Chương 1005: Hóa thân một kích

Hóa thân một kích

Trở lại Kinh Chập đảo, Thiên Khang lão tổ nghe lời Lục Bình kể, bấy giờ mới thả Sở Hải Lan ra.

Sở Hải Lan được thả ra liền nói lời cáo từ, muốn dẫn Ngả Thúc Dao rời đi. Tuy nhiên Lục Bình lúc này đã từ trong miệng của Cơ Huyền Hiên biết được tin tức về Thính Đào đảo, đang nóng lòng muốn chạy tới tiếp viện. Tuy nhiên Lục Bình cũng biết lúc này Vẫn Lạc bí cảnh náo động bất an, Thiên Khang lão tổ dĩ nhiên là không thích hợp rời khỏi Kinh Chập đảo. Lục Bình liền đem ánh mắt nhìn về phía Sở Hải Lan, một trang đinh rất có thực lực như vậy Lục Bình hiển nhiên muốn lợi dụng một chút.

– Cái gì? Không đi không đi!

Sở Hải Lan lắc đầu như trống bát lãng vậy. Nàng bây giờ muốn mau chóng rời khỏi Kinh Chập đảo, để tiện trở về trong tộc truyền về tin tức về việc tiếp xúc với Thiên Nguyệt tông. Trong nhân tộc môn phái, Sở Hải Lan luôn có một loại cảm giác sinh tử không do mình chưởng khống. Nàng cũng không muốn loại cảm giác này một mực đình lưu mãi ở trên người mình.

– Coi như là ta thiếu ngươi một món nhân tình đi?

Lục Bình cũng hơi có chút gấp gáp. Hắn đã từ chỗ của Cơ Huyền Hiên nhận được tin tức, không biết Thính Đào đảo nơi đó xảy ra chuyện gì mà không ngờ lại cùng một lúc hấp dẫn ba đầu huyết tu la mang theo một đám ma la tới vây công. Cơ Huyền Hiên liều chết chạy tới cầu viện dẫn đi một đầu, nhưng còn dư lại hai đầu cùng với hơn trăm con ma la dưới quyền cũng đủ sớm san bằng cả Thính Đào đảo rồi.

– Thật chứ?

Sở Hải Lan sắc mặt vui mừng. Nàng cũng hiểu đối với nhân vật như Lục Bình, một món nhân tình không phải chỉ là tốt khơi khơi mà thôi. Huống chi Lục Bình này ngày sau thành tựu khó có người có thể đo lường được.

Lục Cầm nhi chở Lục Bình cùng Sở Hải Lan bay đi về phương hướng của Thính Đào đảo.

Trong đoạn đường phi độn ngắn này, vô luận là Lục Bình hay là Sở Hải Lan đều có mấy chục loại phương pháp nhanh hơn Lục Cầm nhi. Nhưng nếu là phi hành đường dài, Lục Cầm nhi là phi cầm yêu tu sẽ có xu thế thiên nhiên hơn.

Nghe Cơ Huyền Hiên nói, lần này ma la đột nhiên vây công Thính Đào đảo tựa hồ có vẻ rất kỳ quặc. Nhưng Thính Đào đảo được Xích Luyện Anh cùng Ân Huyền Sở kinh doanh trong những năm qua, trong thời gian ngắn ngăn cản đám ma la này vây công cũng có thể làm được.

Huống chi lúc này Ân Huyền Sở đã đem tu vi tự thân đẩy tới lằn ranh dung luyện thiên địa linh vật lần thứ ba rồi. Nếu không phải tạm thời không nắm chắc dung luyện ba phần Băng Hà Chi Tâm để thành tựu cửu phẩm kim đan, Ân Huyền Sở đã sớm lên cấp đoán đan điên phong.

Dù vậy, lấy thủ đoạn ám sát xuất quỷ nhập thần của Ân Huyền Sở, muốn ám sát một con huyết tu la thì chỉ là tự đi tìm cái chết. Nhưng nếu như hắn muốn kiềm chế con này, cũng chưa chắc là không thể được. Chỉ mong bọn họ có thể kiên trì đến khi mình đến cứu viện, Lục Bình tu tâm xung xung nghĩ.

Một bên Sở Hải Lan cũng không có loại ý nghĩ này. Nàng chỉ là vì trả món ân tình của Lục Bình mới đến trợ quyền, sinh tử của mọi người trên Thính Đào đảo đều không liên quan cùng nàng. Rời xa ánh mắt phòng bị của Thiên Khang lão tổ, Sở Hải Lan cảm thấy một thân vô cùng thoải mái, cùng Lục Cầm nhi đang phi hành ríu ra ríu rít trò chuyện.

Bên ngoài Thính Đào đảo, Ân Huyền Sở cả người đầy máu, nhưng thần sắc vẫn lạnh lùng, phảng phất vết thương trên người đều không phải là của mình vậy, trong tay Thái Huyền chi thứ bị hắn nắm xoay ngược trong tay. Một giọt Quỳ Thủy Tinh Hoa từ trên mũi dao nhỏ xuống, sau đó tan ra thành linh khí hòa nhập vào trong không trung.

Cách đó mười mấy trượng, một con huyết tu la kinh ngạc nhìn một lỗ thủng trong suốt trên cánh tay mình, không ngờ mình lại có thể bị thương trong tay của tên nhân tộc tiểu tu này như vậy. Điều này làm nó cực kỳ tức giận, đồng thời cũng khiến cho trong lòng là nó sinh ra một tia kiêng kỵ đối với người trước mắt.

Ân Huyền Sở đã đeo bám cùng đầu huyết tu la trước mắt này hơn hai canh giờ. Hắn lúc này cơ hồ đã đến cực hạn, mới vừa thiếu chút nữa bị tử thương trong tay con tu la này. Nếu không phải cách đánh lưỡng bại câu thương của hắn làm cho đối phương ném chuột sợ vỡ đồ, một kích mới vừa rồi hắn tuyệt đối không thể chống cự nổi.

Bạn sinh linh bảo của con này không ngờ lại là một thứ ẩn hình, sao lại cùng với Thủy U kiếm của Lục Thiên Bình không khác chút nào vậy? Không đúng, uy năng còn phải vượt trên Thủy U kiếm, nếu không phải là thành tựu về che giấu hành tung của mình cũng là không thấp, chỉ sợ sớm đã không biết chết bao nhiêu lần rồi.

Nơi xa truyền tới tiếng nổ khiến cho Ân Huyền Sở hơi yên tâm một ít, ít nhất đến bây giờ một đầu huyết tu la khác dẫn đầu hơn một trăm thủ hạ còn không đánh vỡ hộ đảo đại trận của Thính Đào đảo. Tu vi của Xích Luyện Anh mặc dù mới vừa đột phá đoán đan tầng tám, nhưng thực lực cũng không kém gì Cơ Huyền Hiên, xem ra dựa vào hộ đảo đại trận cùng một đám tu sĩ trên đảo vẫn có thể chống đỡ được, nhưng mà thời gian có thể kiên trì cũng không thể dài rồi.

Tên khốn kiếp Cơ Huyền Hiên này sao tới bây giờ vẫn chưa về? Không phải là ở nửa đường bị đầu Kim tu la đánh chết luôn rồi chứ? Nếu thật là như thế, vậy hôm nay một trận đánh này đã không còn hy vọng gì rồi, đến lúc đó chỉ đành hết sức cứu Xích Luyện Anh ra, những người khác cũng chỉ có thể tự sanh tự diệt mà thôi.

Xem ra Xích Luyện Anh này cùng Lục Bình có quan hệ không minh bạch rồi, không biết có thể gây tới phong ba gì hay không? Hơn nữa tự thân Xích Luyện Anh cũng rất quỷ dị, mặt mũi bị người ta cải sửa đi, ký ức cũng bị phá nát tan tành, vừa khéo một thân tu vi có liên hệ rất lớn với Chân Linh phái đích truyền. Nghe nói nàng từ nhỏ được Thiên Cầm sư bá nuôi dạy, nhưng lại không lạy làm môn hạ dưới cửa của Thiên Cầm sư bá. Như vậy, Thiên Cầm sư bá nhất định sẽ không làm hỏng quy củ của môn phái, truyền đích truyền công pháp của bà ta cho nàng.

Trong lòng Ân Huyền Sở đột nhiên cả kinh, vào lúc sinh tử tồn vong như vậy, mình sao lại tẩu thần đi suy nghĩ những thứ này? Lúc ánh mắt của hắn nhìn đầu huyết tu la trước mặt, đã thấy đầu tu la này cũng lạnh lùng cười nhìn Ân Huyền Sở. Vết thương trên cánh tay vẫn nhỏ từng giọt từng giọt huyết dịch của huyết tu la, nhưng lại không còn quỳ thủy bản nguyên tinh hoa, mà là nước bình thường.

Không ổn rồi! Con này có thiên phú thần thông sao có vẻ giống như “Man Thiên Quá Hải quyết” thế!

Ân Huyền Sở chuyên nhảy múa bên bờ sinh tử, luyện nên trực giác không tầm thường. Trực giác này nói cho hắn, biết lúc này mình đã đến thời khắc sinh tử tồn vong!

Ân Huyền Sở xoay người qua một bên, Thái Huyền chi thứ trong tay gạt ngang ra đỡ!

Một tiếng “đương lang” vang lên, Thái Huyền chi thứ mới vừa tu bổ xong, đã bị ẩn hình linh bảo của huyết tu la khai mở ra một cái vết mẻ thật to ở phía trên lưỡi.

Ân Huyền Sở cũng không kịp đau lòng. Thái Huyền chi thứ này là vật mà Lục Bình nhờ hắn giao cho Xích Luyện Anh. Chỉ là bởi vì tình thế nguy cấp, Ân Huyền Sở không thể không đơn độc kiềm chế một con huyết tu la, Xích Luyện Anh mới đem Thái Huyền chi thứ tạm thời giao cho hắn sử dụng.

Ân Huyền Sở mặc dù chặn được ẩn hình linh bảo của huyết tu la rồi hết sức nghiêng người tránh né. Nhưng một cỗ cự lực vẫn còn không có một triệu chứng nào đụng mạnh vào phía sau lưng của hắn.

Ân Huyền Sở thuận theo cổ lực lượng đột nhiên mà đến này phi độn về phía trước đến hơn ngoài trăm trượng, một hớp nghịch huyết không cách nào nhẫn chịu được phun ra. Máu tươi trực tiếp phun ra xa ba thước, sau đó liền biến thành khối băng huyết lạnh lẽo âm sầm rơi ầm xuống mặt biển.

Huyết tu la cười kiệt kiệt quái dị, hiện ra thân hình ngay chỗ Ân Huyền Sở đứng trước đó, còn cái huyễn tượng trước đó cũng hóa thành một vũng lưu thủy từ giữa không trung rơi xuống.

Mẹ kiếp, quả nhiên cùng “Man Thiên Quá Hải quyết” giống nhau như đúc!

Vào lúc này, từ phương hướng xa xa, Thính Đào đảo đột nhiên truyền tới một tiếng nổ rung trời, sau đó truyền tới tiếng hò giết ngất trời.

Ân Huyền Sở trong đầu chấn động lên: hỏng rồi, hộ đảo đại trận bị phá vỡ rồi!

Ân Huyền Sở rút người ta muốn thối lui. Hắn nhất định phải chạy về Thính Đào đảo, ít nhất cũng phải cứu Xích Luyện Anh ra, nhưng lại quên mất thương thế trên người hắn lúc này làm gì cho phép hắn muốn rút lui là có thể rút đi được.

Huống chi trước mắt còn có một đầu tu la mắt lom lom, hơn nữa lúc này đầu huyết tu la này tựa hồ còn gấp hơn so với hắn. Một tiếng rít hung hãn đánh tới Ân Huyền Sở, một cổ lực lượng cổ quái trói buộc Ân Huyền Sở thật chặt giữa không trung. Nếu Ân Huyền Sở muốn đem thân hình ân độn đi, cũng phải hao phí lực lượng thật lớn mới có thể đột phá khỏi cỗ trói buộc này.

Nếu thực lực của Ân Huyền Sở vẫn còn như bình thường, thì hiển nhiên không thành vấn đề gì, nhưng lúc này trên người hắn trọng thương làm gì có thể trốn đi được.

Ân Huyền Sở thở dài một tiếng, biết mình đã tránh không khỏi rồi, nhưng hắn cũng không phải là người nhắm mắt chờ chết. Tâm tạng trong lồng ngực đã cấp tốc nhảy lên, chờ một khắc trước khi tu la tới gần sẽ dẫn động tự bạo.

Hú!

Tiếng quái khiếu kỳ dị đột nhiên phá vỡ trường không!

Ân Huyền Sở đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại, thì thấy trước người của mình đột nhiên nứt ra một đạo môn hộ. Một đôi phi kiếm quen thuộc từ trong môn hộ bắn nhanh ra, chém một cái vào trong hư không!

Đương lang!

Một thanh trường kiếm quái dị lần đầu tiên hiển lộ thân hình trước mặt Ân Huyền Sở, bị Tế Thủy Trường Lưu kiếm ngăn chặn được ngay trước người của Ân Huyền Sở.

Cùng lúc đó, một tiếng kêu quái dị cũng phá vỡ trói buộc không gian, đâm tới sau ót huyết tu la.

Huyết tu la lúc này lộ ra vẻ vô cùng kinh hoàng, cả người đứng đó không thể động đậy, biểu lộ trên mặt cũng đã ngưng đọng cương cứng lại.

Hoa lạp!

Thủy U kiếm chợt lóe lên rồi biến mất, chém ra một vũng nước.

Ngoài đó mười mấy trượng, huyết tu la hiển lộ thân hình, định cấp tốc rút đi, không ngờ sự xuất hiện của nó tựa hồ không nằm ngoài ý liệu của người chạy tới viện thủ. Một đạo ánh sáng màu trắng vào khoảnh khắc nó xuất hiện cũng đã bắn tới nơi.

Huyết tu la tránh né không kịp, ánh sáng màu trắng xâm nhập vào thân mình của nó, tựa hồ muốn đem hết thảy trong cơ thể đều ngang cố lại.

– Giết!

Một tiểu nhân kích cỡ bằng một thước đột nhiên xuất hiện trước mặt của huyết tu la. Thương Liễu kiếm sau lưng bị nó rút ra đâm một cái, trực tiếp từ mắt của huyết tu la đâm xuyên vào trong đầu lâu của nó.

Ân Huyền Sở suýt chút nữa tử vong, nhìn Tế Thủy Trường Lưu kiếm lắc đầu vẫy đuối trước mắt tựa hồ đang chào hỏi cùng hắn vậy.

Ân Huyền Sở khạc ra một búng máu, nhìn bốn phía một chút, nhưng thủy chung không nhìn thấy Lục Bình xuất hiện, không khỏi mắng một tiếng, nói:

– Lại là cách không truyền kiếm, đây không phải là không gian thần thông chỉ có pháp tướng trung kỳ tu sĩ mới có thể chưởng khống hay sao?

Ngay sau đó, Ân Huyền Sở liền đem ánh mắt nhìn về phía người tí hon kích cỡ một thước cách đó xa xa, mặt mũi cũng giống Lục Bình như đúc, chính là thân ngoại hóa thân Lục Tiểu Bình của Lục Bình.

Lục Tiểu Bình hiển nhiên đã nghe hiểu lời của Ân Huyền Sở trước đó, hướng hắn làm một cái mặt quỷ, rồi sau đó đem Thương Liễu tiểu kiếm đang cầm trong tay cắm vào trong vỏ kiếm sau lưng, ngón cái ngón trỏ của tay trái ngậm vào trong miệng huýt một tiếng huýt gió vang dội. Tế Thủy Trường Lưu kiếm chấn động lên, nhất thời từ hai bên trái phải bay về phương hướng do tay của Lục Tiểu Bình chỉ.

Ân Huyền Sở trong lòng đột nhiên cả kinh, chẳng lẽ còn có đối thủ núp ở phụ cận?

Lại thấy Lục Tiểu Bình đột nhiên nhảy lên, lúc rơi xuống vừa khéo đứng trên Tế Thủy kiếm, lúc này song kiếm từ hai bên hiện ra giáp công, một thanh âm leng keng lại vang lên. Lúc trước Ân Huyền Sở thấy một thanh phi kiếm quái dị ẩn hình, lần này lại bị Tế Thủy Trường Lưu kiếm đánh lộ ra thân hình, nhưng ngay sau đó liền lần nữa ẩn giấu hành tung.

Ân Huyền Sở sắc mặt vui mừng: không ngờ lại là món bạn sinh linh bảo ẩn hình đó!

Ân Huyền Sở bất chấp thương thế tự thân, muốn tiến lên giúp một tay, không ngờ lại thấy trong hai mắt của Lục Tiểu Bình đột nhiên phát ra hai đạo thanh quang, lập tức tìm được vị trí ẩn kiêm, tung người bổ nhào về phía trước, hai tay tựa hồ chộp được thứ gì.

Ẩn kiếm lần nữa hiển lộ thân hình, nhưng bị một đôi tay nhỏ bé của Lục Tiểu Bình bắt được thanh kiếm, bị ẩn kiếm mang theo bay loạn giữa không trung, toàn bộ tiểu nhân treo ngược trên thanh kiếm, lảo đảo lắc lư.

Tế Thủy Trường Lưu kiếm lúc này cũng lần nữa tiến lên giáp công, muốn đem ẩn kiếm này hoàn toàn trấn áp xuống.

Trong lúc Lục Tiểu Bình cùng song kiếm hợp lực trấn áp ẩn hình linh bảo phi kiếm này, bầu trời trên đầu Thủy tu la lần nữa nứt ra một đạo lỗ hổng đen nhánh. Một cái tửu đỉnh ba chân từ trong lỗ hổng vọt ra, miệng đỉnh có một đoàn ánh sáng hiện lên một tuyền qua. Thủy tu la vẫn lạc tán dật ra bản nguyên tinh hoa hòa nhập bị tửu đỉnh một hơi thôn phệ hơn phân nửa.

Một cô bé đột nhiên bò từ trong tửu đỉnh lộ đầu ra, hướng Ân Huyền Sở cười hì hì lắc đầu một cái. Sau đó tửu đỉnh chậm rãi chuyển một cái, lần nữa chui tọt vào trong lỗ hồng không gian đen nhánh, biến mất không thấy đâu nữa, mà lỗ hổng không gian nứt ra cũng chậm rãi đóng lại.

Trên Thính Đào đảo, trong lúc Ân Huyền Sở mới vừa bị huyết tu la đả thương, đứng ngay trước cửa tử vong, thì hộ đảo đại trận mà Xích Luyện Anh trấn giữ rốt cục bị một đầu huyết tu la khác cùng với hơn trăm đầu ma la đả kích công phá.

Xích Luyện Anh biết có thể kiên trì đến bây giờ cơ hồ đều là dựa vào lực của hộ đảo đại trận, trên đảo hiện nay mặc dù cũng đã tụ tập lực lượng gần mười tên đoán đan tu sĩ. Nhưng họ phần lớn đều là đoán đan sơ trung kỳ tu sĩ, đối mặt Ngọc ma la lãnh đạo huyết tu la giảo sát, Thính Đào đảo cơ hồ không chút lực lượng chống đỡ.

Đám ma la này tại sao phải coi trọng một tòa tiểu hình đảo tự như Thính Đào đảo vậy chứ?

Một con Đại tu la vọt tới Xích Luyện Anh, bạn sinh pháp bảo mang uy thế trong tay tiến về trước đánh tới Xích Luyện Anh.

Xích Luyện Anh hừ lạnh một tiếng, một đối thủy tụ ở giữa không trung khuấy thành một đoàn mạc bố. Bạn sinh pháp bảo đánh vào mạc bố liên bị tầng tầng trở ngại, cuối cùng uy thể mang theo phía trên pháp bảo bị hóa giải, rồi sau đó một đối thủy tụ lật cuốn lên, tạo thành một mặt tường, bao phủ toàn bộ Đại tu la ở trong đó.

Đại tu la ở trong đó tả xung hữu đột, không hiểu sao pháp bảo trong tay nó đánh tới chỗ nào đều cũng có vẻ hư bất thụ lực, thủy chung không phá được sự bao phủ của mạc tường này.

Chân Linh Cửu Biến

Chân Linh Cửu Biến

Score 6
Status: Completed Author:

Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại. Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nỗ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm.

Nhận xét:

Ưu:
Truyện này tác giả càng viết càng lên tay, kết cấu vững, hệ thống tên nhân vật đồ sộ và phong phú, được đọc giả TQ nhận xét là ở khoảng giữa "lương khô" và "lương thảo", nói chung đáng "nhai".

- Nhân vật chính không quá hung bạo cũng không quá ích kỹ, tu tiên, giữ bí mật cho bản thân nhưng cũng biết hi sinh vì môn phái, cùng chung sức xây dựng môn phái, không coi môn phái như gạch lót đường để lợi dụng, đạp lên đó mà thăng tiến. Nhân vật có tư chất không quá siêu phàm, may nhờ có huyết mạch chủ đặc biệt chuyên thôn phệ các huyết mạch khác và công pháp tu luyện đặc biệt mới hơn người. Nhân vật chính không quá máu lạnh, cũng không quá yếm thế, không giết cả gia tộc người ta chỉ vì người ta "nhìn đễu"mình, có lòng đại lượng, khoan dung nhưng cũng không chịu bị đè đầu cỡi cổ.

- Các tuyến nhân vật phụ mỗi người mỗi vẻ, có đất diễn, không quá ỷ lại vào nhân vật chính.

- Cách phát triển địa vực từ từ, lấy nơi phát tích môn phái của nhân vật làm trung tâm, không mở rộng "map" quá nhanh gây hụt hẫng cho độc giả. Cho dù có đến Trung thổ cũng kéo theo một chi nhánh môn phái phát triển ở đó để độc giả cảm thấy thân thiết, đúng phong cách "build & run". Tình yêu trong truyện cũng có khá nhẹ nhàng (1 cô vợ "main", 1 "phòng nhì"), chuyện ướt át phòng the gì bị tác giả bỏ hết, chỉ qua loa vài nét bút về tình cảm giữa người trong cuộc, nhìn chung là nhẹ nhàng, đạm bạc (có thể đây là nhược điểm chăng?).

Nhược:
- Hệ thống đẳng cấp tu luyện mới, chia ra luyện huyết, dung huyết, đoán đan, pháp tướng tương đương với luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh của các truyện thuộc thể loại tu chân, gây cho độc giả khó quen thuộc lúc đầu khi xem truyện. Tuy cách kết hợp luyện linh khí vào kích phát máu huyết kinh mạch trong người là khá hợp lý, nhưng hệ thống quá mới nhiều khi độc giả khó chấp nhận.

- Truyện rập khuôn theo lối Phàm nhân lưu trong 200 chương đầu, cũng khổ tu, môn phái thi đấu, thám hiểm vào các bí cảnh để cướp đoạt tư nguyên tu luyện... khá quen thuộc với các độc giả đã quen với thể loại này. Từ khi nhân vật đến Đông Hải, truyện mới có chuyển biến vượt bậc.

- Lối hành văn lúc đầu hơi trẻ con, lặp từ hơi nhiều. Phần này người dịch cố gắng lượt bớt để tránh khó chịu khi đọc.

Truyện có tổng cộng 1595 chương. Kính mời quý vị thưởng thức.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset