Chương 1077: Linh xà bí truyền

Linh xà bí truyền

Trong mật thất chỗ Thành Linh đảo Bích Hải linh xà nhất tộc ở, nguyên vốn chuẩn bị cho Lục Bình dùng để luyện đan.

Sở Hải Khiếu nhìn Tam linh khuôn mặt ấm tình bất định đứng sau lưng Lục Bình.

Hồi lâu, Sở Hải Khiếu đột nhiên mở miệng hỏi:

– Lục huynh, sao người lại tin tưởng có thể khẳng định ta sẽ không báo cho đám người thúc phụ cùng với lục tổ phụ chứ?

Lục Bình hơi mỉm cười đáp:

– Sở Hải Lan, người tin tưởng Sở Hải Lan!

Thần sắc của Sở Hải Khiếu sửng sốt, hiển nhiên đáp án này của Lục Bình ngoài dự liệu của hắn, nhưng ngay sau đó lại có một loại tức giận bị người khám phá hết tâm tư hiện lên trên mặt, hắn lại sanh sanh đè nén cổ tức giận này xuống, lạnh lùng nói:

– Ta cho là nguyên nhân mà người đoán được, là bởi vì duyên cớ ba đứa bé này không bị người thi gia thần niệm cấm chế tăng thêm khống chế.

Lục Bình nhìn ra được Sở Hải Khiếu có một ít ý vị thẹn quá thành giận, vì vậy cười đáp:

– Sở huynh chớ trách, có lẽ vì tình này có chút làm khó cho ngươi. Chẳng qua là tại hạ cũng không cảm thấy chuyện giữa người cùng Hải Lan đạo hữu khó có thể lấy miệng tuyên bố, hơn nữa lúc nãy ngươi nhắc tới cái lý do đó, Hải Lan đạo hữu trước đã nói qua rồi!

Sở Hải Khiếu lạnh lùng hỏi:

– Ngươi lại biết chút ít gì chứ? Vị hôn thê không tốt của hắn là ai, vừa khéo người chết đi là đường huynh của ta!

Lục Bình lúc này đã nhận ra mình tựa hồ đem chuyện giữa hai người xem ra có chút đơn giản, không hề chen miệng nữa.

Sở Hải Khiếu thu liễm thần sắc, lại nhìn một chút đến Tam linh sau lưng Lục Bình, tựa hồ nghĩ tới điều gì, hỏi:

– Ngươi là muốn cho ba đứa bé lấy thân phận trở thành người theo đuổi người tiến vào Bích Hải linh xà nhất tộc truyền thừa mật địa đúng không?

Lục Bình gật đầu một cái, đáp:

– Đúng là như thế, đây cũng là ý tứ của Hải Lan đạo hữu, tựa hồ quý tộc đã từng có qua tiền lệ như vậy!

Sở Hải Khiếu im lặng không lên tiếng, chỉ chốc lát sau hướng về phía Tâm linh sau lưng Lục Bình, nói:

– Ba tiểu tử các ngươi tới đây!

Tam linh thấy Lục Bình gật đầu một cái về phía bọn họ, lúc này mới đi tới trước người của Sở Hải Khiếu, lại thấy Sở Hải Khiếu khai ích tay phải đưa tới trước mắt bọn họ.

Tam linh giống như tâm hữu linh tế vậy, chia ra đem tay của mỗi người đặt trên lòng bàn tay của Sở Hải Khiếu. Một đạo ánh sáng màu lam đậm nhất thời dâng lên từ trong tay của Sở Hải Khiếu, rồi sau đó thấm từ từ lên trên, lao thẳng đến bàn tay của Tam linh cũng xâm nhiễm thành màu xanh da trời.

Vô luận là Sở Hải Khiếu còn là Tam linh đều nhắm mắt lại. Thần sắc của Sở Hải Khiếu bình tĩnh, mà Tam linh lại tựa hồ như thừa nhận cái gì vậy. Lục Bình ở một bên im lặng không lên tiếng, nhưng hắn có thể nhìn ra được Tam linh tựa hồ nhận lấy truyền thừa gì đó từ trên người của Sở Hải Khiếu.

