Quyển 11 – Chương 10

Quyển 11 - Chương 10

Tim tôi bỗng nhiên đập dồn dập, vô cùng khó chịu, tấm thiệp cưới trong tay bị vò tròn thành một nắm.

– Màu trời trông… đúng là quái dị không thể tả! – Khô Nguyệt đậu trước cửa sổ, rồi lại bay trở vào – Dường như tôi có một dự cảm kỳ quặc là ngày mai sẽ không thể nhìn thấy mặt trời lên! – Không chỉ anh ta, những người khác đều có cảm giác này. Tới cả một “người phàm” tạm thời như tôi cũng cảm thấy bất thường, huống hồ là những yêu quái có công lực không hề thấp như bọn họ.

Ngừng một lát, Khô Nguyệt nói tiếp:

– Tôi vừa tới tiệm Không Dừng, không phát hiện thấy bất cứ điểm gì bất thường. Những thứ quái quỷ xuất phát từ trong tiệm này, ban ngày dường như đã ẩn náu hoàn toàn. Tôi không nhìn thấy cô ả kia, chỉ có gã béo và gã gầy đang tranh ăn với nhau. Cuộc tàn sát xảy ra đêm qua, không để lại bất cứ dấu vết gì vào ban ngày.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau.

– Có thể tìm một nơi cho tôi trốn không? Đoàn thể của quý vị… thật hỗn loạn quá! – Tượng gỗ Trương Đại Hà từ nãy đến giờ vẫn thu lu trong góc, chỉ dám nghe mà không dám nói năng gì, lúc này thận trọng nhích tới, mặt mày nhăn nhó hỏi.

Cửu Quyết đưa mắt nhìn gã, rồi hỏi tôi:

– Cái tượng gỗ này chẳng lẽ là đồ chơi mới của cô à?

Đúng vậy, tôi vẫn chưa hỏi tới lai lịch của Trương Đại Hà. Trước đây vì duy trì kế sinh nhai, tôi đã thử đi tìm một người biết làm kẹo bông. Tôi còn cho rằng mình may mắn, chưa đi quá hai con phố đã nhìn thấy Trương Đại Hà đang bán kẹo bông bên lề đường. Khi đó, gã vẫn là một con người, chí ít là tôi đã tưởng lầm như vậy. Điều khiến tôi mừng rỡ hơn cả là bên chân gã có đặt một tấm biển “Tìm việc ngoài giờ”. Tôi và gã đúng là sự kết hợp hoàn hảo. Quan trọng là gã đòi tiền công rất thấp, tôi hoàn toàn có khả năng chi trả.

Khi đó, đối với một kẻ vừa ngộ nạn như tôi, sự xuất hiện của gã thực sự là kỳ tích, khiến tôi khác nào chết đuối vớ được cọc, tôi chỉ biết vui mừng hớn hở, mà không hề nghĩ rằng, sự xuất hiện của Trương Đại Hà có phần hơi trùng hợp thái quá.

Tôi túm ngay lấy cổ Trương Đại Hà, đanh giọng hỏi:

– Thành thật nói cho tôi biết, sự xuất hiện của anh là ngẫu nhiên hay cố tình? Nói mau! Nếu không, tôi sẽ bảo bọn họ chẻ anh ra làm củi đun!

Tôi vừa nói xong, mọi người đều nhướng mày, Cửu Quyết còn bật cười phì, giơ ngón tay cái với tôi:

– Chậc chậc, thế này mới giống cô chứ!

– Tôi tôi tôi… tôi không biết… – Trương Đại Hà sợ hãi nên càng lắp bắp, khuôn mặt tượng gỗ màu nâu sậm dường như cũng rịn mồ hôi – Tôi đang ngủ ở dưới lòng đất… thì có người lôi tôi lên rồi biến thành hình người… bảo tôi đóng giả làm người bán kẹo bông rong, đợi cô tới tới tới tìm tôi… Bảo tôi chăm sóc cho cuộc sống hàng ngày cho cô…

Quả nhiên là một âm mưu!

– Ai sai khiến ngươi tới! – Tôi túm lấy vai Trương Đại Hà, lắc thật lực.

– Tôi thực sự không biết! – Trương Đại Hà khóc lóc cầu xin – Cô tha cho tôi đi… Tôi chỉ biết là anh ta tài giỏi hơn tôi rất nhiều lần… Linh lực toát ra… vô cùng mạnh mẽ… Anh ta tàng hình… bảo rằng nếu tôi không làm theo lời anh ta, sẽ chẻ tôi ra làm củi đun… – Trương Đại Hà giơ bàn tay bằng gỗ cứng đơ ra, ấn khẽ lên trên bụng, từ bên mạng sườn gã bật ra một ngăn kéo ngầm có thể chứa đồ, rồi lấy ra một viên ngọc to bằng quả trứng bồ câu, run rẩy đưa cho tôi, nói – Đây là là là thù lao anh ta cho tôi… Tôi không dám lấy nữa… trả hết cho mấy người! Cầu xin các người hãy để tôi đi… Nhân lúc trời con sáng… Tôi sợ!

Cửu Quyết cầm lấy viên ngọc, quan sát kỹ lưỡng rồi nói:

– Đây chẳng phải là viên ngọc trai Đông Hải ngàn năm ư? Giá trị liên thành đấy!

Đông Hải? Tôi đập bàn. Ngao Xí… thằng cha này chắc chắn đang ở gần đây!

Thế nhưng, bọn Cửu Quyết đều nói rằng, không cảm nhận thấy gần đây có bất cứ trường khí nào có liên quan tới những giống vật khổng lồ trong tộc rồng Đông Hải.

Lẽ nào trực giác của tôi đã sai?

– Anh đi đi! – Tôi thả Trương Đại Hà ra, thế là gã ba chân bốn cẳng chạy biến ra khỏi tiệm Mộ Thanh.

Tôi đứng dậy, đập mạnh tấm thiệp cưới đã bị vo viên xuống mặt bàn, ngẩng lên nói:

– Một lễ cưới quan trọng thế này, làm sao tôi nỡ vắng mặt?

Tôi biết, dưới chân núi Phù Lung chưa bao giờ có căn biệt thự nào tên là Đông Hải. Tôi cũng biết rằng, hôn lễ này giống một bữa tiệc Hồng Môn hơn. Tôi còn biết rằng, đi chuyến này, tôi không còn đường quay lại nữa.

Nhưng, tôi nhất định phải tới tham gia hôn lễ “của tôi”.

Mộ, và cả chủ nhân của cô, trận quyết đấu của chúng ta phải chăng đã sắp bắt đầu?

Cả anh nữa, Ngao Xí, nếu anh thực sự trở về, tại sao lại không chịu gặp tôi?

– Nếu muốn tới núi Phù Lung, chúng ta sẽ phải khởi hành nhanh chóng. Nơi đó rất xa! – Khô Nguyệt nhắc nhở.

– Được, cứ làm như vậy đi. Hãy ăn chút gì trước đã, sau đó lập tức xuất phát tới núi Phù Lung. – Tôi hít sâu một hơi, thần thái mang chút bi tráng của kẻ coi cái chết nhẹ tựa lông hồng.

Câu Chuyện Phù Sinh

Câu Chuyện Phù Sinh

Score 9
Status: Completed Author:

#REVIEW: CÂU CHUYỆN PHÙ SINH + PHÙ SINH NGOẠI TRUYỆN 7 ĐÊM.

Tác giả: Sa La Song Thụ.
Thể loại: Huyền huyễn.
Tình trạng: Được Huy Hoang Bookstore phát hành.
Dịch giả: Chu Thanh Nga - Đặng Hương Thảo
Reviewer: Tram H. Nguyen

---------------

(Ai không kiên nhẫn thì đọc 1-2 chương đầu có thể nhảy đến chương 10 đọc về cặp đôi chính!)

Thật sự lâu lắm rồi, gần cả một năm nay tôi mới đọc được một truyện hài lòng đến vậy! Truyện vô cùng lạ, hấp dẫn lôi cuốn lại giàu nhân văn.

Nếu tuổi thơ bạn đã từng đắm say những câu chuyện 1001 đêm, mỗi ngày là một câu chuyện hoàn toàn khác nhau, thế giới khác nhau...

Nếu bạn đang trong tâm trạng chán truyện, hiện đại cũng ngán, cổ đại cũng nản, huyền huyễn cũng không ưng…

Nếu bạn đã quá ngấy với các loại truyện yêu hận tình thù, hai nhân vật chính vừa yêu thắm thiết lại vừa ngược nhau cả mấy trăm chương không có hồi kết

Nếu bạn không có đủ thời gian để theo dõi một câu truyện dài với nhiều tình tiết, mưu mô hại não nhưng vẫn muốn đọc truyện thư giãn

…thì mời bạn theo tôi bước vào “Câu Chuyện Phù Sinh”.

Phù sinh, chính là đời người, vô định, nổi trôi, đầy biến số..."Cuộc đời vốn dĩ là một hành trình đắng ngọt sóng đôi". Nhưng “Câu chuyện Phù sinh” và “Phù sinh ngoại truyện” không phải viết về cuộc đời con người, mà viết về những yêu quái sống đan xen giữa nhân gian loài người”.

---------------

Với tôi, đây là một câu chuyện rất LẠ và HAY.

🌿Truyện lạ vì truyện có kết cấu …rất lạ mà tôi chưa từng thấy ở những truyện ngôn tình khác! Cả truyện là tập hợp nhiều câu chuyện đơn lẻ nhưng được xâu chuỗi với nhau xoay quanh người dẫn truyện là nữ chính. Những câu chuyện kể về cuộc sống của muôn loài, từ thực vật, tới những động vật như mèo, chuột, bươm bướm tới nhân sư…

Ban đầu khi tôi đọc cũng chưa hiểu phần liên kết giữa những nhân vật này, cảm thấy lạ nhưng hơi rời rạc. Nhưng bạn cứ bình tĩnh đọc hết, về sau sẽ thấy các nhân vật được liên kết rất chặt chẽ, đều là anh em bạn bè tốt của nam nữ chính, dễ thương vô cùng.

* Nhờ vậy nếu đọc mấy mẩu chuyện nhỏ mà bắt đầu chán thì nhảy đến chương 10 để đọc diễn biến của đôi chính nha! (Drop vài chương ko ảnh hưởng gì đến truyện)

🌿Truyện lạ vì truyện là sự kết hợp tinh tế độc đáo giữa cổ đại, hiện đại, huyền huyễn và dị giới. Truyện bắt đầu từ một yêu cây được sinh ra làm người từ hàng ngàn năm trước và tồn tại cho đến bây giờ giữa thế giới văn minh loài người. Truyện lại không viết về con người mà về những yêu quái mang hình dáng con người, với những năng lực đặc biệt nên mang một màu sắc huyền huyễn bí ẩn, liêu trai, thu hút.

🌿Truyện hay vì truyện mang đến nhiều hương vị, nhiều khung cảnh cho người đọc, từ rừng tuyết Bắc Âu đến sa mạc Sahara nắng cháy, từ thời cổ đại xa xưa tới thành phố văn minh phồn hoa.

🌿 Truyện hay vì truyện rất giàu tình cảm và giá trị nhân văn! So với thể loại ngôn tình thông thường, truyện đã vượt qua tình cảm yêu đương nam nữ thuần túy mà mang đến những bài học cao hơn về tình người, về lý tưởng, niềm tin, khát vọng sống.

🌿Truyện hay vì truyện được dịch rất mượt mà, thuần Việt, giọng văn hài hước thú vị. Khi đọc, tôi không có cảm giác đây là môt truyện ngôn tình Trung Quốc. Ngoài ra truyện còn thành công nhờ có một đôi nam nữ chính hết sức cá tính, dù xuất hiện ít nhưng “chất như nước cất trên trời”

---------------

🌿Nữ chính Sa La- một yêu cây (cây yêu quái thành người) được sinh ra trong tháng Chạp tuyết trắng trên đỉnh núi Phù Lung. Trải qua ngàn năm vui buồn, cô mở một tiệm bánh ngọt Không Dừng với loại trà đắng mang tên Phù Sinh. Sa La ham tiền ham vàng, thích nghe khách đến quán kể chuyện, mang một tính cách có vẻ ung dung bình thản. Nhưng bản chất Sa La là một cô gái hết sức trượng nghĩa, tốt bụng, hào hiệp mà cũng quật cường cố chấp vô cùng.

🌿 Nam chính Ngao Xí- con rồng hung bạo kiêu hãnh, cháu đích tôn của Long Vương, thân phận cao quý, rực rỡ như mặt trời. Nam chính xuất hiện chính thức rất trễ, tận những chương cuối nhưng không vì vậy mà bị chìm khuất. Ngược lại, khi ngẫm lại, ta sẽ thấy Ngao Xí đã luôn bên cạnh Sa La ngàn năm vạn năm. Ngang tàng khí phách mà cũng dịu dàng sâu sắc thâm tình biết bao!

---------------

🌿"Chúng ta căm ghét một người, thường bởi vì đôi bên quá giống nhau. Chúng ta yêu quý một người, cũng bởi vì đôi bên quá giống nhau.Nhưng có những lời, tôi không bao giờ có thể thốt ra khỏi miệng. Hắn cũng vậy"

🌿"Chúng ta kết hôn đi…
– Cho tôi ba lý do! – Rất lâu rất lâu sau, tôi lên tiếng.
– Thứ nhất, ngoài tôi ra không ai thèm lấy cô. Thứ hai, ngoài cô ra cũng chẳng có ai thèm lấy tôi. Thứ ba, anh yêu em! – Ngao Xí trả lời một cách thần tốc, tựa như buột miệng phun ra chẳng hề suy nghĩ.

🌿 "Đi mãi, đi mãi, tôi chợt giở thói nhõng nhẽo:

– Đi không nổi nữa! Anh cõng em đi…

– Em khùng à? Con lạc đà lù lù ngay bên cạnh, còn đòi anh cõng? – Hắn trừng mắt nhìn tôi.

– Lạc đà là chồng em hay anh là chồng em? – Tôi nâng cao âm lượng.

– Là anh… Haizzz… Đành vậy. – Hắn khom người xuống, chỉ lên lưng mình"

🌿"Đời người vốn dĩ là một cuộc hành trình đắng ngọt sóng đôi. Người không có tình yêu, dù bên cạnh có đông vui náo nhiệt, vẫn không khỏi cô đơn. Người có tình yêu, dù phiêu bạt chân trời, dầm sương dãi gió, cũng không hề đơn độc.

Tôi nghĩ, mình không cần phải bôn ba Không Dừng nữa, bởi vì, tôi đã tìm thấy nơi tôi muốn dừng lại nhất."

---------------

🌿 Có điểm khiến tôi không hài lòng về truyện không? Đương nhiên sẽ có chứ! Đó là vài đoạn trong truyện mang tính “thuyết giáo” hơi nhiều. Những bài học đạo lý thì để chúng ta tự nhận ra, tự ngẫm nghĩ sẽ hay hơn là nói ra hết rồi. Ngoài ra, một điều nữa mà tôi phải nói “giá như”, đó là …giá như có thêm nhiều đoạn tình cảm của đôi Rồng và Cây này. Đôi này dễ thương quá đi mất! Tiếc là ít đất diễn quá!

🌿 Trong những ngày vất vả cơm áo gạo tiền, lên bờ xuống ruộng, khép lại trang sách cuối với lời tự nhủ của Sa La, tôi thấy lòng mình bỗng nhẹ nhàng hơn nhiều...

"Chỉ cần chúng ta còn sống, chỉ cần chúng ta vẫn tin tưởng và hy vọng, chỉ cần chúng ta sẵn lòng đi về phía trước, rồi sẽ tới được đoạn đường tốt đẹp hơn."

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset