Nhưng hình dạng hơi tàn khuyết, mơ hồ, không rõ ràng lắm. Bên trên chỉ mơ hồ thấy được biểu tình chấn kinh và khó tin của ông lão, nấm mồ này không thực chất, ở giữa hư và thực.
*Ầm!*
Mộ bia vỡ, nấm mồ tan tành ngưng tụ thành thân hình Tô Minh, mặt hắn tái nhợt hộc bãi máu, biểu tình lộ ra đáng tiếc.
Theo nấm mồ tan vỡ lộ ra ông lão chân vệ bên trong, chỉ vài giây mà thân hình lão đã gầy một vòng rồi, đôi mắt hõm sâu vào, ngay cả lực vị giới cũng giảm bớt gần như ba phần.
Đôi mắt lão lộ vẻ giật mình và có tức giận, nỗi kinh sợ.
‘Đây là thần thông gì? Nó rõ ràng không hoàn chỉnh, nếu thuật pháp này hoàn chỉnh thì uy lực sẽ cực kỳ khủng bố. Người này…không thể bắt giữ, phải giết!’
Tô Minh triển khai địa văn thần thông phủ lên ông lão thành phần mộ, tình hình đó chẳng những khiến ông lão chấn kinh mà càng khiến tám người khác con ngươi co rút. Thuật pháp quái dị này theo họ thấy tuyệt đí không thuộc về hệ thống thần thông bốn chân giới.
“ Dị tộc thuật, đây là…dị tộc thuật!!! “
Khi trong tám người có kẻ thốt ra lời này thì lưới to chín sắc mử ra vô hạn, co rút hướng Tô Minh, muốn trói buộc thân thể hắn vào trong.
Chính lúc này, Tô Minh thụt lùi, ngoài người có sóng gợn khuếch tán. Những sóng gợn chớp mắt phủ lên toàn thân Tô Minh khiến thân thể hắn bị võng to vây khốn *ong* một tiếng biến mất trong mắt chín người.
“ Na di! “
Chín người biến sắc mặt, lập tức phát hiện Tô Minh lộ ra ở trung tâm nhất phong hải cách mấy trăm mét, cũng chính là chỗ có phong nhãn.
“ Đuổi theo! “
Chín người lắc mình biến thành chín vệt đỏ đuổi theo Tô Minh cách phong nhãn mấy trăm mét. Khoảng cách mấy trăm mét đối với họ chỉ vài giây là theo kịp Nhưng khi chín người lao nhanh thì Tô Minh xuất hiện ở bên cạnh giới nguyên, hắn chịu đựng kình phong mãnh liệt từ bốn phía, một chân bước vào phong nhãn, ngoái đầu nhìn bốn người đến, khóe môi còn vết máu chưa kịp lau. Khi hắn nhìn lại thì trong mắt lóe tia sáng lạnh.
“Truyền tống động, chết tiệt! Tại sao chỗ này có truyền tống động? “
“Tuyệt đối không cho hắn bỏ trốn, không thể bắt giữ thì chấp hành diệt sát! “
Chín người này là chân vệ, càng là cường giả trung kỳ vị giới, kiến thức bất phàm, bây giờ thấy hành động của Tô Minh thì liền nhìn ra phong nhãn kỳ lạ.
“Ta chuẩn bị lễ vật lớn cho các ngươi.” Tô Minh cười nhạt, hoàn toàn bước vào trong phong nhãn.
Thân hình hắn biến mơ hồ và nguyên đất Thiên Bảo Tinh rung lắc dữ dội.
*Ầm!*
Một khí lưu thô to vài ngàn mét từ vị trí nào đó dưới đất phóng lên cao. Thiên Bảo Tinh chấn động, ở trong phong hải cột khí mấy ngàn mét thứ hai lại dâng lên. Khí thế hình thành trùng kích và hủy diệt cuốn động tám phương trời, khiến chín chân vệ biểu tình kinh hoàng. Trước mặt họ Tô Minh nhanh chóng biến mất, bên ngoài phong nhãn mặt đất sụp xuống, cột sáng chứa khí thế hủy diệt bỗng bùng phát.
Khi cột sáng xông lên trời thì chín chân vệ không chút do dự vội thụt lùi, trong đó có một người tốc độ chậm chút bị cột khí bao phủ, không thể giãy dụa cái nào, thân hình và chiến giáp chớp mắt trở thành tro bụi.
Hình thần đều diệt.
“ Nguyên của dị tộc, đây là dị tộc bị phong ấn ở Thiên Bảo Tinh ý chí tan biến chỉ còn lại nguyên, hắn…hắn đúng thật là dẫn đến căn nguyên tai biến Hỏa Xích Tinh, lại mở phong ấn Thiên Bảo Tinh! “
Khi chín người hoảng sợ thụt lùi thì từng tiếng nổ không ngừng truyền ra từ Thiên Bảo Tinh, từng cột khí kinh thiên động địa lên cao hình thành sóng sơn, đi qua đầu là thiên địa hủy diệt. May là trên Thiên Bảo Tinh không có người thường, đều tồn tại tu sĩ, nếu không thì nếu trên tu chân tinh tràn ngập linh khí này xuất hiện biến cố sẽ là sinh linh đồ thán.
Còn tu sĩ chết sống vốn là loại thiên nhiên đào thải, từ khi bước vào con đường tu thì phải sẵn sàng tâm lý hoặc là bị giết hoặc là giết chết người khác.
Tiếng nổ không dứt, thân hình Tô Minh ở trong cột khí bởi vì phong nhãn, Xích Hỏa Hầu khống chế mà không bị trùng kích. Thân hình hắn nhanh chóng biến mơ hồ, mắt thấy sắp bị truyền tống rời đi, đột nhiên ngoài Thiên Bảo Tinh ngừng lại chín cổ kiếm thanh đồng to lớn, mũi kiếm đều tỏa ra ánh sáng chói lòa, đặc biệt bên mép ánh sáng di chuyển rực rỡ. Đây là chân vệ ở trên cổ kiếm thanh đồng nhận được thần thức của chín người từ Thiên Bảo Tinh, không lo đến việc bắt giữ nữa, định chấp hành kế hoạch diệt sát. Hủy diệt Thiên Bảo Tinh tương đương với diệt chúng sinh ở đó, tất nhiên cũng tiêu diệt luôn Tô Minh.
*Bùm bùm bùm!*
Chín thanh kiếm to, chín kiếm khí dài cỡ mấy trăm, mấy ngàn vạn dặm chớp mắt bắn ra từ cổ kiếm thanh đồng, bắn vào Thiên Bảo Tinh, mục tiêu là phong hải, phong nhãn Tô Minh ở.
Một kiếm khí xuyên qua Thiên Bảo Tinh, đụng chạm với nguyên mà Xích Hỏa Hầu dẫn động, bùng phát ra tiếng nổ hủy thiên diệt địa. Thiên Bảo Tinh có một phần khu vực tan vỡ. Tiếng nổ không dừng quanh quẩn ở trời sao, Thiên Bảo Tinh liên tục tan vỡ, từng kiếm khí đánh vào vị trí phong nhãn tan vỡ cột khí, trực tiếp phá hủy phong nhãn, oanh ra cái hố to ở chỗ phong nhãn, động xuyên thủng Thiên Bảo Tinh.
Nửa tiếng sau, một tiếng nổ kinh động phân nửa Tây Hoàn tinh vực vang vọng, sóng gợn không ngừng khuếch tán tám hướng, vô số đá vụn lăn, Thiên Bảo Tinh…tan vỡ. Dấy lên trùng kích diệt sát hết thảy chúng sinh, trừ chín chân vệ có cách sống sót hóa thành chín vệt đỏ quay trở lại cổ kiếm, tất cả người truy sát Tô Minh, chỉ có ông lão áo tím trung kỳ vị giới bị trọng thương thuấn di bỏ chạy, người khác không một kẻ sống sót.
Nói không rõ ai là kẻ hủy diệt tinh cầu này, là Tô Minh hay chân vệ? Sự thật là Tô Minh dẫn động nguyên nhìn thì hùng hồn nhưng chín phần nó bùng phát ở trong phong hải, sẽ không lan đến lục địa, không khiến Thiên Bảo Tinh hoàn toàn tan vỡ. Chân làm Thiên Bảo Tinh hủy diệt là chín kiếm khí cực kỳ khủng bố kia.
Đây là lần đầu tiên Tô Minh và thế lực trấn giữ bốn chân giới lần đầu tiên ngay mặt đấu, bởi vì chân vệ Âm Thánh chân giới muốn bắt giữ Tô Minh nên không vừa ra tay đã giết ngay, nếu không thì hắn căn bản chẳng có một chút sức đánh lại, sẽ chôn cùng Thiên Bảo Tinh. Nhưng trải qua biến cố này rồi, lần sau thế lực trấn giữ bốn chân giới tìm ra Tô Minh sẽ chẳng có ý định bắt giữ nữa, trực tiếp dùng cách này giết gọn gàng.
Thiên Bảo Tinh tan vỡ dấy lên trùng kích và tiếng nổ kéo dài đến mấy tháng, chấn kinh tất cả cường giả Tây Hoàn tinh vực, đặc biệt là trận chiến này trừ những thiên tu sớm bị Tô Minh chấn niếp rời đi ra cơ hồ toàn bộ huỷ diệt.
Tất cả điều này trừ liên quan đến chân vệ ra, toàn bộ đầu mâu đều chỉ hướng một người, tên người này từ miệng những thiên tu sợ hãi mà rời đi truyền khắp Tây Hoàn.
Mặc Tô!
Kẻ bị truy nã, Mặc Tô!
Sức của một người, diệt sát vô số cường giả, càng làm cho bốn chân giới ra tay hủy diệt một tinh cầu. Hành động hùng vĩ đó, chấn kinh tất cả mọi người khiến cái tên Mặc Tô có thể nói là danh chấn Tây Hoàn.
Bất cứ ai muốn tiếp tục truy sát Tô Minh sẽ phải trước tiên suy nghĩ kịch biến Thiên Bảo Tinh, lo lắng thực lực bản thân, dần dần, hơn phân nửa bỏ đi ý định truy sát, vì đó không phải truy sát mà là chịu chết.
Một chiến thành danh, điều này Tô Minh đã thực hiện được.
Một chiến uy hiếp, điều này Tô Minh cũng dùng chết chóc hoàn thành!
Cái tên Mặc Tô lan truyền trong Tây Hoàn tinh vực, trừ bản thân Tô Minh giết chóc, Thiên Bảo Tinh tan vỡ rung động ra còn có một nguyên nhân quan trọng.
Ngày thứ mười sau khi Thiên Bảo Tinh tan vỡ, bốn chân giới lại tuyên bố truy nã hướng đến toàn Thần Nguyên Phế Địa, treo giải thưởng từ vài viên giới thạch chỉ khiến sơ kỳ vị giới hứng thú nâng lên, tuyên bố phần thưởng đủ khiến hơn phân nửa tu sĩ thế lực trấn giữ bốn chân giới điên cuồng!
Một trăm viên giới thạch!
Mặc kệ sống chết, một trăm viên giới thạch!
Loại ban thưởng này không phải chưa từng xuất hiện, năm đó biến cố Hắc Mặc Tinh treo giải thưởng đại tu dị tộc chạy ra một trong các phần thưởng là hai ngàn giới thạch, nhưng nên biết rằng đại tu dị tộc có thể chạy ra phong ấn bản thân tuyệt đối không phải kẻ yếu, nên mới có phần thưởng rung động lòng người như vậy. Chỉ có giải thưởng cỡ đó mới làm những cường giả chân chính trong Thần Nguyên Phế Địa tạm thời đè nén mối hận bốn chân giới, bị sai sử.
Mặc dù Tô Minh mạnh nhưng so với đại tu dị tộc thì chênh lệch như trời với đất, vậy nên phần thưởng một trăm đại tu dị tộc cũng khiến người tim đập nhanh.
Phần thưởng tăng cao, trong Tây Hoàn tinh vực hễ kẻ nào có tu vi cảm thấy lấy được phần thưởng này thì đều đặt ánh mắt vào Mặc Tô. Bão tố truy tìm Mặc Tô diễn ra kịch liệt.
Thiên Bảo Tinh tan vỡ một tháng sau, khu vực trung tâm Tây Hoàn tinh vực, trong trời sao mênh mông có một khe hở to lớn đột ngột xuất hiện. Trong khe hở chớp lóe tia sáng âm u, một người từ bên trong bước ra.
Người này có mái tóc xám, mặc đồ đỏ, chính là Tô Minh. Hắn đi ra rồi thì hộc máu, máu tươi lập tức tan vỡ trong trời sao, biến thành huyết vụ khuếch tán, thậm chí bên trong máu lờ mờ thấy kiếm khí, chính vì kiếm khí đó mới khiến Tô Minh hộc ra máu vỡ tan thành sương.
‘Chín kiếm khí có thể hủy diệt một tu chân tinh, dù mình bị truyền tống ra ngoài trước khi chúng nó đến nhưng vẫn bị lan tới, ở tịch diệt hư vô hôn mê một tháng, thân thể cũng bị chấn thành trọng thương.’ Tô Minh mặt trắng bệch, cúi đầu nhìn ngực mình, giơ tay phải xé tinh thần thánh bào, chỗ ngực có vết bầm. Hình dạng vết bầm như là một thanh kiếm, vị trí mũi kiếm chính là trái tim Tô Minh.
“Chỉ bị chấn mà có uy lực như vậy, hèn chi có thể hủy diệt Thiên Bảo Tinh. Bốn chân giới, các ngươi đã chủ động chọc Tô ta trước thì chuyện này Tô ta cùng các ngươi không chết không ngừng!” Tô Minh biểu tình âm trầm.
Tính cách hắn rất cố chấp, bị buộc đến Thần Nguyên Phế Địa này luôn đè nén nỗi lòng, giờ bị truy sát, còn bị thương, sự điên cuồng bùng nổ, cả người tràn ngập sát khí. Hắn liếc mắt xung quanh, nhoáng người lên biến thành cầu vồng đi xa.