Chỉ chốc lát sau, Sở Hải Khiếu đột nhiên mở ra hai mắt, trên mặt thoáng qua một vẻ tái nhợt, ngay sau đó thở phào nhẹ nhõm. Tam linh cũng tiếp theo trường khai hai mắt, cũng thu hồi bàn tay từ trong tay của Sở Hải Khiếu.

Sở Hải Khiếu nghiêm mặt lên tiếng:

– Vĩnh viễn nhớ, các ngươi là Bích Hải linh xà nhất tộc cao quý, trên người chảy xuôi chính là giao đạo nhân đích truyền huyết mạch!

Sở Hải Khiếu ngừng lại một chút, nói tiếp:

– Các ngươi mới vừa lấy được đồ đều không giống nhau, nhưng đều là bí mật bất truyền của Bích Hải linh xà nhất tộc ta, ngày sau cũng chỉ có thể truyền thừa cho huyết mạch nhà mình của các ngươi, trừ ra người nào cũng không thể tiết lộ!

Dứt lời nhìn Lục Bình một cái, nói thêm:

– Dù đó là người mà các ngươi theo đuổi cũng giống như vậy!

Tam linh trịnh trọng gật đầu một cái, lúc này mới trở về sau lưng Lục Bình.

Lục Bình có chút kinh ngạc nói:

– Sở huynh, chẳng lẽ này… Sở Hải Khiếu lắc đầu nói:

– Điều này bất quá chẳng qua là một ít lễ ra mắt mà trưởng bối truyền cho vãn bối thôi. Bích Hải linh và nhất tộc bí truyền hạo như yên hải, làm gì có thể để cho bọn họ lấy được dễ dàng như vậy. Tuy nhiên thứ mà ta mới vừa cấp cho bạn họ, cũng đủ cho mỗi người bọn họ dùng để ngưng kết phẩm cấp kim đan thành tựu pháp tướng chi dùng, nhưng đồ sau khi thành tựu pháp tướng, Lục huynh, cái này phải xem ngươi rồi!

Thấy ánh mắt của Lục Bình kinh ngạc, Sở Hải Khiếu thất thanh cười một tiếng, hỏi:

– Lục huynh sẽ không cho là Hải Lan tỷ để cho ta tới tìm ngươi chính là vì trợ giúp ba tiểu tử này tiến vào Bích Hải linh xà truyền thừa một địa chứ?

Lục Bình mặc dù không trả lời, nhưng thần sắc cũng đã rõ ràng cho ra câu trả lời khẳng định.

– Làm gì dễ dàng như vậy! Sở Hải Khiếu nói tiếp:

– Thật ra thì mục đích thực sự của Hải Lan tỷ chỉ sợ là trước khi ta có thể truyền đồ cho ba tiểu tử, có thể mang tới nhiều thời gian cho người hơn!

– Thời gian?

– Đúng, chính là thời gian, để cho Lục huynh ngươi có thời gian đi tích lũy tài lực tự thân, ngày sau cũng tốt khi thông qua khảo nghiệm của Bích Hải linh xà nhất tộc!

– Khảo nghiệm?

Sở Hải Khiếu tức cười đáp:

– Lục huynh chẳng lẽ cho là chỉ cần bản tộc thừa nhận thân phận người theo đuổi của Tam linh, là có thể dẫn Tam linh tiến vào truyền thừa một địa!

Lục Bình hiển nhiên sẽ không loại ý nghĩ này, Sở Hải Khiếu dĩ nhiên cũng biết, vì vậy tiếp theo giải thích:

– Lục huynh đã biết được trong lịch sử cũng có đại thần thông tu sĩ đã từng có tu sĩ xuất thân Bích Hải linh xà nhất tộc truy tùy, nhưng Lục huynh biết được những người đó nếu nói đại thần thông đều là những người nào không?

Không đợi Lục Bình trả lời, Sở Hải Khiếu đã nói tiếp:

– Nếu nói đại tu sĩ thật ra thì chỉ có sáu người, trong đó hai vị cùng bản tộc đại hữu sâu xa, nhưng cũng là pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ; thời điểm bốn người khác lấy được Bích Hải linh

xà nhất tộc thừa nhận tất cả đều là Thuần Dương lão tổ, trong đó còn có hai người ngày sau thậm chí thành tựu Chân Linh!

Lục Bình trầm ngâm chốc lát, lúc này mới kỳ quái hỏi:

– Sở huynh xem ra là Thủy Xà nhất tộc chứ, mới vừa người lại có thể giao cho Tam linh mỗi người bất đồng truyền thừa, xem ra Hải Lan đạo hữu nói tại hạ hiểu cũng chưa chắc sai. Ngươi thật sự có thể cho Tam linh tìm tới hoàn chỉnh truyền thừa!

Sở Hải Khiếu nhìn một chút Lục Bình, nói:

– Nói như vậy cũng không quá đáng, Bích Hải linh xà nhất tộc đại khái có thể chia làm lục đại chi mạch. Thủy Xà nhất mạch, Băng Xà nhất mạch cùng với Phong Xà nhất mạch là thực lực cường giả nhất trong sáu nhánh. Bích Hải linh xà nhất tộc truyền thừa một địa xem ra cũng do Thuần Dương lão tổ của ba tộc này trấn giữ canh giữ. Mà tổ phụ ta, trước đó, Bích Hải linh xà nhất tộc tộc trưởng Sở Phiên Vân, chính là một trong Thuần Dương lão tổ trấn thủ truyền thừa một địa. Mà cha của ta là Sở Phi Vũ lại là tộc trường hiện nay của Bích Hải linh xà nhất tộc!

Sở Hải Khiếu đứng dậy đi ra ngoài mật thất, đồng thời nói:

– Lục huynh, ta có thể giúp ngươi cũng chỉ có thế thôi, thân thế của Tam linh dựa theo người nói lúc trước, có lẽ có liên quan cùng đại họa mà Diễm Linh Cữu gây ra từ hơn trăm năm trước. Nhưng cha mẹ của bọn chúng rốt cuộc là người nào, bản tộc con em ban đầu vẫn lạc cũng quá nhiều, đã không thể nào tra nổi rồi!

– Hy vọng linh đan của Lục huynh có thể luyện chế thành công, Thiên Vũ đường thức giao tình sâu nặng cùng cha của ta. Ngày sau Lục huynh thật đúng là có thực lực tiếp nhận bản tộc khảo nghiệm, có lẽ Thiên Vũ đường thúc hôm nay vẫn còn đó một cái nhân tình.

Sở Hải Khiếu khai ích đại môn của mật thất, thân thể đột nhiên ngã về sau một cái, quay đầu nói:

– Quên nói một chút, Nhàn Vân lão tổ mẫu thân của Thiên Vũ đường thức là một trong hai vị Thuần Dương lão tổ của Thủy Xà nhất mạch!

Trong một thất trở lại với vẻ tĩnh lặng, Lục Bình ngồi xếp bằng ở trung ương nhắm mắt suy tư. Sau lưng, Tam linh liếc mắt nhìn nhau, Lục Bích thận trọng hé mồm nói:

– Phụ thân!

Lục Bình chợt tỉnh ngộ, xoay người cười nói:

– Tốt lắm, những chuyện này các ngươi không cần quan tâm, trước hết trở về trong Hoàng Kim ốc hãy cố gắng thể nghiệm một phen truyền thừa đã tiếp nhận hôm nay!

Sau khi Tam linh tiến vào trong Hoàng Kim ốc, Lục Bình điểm một lò Tĩnh Hồn hương, không biết là đang mưu đồ gì, hay hoặc giả là vì luyện chế Dẫn Linh đan mà bình phục tâm tu.

Sau chốc lát, Lục Bình giường đôi mắt lần nữa, trong ánh mắt đã một mảnh nước hồ yên tĩnh giống như sâu không thấy đáy.

Lục Bình vung tay lên, Nạp Xuyên đình hóa thành cự đỉnh cao cở một người từ giữa không trung, lúc nó rơi trên mặt đất chấn đắc đung đưa toàn bộ mật thất.

Lục Bình khai ích trữ vật pháp khí mà Sở Hải Khiếu giao cho mình, mấy chục loại luyện đan vật phân môn biệt loại hiếm quý hiện đầy toàn bộ mặt đất của mật thất.

Một cỗ Vạn Diệu Ngọc Lộ được Lục Bình đưa tới từ đáy ao đá xanh của Hoàng Kim ốc, rót vào đến trong ngọc tủy bình vừa đúng cả một phần.

Lục Bình suy nghĩ một chút nhấc tay lần nữa, một cổ Vạn Diệu Ngọc Lộ lớn hơn chừng hai phần rơi vào trong Nạp Xuyên đỉnh.

Nếu là linh thủy luyện đan, dứt khoát sẽ dùng Vạn Diệu Ngọc Lộ là tuyệt lắm rồi!

Mặc dù trong tay Lục Bình còn có một phần thiên cấp thượng phẩm Linh Mạch Tinh Nhũ, tuy nhiên muốn cùng Dẫn Linh đan này nguyên vốn cần dùng Vạn Diệu Ngọc Lộ làm chủ được. Như vậy lại dùng Vạn Diệu Ngọc Lộ làm luyện đan linh thủy có thể làm cho thành đan suất của linh đan này cao hơn một chút cũng nói không chừng.

Suy nghĩ một chút, Lục Bình lại lấy ra một cái ngọc tủy bình từ trong trữ vật pháp khí. Hắn khai ích nắp bình, một cổ hinh hương nhất thời đột phá Dưỡng hồn hương lũng đoạn mùi của mật thất, chính là Tử Tinh phong vương tượng chứa đựng bên trong.

Ba ngày sau, đàn hương nồng đặc ngay cả mật thất cũng không cách nào cầm cố, oanh lượn quanh toàn bộ cho bầu trời, kinh động chỗ ở của tất cả Bích Hải linh xà nhất tộc. Mà thời khắc tối hậu đan thành, mùi thơm nồng đặc này thậm chí ngay cả chỗ của Bích Hải linh xà cũng không cách nào bao phủ, theo gió tràn ngập đi trên toàn bộ Thành Linh đảo.

Trước phòng của Bích Hải linh xà ở, Sở Phúc Vũ, Sở Thiên Vũ cùng với Sở Nghệ Vũ ba người đang nhìn phương hướng nồng hương truyền tới, nơi đó chính là chỗ mật thất mà Lục Bình luyện chế Linh Thủy Dẫn Linh đan.

Sở Phúc Vũ lão tổ đột nhiên quay đầu hỏi:

– Người cảm thấy như thế nào?

Sở Nghệ Vũ hít hít lỗ mũi, đáp:

– Nhìn dáng dấp mười có tám chín phần là muốn thành rồi, không đơn giản a!

Sở Phúc Vũ cười cười, hỏi:

– Ngươi nói là người hay là nói thuật luyện đan?

Sở Nghệ Vũ cười đáp:

– Dĩ nhiên là nói người, Linh Thủy Luyện Đan Thuật mặc dù khó được, thế nhưng dù sao cũng là đồ mà năm đó Giao lão tổ truyền xuống. Tuy nhiên thuật luyện đan của người này coi như không kịp Diễm Vô Cửu, nhưng cũng chênh lệch không xa, ít nhất tiểu chất là so ra kém!

Sắc mặt của Sở Thiên Vũ vẫn tái nhợt như cũ, lúc này cũng hơi khẽ cau mày, nói:

– Nhìn mùi thơm ngất trời này, sự tình luyện đan sợ là ẩn không dối gạt được, lấy tính tình ngoan lệ của Diễm Linh Cữu, bản tộc dĩ nhiên là không sợ. Nếu vì vậy mà mang đến phiền toái cho chỗ môn phái của tên tiểu tử luyện đan này, vậy coi như có chút nói không được rồi!

Sở Phúc Vũ cười cười, nói:

– Không, lão phu hiển nhiên sẽ lưu ý! Sở Thiên Vũ gật đầu một cái không nói thêm gì nữa.

Trong mật thất, Nạp Xuyên đỉnh khai ích, một viên linh đan màu lam đậm bỏ chạy đi từ trong luyện đan lô, lại bị một bàn tay linh khí đã sớm chờ bên ngoài luyện đan lô chặn đón săn.

– Chỉ mong sẽ không thất vọng!

Lục Bình bỏ linh đan vào trong ngọc tủy bình, rồi sau đó vung tay lên thu về toàn bộ linh thảo, luyện đan lô, Vạn Diệu Ngọc Lộ còn dư lại.

Khoảng thời gian này tin tức chấn động nhất trong Huyễn Linh ngũ đảo chính là Chân Linh phái Lục Thiên Bình lấy Linh Thủy Luyện Đan Thuật mà tu luyện giới cơ hồ không nghe nói qua, luyện thành một viên Linh Thủy Dẫn Linh đan, cứu vãn trở lại tu vị trước khi hỏng mất của Sở Thiên Vũ đại tu sĩ, hơn nữa thành công củng cố ở pháp tướng hậu kỳ!

Lục Thiên Bình, lại là Lục Thiên Bình!

Kể từ một lần Huyễn Linh ngũ đảo bị vây, chỉ hơn nửa năm, tên của Lục Thiên Bình đã mấy lần trở thành nhân vật nhiệt môn được miệng người tương truyền.

Những trận chiến dây dưa ở Huyễn Linh thành vẫn tiến hành như cũ. Các thế lực lớn nhỏ của nhân yêu hai tộc thay nhau ra trận. Chân Linh phái cũng đã trước sau đổi phiên năm lần, Lục Bình cùng Thiên Khang lão tổ liên thủ mặc dù mỗi lần chiến quả đều coi là không tệ, nhưng cũng không phải mỗi lần cũng có thể thuận bướm xuôi gió. Thiên Khang lão tổ vì bảo vệ Lục Bình đã từng bị thương hai lần, còn có một lần hai người liên thủ đuổi giết một con Ngọc Tu La, kết quả lại là bị bốn đầu Ngọc Tu La xông tới, cuối cùng liều chết tuôn ra, hai người đều bị thương không nhẹ.

Hơn nửa năm qua mấy lần kịch chiến, Thiên Khang lão tổ đã càng lúc càng già nua. Nguyên vốn theo Lục Bình suy đoán Thiên Khang lão tổ xem ra còn có bốn năm mươi năm thọ nguyên, nhưng loại đại chiến liên phiên này hơn nữa bị thương, trong mắt tổn hao thọ nguyên của ông ta nguyên vốn đã không còn nhiều lắm, hiện nay sợ là có thể kiên trì ba mươi năm cũng không tệ rồi.

Thật ra trong tay của Lục Bình còn có một viên tử kim Thọ đan, nhưng Thiên Khang lão tổ cũng thủy chung không chịu dùng nữa. Dựa theo lý do của Thiên Khang lão tổ, thời điểm ông ta lên cấp pháp tướng trung kỳ đã phục dụng nhiều Thọ đan, chính là trân quý như tử kim Thọ đan, dùng trên người của ông ta có thể gia tăng mười năm thọ nguyên cũng đã vạn hạnh.

Tử kim Thọ đan trân quý bực nào, chính là bảo vật duyên thọ dài nhất của tu luyện giới, có thể dùng trên người của Thiên Khang lão tổ ngay cả một phần ba hiệu dụng cũng không tất có thể có, những Thọ đan khác thì càng không cần nói nhiều.

Cũng may Thiên Khang lão tổ trong một lần đại chiến cùng Lục Bình liên thủ vây giết một con Huyết Tu La, lấy được một món bạn sinh linh bảo của nó cho tới nay làm nó oán niệm khá sâu.

Tuy nhiên bạn sinh linh bảo đó lại bất đồng với Lục Bình Thủy U kiếm, nếu muốn cải tạo thành linh bảo vượt qua kiếp lôi cũng không phải là thời gian lâu nhất thời mà được.

Nguyên vốn hơn bốn mươi tên Chân Linh phái đệ tử đi theo hai người tới Huyền Linh ngũ đảo hôm nay đã còn dư lại hơn hai mươi. Có một nửa số người vẫn lạc trong giao chiến cùng ma la đại quân, một nửa sống còn dư lại còn có gần một nửa trên người đều mang các loại các dạng thương thế.

Mặc dù có Lục Bình luyện đan tông sư cũng không cách nào trong thời gian ngắn hồi phục, trong đó còn có tu sĩ cụt tay, gãy chân giống như Huyền Bằng chân nhân. Chân Linh phái đoán đan kỳ có thể chiến lực lúc này cũng bất quá chỉ còn lại có hơn mười người thôi.

Mặc dù như thế, tổn thất của Chân Linh phái so với các phái khác đã cũng coi là hơi nhỏ. Ít nhất hiện nay Chân Linh phái hai vị pháp tướng tu sĩ đều không hư hao chút nào, hơn nữa còn thừa lại hơn mười người nhưng chiến lực đoán đan tu sĩ đi ngang qua sau khi hơn nửa năm sinh tử rèn luyện, vô luận là tu vi còn thực lực đều có tiến bộ trường túc. Mặt khác trong quá trình săn giết ma la bắt được bản nguyên tinh khí, luyện chế đan dược, khiến cho tu luyện tự nguyên của những tu sĩ này rất thiếu lấy được hóa giải cực lớn.

Chân Linh Cửu Biến

Chân Linh Cửu Biến

Score 6
Status: Completed Author:

Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại. Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nỗ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm.

Nhận xét:

Ưu:
Truyện này tác giả càng viết càng lên tay, kết cấu vững, hệ thống tên nhân vật đồ sộ và phong phú, được đọc giả TQ nhận xét là ở khoảng giữa "lương khô" và "lương thảo", nói chung đáng "nhai".

- Nhân vật chính không quá hung bạo cũng không quá ích kỹ, tu tiên, giữ bí mật cho bản thân nhưng cũng biết hi sinh vì môn phái, cùng chung sức xây dựng môn phái, không coi môn phái như gạch lót đường để lợi dụng, đạp lên đó mà thăng tiến. Nhân vật có tư chất không quá siêu phàm, may nhờ có huyết mạch chủ đặc biệt chuyên thôn phệ các huyết mạch khác và công pháp tu luyện đặc biệt mới hơn người. Nhân vật chính không quá máu lạnh, cũng không quá yếm thế, không giết cả gia tộc người ta chỉ vì người ta "nhìn đễu"mình, có lòng đại lượng, khoan dung nhưng cũng không chịu bị đè đầu cỡi cổ.

- Các tuyến nhân vật phụ mỗi người mỗi vẻ, có đất diễn, không quá ỷ lại vào nhân vật chính.

- Cách phát triển địa vực từ từ, lấy nơi phát tích môn phái của nhân vật làm trung tâm, không mở rộng "map" quá nhanh gây hụt hẫng cho độc giả. Cho dù có đến Trung thổ cũng kéo theo một chi nhánh môn phái phát triển ở đó để độc giả cảm thấy thân thiết, đúng phong cách "build & run". Tình yêu trong truyện cũng có khá nhẹ nhàng (1 cô vợ "main", 1 "phòng nhì"), chuyện ướt át phòng the gì bị tác giả bỏ hết, chỉ qua loa vài nét bút về tình cảm giữa người trong cuộc, nhìn chung là nhẹ nhàng, đạm bạc (có thể đây là nhược điểm chăng?).

Nhược:
- Hệ thống đẳng cấp tu luyện mới, chia ra luyện huyết, dung huyết, đoán đan, pháp tướng tương đương với luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh của các truyện thuộc thể loại tu chân, gây cho độc giả khó quen thuộc lúc đầu khi xem truyện. Tuy cách kết hợp luyện linh khí vào kích phát máu huyết kinh mạch trong người là khá hợp lý, nhưng hệ thống quá mới nhiều khi độc giả khó chấp nhận.

- Truyện rập khuôn theo lối Phàm nhân lưu trong 200 chương đầu, cũng khổ tu, môn phái thi đấu, thám hiểm vào các bí cảnh để cướp đoạt tư nguyên tu luyện... khá quen thuộc với các độc giả đã quen với thể loại này. Từ khi nhân vật đến Đông Hải, truyện mới có chuyển biến vượt bậc.

- Lối hành văn lúc đầu hơi trẻ con, lặp từ hơi nhiều. Phần này người dịch cố gắng lượt bớt để tránh khó chịu khi đọc.

Truyện có tổng cộng 1595 chương. Kính mời quý vị thưởng thức.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset