Yến Kinh, tại lão trạch Yến gia.
Yến Thanh Phong ấn còi xe vệ viên Tiểu Lý chạy tới mở cửa sắt, Yến Thanh Phong lái xe thẳng vào trong viện, lúc này mới đỗ xe đi vào bên trong.
“Thiếu gia, lão gia đang ở trong hoa viên chờ cậu.” Quản gia thấy động tĩnh bên ngoài, chạy tới nghênh tiếp nói.
“Đã trễ thế này, gia gia còn tới hoa viên làm gì? Khí trời hôm nay lạnh, người lại không chú ý thân thể rồi.” Yến Thanh Phong nói.
“Thiếu gia, tôi đã khuyên, nhưng người không nghe, nói ở đó chờ cậu nói chuyện một lát, tôi đã bê chiếc lò sưởi ra đấy rồi, lão gia ngồi ở đó chắc không bị lạnh.” Quản gia vừa dẫn đường vừa cung kính trả lời.
Yên Thanh Phong nhìn thấy gia gia, là lúc lão đang cầm vòi nước tưới hao trong hoa viên, từ khi gia gia thối lui về vườn, ông luôn đặt hết tâm trí vào khu vườn này. Cho dù ai đến gặp, tất cả đều bị ông cho đứng ngoài cửa, không biết vì sao hôm nay lại gọi điện cho mình đến bảo có chuyện muốn bàn.
Tóc gia gia tuy ngày càng bạc, nhưng tinh thần lại vô cùng tốt, hai gã chăm sóc vườn phía sau, muốn cướp vòi nước từ tay ông, đều bị ông quở mắng cho, Yến Thanh Phong đi qua, cười nói: “Gia gia, người chú ý thân thể, hôm nay trời lạnh, chuyện này tốt nhất không nên làm, nếu người thích, sau này tối tối cháu đến tưới hoa.”
“Chút chuyện này có là gì? Tuổi trẻ ông sớm khổ quen rồi, đâu phải đám thanh niên các cháu có thể tưởng tượng? Bác sĩ nói bình thường năng vận động rất tốt cho cơ thể, nếu như cả ngày ngồi im một chỗ, sợ là sẽ thành ngớ ngẩn. Không phải người giá thường dễ mắc bệnh này sao? Lần trước hắn còn nói tên gì gì đó cho ông, ông quên mất rồi.” Yến lão gia tử xoay người liếc mắt nhìn cháu trai, cười ha ha nói.
Yến Thanh Phong khẽ động tâm thần, xem ra, gai gia còn chưa cam lòng lui về a.
Yến lão gia tử đưa vòi nước cho hai tên chăm vườn đứng bên, phất tay: “Xuống dưới hết đi, ta có chuyện nói với Thanh Phong.”
Yến Thanh Phong đỡ cánh tay gia gia ngồi xuống bên cạnh.
“Có tin tức gì chưa?” Lão gia tử vỗ mu bàn tay Yến Thanh Phong, trầm giọng nói.
“Không có, gia gia, người không cần lo lắng, cháu sẽ tăng số nhân thủ tìm kiếm, chỉ cần Kỷ Đạo còn ở trên thế giới này, cháu sẽ dẫn hắn tới gặp người.” Yến Thanh Phong chắc chắn nói.
Yến lão gia tử ngẩng đầu nhìn Yến Thanh Phong, ánh mắt đùng đục như nhìn thấu lục phủ ngũ tạng hắn, Yến Thanh Phong còn đang lo lắng lão không tin yến lão gia tử thở dài nói: “Không cần tìm Kỷ Đạo nữa hắn chết rồi.”
“Đã chết?” Yến Thanh Phong kinh hãi mình cũng không có tin tức sao gia gia lại chắc chắn như vậy?
“Đúng thế, ông hiểu Kỷ Đạo, lâu như vậy hắn không liên hệ, phai người lại không chút tin tức, chỉ có thể là đã chết.” Yến lão gia tử cầm tay Yến Thanh Phong nói, bộ dạng như một người ông bình thường nói với cháu trai vậy, trong ấn tượng của Yến Thanh Phong đây là lần đầu hắn được hưởng loại đãi ngộ này.
Trước đây gia gia đều uy nghiêm, trước mặt mọi người cho dù là lúc gia tộc tập họp, cũng luôn là bộ dạng bàn việc công. Đám vãn bối bọn họ không dám thân cận, đến khi hắn lớn lên, bắt đầu chịu trách nhiệm cho gia tộc tình huống mới khác một chút.
“Gia gia không cần lo lắng, chắc chắn có hi vọng, chúng ta không nhận được tin tức xấu nào.” Yến Thanh Phong an ủi.
Kì thực trong lòng hắn đã sớm tính đến khả năng Kỷ Đạo chết. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Bởi vì tin tức cuối cùng là hắn biến mất ở Hồng Kong, mà ở cùng hắn là một tên huấn luyện viên của NLMBERONE, tin tức nói tên huấn luyện viên kia đã chết, Yến Kỷ Đạo chắc cũng không may mắn tránh khỏi.
“Thanh Phong, hai ông cháu ta có thể tâm sự tối nay, cháu cứ thoải mái với ông, tên nhóc kia đang ở Hồng Kong sao? Hắn ở đó chỉ có một khả năng, đó là trả thù mối thù hai mươi năm trước của cha hắn.” Yến lão gia tử nói.
Yến Thanh Phong gật đầu, trong lòng lại có chút bi thương, Yến gia đang hưng thịnh sao bỗng dưng suy đồi đến mức độ này.
“Gia gia, là Thanh Phong vô dụng.” Yến Thanh Phong nói.
Yến lão gia tử lắc đầu, cười nói: “Thanh Phong, không cần tự trách, biểu hiện của cháu cũng đủ ưu tú rồi, ông luôn kiêu ngạo vì cháu.”
Yến Thanh Phong nhìn qua gia gia, vẻ mặt tươi cười, trong lòng đau khổ không sao sánh được, những lời này nhiều năm hắn muốn nghe, nhưng lúc này nghe thấy hắn lại cảm thấy muốn khóc.
Yến gia, có thật như ngày đó? Suy sụp như Diệp gia?
“Thanh Phong, ông nói cho cháu lần nữa, ai có thể cười cuối cùng đó mới là người cười lớn nhất. Yến gia không bao giờ đổ. Lẽ nào cháu chưa phát hiện ra, hiện tại Yến gia giống như nhiều năm trước?”
“Giống như trước đây?” Yến Thanh Phong ánh mắt sáng lên.
“Diệp gia lúc trước cũng như mặt trời ban trưa, áp bức Yến gia không thở nổi, nhưng chỉ cần Yến gia có một cơ hội phản kích là có thể chuyển bại thành thắng, hiện tại chúng ta cũng vậy, cần một cơ hội.”
“Gia gia, làm sao có cơ hội dễ dàng thế được?” Yến Thanh Phong cười khổ nói.
“Sẽ có, lúc này hắn đang có một phiền toái nhỏ ở Hồng Kong, chỉ mong lần này yến gia gặp phải cản trở nho nhỏ, sẽ như bầu trời sau cơn mưa, lại một lần nữa tìm được cơ hội phát triển hơn hia mươi năm về trước.” Yến lão gia tử nói, như là cầu khẩn vô số linh hồn tổ tiên Yến gia.
………………………………………..
Trong mười tổ chức dị năng, Phượng hoàng tộc cùng Ai Cập Ni la quyền vương tới, sau đó bảy tổ chức kia cũng dần dần đến hết.
Mặc áo dài màu đên vạt áo màu vàng là Phạm Đế Cương thánh kị sĩ điện của tây phương, trang phục như một đám tri thức qui ẩn. Không có trang phục thống nhất mà ăn mặc tự do đến còn có Hải Điêu của nước mỹ, Kỵ sĩ bàn tròn nước Anh, những tổ chức này đều lần đầu tham gia thiên giới đại hội.
Nhưng bọn họ tới đều vào phòng trên tàu, không bắt chuyện với dị năng giả khác mà trực tiếp đi lên khoang khách quý.
Bọn họ tới khiến Diệp Thu càng cảm thấy hôm nay thiên giới đại hội có chuyện không hay phát sinh.
Đã bảo Tiểu Bạch truy tìm bàn tay sau màn của thiên giới đại hội, hơn nữa mấy người này chắc chắn có quan hệ với tổ chức độc xà, nếu bọn họ lên thuyền, mục tiêu của bọn họ đến cuối cùng là cái gì? Có biện pháp nào dự phòng hay không?
Diệp Thu đang suy đoán lung tung thì một gã mặc âu phục đi tới trước mặt Diệp Thu thì thầm hai câu, Diệp Thu biết hắn là một trong số vệ sĩ siêu cấp bên người Kristyna, không có hoài nghi gì hắn đi theo ra ngoài khoang thuyền.
Hia người đi dọc theo chiếc thảm nhung trải bên hành lang, gã đại hán đẩy cửa một căn phòng ra, Diệp Thu cùng Tiểu bạch đi vào.
Quả nhiên, Long Nữ và Kristyna đang chờ hắn.
“Có phải phát hiện ra vấn đề gì không?” Long Nữ đi tới, thân thiết hỏi. Diệp Thu sắc mặt phi thường khó coi nhất định xảy ra chuyện gì, nếu không với tính tình hắn không bao giờ lộ ra ngoài biểu tình này.
“Chỉ có chút linh cảm không hay.” Diệp Thu cầm tay Long Nữ, cười nói, Kristyna lạnh lùng nhìn thoáng qua hai người, nhưng không có nói gì.
Diệp Thu cười ha hả, nói với nàng: ”Cảm ơn cô giải vây lúc nãy.”
Kristyna không ngờ Diệp Thu lại lẽ phép nói cảm ơn mình, trong lúc nhất thời không thích ứng, vô cùng kinh ngạc liếc mắt nhìn hắn, không nói gì, nhưng sắc mặt dãn ra nhiều.
“Lần này thiên giới đại hội theo quy trình nào?” Diệp Thu hỏi.
Vốn muốn nói với Long Nữ và Kristyna vấn đề này nhưng không ngờ các nàng chủ động mời mình tới, hoài nghi là có người động thủ trong quy trình này.
“Ba năm một lần thiên giới đại hội tuyển người trúng tuyển vào đội chấp hành thiên giới.” Long Nữ hiểu ý của Diệp Thu, liền nói thẳng vấn đề này.
“Thiên giới chấp hành giả? Là chức tị thế nào?” Diệp Thu nghi hoặc hỏi.
“Thiên giới có ba người có quyền quyết định, nhưng ba phương ngăn cách cực ít khi tham gia sự vụ của thiên giới. vì vậy liền cân nhắc chọn ra một người, cũng là chấp hành giả mà em vừa nói.” Long Nữ nhẫn nại giải thích.
” Thiên giới chấp hành giả là người quản lý giám sát dị năng khi phát hiện có người trái với điều lệ thiên giới, thiên giới chấp hành giả có thể điều động ba tiểu đội tên là Phong Hỏa, bọn họ vẫn phân tán khắp nơi, chỉ khi có nhiệm vụ quan trọng thì mới tề tụ.”
Diệp Thu rút cuộc cũng bắt được vấn đề then chốt: “Mục đích của bọn họ có phải là vị trí thiên giới chấp hành giả không? Phải biết rằng, dưới tình huống gia đại gia tộc tài quyết mặc kệ tất cả, thiên giới chấp hành giả này nắm hết hầu như toàn bộ thiên giới. Nếu bọn họ nắm được chỗ thế lực lớn thế này, hầu như muốn làm gì cũng được.”
“Có thể.”
Diệp Thu quay đầu nhìn về phía Krityna hỏi: ”Cô có thể ngăn cản việc này không?”
Không thể, Lần này người quản lý không phải gia tộc chúng tôi, nếu như tôi cố ý sai bảo sẽ khiến hai gia tộc kia bất mãn,” Kristyna lắc đầu nói.
“Vậy sao.” Diệp Thu cười nói: “Có tư liệu của những người được đề cử vào chức vụ thiên giới chấp hành giả không?”
“Tôi có thể kêu người lấy tới.” Kristyna quay đầu sai bảo thuộc hạ.
Tu!
Bên ngoài vang lên tiếng còi hú, chiếc thuyền xa hoa chở dị năng giả rút cuộc xuất phát.
Đến một nơi xa mà không ai biết.