Chương 1055: Cô quân thâm nhập

Cô quân thâm nhập

Khổng Thiên Quân một chiêu này vừa là giết địch, lại vừa làm nhiễu mấy người cạnh tranh khác, đích thực là thủ đoạn giỏi tính toán.

Mấy người khác đua nhau mắng người này nhìn có vẻ thành thật nhưng thực ra là quá xảo trá, xuất thủ đem mấy con Độc Tu La bị rơi từ trên không xuống giải quyết hết trước, coi như đã bị Khổng Thiên Quân ra tay tranh đoạt tiên cơ rồi.

Khổng Thiên Quân cười to ”ha ha”, một đường cuồng tiếu đột tiến, tiến vào chỗ sâu của Độc Tu La. Mấy người khác đua nhau noi theo, cũng không liên thủ lẫn nhau, từng người chiến đấu cô quân xâm nhập đến thủ phủ của Độc Tu La.

Lục Bình lấy Tế Thủy Trường Lưu kiếm khai đường, trong chốc lát hắn cũng đã phát giác toàn bộ bảo vật sát phạt trong tay năm người đều là Nhất kiếp linh bảo. Trong tay của Khổng Thiên Quân là một thanh ngư vĩ cự phiến, Diễm Linh Cữu là một viên hòa châu, Sở Hải Khiếu là Bích Tiêu kiếm, một cái lôi trùy trong tay Vũ Văn Phi Tường, còn có loan đào của Tần Thế Quân.

Mặc dù như thế, Tế Thủy Trường Lưu kiếm sau khi song kiếm hợp bích vẫn có uy năng không kém gì linh bảo trong tay Lục Bình. Hai con kiếm giao một trái một phải quanh quẩn chém chết lẫn nhau, vì Lục Bình đi tới quét sạch con đường, trong lúc nhất thời năm người tề đầu tịnh tiến, chỉ có Khổng Thiên Quân thoáng dẫn trước một bậc.

Đối mặt độc thuật thần thông của Độc Tu La, Vũ Văn Phi Tường một thân lôi điện thần thông, ngăn cản hơi dễ dàng, Sở Hải Khiếu càng thêm nhàn đình tín bộ; Diễm Linh Cữu một thân hỏa diễm, đem các loại độc thuật đốt vang dội”xì xì ”; quanh người Khổng Thiên Quân thủy chung có hoạt thủy lựu chuyển, đem lưu thủy tẩm nhuộm độc thuật phản bác trở về, lấy đạo của người trả lại cho người, càng thêm giúp cho hắn một đường đi tới; về phần Tần Thế Quân nhìn qua tựa hồ là hoàn toàn ngành kháng. Trên lưu ly tháp thắp sáng chín tầng rũ xuống từng tầng một quang mạc tựa hồ vô cùng vô tận, mặc cho bao nhiêu độc thuật thần thông thi triển thêm ở phía trên cũng không thể đủ làm quang mạc đó mục nát rơi xuống.

Lục Bình liếc mắt nhìn lưu ly tháp chín tầng được thắp sáng, trong lòng thoáng qua một tia nghi ngờ, ngay sau đó như có điều suy nghĩ.

Kể từ sau khi Lục Bình đem hộ thân cương khí hợp hai làm một, lấy Vạn Độc Vân Nguyên Cương làm chủ thể cấu trúc ”Thủy mạc Thiên Hoa” hộ thân đại thần thông, uy năng của đạo đại thần thông hộ thân pháp thuật này tựa hồ cũng đã tăng trưởng đến cuối.

Nhưng sau khi lúc trước đối chiến cùng Độc Tu La, bản năng của Lục Bình muốn thu thập bản nguyên tinh khí khi Độc Tu La vẫn lạc tán phát, nhưng hắn lại đột nhiên phát hiện, hộ thân cương khí vào lúc này cũng hấp thu chậm chạp mà kéo dài độc vụ tràn ngập giữa không trung. Mà những thứ này độc vụ phần lớn là từ bản nguyên tinh hoa cùng với độc thuật thần thông của Độc Tu La tạo thành, Lục Bình có thể rõ ràng nhận ra được đề thăng phẩm chất của hộ thân cương khí bản thân.

Ích độc thủ đoạn trên người Lục Bình rất nhiều, trừ hộ thân cương khí ra còn có Hắc Ngục Độc Hỏa. Nhưng lúc trước Lục Bình cũng để lại Hắc Ngục Độc Hỏa cho Thiên Khang lão tổ.

Lấy thực lực của Thiên Khang lão tổ, ngay cả có thể trực diện với thiên phú thần thông của Độc Tu La, nhưng cũng phải tiêu hao đại lượng chân nguyên dùng để ngăn cản những thứ thần thông này xâm nhập. Có Hắc Ngục Độc Hỏa nơi tay, năng lực tác chiến của Thiên Khang lão tổ không thể nghi ngờ gì đã lấy được sự kéo dài cực lớn.

Trọng yếu nhất trên người Lục Bình, cũng là lá bài tẩy mà hắn dám cùng mấy người khác không chút kiêng kỵ cô quân xâm nhập trong trận Độc Tu La như vậy, dĩ nhiên là một ao chất lỏng không biết là Vạn Độc Mẫu Dịch hay là Vạn Độc Tương trong Hoàng Kim ốc.

Khi hộ thân cương khí chẳng qua là chống đỡ độc thuật xâm nhập hơn mới có thể chậm rãi hấp thu một ít độc vụ dùng để tăng trưởng tự thân ra. Ở ngực của Lục Bình trực tiếp khai mở một chỗ cửa không gian còn lại là cửa sổ của thành ao nước đá xanh không chút kiêng kỵ hấp thu độc vụ tụ tập phụ cận.

Nếu không phải Lục Bình một đường đi tiếp cực nhanh, sợ rằng độc vụ tuyền qua quanh người hắn lập tức sẽ tạo thành một cảnh tượng vô cùng tráng quan, dẫn tới sự chú ý của người khác.

Lúc này Lục Bình có thể nhận ra được, một đoàn Vạn Diệu Ngọc Lộ ở đáy ao đá xanh tựa hồ đang phát sinh biến hóa cực nhanh. Vạn Diệu Ngọc Lộ vốn bị Lục Bình cắt rớt một phần ba lúc này mượn ao nước kéo dài bổ sung bản nguyên tinh hoa của Độc Tu La đang nhanh chóng sinh thành.

Một tiếng kêu gào đột nhiên vang lên, Lục Bình hơi ngẩn ra. Trong thần niệm của Lục Bình, mấy người khác trong phút chốc một tiếng kêu gào đó vang lên cũng có một tia dừng lại.

Độc Tu La cấp bậc Ngọc Tu La?

Khi Lục Bình ngẩng đầu lên nhìn, lập tức thấy sáu đạo cái bóng màu xám tro chia làm sáu phương hướng trong trận Độc Tu La đánh tới về phía sau người.

Là huyết Độc Tu La! Rõ ràng chính là từ lúc trước đầu nghe hiệu lệnh của Ngọc Độc Tu La, xem ra một Độc Tu La tộc quần này chính là lấy một con Ngọc Độc Tu La vi tôn rồi!

Trong lúc nói chuyện một con huyết Độc Tu La đánh tới Lục Bình, Lục Bình đưa tay dẫn một cái, một đạo Quỳ Thủy Thần Lôi lập tức bổ xuống đỉnh đầu của huyết Độc Tu La.

Độc Tu La lắc mình muốn tránh, nhưng loại đại thần thông lôi thuật này muốn tránh né cũng cực kỳ khó khăn. Độc Tu La không ngừng thi triển không gian thần thông biến đổi vị trí, vừa trong miệng phát ra một loại thanh điệu kỳ dị, sau đó một cây mộc trường ở chỗ sâu trong tay chỉ một cái về Lục Bình.

Lục Bình cũng cảm giác được một cỗ gió rét nháy mắt liền xâm nhập trong huyết mạch của xương thịt. Phòng thủ thủ đoạn trên dưới toàn thân chỉ có Vạn Độc Vân Nguyên Cương tựa hồ đưa đến một tia tác dụng suy yếu.

Sau khi một tia lực lượng quỷ dị này xâm nhập trong cơ thể của Lục Bình khuếch tán trong nháy mắt. Trong thần niệm cảm giác của hắn, hắn có thể nhận ra được cử lực lượng này nếu không ngăn cản thêm, tóc gáy vùng da trên người sẽ tróc ra, da cùng gần thịt tróc ra, gần thịt lại cùng xương cốt tróc ra. Mà huyết mạch bích chướng cũng ở đây mềm hóa, huyết mạch tựa hồ sẽ phải hoàn toàn mất đi đường dây lưu chuyển tuần hoàn.

Lục Bình nhất thời đổ mồ hôi lạnh, thần thông pháp thuật rất quỷ dị!

Buồng tim của Lục Bình nhất thời truyền tới hai tiếng nổ giống như đánh trống vậy. Huyết mạch toàn thân giống như con sông xuôi chảy ào ào vậy, trong cơ thể thậm chí truyền ra tiếng vang ”hoa lạp lạp”, chân nguyên trên dưới toàn thân dùng động. Chân nguyên dung hợp Vạn Diệu Ngọc Lộ cùng với linh tính của Lôi Kiếp Chi Thủy đều có tác dụng chống cự cùng với mẫn diệt cực mạnh đối với bất kỳ độc tố, ngăn trở cố lực lượng quỷ dị này ở bên ngoài da.

Chính vào lúc này, cửa không gian của Hoàng Kim ốc chỗ ngực khai rộng ra. Một cổ lực lượng quỷ dị trải rộng toàn thân Lục Bình nhất thời bị ao nước đá xanh thu lấy không còn cực kỳ dễ dàng.

Ngay tại lúc Lục Bình khai mở cửa không gian vô hình, đầu Độc Tu La trước người tựa hồ phát hiện kinh khủng gì tuyệt đại vậy, trong miệng phát sinh gào thét thê lương, xoay người muốn bỏ chạy.

Chân Linh Cửu Biến

Chân Linh Cửu Biến

Score 6
Status: Completed Author:

Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại. Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nỗ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm.

Nhận xét:

Ưu:
Truyện này tác giả càng viết càng lên tay, kết cấu vững, hệ thống tên nhân vật đồ sộ và phong phú, được đọc giả TQ nhận xét là ở khoảng giữa "lương khô" và "lương thảo", nói chung đáng "nhai".

- Nhân vật chính không quá hung bạo cũng không quá ích kỹ, tu tiên, giữ bí mật cho bản thân nhưng cũng biết hi sinh vì môn phái, cùng chung sức xây dựng môn phái, không coi môn phái như gạch lót đường để lợi dụng, đạp lên đó mà thăng tiến. Nhân vật có tư chất không quá siêu phàm, may nhờ có huyết mạch chủ đặc biệt chuyên thôn phệ các huyết mạch khác và công pháp tu luyện đặc biệt mới hơn người. Nhân vật chính không quá máu lạnh, cũng không quá yếm thế, không giết cả gia tộc người ta chỉ vì người ta "nhìn đễu"mình, có lòng đại lượng, khoan dung nhưng cũng không chịu bị đè đầu cỡi cổ.

- Các tuyến nhân vật phụ mỗi người mỗi vẻ, có đất diễn, không quá ỷ lại vào nhân vật chính.

- Cách phát triển địa vực từ từ, lấy nơi phát tích môn phái của nhân vật làm trung tâm, không mở rộng "map" quá nhanh gây hụt hẫng cho độc giả. Cho dù có đến Trung thổ cũng kéo theo một chi nhánh môn phái phát triển ở đó để độc giả cảm thấy thân thiết, đúng phong cách "build & run". Tình yêu trong truyện cũng có khá nhẹ nhàng (1 cô vợ "main", 1 "phòng nhì"), chuyện ướt át phòng the gì bị tác giả bỏ hết, chỉ qua loa vài nét bút về tình cảm giữa người trong cuộc, nhìn chung là nhẹ nhàng, đạm bạc (có thể đây là nhược điểm chăng?).

Nhược:
- Hệ thống đẳng cấp tu luyện mới, chia ra luyện huyết, dung huyết, đoán đan, pháp tướng tương đương với luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh của các truyện thuộc thể loại tu chân, gây cho độc giả khó quen thuộc lúc đầu khi xem truyện. Tuy cách kết hợp luyện linh khí vào kích phát máu huyết kinh mạch trong người là khá hợp lý, nhưng hệ thống quá mới nhiều khi độc giả khó chấp nhận.

- Truyện rập khuôn theo lối Phàm nhân lưu trong 200 chương đầu, cũng khổ tu, môn phái thi đấu, thám hiểm vào các bí cảnh để cướp đoạt tư nguyên tu luyện... khá quen thuộc với các độc giả đã quen với thể loại này. Từ khi nhân vật đến Đông Hải, truyện mới có chuyển biến vượt bậc.

- Lối hành văn lúc đầu hơi trẻ con, lặp từ hơi nhiều. Phần này người dịch cố gắng lượt bớt để tránh khó chịu khi đọc.

Truyện có tổng cộng 1595 chương. Kính mời quý vị thưởng thức.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset