền
  • Liễu Bính Lộ vai Linh Lan

Recommendations

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset