Khi đẩy lui Tô Minh thì Tư Mã Tín biểu tình dữ tợn đôi tay nâng lên nhanh chóng ấn pháp quyết, cắn đầu lưỡi hộc bãi máu. Máu rơi hết xuống bàn tay dưới thân y, dọc theo chỉ tay lan tràn, khiến chỉ tay vốn mờ nhạt dần biến rõ ràng.
“Là Man Thần, nắm giữ vận mệnh Man tộc, khống chế thiên địa thương khung, chỉ tay như cách cục, lấy chỉ tay giết người, Man Thần văn!” Tư Mã Tín mở miệng, đôi tay nhanh chóng nâng lên bỗng ấn lên trên.
Khi Tô Minh bị tiếng rống như ngưng tụ từ năm tháng xa xôi của Man Thần đời thứ hai làm không ngừng thụt lùi thì bên tai vang giọng đầy sát khí của Tư Mã Tín.
Người Tô Minh đầy cảm giác tê liệt nhưng biểu tình không chút hoảng hốt. Ánh sáng lạnh chớp lên, dù thân thể thụt lùi nhưng tay phải của hắn nâng lên, trên cánh tay phải ấn Xích Long chớp lóe ánh sáng đỏ, như đồ đằng, đôi mắt Xích Long sáng ngờ nhìn đất bên dưới, Tư Mã Tín trong lòng bàn tay Man Thần đời thứ hai.
Chính lúc này, Tư Mã Tín thi triển Man Thần văn, nguyên băng tầng bên trên chớp mắt ảm đạm, xung quanh Tô Minh xuất hiện từng hoa văn đỏ. Những hoa văn lượn lờ tám hướng, tổng như hỗn độn nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy rõ ràng hoa văn trên trời chính là chỉ tay của tay trái của Man Thần.
Khí thế như hồng hoang lan tràn trong thế giới băng giá. Con ngươi Tô Minh co rút, khi chỉ tay biến ảo bốn phía thì cánh tay phải của hắn vang tiếng rồng ngâm. Chỉ thấy Xích Long biến ảo lượn lờ quanh Tô Minh, nó ngẩng đầu gầm lên, thân thể lại biến lớn.
Nó dài ngàn mét xoay quanh Tô Minh, gầm rống. Băng tầng bên trên két két chấn động sụp xuống không ít. Tư Mã Tín nhìn thấy Xích Long xuất hiện thì con ngươi lại co rút. Tô Minh thể hiện cường đại và thủ đoạn vượt qua dự đoán của Tư Mã Tín, y không ngờ đến bây giờ mà hắn còn có một thú hình rồng, xem ra khá mạnh.
Tư Mã Tín biểu tình âm trầm, nhìn thấy Xích Long hiện ra thì tay phải ấn pháp quyết bỗng chỉ vào trán mình, dùng móng tay út rạch một vệt trên trán khiến máu chảy ra. Máu chảy, chỉ tay bên trên biến thành bàn tay to, chẳng qua tay do chỉ tay đỏ cấu thành trông vẫn rất thật.
Tiếng nổ ầm ĩ, bàn tay do chỉ tay biến thành bỗng nắm lại, như muốn bóp chặt Tô Minh trong lòng bàn tay. Theo động tác nắm tay, không trung trên trời rung động. Chỉ tay to ngưng tụ ro rút, như ẩn chứa phép tắc cõi trời đất khiến người ở bên trong có cảm giác tinh thần khoảng hốt.
Khi bàn tay chỉ tay chộp hướng Tô Minh thì Xích Long gầm vang tận trời, thân hình lại biến to ra quét bốn phía, hóa thành lốc xoáy Xích Long khổng lồ, lấy thân hình nó đối kháng bàn tay chỉ tay đến này!
Tiếng nổ vang dội, bàn tay nắm chặt, Xích Long gầm lên càng hung tợn. Hai lực lượng đến từ Tô Minh và Tư Mã Tín trong không trung kình nhau!
Mọi chuyện chỉ xảy ra trong mấy giây, chúng nó va chạm, tiếng nổ kinh trời chấn động bốn phía, dưới chấn động có một tầng trùng kích bỗng khuếch tán.
Trùng kích đi qua đâu là băng tầng bên trên tan vỡ phạm vi lớn, khiến màu đỏ mặt đất càng hỗn loạn.
Trên trời, bàn tay chỉ tay vỡ từng tấc, cuối cùng bùng nổ. Nhưng nó dù sao là thần thông của Man Thần, tuy rằng tu vi của Tư Mã Tín không thể thi triển hết sức mạnh nhưng dù chỉ lấy ra chút ít đủ để y kiêu ngạo.
Khi bàn tay vỡ ra thì thân thể Xích Long của Tô Minh rung lên, thân hình bùm bùm nổ tung. May là nó do địa khí tổ thành chứ không phải máu thịt thật sự, nếu không thì chết chắc rồi!
Dù là địa khí thì giờ đây nó bỗng tan vỡ, nhưng vỡ ra xong sau lưng Tô Minh thân thể Xích Long lại ngưng tụ ra, vẻ uể oải, người hư ảo như không thể chống đỡ. Nó biến thành ấn đỏ lại trở về trên cánh tay Tô Minh, chìm trong ngủ say tu dưỡng.
“Thần thông không sai, nhưng ngươi dùng mà không giết được ta.” Tô Minh biểu tình bình tĩnh, mắt tràn ngập sát khí, nhấc chân lên tiến một bước, hóa thành cầu vồng xuyên thấu không khí, xuất hiện cách Tư Mã Tín hơn mười mét.
Giây phút tới gần, Tô Minh nâng lên tay phải, không phải mọt chỉ điểm vào mà năm ngón thành vuốt cách không chộp Tư Mã Tín. Cú chộp này người Tư Mã Tín rung lên, từ tay trái của Man Thần bị trói bay lên ba mét!
Hình ảnh này khiến Tư Mã Tín tinh thần rung động, y sợ hãi Tô Minh. Không ngừng tiếp xúc, đối phương làm ra thủ đoạn khác nhau làm y lần lượt rung động, mãi đếnc khi Xích Long xuất hiện thì chấn động đạt tới đỉnh. Y không đoán được Tô Minh cường đại đến mức độ!
Năm ấy thù hận và thất bại khiến Tư Mã Tín từng bị hủy, vùng dậy đoạt lấy tạo hóa thiên địa, y và Tô Minh lại gặp nhau, nhưng trong Thiên Môn lần nữa thất bại, cái bóng chết chóc lần nữa buông xuống làm niềm tin của Tư Mã Tín bị đả kích.
Man Thần Thất Đạp không làm gì được đối phương. Quạt báu thiên địa hoang vẫn bị đối phương phá. Giờ lực lượng Man Thần chỉ tay cũng bị Tô Minh chặn, điều này khiến Tư Mã Tín dâng lên tuyệt vọng. Mắt y đỏ rực, giờ không lo đến truyền thừa không hoàn chỉnh, cần nhiều thời gian dung hợp tay trái của Man Thần, mãi đến có ngày y hấp thu cánh tay khiến nó trở thành tay trái của mình mới xem như kết thúc thừa kế. Nhưng bây giờ nguy hiểm, y không lo đến cưỡng ép thi triển thần thông uy lực càng lớn thì thân thể chịu đựng phản phệ, con mắt đỏ rực. Tư Mã Tín phát ra tiếng kêu sắc nhọn.
Theo tiếng rống, chỉ thấy tay trái của Man Thần liền chui ra chín cây gai đen. Những cây gai tỏa khí lạnh âm trầm, thậm chí có một ít cây gai toát ra giọt nước đen, giọt nước khuếch tán khí lạnh, toát ra ý âm tà.
“Man Thần…gai xương!!!” Mặt Tư Mã Tín tái nhợt, gầm lên, thân hình lại héo rút. Lần này héo rút hồi phục rất chậm.
Y gầm rống, những gai xương đen tách khỏi tay trái của Man Thần, tiếng xé gió với tốc độ không thể tả lao hướng Tô Minh.
Tóc Tư Mã Tín tung bay, đôi mắt lộ điên cuồng, mượn cơ hội những gai xương lao hướng Tô Minh, tay pahir bỗng ấn vào tay trái của Man Thần, miệng thì thào cái gì nhưng từ ngữ phức tạp khiến người nghe không hiểu.
Con ngươi Tô Minh co rút, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt bỗng hiện ra trong tâm trí. Gai xương đến gần dù chỉ có chín cây nhưng mỗi một cây toát ra khí hung thần ngập trời khiến da đầu Tô Minh mát lạnh.
Gai xương đen, chất lỏng đen, cho người cảm giác rợn gai óc, rồi tốc độ xé gió lao đến, và gai xương đi qua không trung bị nhuộm đen! Tràn ngập phong ấn, Tô Minh thậm chí cảm nhận gai xương như tỏa định mình, sẽ không bao giờ ngừng đuổi theo sát. Hắn có trực giác mãnh liệt nếu bị chỉ một gai xương chui vào người thì hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng.
Đây không phải gai xương bình thường, nó là ở trong người Man Thần đời thứ hai gom góp năm tháng vạn cổ ngưng tụ năm đó oán khí, điên cuồng, thân thể bị chia năm xẻ bảy phong ấn, tất cả dung hợp lại trong năm tháng dài lâu thay đổi xương cốt tay trái sinh ra gai xương!!!
Loại gai này dù là Man Hồn đại viên mãn gặp được chắc chắn sẽ hoảng sợ. May là gai xương không vô tận, trên tay trái của Man Thần chỉ có nhiêu đó thôi.
Nhưng khi Tô Minh khựng lại lùi ra sau thì Tô Minh trên tay trái của Man Thần bỗng ngẩng đầu lên, toàn thân trông như bộ xương khô, khuôn mặt tuấn tú vì héo tàn mà như bị kéo xuống tầng da, lộ khuôn mặt đầy sẹo thấy ghê người.
Khuôn mặt này mới là mặt thật của y!
Da nâu, là vì năm đó mặt Tư Mã Tín ở trong Thiên Hàn Động da bị đông lại tách ra, khiến nguyên bộ mặt chỉ còn máu thịt màu nâu.
Từng vết sẹo lồi thịt khiến người ánh mắt đầu tiên thấy có cảm giác buồn nôn, bộ dạng xấu xí không thành hình người. Tư Mã Tín điên cuồng thét gào, tay phải ấn bàn tay Man Thần đời thứ hai bỗng nâng lên. Khi tay phải y nâng lên thì gai xương hình dạng như đao từ lòng bàn tay trái của Man Thần bị Tư Mã Tín chậm rãi rút ra từ máu thịt!
Gai xương này bị rút ra, tay trái của Man Thần run rẩy. Trong lòng bàn tay, phút chốc gai xương trong tiếng rống điên cuồng ngửa đầu, Tư Mã Tín ngửa đầu rút ra hết!
Đó là một đao gai xương dài hơn một mét, đen thui, bị Tư Mã Tín kéo ra khỏi tay trái của Man Thần, bốn phía lạnh lẽo chợt biến băng giá gấp mấy lần. Có sát khí vượt qua trước kia cuốn tám hướng!
Cầm cốt đao, Tư Mã Tín biểu tình điên cuồng thù hận nhìn chằm chằm Tô Minh. Bây giờ ý nghĩ duy nhất trong đầu y là lấy đầu hắn, báo mối hận năm đó!
“Tô Minh!”
Tư Mã Tín cất bước đi giữa không trung, lần đầu tiên rời khỏi tay trái của Man Thần, ở giữa trong trung, hai tay y nắm cốt đao to, theo chín gai xương nhỏ hơn lao hướng Tô Minh, chém xuống một đao vào hắn!