Quyển 3 – Chương 11

Quyển 3 - Chương 11

Chỉ còn hai ngày nữa, là tới Giáng sinh.

Khắp nơi đều tưng bừng không khí của ngày lễ hội.

Trường học đã cho nghỉ đông, nhưng Bách Lý Vị Bộ vẫn tiếp tục tới nhà hàng Dati làm việc, để tiện che giấu hành tung của mình.

Hằng ngày, sau khi kết thúc công việc, cô đều tới tìm anh em Kevin, mang cho họ những vị thuốc hỗ trợ phục hồi xương cốt. Tuy vết thương do tên bắn của cô em gái sư tử đã lành, nhưng cử động vẫn có phần khó khăn.

Sự thực là, cô muốn gặp anh.

Nói ra hẳn rất nực cười. Là một thợ săn, cô đã yêu con mồi của chính mình.

Nếu đây là tác dụng của lời nguyền, thì Bách Lý Vị Bộ thậm chí còn biết ơn sự tồn tại của nó.

Thế nhưng, cho đến lúc này, cô vẫn chưa thể tìm ra một biện pháp vừa có thể hoá giải lời nguyền, vừa cứu sống được em trai, vừa có thể khiến anh bình an vô sự. Cô lần giở tất cả các loại thư tịch trong nhà Bách Lý, mới biết rằng kết giới mà ông nội cô tạo ra, chỉ có đàn ông dòng họ Bách Lý mới có thể phá giải. Giờ đây, ngoài bố cô ra, không ai có thể làm được việc này. Nhưng bố cô tuyệt đối sẽ không mở kết giới giải thoát cho anh.

Bây giờ, cô đã gần như bó tay hết cách. Cô thậm chí còn nghĩ tới cách đánh thuốc mê đám họ hàng kia. Hướng dương chín màu chỉ nở hoa trong một ngày, chỉ cần qua kỳ hoa nở, sẽ không thể chế ra được mũi tên Diệm Tinh, lại phải đợi thêm mười năm nữa.

Thế nhưng, em trai cô thì sao đây? Nó đã không thể gắng gượng được bao lâu nữa.

Nó là đứa con trai duy nhất của bố mẹ cô.

Đầu cô đau buốt như muốn nổ tung, nhưng cô không nghĩ ra được cách nào.

Cô cúi đầu ủ rũ bước trên con đường về nhà, trước mắt chỉ có một màu, màu xám, màu xám chết chóc.

Trên con đường vắng lặng, cô cúi gằm đầu bước đi, tâm sự trùng trùng.

Trong vạt rừng sau lưng, chợt vang lên những âm thanh bất thường, dường như có muông thú chạy qua, lại giống như tiếng chim chóc đập cánh.

Bách Lý Vị Bộ bừng tỉnh từ trong cơn thất thần vô định, quay phắt đầu lại.

Gần đây, cô luôn có một cảm giác, giữa những gốc cây rậm rạp có một cặp mắt lúc ẩn lúc hiện, nhìn trộm theo cô, thi thoảng còn nghe thấy tiếng lạo xạo của bước chân trên tuyết, nhưng trước khi cô quay ngoắt đầu nhìn, lại biến mất tăm.

Tuy nhiên, lần ngoảnh đầu này, đã khiến cô giật mình.

Một thân người gầy yếu đang đứng sau lưng cô, trùm kín trong một tấm áo choàng đen dày cộm, chiếc mũ trên áo khoác sùm sụp kéo thấp gần như che khuất một nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra cặp môi trắng bệch và chiếc cằm thô ráp, còn không rõ là nam hay nữ.

– Ngươi… có việc gì? – Cô quay người lại, cảnh giác nhìn đối phương.

– Hướng dương chín màu sắp nở hoa rồi… – Người này chậm chạp cất tiếng, là giọng nói của một người đàn bà già nua.

Cô bất chợt kinh hãi. Ngoài những người trong nhà Bách Lý, không ai biết đến sự tồn tại của hướng dương chín màu.

– Phương pháp thực sự để phá giải lời nguyền, không phải là không có. – Bà lão vẫn đừng im lìm tại chỗ, giống như một gốc cây khô.

– Thật sao? – Bách Lý Vị Bộ không kịp suy nghĩ, hấp tấp bước nhanh về phía bà lão, trong lòng mừng rỡ chẳng khác nào gặp được vị thần cứu rỗi thế giới.

– Đừng lại gần! – Đối phương vội vàng lùi lại mấy bước – Nghe ta nói là được!

Cô hoang mang dừng lại, không dám bước thêm nữa.

– Trong căn phòng dưới tầng hầm của nhà Bách Lý có một ban thờ, bên trên có một hộp gỗ…

Giọng nói của bà lão lúc rõ nét, lúc mơ hồ trong gió tuyết…

– Đây chính là phương pháp thực sự để phá giải lời nguyền. Khi nhân sư ra lời nguyền rủa, không phải là không để lại phương pháp phá giải. Chỉ có điều tận ngày nay, vẫn chưa có người con gái họ Bách Lý nào làm được. Bố mẹ luôn biết rõ, nhưng sẽ không nói ra. – Giọng nói của bà lão bỗng thoáng chút nghẹn ngào – Năm xưa, cuối cùng ta vẫn không đủ dũng khí để mở nó ra… Người thợ săn đánh mất dũng khí, chính là đã đánh mất linh hồn, nên cơ thể cũng vì thế mà già nua chóng vánh, cho tới khi chết đi.

Hơi thở của Bách Lý Vị Bộ dường như đã bị gió lạnh làm đông cứng.

– Bà là… – Cô như phát điên, bất chấp tất cả lao thẳng về phía bà lão, chụp cứng lấy hai cánh tay bà ta – Bà là chị Vị Tình, có phải là chị không?

Vài giọt nước mắt từ dưới vành mũ rơi trên cánh tay Bách Lý Vị Bộ.

– Mười năm nay, chị phải tự ẩn mình chui lủi. Bởi vì chị hèn nhát, chị đã đánh mất anh ấy, cũng đã đánh mất chính mình. Chị thường xuyên đứng ở một nơi xa dõi nhìn về ánh đèn trong nhà. Chị cũng nhìn thấy em lớn lên từng ngày, biết được em đã gặp anh ấy… Nhưng chị không còn mặt mũi nào quay về nhà Bách Lý, càng không còn mặt mũi nào để đi tìm anh ấy. – Bà lão chậm chạp lật vành mũ lên, một khuôn mặt tối tăm, nhăn nheo dầu giãi lộ ra trước mắt Bách Lý Vị Bộ. Tuy là vậy, nhưng vẻ thân quen trong đầu mày ánh mắt kia, rõ ràng vẫn là người chị gái đã mất tích mười năm nay – Bách Lý Vị Tình.

– Chị ơi, chị… – Bách Lý Vị Bộ nước mắt giàn giụa – Chị có biết mọi người đã tìm chị bao lâu rồi không ?

– Đừng kể cho bố mẹ biết chị tới tìm em. – Bách Lý Vị Tình đội lại mũ – Chị biết có người tới nhà mình, cũng biết họ muốn làm gì. Chị đã mất đi lòng dũng cảm quan trọng nhất của tộc Nhân Mã, bây giờ chỉ còn là một con người tầm thường vô dụng. Vị Bộ, hãy xem như chị đã chết rồi, coi như để lại cho chị chút thể diện sau rốt.

– Chị! – Cô giữ chặt lấy Bách Lý Vị Tình, lắc đầu quầy quậy.

– Chị đã từng do dự có nên nói cho em biết phương pháp này hay không. – Bách Lý Vị Tình nhìn em gái – Cuối cùng, chị vẫn tới tìm em. Con gái họ Bách Lý mang trong mình dòng máu của tộc Nhân Mã, chúng ta là những thợ săn bẩm sinh, lòng dũng cảm chính là linh hồn của chúng ta. Đánh mất nó, chúng ta chỉ còn là một cái xác trống rỗng vô dụng. – Cô kéo tay Bách Lý Vị Bộ xuống, khoé miệng khẽ kéo thành một nụ cười – Việc năm xưa chị không làm được, hy vọng em sẽ hoàn thành.

Nói rồi, cô bỏ lại Bách Lý Vị Bộ đứng trân trân trong gió tuyết, nhanh chóng biến mất trong bóng chiều trĩu nặng. Gió tuyết phút chốc đã xoá sạch dấu chân cô, dường như cô chưa từng xuất hiện trước mặt Bách Lý Vị Bộ.

Câu Chuyện Phù Sinh

Câu Chuyện Phù Sinh

Score 9
Status: Completed Author:

#REVIEW: CÂU CHUYỆN PHÙ SINH + PHÙ SINH NGOẠI TRUYỆN 7 ĐÊM.

Tác giả: Sa La Song Thụ.
Thể loại: Huyền huyễn.
Tình trạng: Được Huy Hoang Bookstore phát hành.
Dịch giả: Chu Thanh Nga - Đặng Hương Thảo
Reviewer: Tram H. Nguyen

---------------

(Ai không kiên nhẫn thì đọc 1-2 chương đầu có thể nhảy đến chương 10 đọc về cặp đôi chính!)

Thật sự lâu lắm rồi, gần cả một năm nay tôi mới đọc được một truyện hài lòng đến vậy! Truyện vô cùng lạ, hấp dẫn lôi cuốn lại giàu nhân văn.

Nếu tuổi thơ bạn đã từng đắm say những câu chuyện 1001 đêm, mỗi ngày là một câu chuyện hoàn toàn khác nhau, thế giới khác nhau...

Nếu bạn đang trong tâm trạng chán truyện, hiện đại cũng ngán, cổ đại cũng nản, huyền huyễn cũng không ưng…

Nếu bạn đã quá ngấy với các loại truyện yêu hận tình thù, hai nhân vật chính vừa yêu thắm thiết lại vừa ngược nhau cả mấy trăm chương không có hồi kết

Nếu bạn không có đủ thời gian để theo dõi một câu truyện dài với nhiều tình tiết, mưu mô hại não nhưng vẫn muốn đọc truyện thư giãn

…thì mời bạn theo tôi bước vào “Câu Chuyện Phù Sinh”.

Phù sinh, chính là đời người, vô định, nổi trôi, đầy biến số..."Cuộc đời vốn dĩ là một hành trình đắng ngọt sóng đôi". Nhưng “Câu chuyện Phù sinh” và “Phù sinh ngoại truyện” không phải viết về cuộc đời con người, mà viết về những yêu quái sống đan xen giữa nhân gian loài người”.

---------------

Với tôi, đây là một câu chuyện rất LẠ và HAY.

🌿Truyện lạ vì truyện có kết cấu …rất lạ mà tôi chưa từng thấy ở những truyện ngôn tình khác! Cả truyện là tập hợp nhiều câu chuyện đơn lẻ nhưng được xâu chuỗi với nhau xoay quanh người dẫn truyện là nữ chính. Những câu chuyện kể về cuộc sống của muôn loài, từ thực vật, tới những động vật như mèo, chuột, bươm bướm tới nhân sư…

Ban đầu khi tôi đọc cũng chưa hiểu phần liên kết giữa những nhân vật này, cảm thấy lạ nhưng hơi rời rạc. Nhưng bạn cứ bình tĩnh đọc hết, về sau sẽ thấy các nhân vật được liên kết rất chặt chẽ, đều là anh em bạn bè tốt của nam nữ chính, dễ thương vô cùng.

* Nhờ vậy nếu đọc mấy mẩu chuyện nhỏ mà bắt đầu chán thì nhảy đến chương 10 để đọc diễn biến của đôi chính nha! (Drop vài chương ko ảnh hưởng gì đến truyện)

🌿Truyện lạ vì truyện là sự kết hợp tinh tế độc đáo giữa cổ đại, hiện đại, huyền huyễn và dị giới. Truyện bắt đầu từ một yêu cây được sinh ra làm người từ hàng ngàn năm trước và tồn tại cho đến bây giờ giữa thế giới văn minh loài người. Truyện lại không viết về con người mà về những yêu quái mang hình dáng con người, với những năng lực đặc biệt nên mang một màu sắc huyền huyễn bí ẩn, liêu trai, thu hút.

🌿Truyện hay vì truyện mang đến nhiều hương vị, nhiều khung cảnh cho người đọc, từ rừng tuyết Bắc Âu đến sa mạc Sahara nắng cháy, từ thời cổ đại xa xưa tới thành phố văn minh phồn hoa.

🌿 Truyện hay vì truyện rất giàu tình cảm và giá trị nhân văn! So với thể loại ngôn tình thông thường, truyện đã vượt qua tình cảm yêu đương nam nữ thuần túy mà mang đến những bài học cao hơn về tình người, về lý tưởng, niềm tin, khát vọng sống.

🌿Truyện hay vì truyện được dịch rất mượt mà, thuần Việt, giọng văn hài hước thú vị. Khi đọc, tôi không có cảm giác đây là môt truyện ngôn tình Trung Quốc. Ngoài ra truyện còn thành công nhờ có một đôi nam nữ chính hết sức cá tính, dù xuất hiện ít nhưng “chất như nước cất trên trời”

---------------

🌿Nữ chính Sa La- một yêu cây (cây yêu quái thành người) được sinh ra trong tháng Chạp tuyết trắng trên đỉnh núi Phù Lung. Trải qua ngàn năm vui buồn, cô mở một tiệm bánh ngọt Không Dừng với loại trà đắng mang tên Phù Sinh. Sa La ham tiền ham vàng, thích nghe khách đến quán kể chuyện, mang một tính cách có vẻ ung dung bình thản. Nhưng bản chất Sa La là một cô gái hết sức trượng nghĩa, tốt bụng, hào hiệp mà cũng quật cường cố chấp vô cùng.

🌿 Nam chính Ngao Xí- con rồng hung bạo kiêu hãnh, cháu đích tôn của Long Vương, thân phận cao quý, rực rỡ như mặt trời. Nam chính xuất hiện chính thức rất trễ, tận những chương cuối nhưng không vì vậy mà bị chìm khuất. Ngược lại, khi ngẫm lại, ta sẽ thấy Ngao Xí đã luôn bên cạnh Sa La ngàn năm vạn năm. Ngang tàng khí phách mà cũng dịu dàng sâu sắc thâm tình biết bao!

---------------

🌿"Chúng ta căm ghét một người, thường bởi vì đôi bên quá giống nhau. Chúng ta yêu quý một người, cũng bởi vì đôi bên quá giống nhau.Nhưng có những lời, tôi không bao giờ có thể thốt ra khỏi miệng. Hắn cũng vậy"

🌿"Chúng ta kết hôn đi…
– Cho tôi ba lý do! – Rất lâu rất lâu sau, tôi lên tiếng.
– Thứ nhất, ngoài tôi ra không ai thèm lấy cô. Thứ hai, ngoài cô ra cũng chẳng có ai thèm lấy tôi. Thứ ba, anh yêu em! – Ngao Xí trả lời một cách thần tốc, tựa như buột miệng phun ra chẳng hề suy nghĩ.

🌿 "Đi mãi, đi mãi, tôi chợt giở thói nhõng nhẽo:

– Đi không nổi nữa! Anh cõng em đi…

– Em khùng à? Con lạc đà lù lù ngay bên cạnh, còn đòi anh cõng? – Hắn trừng mắt nhìn tôi.

– Lạc đà là chồng em hay anh là chồng em? – Tôi nâng cao âm lượng.

– Là anh… Haizzz… Đành vậy. – Hắn khom người xuống, chỉ lên lưng mình"

🌿"Đời người vốn dĩ là một cuộc hành trình đắng ngọt sóng đôi. Người không có tình yêu, dù bên cạnh có đông vui náo nhiệt, vẫn không khỏi cô đơn. Người có tình yêu, dù phiêu bạt chân trời, dầm sương dãi gió, cũng không hề đơn độc.

Tôi nghĩ, mình không cần phải bôn ba Không Dừng nữa, bởi vì, tôi đã tìm thấy nơi tôi muốn dừng lại nhất."

---------------

🌿 Có điểm khiến tôi không hài lòng về truyện không? Đương nhiên sẽ có chứ! Đó là vài đoạn trong truyện mang tính “thuyết giáo” hơi nhiều. Những bài học đạo lý thì để chúng ta tự nhận ra, tự ngẫm nghĩ sẽ hay hơn là nói ra hết rồi. Ngoài ra, một điều nữa mà tôi phải nói “giá như”, đó là …giá như có thêm nhiều đoạn tình cảm của đôi Rồng và Cây này. Đôi này dễ thương quá đi mất! Tiếc là ít đất diễn quá!

🌿 Trong những ngày vất vả cơm áo gạo tiền, lên bờ xuống ruộng, khép lại trang sách cuối với lời tự nhủ của Sa La, tôi thấy lòng mình bỗng nhẹ nhàng hơn nhiều...

"Chỉ cần chúng ta còn sống, chỉ cần chúng ta vẫn tin tưởng và hy vọng, chỉ cần chúng ta sẵn lòng đi về phía trước, rồi sẽ tới được đoạn đường tốt đẹp hơn."

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset